Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 11 » Phần 93

Quan Trường - Quyển 11

Phần 93

Trần Quan Hoa không thể nói là nhiệt tình, bắt lấy tay Hạ Tưởng, nói một câu:

– Rất hân hạnh gặp mặt.

Hạ Tưởng cũng không để ý và cho rằng ông ta do là quân nhân, tính lãnh đạm quen rồi nên cũng không nghĩ gì nhiều. Tâm tư đều dồn hết về phía lão Cổ.

– Lão Cổ, ông còn cường tráng lắm. Cháu còn mong ông có thể sống đến lúc cháu về hưu.

Hạ Tưởng tiến lên ngồi bên cạnh lão Cổ, nhìn thấy khí sắc của lão Cổ thực sự là không giống xưa, hai mắt vô thần, sắc mặt ảm đạm dường như già đi mười mấy tuổi vậy.

– Khụ khụ…

Còn chưa nói gì lão Cổ đã ho rồi. Hạ Tưởng vội đập lưng cho ông. Ông ho xong rồi mới nói:

– Người già rồi thì phải chịu thôi. Nhưng nghe nói lão Ngô vẫn khỏe chứ hả? Nói thế nào thì ông cũng phải chết sau ông ta. Ông phải tham gia lễ truy điệu của ông ta, rồi tiễn ông ta đến nơi an nghỉ cuối cùng. Nếu như mà để ông ấy tiễn ông đi trước thì mất mặt quá.

Ngay cả việc chết cũng phải ai chết trước ai chết sau, Hạ Tưởng không nói gì nữa. Nhưng cũng may lão Cổ có chút đùa giỡn, nên cũng không có gì là nghiêm trọng. Tuy rằng quan hệ giữa hắn và lão Cổ rất tốt nhưng người già rồi thì kỵ nói đến chuyện sống chết. Hắn cũng không muốn hỏi kỹ thêm rốt cuộc là bệnh gì.

Trần Quan Hoa nói không nhiều lắm, ngồi ở một bên, luôn ngồi thẳng lưng, rất tôn trọng lão Cổ. Lão Cổ chỉ cần gọi anh ta một tiếng là anh ta lập tức đứng dậy trả lời, dường như là thân tín do lão Cổ đề bạt.

Nói một mạch mấy câu, rồi nói đến thế cục Tần Đường, lão Cổ liền nói nhiều hơn. Hạ Tưởng lo lắng cho sức khỏe của ông nên không muốn ông nói nhiều nhưng ông thì cứ nói không ngớt, còn không ngừng chỉ vào Trần Quan Hoa, nói là lúc cấp bách cuối cùng, trong trường hợp bất đắc dĩ thì Trần Quan Hoa sẽ tận tâm dốc sức giúp Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng liền kịp thời quay về hướng Trần Quan Hoa thể hiện sự cảm ơn. Trần Quan Hoa chỉ thản nhiên khoát tay:

– Không cần cảm ơn tôi đâu. Thủ trưởng nói thế nào tôi sẽ làm thế ấy. Không liên quan đến anh đâu.

Nói rất lạnh lùng, cũng rất thẳng. Hạ Tưởng không để ý chỉ cười trừ.

Cổ Ngọc dâng trà lên, lẳng lặng đứng ở một bên, trong mắt toát lên vẻ ưu tư. Hạ Tưởng nhìn mà đau lòng, muốn trấn an Cổ Ngọc vài câu nhưng có Trần Quan Hoa ở đó nên không tiện nói.

Nói xong, lời nói của lão Cổ lại quay về chủ đề chuyện sau này.

– Mọi thứ thì đều tốt, chỉ có Cổ Ngọc là ông không yên tâm. Tuy nhiên nó có Hạ Tưởng và Quan Hoa chăm sóc thì ông cũng an tâm phần nào. Hạ Tưởng, về sau Cổ Ngọc có chuyện gì đó không thuận lợi hoặc kinh doanh gặp khó khăn thì phải giúp đỡ nó nhé. Quan Hoa, cuộc sống về sau của Cổ Ngọc, quan tâm nhiều hơn nhé.

Hạ Tưởng ngẩn người. Lão Cổ đã phân ra rất rõ ràng. Hiển nhiên là có ý ủy thác nhưng chỉ ủy thác cho hắn quan tâm đến chuyện đại sự, còn ủy thác Trần Quan Hoa là chuyện cuộc sống của Cổ Ngọc. Như thế rất rõ ràng là muốn cho Cổ Ngọc theo Trần Quan Hoa.

Chẳng lẽ Trần Quan Hoa còn chưa kết hôn?

– Ông nội, ông đừng nói nữa mà. Nói khiến người ta đau lòng đấy ông. Bác sĩ nói ông còn sống được hai mươi năm nữa cơ…

Cổ Ngọc nói oán trách, ánh mắt nhẹ nhàng liếc Trần Quan Hoa một cái, có sự không cam chịu nhưng cũng có sự bất đắc dĩ.

– Quan Hoa là người tốt. Vợ đã chết mười năm nay rồi mà vẫn chưa tái hôn. Trọng tình trọng nghĩa. Đàn ông như thế bây giờ rất ít. Tuy là tuổi lớn hơn con chút nhưng rất thành thực đáng tin cậy, con cũng đừng kén nữa.

Lão Cổ sắp xếp chuyện đại sự cả đời của Cổ Ngọc ngay trước mặt Hạ Tưởng chắc chắn là muốn Hạ Tưởng thấy. Không chừng là có ý thăm dò ý của Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng có thể nói gì đây? Chỉ có thể giữ yên lặng. Hắn không thể đem lại hạnh phúc cả đời cho Cổ Ngọc. Cổ Ngọc tính cách đơn thuần mà thẳng thắn, không giấu được đau thương. Nhưng cũng không thể vượt qua được năm rộng tháng dài.

Trần Quan Hoa hơi đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu. Hạ Tưởng nhìn thấy Trần Quan Hoa thực sự là một người đáng tin cậy. Ít nhất là anh ta thành thật không giả tạo, mà lại rất tình thâm ý trọng.

Cổ Ngọc cắn môi, lại kiên quyết lắc đầu:

– Ông nội đừng nói nữa. Cháu cả đời sẽ không lấy chồng đâu mà cháu sẽ ở bên hầu hạ ông. Đến khi ông không còn nữa cháu sẽ đến châu Âu sống, tìm một thị trấn nhỏ, sống yên bình cả cuộc đời.

Lão Cổ thở dài một tiếng:

– Con bé ngốc này, sao lại tự làm khổ mình thế?

Ông cố tình liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái. Cuối cùng ánh mắt lại nhìn về Trần Quan Hoa.

– Quan Hoa, mặc kệ Cổ Ngọc nghĩ như thế nào, tôi đều hy vọng anh có thể cố gắng quan tâm đến cuộc sống của nó.

Trần Quan Hoa lại đứng lên, kính lễ:

– Vâng, thưa thủ trưởng. Tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.

Lão Cổ giơ tay ra hiệu Trần Quan Hoa ngồi xuống, rồi lại hướng về phía Hạ Tưởng nói:

– Người thành thật thường thua thiệt. Quan Hoa chịu thiệt là chịu thiệt ở chỗ quá cố chấp. Nếu như anh ta có được một nửa thông minh như cậu thì cũng sẽ không như bây giờ.

Hạ Tưởng đành chỉ có thể nói:

– Ông thật là biết đùa. Quan Hoa bây giờ là thiếu tương, so với cháu thì cháu cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu.

Trần Quan Hoa hiển nhiên có ý thù địch với Hạ Tưởng, rất là khinh thường đáp lễ liếc mắt Hạ Tưởng một cái.

Cổ Ngọc lại quay người lại rồi đi:

– Con đi pha thêm ít trà.

Trong phòng tự nhiên không khí có chút trầm tĩnh.

Mấy phút sau, đều không ai nói gì. Hạ Tưởng nhìn lại con mắt đã khép của lão Cổ. Ông đã ngủ rồi. Hắn ta liền nhẹ nhàng đắp chăn lên cho ông sau đó đứng dậy thì nghe thấy tiếng Quan Hoa nói ở phía sau:

– Hạ Tưởng, đi ra ngoài chút đi.

Xem ra là Trần Quan Hoa có điều muốn nói. Hạ Tưởng gật đầu.

Vườn của Lão Cổ rất hoang vắng. Mùa đông gió lạnh thổi qua nhìn thật tiêu điều. Có lẽ thực sự là vì lão Cổ bệnh nặng nên cả khu vườn quen thuộc mà Hạ Tưởng hàng ngày vẫn nhìn, sao hôm nay lại rất yếu ớt.

Khi Trần Quan Hoa bước đi, đầu ngẩng cao. Bao nhiêu năm rèn luyện trong quân đội đã rèn cho anh ta tư thế uy nghiêm. Anh ta và Hạ Tưởng bước sóng vai, đi đến hòn núi giả trước mặt liền dừng bước chân:

– Hạ Tưởng, tôi nói thật cho anh biết. Tôi rất thích Cổ Ngọc. Tuy là tôi lớn tuổi hơn cô ấy nhiều nhưng tôi tin tưởng có một ngày cô ấy sẽ hồi tâm chuyển ý.

Muốn tuyên chiến với hắn sao? Hạ Tưởng không chút để ý cười cười:

– Cổ Ngọc là cô gái tốt. Người thích cô ấy không ít. Tuy nhiên có thể lọt vào mắt xanh của cô ấy thì không nhiều. Tôi cũng mong anh thành công.

Trần Quan Hoa trên mặt có chút tức giận:

– Hy vọng về sau anh buông tha Cổ Ngọc.

Hạ Tưởng không cam lòng yếu thế:

– Anh có quyền lựa chọn hạnh phúc. Cổ Ngọc cũng thế.

Trần Quan Hoa biến sắc:

– Chớ quên, anh là đàn ông đã có vợ.

Hạ Tưởng ngược lại mỉm cười:

– Chớ quên, anh cũng đã từng kết hôn. Lại còn lớn hơn Cổ Ngọc mười mấy tuổi.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-11-full/

Trần Quan Hoa làm sao nói qua được Hạ Tưởng, có chút ấp úng không trả lời được. Sau khi sửng sốt hồi lâu rồi mới nói một câu:

– Thủ trưởng nói, lúc cần thiết thì tôi phải hết sức giúp đỡ anh. Tôi đã đồng ý với Thủ trưởng rồi thì sẽ nhất định làm được. Nhưng thủ trưởng còn nói muốn tôi chăm lo cho cuộc sống của Cổ Ngọc, tôi cũng đã đồng ý rồi và tôi nói được sẽ làm được.

Nhìn bóng dáng bước đi dứt khoát kiên quyết của Trần Quan Hoa, Hạ Tưởng âm thầm lắc đầu. Quan Hoa có mặt nào đó cố chấp, cũng có mặt thú vị. Nhưng thật ra anh ta là người công tư rõ ràng.

Chỉ có điều, bệnh tình lão Cổ thật sự nghiêm trọng tới mức không cố gắng được nữa sao?

Nếu lão Cổ không nói, Hạ Tưởng cũng có cách để biết. Sau khi ăn cơm trưa với lão Cổ, hắn liền cáo từ rời đi. Cổ Ngọc tiễn hắn đến bên ngoài, thấy chung quanh không có người liền chui vào bên trong xe, ôm lấy Hạ Tưởng, hôn mấy cái lên cổ.

– Vẫn là thấy anh tốt nhất.

Sau khi hôn xong, Cổ Ngọc lau miệng, giống như một đứa trẻ ăn vụng vậy. Nói một câu như thế rồi chạy đi.

Lúc Hạ Tưởng đi ô tô đến nhà họ Ngô thì đã là khoảng bốn giờ chiều. Lúc này ông Ngô vừa lúc ngủ trưa dậy. Hắn liền gõ cửa biệt thự của ông.

Ông Ngô thì vẫn vô cùng khỏe mạnh. Vừa mới nhìn thấy Hạ Tưởng, ông liền ha hả cười:

– Chẳng mấy khi cậu chủ động đến thăm tôi. Tiểu Hạ, gần đây nhìn trưởng thành hơn nhiều rồi đấy. Biểu hiện ở Tần Đường cũng được đấy, đáng để khen ngợi

Hạ Tưởng liền cười hàm súc:

– Không ít người nói cháu trước sợ sói sau sợ hổ rồi. Cháu vừa phải giữ gìn hình tượng vừa phải nhường nhịn Ngưu Lâm Quảng. Bây giờ, ngay cả bản thân cháu cũng nghi ngờ không biết mình có còn tinh thần phấn chấn gì hay không nữa.

– Tinh thần phấn chấn có ích lợi gì? Trong quan trường, tinh thần phấn chấn chính là danh từ thể hiện sự ngây thơ.

Ông cụ rất tự đắc viết một bức tranh chữ, thưởng thức hồi lâu rồi nói:

– Cậu đã đến tuổi 30 rồi. Hơn nữa đã là Bí thư Thành ủy. Động tí là động thủ đánh nhau chính là biểu hiện của sự không thành thục rồi. Một cán bộ cấp sở mà không thành thục thì khó mà đề bạt lên cấp Phó tỉnh được.

Từ cấp sở đến phó tỉnh, thì cũng giống như đại tá đến thiếu tướng vậy. Tỉ lệ vượt qua được cực thấp, tỉ lệ đào thải đến hơn bảy mươi tám mươi phần trăm. Từ Phó giám đốc sở đến Giám đốc sở có lẽ là phía trên có người. Hơn nữa có chút thành tích công trạng thì có thể lên được. Nhưng từ Giám đốc sở đến phó tỉnh thì phải xem xem năng lực tổng hợp tất cả các phương diện là như thế nào. Hơn nữa với tuổi tác của hắn, có lên chức Phó tỉnh cũng không phải là đến Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quốc. Chắc chắn là muốn có phó tỉnh thực chức thì phải đi tốt từng bước ở Tần Đường.

Cho nên nói Chương Quốc Vĩ mưu tính sâu xa. Từ mặt bên ép hắn mắc phải sai lầm, không những khiến cho hắn khó sống yên ở Tần Đường, hơn nữa nếu hắn quá mức nóng vội thì sẽ để lại ấn tượng không thành thục trong con mắt cấp trên. E rằng khó mà thăng cấp lên chức Phó tỉnh được.

Cũng là nguyên nhân mấu chốt mà Hạ Tưởng phải thận trọng ở Tần Đường. Hắn không phải là nhẫn nhịn mà là ứng biến theo tình hình. Điều cần thiết không phải là phá hủy thế lực của Chương Quốc Vĩ ngay chính diện mà là phải hóa giải và phân hóa, lôi kéo về những cái mình có thể sử dụng được mới là thượng sách. Còn đối với Ngưu Lâm Quảng thì không ra tay thì thôi, đã ra tay rồi thì nhất định sẽ là một đòn trí mạng.

Mà không phải lại giống như đối phó với Nga Ni Trần, từng bước làm suy yếu thế lực của đối phương, cần một đòn sấm sét thôi là đã đủ mất mạng rồi.

Lời dạy của ông không thể nói là bảo thủ, chỉ có thể nói là xuất phát từ sự yêu thương, phải cầu tiến trong sự ổn định. Càng bước về phía trước thì càng cần điềm đạm chắc chắn, thủ đoạn càng cần phải mượt mà.

Ân cần thăm hỏi sức khỏe của ông cụ, lại nói đến tình hình gần đây của Liên Nhược Hạm, lại nói đến Liên Hạ v.v. Dù sao thì ông cụ cũng chỉ toàn nói chuyện gia đình, không nói đến chuyện quốc gia. Lúc thời cơ thích hợp, Hạ Tưởng hỏi đến bệnh tình của Lão Cổ:

– Ông có thăm lão Cổ chưa?

– Lão Cổ mắc bệnh, tình hình khá nguy hiểm. Mùa đông năm nay, ông ấy khó qua được.

Ông cụ Ngô hiển nhiên đoán được ý muốn tìm hiểu của Hạ Tưởng.

– Nói nặng thì là nặng, nói nhẹ thì là nhẹ. Phải xem tâm trạng của ông ta thế nào. Nhưng ông thật ra rất hy vọng ông ta qua được. Thiếu đi lão Cổ làm phiền ông thì cũng mất đi bao nhiêu là hứng thú. Ông còn hy vọng ông ta đấu với ông mười mấy năm nữa cơ. Ha ha.

Đối với Hạ Tưởng mà nói, vẫn là một thông tin nửa mừng nửa lo. Đối với bệnh tình của lão Cổ, hắn không có biện pháp nào tốt, chỉ có thể nghe theo số trời mà thôi.

Tối hôm đó hắn liền quay trở về Tần Đường luôn. Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng vừa mới bước vào văn phòng, Hoàng Đắc Ích liền theo sau. Đi vào rồi cũng không hề khách sáo, liền trực tiếp xin chỉ thị của Hạ Tưởng cho một sự việc vô cùng khó giải quyết. Vụ án Chu Minh Nhã khởi tố Mạnh Thiên Nguyên hiếp dâm đã xuất hiện sự chuyển biến không ngờ tới…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 42
Vô số cường giả Hóa Hồng cảnh dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn qua đại hán trung niên có thân hình cao ngất lập tức cung kính tiến lên, dưới ánh mắt rung động của mọi người, kể cả là đám người Nhâm Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng cùng với người khác cung kính hành lễ, trong mắt hiện lên vẻ kính...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ma Vương – Quyển 5
Lục Cơ Mộc Bay Lên... Hàn Thạc trải qua một đêm không tồi. Đầu tiên là cùng Tô Phỉ ăn một chút đặc sản nổi danh của Tạp Tây đế quốc, sau đó cùng tới thành ảo mộng chiêm ngưỡng cảnh đêm nổi tiếng ở đây. Mãi đến quá nửa đêm, Tô Phỉ mới cảm thấy hài lòng mà buông tha Hàn Thạc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, gãi gãi đầu, vẻ mặt đầy tủi thân mà nhìn về phía mọi người. “Các người đây là làm gì vậy...” “Ta cũng là vì hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, huống hồ, ta luyện dược rất lợi hại đấy nhé...” Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, thần sắc mọi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba