Nam Hân Vũ trang điểm hết sức nền nã, không nhìn kỹ thì không thấy được, Hạ Tưởng tinh mắt, nhìn ra đôi lông mày của cô được vẽ tỉ mỉ, trên mặt cũng có một lớp phấn mỏng, sống mũi cao thẳng, viền môi rõ ràng, hai mắt luôn luôn lộ vẻ mỉm cười, đều thể hiện ra một hình tượng cán bộ nữ tính chín chắn và giỏi giang.
Nam Hân Vũ không thể nói là xinh đẹp, nhưng trong những nữ cán bộ trong nước, tuyệt đối là sắc đẹp cấp thượng đẳng. Mặc dù đã 40 tuổi, vẫn giữ nguyên được vóc dáng săn chắc trong bộ trang phục công sở vô cùng vừa vặn, một chiếc quần ống dài màu xám tro, một chiếc áo khoác thắt lưng màu xanh, khiến cô lộ rõ vẻ hấp dẫn.
Vẻ đẹp tri thức và kinh nghiệm quan trường của người có trí tuệ, người phụ nữ bình thường không có được.
Bình thường ngoại trừ Chương Quốc Vĩ đích thân tới, Hạ Tưởng cũng theo lễ tiết đứng dậy nghênh đón một chút, cũng xem như lễ độ lắm rồi. Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ đến, hắn chỉ cần khẽ gật đầu ra hiệu là được. Tuy nhiên đối với việc Nam Hân Vũ đến, hắn vẫn đứng lên, cho cô sự tiếp đãi long trọng.
Nam Hân Vũ quả nhiên vẻ mặt khẽ cười, cười đến rất vui vẻ:
– Hạ Tưởng, nếu anh có vấn đề gì khó khăn trong cuộc sống, thì hãy nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp anh giải quyết. Đàn ông dù sao cũng không cẩn thận bằng phụ nữ, đừng ngại.
Một giọng điệu chị cả rất nghiễm nhiên.
Hạ Tưởng khá thích tính cách thẳng thắn của Nam Hân Vũ, ha hả cười:
– Thị trưởng Nam, xin mời ngồi. Rất cảm ơn đã quan tâm, tôi một mình cũng đã quen rồi, Thu Duệ cũng đã sắp xếp giúp tôi một người giúp việc, không cần lo lắng.
Nam Hân Vũ dù sao cũng không quen với Hạ Tưởng, hơn nữa Hạ Tưởng lại là Bí thư, dù sao về quyền hạn cũng có sự chênh lệch, cô cũng không nói quá thẳng thắn, mà nói:
– Vậy đi, nếu chẳng may Bí thư Hạ có khó khăn gì trong cuộc sống cần giúp đỡ, cứ việc nói. Việc lớn không giúp được, nhưng việc nhỏ cũng không thành vấn đề.
Sau khi hàn huyên vài câu, Nam Hân Vũ mới nói tới vấn đề chính:
– Tôi xin báo cáo một chút công tác tâm đắc gần đây với Bí thư Hạ, không biết anh có thời gian hay không?
Không nói báo cáo công tác, mà nói báo cáo công tác tâm đắc, chính là tỏ vẻ rất trực tiếp cần nhờ vả. Công tác sẽ không phải ngày nào cũng có, cho dù ngày nào cũng có, mọi chuyện kể cả việc nhỏ cũng hướng Bí thư báo cáo, chính là tự làm mất mặt. Nhưng công tác tâm đắc thì không giống như vậy, tâm đắc có thể ngày nào cũng có, lúc nào cũng có, có thể bất cứ lúc nào có ý tưởng là có thể nói, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Bí thư nguyện ý nghe. Bởi vậy, Nam Hân Vũ chính là muốn thử một chút thái độ của Hạ Tưởng đối với cô.
Hạ Tưởng nhìn nhìn đồng hồ:
– 20 phút nữa, tôi phải đi ra ngoài một chút.
Không phải 10 phút, không phải nửa giờ, mà là lấy ở giữa 20 phút, Nam Hân Vũ trong lòng hiểu rõ, thái độ của Hạ Tưởng là không nghe không được mà đi cũng khó, tức là nói, chí ít có ý chấp nhận.
Nam Hân Vũ liền khẽ vuốt lại tóc, bắt đầu báo cáo công tác tâm đắc:
– Năm nay công tác thành phố Tần Đường tiếp tục thực thi chiến lược ‘Bốn điểm vùng’. Bốn điểm, tức là quận mới Hoàng Hậu Điến, quận mới Vui Đình, khu công nghiệp duyên hải Phong Nam, khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật Lô Hán. ‘Vùng’, tức là nối liền ‘Bốn điểm’ mà hình thành nên việc mở mang kinh tế vùng duyên hải…
“Bốn điểm vùng” theo như lời Nam Hân Vũ Hạ Tưởng cũng đã sớm nghe qua, trước khi đến Tần Đường, hắn cũng đã làm qua một số lượng lớn công việc, cũng có một sự hiểu biết đại khái đối với tình hình kinh tế của Tần Đường. Kinh tế Tần Đường quả thật rất phát đạt, hơn nữa triển vọng vô cùng rộng lớn, ít khiến hắn phải để tâm.
– Quận mới Hoàng Hậu Điến xây dựng thành cảng tập trung nguồn năng lượng và quặng sắt và nhiều hàng hóa khác, làm cơ sở cho nền công nghiệp hóa kiểu mới ở phía Bắc Trung Quốc, cơ sở dự trữ năng lượng thương mại, quận kiểu mẫu về tuần hoàn kinh tế cấp quốc gia, vùng kinh doanh các hoạt động vui chơi giải trí ở phía bắc Trung Quốc và thành phố mới ven biển sinh thái dễ sống, tập trung phát triển hậu cần hiện đại, sắt thép, hóa dầu, trang thiết bị chế tạo và công nghiệp hóa chất biển, đồng thời kéo theo công nghiệp công nghệ cao và các ngành dịch vụ cao cấp phát triển nhanh.
Mặc dù những tình hình mà Nam Hân Vũ báo cáo, trong tài liệu tương quan đều có liệt kê lại kỹ càng tỉ mỉ, Hạ Tưởng cũng đã sớm hiểu rõ trong lòng, nhưng Nam Hân Vũ tất yếu phải nhắc lại trước mặt một lần, thứ nhất là có vẻ cô tôn trọng đối với hắn, thứ hai là cũng bởi vì thời gian cho phép, cô càng kể lại tỉ mỉ càng chứng minh công tác của cô đúng chỗ.
Hạ Tưởng không hề thể hiện ra bất kỳ biểu cảm không kiên nhẫn nào, mà bày ra thái độ lắng nghe cẩn thận tỉ mỉ. Ủy ban nhân dân thành phố báo cáo công tác với Bí thư, là trình tự bình thường, nhưng không phải do Thị trưởng hay Phó thị trưởng thường trực báo cáo, mà là do Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ báo cáo trước tiên, cũng đã nói rõ vấn đề.
Vừa vặn Hạ Tưởng ở trong bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố còn chưa có lỗ hổng, có Nam Hân Vũ chủ động đầu quân, cơ hội tự nhiên không thể bỏ qua. Nhưng trước khi tiếp nhận Nam Hân Vũ, hắn tất yếu phải hiểu biết một chút năng lực và tính cách của Nam Hân Vũ, nếu không nếu dùng người không thích đáng chẳng những sẽ không mở ra cục diện, ngược lại còn có thể bị Chương Quốc Vĩ nắm được nhược điểm.
Tính tình của Nam Hân Vũ ngay thẳng, nhưng dưới vẻ ngoài ngay thẳng, cũng có xảo trá, nếu không cũng sẽ không trở thành một trong số ít nữ cán bộ. Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ 40 tuổi, trong cả nước cũng không nhiều lắm.
– Quận mới Nhạc Đình xây dựng thành cơ sở sản xuất nguyên vật liệu thép tinh phẩm, cơ sở của ngành công nghiệp sản xuất hóa chất than đá, cơ sở của ngành công nghiệp sản xuất trang thiết bị chế tạo cảng biển, các khu nghỉ mát ven biển và các ngành công nghiệp nội đo chuyển dời sang khu vực chịu tải, tập trung phát triển cảng hậu cần, sắt thép tinh phẩm, hóa chất than đá, trang thiết bị chế tạo, công nghiệp, du lịch sinh thái. Khu công nghiệp vùng duyên hải Phong Nam trở thành cơ sở của ngành công nghiệp chế tạo trang thiết bị, cơ sở vật liệu xây dựng kiểu mới, các ngành công nghiệp nội đô chuyển dời sang khu vực chịu tải, sản nghiệp của quận mới Hoàng Hậu Điến và quận mới Thiên Tân kết nối với cơ sở hỗ trợ, tập trung phát triển công nghiệp sản xuất trang thiết bị chế tạo, công nghiệp sản xuất vật liệu xây dựng kiểu mới.
Nam Hân Vũ chậm rãi mà nói, dường như không nhìn vào tài liệu trong tay, mà thuộc lòng, cũng khiến Hạ Tưởng âm thầm khâm phục trí nhớ của cô. Tài liệu Chính phủ là buồn tẻ vô vị nhất, không có mấy ai có thể nhớ một loạt số liệu và tên, cô có thể làm đến điểm này, chứng tỏ là thực sự bỏ ra không ít công phu.
– Khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật Lô Hán tạo thành “đầu cầu” nối giữa hai nội thành Tần Đường và Tân Thành, quận tiếp nối giữa quận mới Hoàng Hậu Điến và quận mới ven biển Tân Thành, tập trung phát triển ngành công nghiệp kỹ thuật cao và thông tin dịch vụ gia công phần mềm, công nghiệp sản xuất chế phẩm kim khí và linh kiện xe đạp.
Kỳ thật Nam Hân Vũ đem toàn bộ kế hoạch phát triển tương lai vài năm của Tần Đường báo cáo một lần với Hạ Tưởng, đều có ý nghĩa sâu xa của cô. Cô bất hòa với Chương Quốc Vĩ, Chu Minh Hoành, bị Chương Quốc Vĩ và Chu Minh Hoành chèn ép đến thở không nổi, hai gã đàn ông ức hiếp một phụ nữ, chẳng những không nghĩ đến liêm sỉ, còn ức hiếp đến nơi đến chốn, khiến cho cô vô cùng tức giận.
Hai nhiệm kỳ Bí thư trước, Phương Tiến Giang quá ôn hòa, Ngả Thành Văn quá ba phải, nói cách khác, hai người đều không có tinh thần tiến thủ, đến Tần Đường đều là để kiếm một chút thành tích rồi đi, đem Tần Đường trở thành ván cầu, bởi vậy, Nam Hân Vũ mặc dù quan hệ với Phương Tiến Giang, Ngả Thành Văn đều tương đối tốt, nhưng vẫn không có được sự tín nhiệm và ủng hộ của hai nhiệm kỳ Bí thư đó.
Không có nhân vật số một ủng hộ, nhân vật số hai lại không coi cô là gì trong mắt, công tác của cô có tiến triển mới là lạ. May mắn cô vẫn là Ủy viên thường vụ, nếu không, đã sớm bị Chương Quốc Vĩ đá một cước sang một bên.
Cho dù là Ủy viên thường vụ, Chương Quốc Vĩ dù sao cũng là lãnh đạo, vài lần điều chỉnh phân công của cô, khiến cô dù tức giận cũng không thể làm gì được. Hiện tại cô gần như trở thành nhân vật ra rìa trong bộ máy Ủy ban nhân dân, chỉ cần là những việc Chương Quốc Vĩ đã quyết định, chẳng những Chu Minh Hoành sẽ lập tức hưởng ứng, mấy vị Phó thị trưởng khác cũng sẽ phụ hoạ theo đuôi, cho dù cô có lên tiếng phản đối, cũng bị bao phủ ở bên trong đại dương mênh mông biển rộng.
Lực khống chế của Chương Quốc Vĩ đối với Ủy ban nhân dân thành phố quá lớn, cũng chỉ có một chỗ hổng là cô, nếu không cũng bền chắc như thép. Trên thực tế, chỗ hổng là cô không hề làm suy yếu quyền uy của Chương Quốc Vĩ, bởi vì Chương Quốc Vĩ chẳng những ở bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố nói một không ai dám nói hai, ở toàn bộ Ủy ban nhân dân thành phố Tần Đường, cũng là cái tên xứng đáng gọi là chúa đất.
Hai nhiệm kỳ Bí thư liên tiếp đều không áp chế được y, quyền thế của y ở Tần Đường cuồn cuộn ngất trời.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |