Lần đầu đi nhậm chức, còn có thành viên nòng cốt đầy lợi hại đi cùng, là một khối chính tích lớn cỡ nào, đối với giai đoạn trước đứng vững vàng mở ra cục diện, là lực thúc đẩy rất mạnh, chẳng khác nào như chắp cánh đi nhậm chức. Nếu nhắc tới bên trong Tỉnh ủy còn có Phó Tiên Phong ủng hộ, có Đàm Quốc Thụy ra sức ủng hộ, Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng tuy rằng đường xa mà đến, nhưng lại nhanh chóng dập tắt ý tưởng gây khó dễ, cũng như ý niệm không an phận trong đầu nhiều cán bộ.
Không thể chọc ngoáy vào được, hàng ngũ của Chủ nhiệm Hạ. Họ không chỉ có Chủ tịch tỉnh Phó chiếu cố, còn có Phó Bí thư Đàm chiếu ứng, thậm chí còn có… Trưởng ban Lương cũng đích thân đưa họ đi nhậm chức!
Lương Hạ Ninh gần đây rất bận. Đầu tiên là đích thân đưa Chu Duệ Nhạc đi nhậm chức. Sau đó lại “ngựa không dừng vó” đưa Trần Thiên Vũ đi nhậm chức. Nếu nói Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân đưa đồng chí Bí thư Thành ủy đi nhậm chức, tuy rằng làm người ta kinh ngạc, nhưng còn có thể lý giải được. Nhưng sau đó Lương Hạ Ninh lại hạ mình, đích thân đưa Phó thị trưởng thường trực Bành Dũng đi nhậm chức, khiến cho nhiều kẻ phải trợn mắt há hốc mồm trước lực ảnh hưởng kinh người của Hạ Tưởng tại tỉnh Tương.
Trưởng ban Lương làm vậy, có thể nói vẫn là do thể diện của Chủ nhiệm Hạ cũng đủ lớn, đồng thời cũng khiến rất nhiều ủy viên thường vụ Tỉnh ủy âm thầm kinh hãi. Nếu Bí thư Trịnh muốn sai người tạo ra thế cục căng thẳng, sợ là sẽ thúc đẩy Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong liên kết với nhau, hơn nữa Đàm Quốc Thụy và Lương Hạ Ninh cũng gia nhập vào. Lúc đó Bí thư Trịnh sẽ hoàn toàn không nắm được dù chỉ một chút phần thắng.
Sau khi trải qua một màn đả kích ngấm ngầm hay công khai ở hội nghị thường vụ, không ít nhân vật có trọng lượng tại Tỉnh ủy đều suy nghĩ, thế cục tỉnh Tương, sẽ đi theo con đường nào?
Tuy nhiên hành động đề cao ba người Chu Duệ Nhạc của Lương Hạ Ninh đã khiến một bộ phận lãnh đạo Tỉnh ủy và lãnh đạo thành phố cấp 3 bất mãn. Họ cho rằng vài cán bộ cấp sở đường xa đến nhậm chức, không cần phải … gióng trống khua chiêng, khiến cho việc nhậm chức thành ra quá sức long trọng như vậy, rõ ràng có sự cất nhắc bên trong. Vì thế, những cách nói không tốt xôn xao cả lên, khiến Hạ Tưởng đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió phải chịu mọi tai tiếng.
Có người nói Hạ Tưởng bồi dưỡng vây cánh, nâng đỡ thế lực, ý đồ an toàn phát triển ở tỉnh Tương. Cũng có rất nhiều người so sánh Hạ Tưởng như Diệp Thiên Nam thứ hai, việc sắp xếp nhân sự vào thành phố cấp 3 chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai, sẽ dẫm vào vết xe đổ của Diệp Thiên Nam, kéo bè kết phái ở Tỉnh ủy, để đạt tới mục đích xấu xa.
Tin đồn cũng không phải hoàn toàn vô căn cứ, rõ ràng là có kẻ xúi giục sau lưng Hạ Tưởng, mục đích chính là hủy thanh danh của hắn. Hắn cũng biết rõ là người nào đã gây nên nhưng lại không có bất cứ hành động gì. Việc hành động bịa đặt và sinh sự sau lưng chính là hành động của một kẻ cấp thấp, chứng minh đối thủ đang chột dạ và không có kế gì để thi triển.
Nhưng thật ra Phó Tiên Phong cũng ngồi không yên. Trong một đại hội toàn thể cán bộ, anh ta nêu ra một vài tin đồn không có căn cứ đồng thời mãnh liệt phê bình, vạch ra dụng tâm kín đáo của kẻ đã cố ý gieo rắc lời đồn, nhằm chửi bới, bôi nhọ hình tượng cán bộ lãnh đạo. Anh ta cho rằng đây là hành vi mang tính chất vô cùng ác liệt, thủ pháp vô cùng thấp kém, không thể tha được. Anh ta yêu cầu các cán bộ lãnh đạo phải nghiêm khắc với bản thân, không nên dễ dàng tin lời đồn, càng không thể bỏ qua tự trọng mà tung ra lời đồn. Đồng thời, anh ta cũng rất vui vẻ mà trịnh trọng nhắc nhở nếu có cán bộ Đảng viên nào không có việc gì lại làm loạn, nói xấu cán bộ Đảng viên, nếu bị phát hiện sẽ đều xét xử như nhau, tuyệt đối sẽ không nhân nhượng.
Những lời nói của Phó Tiên Phong thực khiến một vài người kinh sợ, nhưng lại không ngăn chặn được lời đồn vẫn tiếp tục truyền bá. Hạ Tưởng trầm mặc không lâu, cuối cùng cũng đã ra tay.
Hạ Tưởng ra tay, bình tĩnh chỉ một chiêu đã kìm chế được kẻ địch.
Đầu tiên là Chu Duệ Nhạc vừa mới nhậm chức được nửa tháng đã trịnh trọng tuyên bố Tập đoàn Tề Thị, quyết định đầu tư 500 triệu tệ vào khai thác hạng mục bất động sản ở Võ Châu. Bí thư Thành ủy Chu mới nhậm chức, vừa ra tay đã đưa ra con số 500 triệu tệ, mặc kệ anh ta sau lưng đã làm thế nào để tác động tới giới ngoại giao, dù sao đối với nền kinh tế phát đạt như Võ Châu mà nói, có lẽ 500 triệu đầu tư cũng không phải là con số kinh người, nhưng ít ra cũng chứng minh được thành ý và năng lực của Bí thư Chu.
Chu Duệ Nhạc rất thông minh đem ba trăm triệu trong hạng mục đầu tư giao cho Phó bí thư Thành ủy và Phó thị trưởng thường trực cùng phụ trách, ý định lợi dụng kinh tế đem hai người cột vào trên chiếc xe chiến đấu của anh ta.
Chu Duệ Nhạc ở Võ Châu, nhanh chóng tháo gỡ cục diện, cũng giành được sự tán thành. Vừa được lãnh đạo Tỉnh ủy ra sức ủng hộ, lại có nhân vật xuất chúng số một tương trợ, ai còn có thể nói được điều gì? Dù không phục cũng chỉ có thể nén xuống tận đáy lòng.
Mà Trần Thiên Vũ đại diện cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Nhạn Thành, cùng tập đoàn Giai Mỹ ký kết đầu tư, tập đoàn Giai Mỹ quyết định đầu tư vào Nhạn Thành 600 triệu nhân dân tệ, xây dựng dự án khu Đại Học, cũng cố ý đấu thầu công trình và dự án trọng đại của thành phố.
So với Chu Duệ Nhạc đầy chín chắn thì Trần Thiên Vũ có thể rất linh hoạt trong trong lĩnh vực phát triển kinh tế. Anh ta nhậm chức không lâu liền cùng Thị trưởng tiến hành một cuộc trò chuyện lâu dài. Kết quả mọi người trong tòa nhà Thành ủy rất nhanh chóng phát hiện, Thị trưởng người luôn luôn mạnh mẽ, cứng rắn nhưng đối với Bí thư Trần mới nhậm chức lại vô cùng phối hợp. Ông ta chẳng những khiêm tốn hơn trước kia rất nhiều, còn ở khắp nơi nhắc tới tinh thần chỉ thị của Bí thư Trần, nhất thời đưa Trần Thiên Vũ lên vị trí cao nhất, hoàn toàn giữ gìn quyền uy của nhân vật số một Thành ủy, an tâm làm việc nên làm của nhân vật số hai.
Đó có phải là do Thị trưởng thay đổi tính cách?
Căn bản là không phải, trên phương diện chính trị, ích lợi đi trước. Thị trưởng không phải là bị Trần Thiên Vũ áp chế, cũng không phải bị anh ta thu phục, tuy nhiên do Trần Thiên Vũ dùng sách lược vừa đấm vừa xoa, ý thức được hợp tác là con đường duy nhất, và Bí thư Trần cũng không phải là người ỷ thế hiếp người, càng không phải là nhân vật chuyên quyền độc đoán số một, ưu đãi cũng không độc chiếm, khiến cho ông ta dù đau vẫn quyết định lựa chọn hai bên cùng thắng.
Mà Bành Dũng sau khi nhậm chức hơn tháng, cùng thương mại Tiểu Thì, bất động sản Thiên An, thương mại Tiên Thiên Hạ đều ký kết một loạt hiệp nghị, đưa vốn vào đầu tư cao tới 1 tỷ!
Chỉ một hành động đã làm chấn động thành phố Ba Lăng!
Chẳng những thành phố Ba Lăng, ngay cả Tỉnh ủy cũng bị chấn động không nhỏ. Lúc trước lãnh đạo tỉnh luôn có ý nghĩ ba người Chu Duệ Nhạc chính là nỗi hổ thẹn của lãnh đạo tỉnh, giờ mới biết được ba người Chu Duệ Nhạc không phải đến tỉnh Tương để đánh bóng danh tiếng, thăng chức nhờ có người can thiệp, mà là thiết thực vì phát triển kinh tế của tỉnh Tương mà thật lòng ra mưu hiến kế.
Không lâu sau, lời đồn Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng là do Hạ Tưởng có ý gây dựng thế lực, cách nói có ý đồ ở tỉnh Tương bồi dưỡng vây cánh dần lặng yên không một tiếng động mà tan thành mây khói.
Nếu cho rằng Hạ Tưởng chỉ có chuẩn bị một kế hoạch, chỉ trực tiếp lấy sự thật phản kích lại đối phương là hoàn toàn sai lầm. Một tuần sau, ở Võ Châu, trong cuộc họp, Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Trần Ký Hoa bị Ủy ban Kỷ luật thành phố bắt tại chỗ với tội danh nghi ngờ phạm tội có liên quan tới chức vụ.
Mỗi người đều biết, Trần Ký Hoa là người chủ yếu đã gieo rắc tin đồn tại Võ Châu.
Việc ba người Chu Duệ Nhạc thu hút đầu tư là đòn phản kích trực diện, Trần Ký Hoa bị bắt là nhằm gián tiếp đáp lại những kẻ khiêu khích còn lại, là một đòn cảnh cáo không chút lưu tình!
Sau khi tin tức truyền tới Tỉnh ủy, Trịnh Hải Kỳ sắc mặt lạnh hẳn đi, nổi giận đùng đùng đến văn phòng Trịnh Thịnh báo cáo tình hình. Không ngờ, Trịnh Thịnh lại không tức giận như anh ta nghĩ, ngược lại không mặn không nhạt nói vài câu, yêu cầu anh ta từ nay về sau đem tinh lực chủ yếu đặt vào công việc, mặt khác những việc không quan hệ tới công việc thì không nên quan tâm đến làm gì.
Trịnh Hải Kỳ á khẩu không nói được lời nào. Chợt hồi tỉnh, anh ta ý thức được rằng, Bí thư Trịnh đã thỏa hiệp – mà cũng không thể nói là thỏa hiệp, bởi vì từ đầu đến cuối Bí thư Trịnh vốn không có đưa cho anh ta bất cứ chỉ thị nào. Nói là ngầm thỏa thuận cũng được, nói là một chút cũng không biết tình hình cũng xong, tóm lại, sự tình nếu làm lớn lên, thì cũng chỉ có một mình anh ta chịu tội.
Trịnh Hải Kỳ mặt mũi bơ phờ trở lại văn phòng, sau khi ngồi xuống vẫn cảm thấy không thể hiểu được, nghĩ thầm, một loạt hành động trước đây của anh ta, rốt cuộc có lọt được vào mắt của Bí thư Trịnh, có được Bí thư Trịnh để vào trong lòng hay không? Bí thư Trịnh cuối cùng thấy thế nào khi Hạ Tưởng ở tỉnh Tương tiếp tục kiêu ngạo, cùng với Phó Tiên Phong và Đàm Quốc Thụy, tạo thành một tam giác từ từ trở thành một khối hùng mạnh…
Trịnh Hải Kỳ đi rồi, Trịnh Thịnh một mình chắp tay sau lưng đi đi lại lại trong phòng một hồi lâu, rốt cục gọi điện thoại tới thủ đô:
– Thu Thật, đối với bước đi tiếp theo của Hạ Tưởng, Tổng bí thư có ý tưởng gì cụ thể không?
Sau khi Cổ Thu Thật đã thăng chức lên Ủy viên bộ Chính trị, về cấp bậc đã cao hơn Trịnh Thịnh một bậc, nhưng Trịnh Thịnh và Cổ Thu Thật quen biết đã lâu, không thế nào thay đổi cách xưng hô theo chức vụ, hơn nữa Cổ Thu Thật cũng trẻ hơn Trịnh Thịnh vài tuổi.
Giọng điệu Cổ Thu Thật vẫn thật thà như xưa, không có chút cảm giác trên cao nhìn xuống:
– Đã có suy nghĩ bước đầu… Sao, anh có đề nghị gì vậy?
Trịnh Thịnh cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Cổ Thu Thật, mà lại hỏi tình hình của tỉnh Ninh và tỉnh Thiểm:
– Trương Phàm Sơn được đề cử làm Chủ tịch tỉnh Thiểm, nằm ngoài dự đoán mọi người, Tổng bí thư có tỏ thái độ gì hay không?
Trương Phàm Sơn đang giữ chức Phó trưởng ban bộ thông tin chuyển lên đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, mức độ nâng cao cũng không nhỏ, hơn nữa tiền đồ càng thêm rộng lớn, rõ ràng có thể cho ra kết luận anh ta đạt được là do có người muốn bồi dưỡng nâng đỡ.
Đồng thời, Trương Phàm Sơn không phải là Phó trưởng ban trẻ tuổi nhất, hiện năm 45 tuổi, nhưng nếu việc đề cử anh ta được bộ Chính trị thông qua, anh ta sẽ trở thành một trong những cán bộ cấp Chủ tịch tỉnh / Bộ trưởng trẻ tuổi nhất trong nước.
Hơn nữa tỉnh Thiểm cũng là một tỉnh lớn.
Nhớ đến bối cảnh của Trương Phàm Sơn, anh ta là lực lượng trung kiên của phe phản đối, dụng ý được miêu tả đầy sinh động, nhằm vào đối kháng Hạ Tưởng. Không chỉ có phái bình dân đang thay đổi sách lược, phái phản đối cũng bắt đầu gắng sức bồi dưỡng lực lượng sau này.
Cổ Thu Thật hơi trầm ngâm:
– Tổng bí thư còn đang cân nhắc.
Trịnh Thịnh phỏng đoán, việc đề cử Trương Phàm Sơn có khả năng lớn sẽ được thông qua, nhưng ông ta không thực sự để ý tới Trương Phàm Sơn, Trương Phàm Sơn đi hay ở đối với ông ta cũng không liên quan quá lớn, cũng không ảnh hưởng tới sức chiến đấu của tầng lớp, nhắc tới Trương Phàm Sơn, chỉ vì muốn dẫn tới đề tài kế tiếp:
– Kiều Thanh Văn được đề cử lên làm Chủ tịch tỉnh Ninh, là ứng cử viên của Phó bí thư tỉnh ủy, Thủ tướng không hề nhắc tới tên ứng cử viên mới này sao?
Chủ tịch tỉnh Ninh ban đầu là định đề cử Diệp Thiên Nam, Phó bí thư tỉnh ủy cũng là dự phòng lui mà cầu, nhưng đều chưa dùng tới, Diệp Thiên Nam cuối cùng đạp hụt một bước, mà trực tiếp ngã sấp xuống, nhưng Diệp Thiên Nam đã là chuyện đã qua rồi, bởi vậy nên vị trí Phó tỉnh ủy của tỉnh Ninh vẫn còn đang để trống, vẫn đang được nhiều người để mắt tới.
Một tỉnh, sự kiện thay thế vị trí Phó bí thư, hơn nữa Phó bí thư lại là chức vụ được phân công tác và quản lý tổ chức Đảng và quần chúng, là một chức vụ vô cùng tốt có thể bồi dưỡng được lực lượng quá độ lên tầng trung.
– Nghe nói, có người cố ý đề cử Chu Hồng Lai…
Cổ Thu Thật đến tận đây hoàn toàn hiểu rõ ý định của Trịnh Thịnh, trong lòng cảm thấy hơi hỗn độn. Anh ta rất thưởng thức tài năng của Hạ Tưởng, nhưng Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng trước sau không thể hợp nhau khiến anh ta cảm giác vô cùng tiếc nuối,
– Tổng bí thư tạm thời chưa chọn được người thích hợp, phỏng chừng sẽ buông tay đối với vị trí Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Ninh.
Cổ Thu Thật không định chỉ ra ý tưởng đích thực của Trịnh Thịnh. Anh ta sẽ chờ Trịnh Thịnh tự mình nói ra.
– …
Trịnh Thịnh chần chừ một lát, có lẽ do dự mà không tiện mở miệng, nhưng cuối cùng là không kìm nổi đành nói ra,
– Tôi cho rằng, đồng chí Hạ Tưởng hoàn toàn có năng lực đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư tỉnh ủy tại tỉnh Ninh.
Bước tiếp theo của Hạ Tưởng so với chương trình đã dự đoán từ mấy tháng trước thình lình xảy ra đột biến… khiến Hạ Tưởng trở tay không kịp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |