Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 13 » Phần 30

Quan Trường - Quyển 13

Phần 30

Hạ Tưởng trở lại phòng, vừa mới ngồi xuống, điện thoại của Mai Hiểu Lâm gọi đến.

– Chủ nhiệm Hạ, tối nay hẳn là có thời gian để em làm chủ chứ?

Giọng nói lạnh nhạt mà dịu dàng, làm gì có làn điệu của một Phó thị trưởng thường trực.

Hạ Tưởng suy nghĩ một chút, buổi tối quả thực cũng không có sắp xếp gì, liền trả lời:

– Cũng được, em nói thời gian và địa điểm đi, đến giờ anh sẽ qua.

– Không dám để Chủ nhiệm Hạ tự đến, em sẽ qua đón anh.

Không đợi Hạ Tưởng nói, Mai Hiểu Lâm vội vàng cúp điện thoại.

Mai Hiểu Lâm làm quan nhiều năm, khi suy xét vấn đề cũng nhiều hơn sự suy tính về chính trị. Bề ngoài là đến đón hắn, nhưng trên thực tế là có ý hiện thân ở trụ sở Tỉnh ủy.

Theo cô ấy đi là được rồi, Hạ Tưởng lười đoán dụng tâm của Mai Hiểu Lâm, dù sao Mai Hiểu Lâm sẽ không bày mưu tính kế với hắn, càng không hại hắn. Người hắn cần đề phòng đủ nhiều rồi, sẽ không cố sức phòng bị cả Mai Hiểu Lâm.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 13 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-13-full/

Bận rộn cả một ngày, lại làm thêm mấy hạng công tác, tổ chức hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật – cho dù Lâm Hoa Kiến và Lý Tòng Đông đều không có mặt, nhưng không ảnh hưởng đến sự sắp xếp của hội nghị bình thường – hội nghị đạt được nhận thức chung, đồng ý đồng chí Ngũ Toàn đảm nhiệm Chánh văn phòng Ủy ban Kỷ luật.

Ngũ Toàn, nữ, 42 tuổi, vẫn đảm nhiệm chức vụ Phó chánh văn phòng Ủy ban Kỷ luật, công tác cần cù và chăm chỉ, đối nhân xử thế thật thà, tuy là đề danh của Lâm Hoa Kiến, Hạ Tưởng cũng không ngăn cản. Trong Ủy ban Kỷ luật nắm quyền lớn về nhân sự, không cần thiết phải hoàn toàn đề bạt người của mình vào cương vị công tác quan trọng, thu nạp lòng người mãi mãi trấn an lòng người hơn so với thay đổi người toàn bộ.

Hội nghị vừa kết thúc, Ngũ Toàn liền lập tức đến văn phòng của Hạ Tưởng, cảm tạ ân dìu dắt của Chủ nhiệm Hạ, biểu thị phải đoàn kết ở xung quanh Chủ nhiệm Hạ, trên cương vị công tác mới cống hiến ánh hào quang và nhiệt huyết lớn hơn.

Cách ăn mặc của Ngũ Toàn rất bản khắc, cũng là tính cách bảo thủ mà do nhiều năm làm quan tạo thành, tuy nhiên tính khí của cô ta cũng có phần thoải mái, có một số lời nói rất tự nhiên:

– Cảm ơn sự tín nhiệm của Chủ nhiệm Hạ đối với tôi, tôi sẽ không nói những lời hùng hồn gì, dù sao cũng dựa vào chủ tâm để làm việc, có chỗ nào không phải, không hợp với ý của Chủ nhiệm Hạ, xin anh phê bình trực tiếp với tôi là được, không cần phải giữ thể diện cho tôi.

Trái lại là một người có tình ý, Hạ Tưởng liền cố gắng vài câu, cũng không nói nhiều những lời sáo rỗng.

Bình thường Trưởng ban thư ký Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ kiêm nhiệm Chánh văn phòng, nhưng đặc thù của Ủy ban Kỷ luật tỉnh tỉnh Tương, vẫn bổ nhiệm riêng biệt là Trưởng ban thư ký và Chánh văn phòng, Hạ Tưởng mới đến cũng sẽ không thay đổi ngay hiện trạng.

Hơn nữa khi Lâm Hoa Kiến không có mặt hắn đã thông qua bổ nhiệm Ngũ Toàn, cũng là có ý tiếp tục biểu thị thế yếu, một là để mê hoặc Lâm Hoa Kiến, hai là làm tốt tấm nệm cho bước tiếp theo.

Khi thu dọn đồ đạc để chuẩn bị ra về, điện thoại của Phó Tiên Phong gọi tới.

– Chủ nhiệm Hạ, Đường Gia Thiếu bên cầu đường tỉnh Tương buổi tối mời tôi ăn cơm, cậu có muốn đi cùng không?

Đường Gia Thiếu quả nhiên cũng có chút lai lịch, không ngờ mời được cả Phó Tiên Phong, Hạ Tưởng liền biết, cầu đường tỉnh Tương đã gia tăng hoạt động, chuẩn bị tung sức mạnh đánh hạ Chủ tịch tỉnh Phó. Cũng đúng, đường cao tốc dài 500 km đoạn tỉnh Tương, cho dù lấy một nửa trong đó, cũng là công trình lớn mấy chục tỷ, lợi nhuận quá kinh người.

– Tôi không đi đâu, đã có sắp xếp khác rồi.

Hạ Tưởng cũng không khách khí nhiều, hắn cũng biết Phó Tiên Phong cũng không thật tâm mời hắn đi, mà là mượn cơ hội lộ ra một tin tức với hắn, chính là cầu đường tỉnh Tương không chỉ tay chân rất dài, hơn nữa ở tỉnh Tương như cá gặp nước, rất được hoan nghênh.

– Cậu có chuyện rồi thì thôi, tôi chỉ là muốn nói với cậu một chút, Đường Thiếu Gia nếu như là nhờ người khác, tôi có thể sẽ không đi. Nhưng lại là Nghiêm Tiểu Thì ra mặt, tôi chắc phải giữ thể diện cho cô ấy thôi. Được rồi, không nói chuyện với cậu nữa, phải xuất phát rồi.

Điều Phó Tiên Phong tiết lộ ra cũng không phải là một tin tức, mà là hai tin.

Hạ Tưởng trong lòng mơ hồ có chút bất mãn, Nghiêm Tiểu Thì rõ ràng là đồng ý với hắn là không giao tiếp với bên cầu đường tỉnh Tương nữa, xoay người liền ra mặt mời Phó Tiên Phong, hoàn toàn là không hề ghi nhớ những lời hắn nói ở trong lòng. Nghiêm Tiểu Thì trước đây tuy không phải là nói gì nghe nấy đối với hắn, nhưng cũng sẽ không trước nói một đằng sau làm một nẻo, lẽ nào nói điều kiện mà cầu đường tỉnh Tương đưa ra quá mê người, Nghiêm Tiểu Thì không giữ nổi mình?

Hạ Tưởng lập tức gọi điện cho Nghiêm Tiểu Thì, nhưng lại tắt máy. Hắn thầm lắc đầu, thôi bỏ đi, cho dù Nghiêm Tiểu Thì ra mặt làm người trung gian, Phó Tiên Phong nể mặt chịu nhận lời ăn cơm, chưa chắc sẽ nể tình giao công trình cho cầu đường tỉnh Tương.

Với cấp bậc của Phó Tiên Phong, còn có tài lực của nhà họ Phó, hạng mục công trình cao tốc sẽ không bị Phó Tiên Phong coi là thủ đoạn của cải, phỏng chừng sẽ xem nó là giao dịch chính trị, dùng để giành lấy gặt hái lớn trên chính trị. Cầu đường tỉnh Tương muốn lấy toàn bộ hay một phần công trình, thì phải bỏ ra một cái giá lớn hơn nhiều.

Về phần động tác của Nghiêm Tiểu Thì… Hạ Tưởng đơn giản mà ném nó sang một bên, dù có hám tài đến thế nào nữa, cũng sẽ có chừng mực, bởi vì cô không phải là người chưa nhìn thấy qua các mặt của xã hội.

Nghiêm Tiểu Thì là người thấy qua các cảnh đời, nhưng đối với Đường Gia Thiếu lại thiếu mất sự đề phòng, cô tự cho là hiểu Đường Gia Thiếu, nhưng không biết người đàn ông trong mắt phụ nữ, mãi mãi chỉ có mặt không chân thật bên ngoài, càng có tâm lý chiếm hữu và sự đen tối nơi sâu thẳm, phụ nữ làm sao có thể biết.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 13 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-13-full/

Khi hết giờ làm, chiếc xe chuyên dụng của Phó thị trưởng thường trực thành phố Tương Giang Mai Hiểu Lâm, chậm rãi chạy vào trong trụ sở Tinh ủy.

Mai Hiểu Lâm từ rất sớm đã theo Trịnh Thịnh đến tỉnh Tương, bởi thế trong Tỉnh ủy không ít người đều quen biết cô. Thế bay lên của Mai Hiểu Lâm bây giờ cũng vô cùng rõ ràng, cô vừa lộ diện ở trụ sở Tỉnh ủy, liền có không ít người tới chào hỏi với.

Làm một quan lớn rất nữ tính đoan trang trong số ít cán bộ nữ trong nước, Mai Hiểu Lâm 35 tuổi tự nhiên hào phóng, bộ trang phục công sở làm cho thân thể của cô nổi lên sự thành thục và thùy mị, nhưng lại không đến mức hấp dẫn quá mức, có thể nói vô cùng khéo léo.

Hạ Tưởng cảm thán, Mai Hiểu Lâm so với trước kia thành thục hơn, cô nhất cử nhất động đã hoàn toàn quan trường hóa, cũng may, trong mắt Hạ Tưởng, còn giữ lại ý vị riêng có của Mai Hiểu Lâm, nhất là tư thái hất tóc của cô, trong phút ngẩn ngơ giống như trở về huyện An, trở về với cảnh tượng gặp cô lần đầu.

Hạ Tưởng đi cùng thư ký Tằng Trác, không nhờ người bảo Mai Hiểu Lâm lên lầu mời, mà chủ động đi xuống, đến trước xe, bắt tay với Mau Hiểu Lâm, hỏi thăm, sau đó dưới sự quan sát chăm chú của không ít người, hắn bước lên xe chuyên dụng của Mai Hiểu Lâm.

Có thư ký đi cùng, thì đã có chút ý vị là việc công, sẽ không khiến người ngoài suy đoán và đàm tiếu.

Tuy nhiên sau khi Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm ngồi cùng một xe đi khỏi, tuy có thư ký ngồi cùng, vẫn có không ít người rầm rầm suy đoán giữa Chủ nhiệm Hạ và Phó thị trưởng Mai rốt cuộc có quan hệ gì?

Bây giờ nguồn tin tức đã phát đạt, rất nhanh đã có người điều tra ra quá trình cộng sự ở huyện An giữa Mai Hiểu Lâm và Hạ Tưởng năm đó, không ít người đều cười trong lòng, hóa ra là bạn cũ gặp lại.

Đương nhiên, cười thì cười, nhưng cũng không có ai nói gì nhiều, dù sao một người là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, một là Phó thị trưởng thường trực, Ủy viên thường vụ Thành ủy, đều là những nhân vật cấp quan trọng, tốt nhất là tán gẫu ít thôi, chẳng may truyền đến tai Phó thị trưởng Mai và Chủ nhiệm Hạ, ai cũng không có kết cục tốt đẹp gì.

Hạ Tưởng vẫn không cho là đúng với chuyện Mai Hiểu Lâm đích thân đến Tỉnh ủy đón hắn, nhưng vẫn tôn trọng ý kiến của cô, không phản đối. Đồng thời cũng biết rõ dụng tâm của Mai Hiểu Lâm, sợ là cũng có ý để cho Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong nhìn thấy.

Chỉ tiếc, Phó Tiên Phong không ở Tỉnh ủy, tuy nhiên khẳng định sẽ truyền đến tai của anh ta.

Hạ Tưởng theo Mai Hiểu Lâm đến một nơi yên tĩnh, xuống xe vừa nhìn, hóa ra là quán trà tư gia.

Thư ký của Mai Hiểu Lâm, lái xe và Tằng Trác, sau khi xuống xe có sắp xếp khác, Hạ Tưởng theo sau Mai Hiểu Lâm đi vào quán cơm tư gia Mai Viên.

Trong Mai Viên lại không có hoa mai, cũng không biết gọi tên là Mai Viên có dụng ý gì, tuy nhiên trong vườn lại giống như với thiết kế của Lâm Viên Tô Châu, đình đài lầu các, rất lịch sự tao nhã, đặt mình trong đó, khiến người ta có cảm giác thoải mái, thanh thản.

Mùa xuân của tỉnh Tương đã tới gần,

“Nước soi nghiêng bóng mai gầy

Dưới trăng, hương nhẹ thoảng bay trong chiều.”

Trong phút ngẩn ngơ, dường như trở về với con đường đầy hương hoa trong lần đầu tiên gặp Mai Hiểu Lâm ở Bắc Kinh, chỉ có cái khác đó là, bây giờ ngoài hắn và Mai Hiểu Lâm ra, còn có một bồi bàn.

Cũng là một nhân viên nữ rất xinh đẹp hợp thời, bộ dáng rất khéo léo, có sự uyển chuển của gái Giang Nam, khi bước đi, thật giống như gió đưa cành liễu.

Mai Hiểu Lâm liền cố ý đi chậm lại mấy bước, nói với Hạ Tưởng:

– Thế nào, có phải bắt mắt lắm không?

Phụ nữ cuối cùng vẫn là phụ nữ, không vì địa vị và chức vụ mà thay đổi tính cách, Hạ Tưởng im lặng mỉm cười, vờ như không nghe thấy:

– Chỉ ngửi thấy hương nhẹ thoảng bay, nhưng trước mắt sắc nguyệt mông lung, không nhìn thấy rõ… cho nên bắt mắt cái gì?

Hạ Tưởng rõ ràng là nói dối, nhưng cố tình mang bộ dạng nghiêm trang rất giống, khiến Mai Hiểu Lâm bỗng chốc phá lên cười:

– Đáng ghét, ăn đến mức béo ơi là béo, giả bộ giống ơi là giống.

– Tôi béo chỗ nào?

Hạ Tưởng vẫn không cười, nghiêm túc đến mức không thể nghiêm túc hơn được nữa,

– Đồng chí Mai Hiểu Lâm, hôm nay đồng chí sao vậy, toàn nói linh tinh? Làm một đảng viên Cộng sản kinh nghiệm nhiều năm, phải nói đạo lý, sự thật.

Còn chưa nói xong, Mai Hiểu Lâm đã cười đến không thể đứng dậy nổi…

Tới một căn phòng có tên là “Hồng Tô Thủ”, đẩy cửa bước vào, chỉ nhìn thấy những đồ dùng mang sắc thái cổ đại, cực kỳ tinh xảo, hơn nữa nữ tiếp viên cũng ăn mặc kiểu trang phục cung nữ, thật sự khiến người ta đến với thời cổ đại.

Sau khi ngồi xuống, trà và điểm tâm được mang lên, Mai Hiểu Lâm đích thân rót trà cho Hạ Tưởng:

– Vốn muốn cho Mai Đình cùng đi, nhưng lại nghĩ cảm thấy quá đường đột, nên để lần sau, tuy nhiên xem ra anh cũng không nhớ nó.

Cánh cửa hôm nay không dễ qua, Hạ Tưởng thầm nghĩ, trái tim của Mai Hiểu Lâm lay động, đề tài hôm nay không ra khỏi chuyện nam nữ, không không tiện tiếp lời.

Mai Hiểu Lâm rót trà xong, bỗng nhiên tự mình cười:

– Nhớ tới một câu thành ngữ, trước đây cảm thấy dễ quá chừng, bây giờ suy nghĩ, nếu như ngày ngày làm như thế, thật sự cũng rất mệt.

– Là gì thế?

Hạ Tưởng thấy cô cười rất vui, không khỏi hiếu kỳ.

Mai Hiểu Lâm đem chén trà đặt vào trong khay, hai tay bê lên, giơ cao quá lông mày, đặt trước mặt Hạ Tưởng:

– Mời dùng trà!

Hạ Tưởng cũng không khách khí, nhận trà và cười:

– Dâng mâm cao lông mày là chuyện tốt, tôn trọng nhau như khách thì lại quá xa lánh. Tuy nhiên cổ nhân chú ý lễ pháp, cái khác không phải bàn luận nữa.

Giọng nói của Mai Hiểu Lâm bỗng nhiên ảm đạm hẳn đi:

– Ngày trước có đọc qua một câu nói, lúc ấy không cảm thấy là tốt, bây giờ nghĩ lại, bỗng nhiên mới nhận ra mọi chuyện chỉ bản thân mình thể nghiệm mới biết ý vị sâu xa trong đó – than thở cuộc đời, đến bây giờ mới tin rằng có một số sự việc tuy hoàn mỹ nhưng vẫn có cái nuối tiếc! Ngay cả việc bưng mâm ngang mày, rốt cuộc khó cỡ nào!

Sự cảm thán của Mai Hiểu Lâm, Hạ Tưởng có thể hiểu, nhưng lại không thể làm tiêu tan giúp cô, chỉ đành im lặng uống trà. Mai Hiểu Lâm rốt cuộc cũng thành thục hơn trước kia, sau khi cảm khái xong, liền lập tức khôi phục lại thái độ bình thường.

Bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó, vội nói:

– Em nghe nói Nghiêm Tiểu Thì đang thúc đẩy sự hợp tác giữa cầu đường tỉnh Tương và Phó Tiên Phong… Em khuyên nhanh chóng bảo cô ấy thu tay lại, không đụng vào cầu đường tỉnh Tương được đâu, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/12/2017 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 19
Sau khi tiệc rượu chấm dứt, nhờ làn gió nhè nhẹ, tâm trạng buồn bực của Lâm Song Bồng cũng có phần tan biến. Trong chớp mắt ông nhấc điện thoại định gọi cho Quý Như Lan nhưng lại phát sinh một cảnh tượng khiến người ta vô cùng khó hiểu. ... Bạn đang đọc truyện Quan Trường Quyển 19 tại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Đường Môn – Quyển 5
Nghe Đường Tam nói ra nội dung đệ thất khảo của hắn, mọi người đều cũng an tĩnh lại, xem ánh mắt của hắn cũng mang theo mãnh liệt bất khả tư nghị, khó tin. Thần khí, rút ra, Tam Xoa Kích của Hải Thần, mặc dù chỉ có ngắn ngủn mười chữ, nhưng đây đại biểu cho ý nghĩa gì? Mã Hồng Tuấn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Ma Vương – Quyển 3
Thế Lực Của Tiểu Khô Lâu! Hàn Thạc sửng sốt, đứng ngây ra một hồi. Cặp mắt ngây ngốc hết nhìn tên cương thi chiến sĩ cao gầy rồi sau đó lại chuyển qua trên người của Tiểu Khô Lâu với Thổ Giáp Thi, cuối cùng ngạc nhiên hỏi: Người một nhà? Người của các ngươi? Gật đầu vẻ nhất trí...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba