Vu Phồn Nhiên thấy Hạ Tưởng nghiêm chỉnh trịnh trọng, cho rằng có chuyện lớn gì.
Không ngờ chuyện của Hạ Tưởng nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn, quả thực khiến ông ta giật mình rất nhiều, lại vô cùng nghi hoặc không hiểu – Phó bí thư Hạ sao lại có thú thanh nhàn như thế?
Thú thanh nhàn của Hạ Tưởng chỉ là biểu tượng, giống như đạo lý võ thuật trong thơ ca, dụng tâm tầng sâu của Hạ Tưởng, trong bước đầu đưa ra vấn đề, cũng không nói rõ với Vu Phồn Nhiên .
Cũng không phải cố ý giấu diếm được Vu Phồn Nhiên, mà là hắn không thể xác định sẽ nhất định phát hiện vấn đề.
Vu Phồn Nhiên thời gian ở thành phố Yến không ngắn nữa rồi, bước tiếp theo hẳn là hành động, không phải đi tỉnh Yến mà là rời khỏi tỉnh Yến. Thân là lực lượng trung kiên của nhà họ Ngô, tuổi ông ta không lớn, tiền đồ còn rất rộng mở.
Thân là bạn cũ bao năm của Hạ Tưởng, Vu Phồn Nhiên nhìn Hạ Tưởng là Chủ tịch quận Hạ Mã năm đó, từng bước thăng lên vị trí cao. Từ Cục trưởng một đường bước không ngừng lên đến phó tỉnh của hiện tại, thời gian không mấy năm đã theo kịp ông ta. Quả thực khiến ông ta vô cùng khâm phục con đường thăng quan của Hạ Tưởng, mà những gì Hạ Tưởng làm càng khiến ông ta kính nể.
Con người Vu Phồn Nhiên rất truyền thống, trong tính cách có mặt cứng cỏi và cố chấp, hơn nữa cách đối nhân xử thế rất có nguyên tắc. Thời gian mấy năm ở thành phố Yến, danh tiếng rất không tồi, theo sát Trần Phong năm đó, so với Thôi Hướng quả thực mạnh hơn không ít.
Thành phố Yến dưới sự thống trị của Vu Phồn Nhiên, hiện lên sự phồn thịnh quang vinh. Là cánh cửa lớn phía nam cuối cùng bảo vệ xung quanh Bắc Kinh – Thiên Tân, thành phố Yến mấy năm gần đây khiêm tốn và cụ thể hơn, bước đi rất vững chắc, thành tích của Vu Phồn Nhiên rất được Trung ương khẳng định.
Ở vị trí phó tỉnh cũng được vài ba năm rồi, khả năng bước tiếp theo lên Chủ tịch tỉnh rất nhỏ, cần phải mài dũa thêm vài năm ở cấp phó tỉnh, vị trí lý tưởng nhất chính là Phó bí thư Tỉnh ủy. Cũng chính là nói, bước tiếp theo nếu vận tác thích đáng, thì có thể cùng ngồi cùng ăn vơi Hạ Tưởng là đương nhiên.
Ngẫm lại cũng là bất đắc dĩ, vài năm trước, Hạ Tưởng ở trước mặt ông ta cần sự ngưỡng mộ.
Hôm nay của vài năm sau, ông ta cần phải bỏ ra sự cố gắng rất lớn mới có thể đuổi kịp Hạ Tưởng, sự gặp gỡ trong cuộc đời thật khiến người ta cảm khái thợ thủ công có cuộc sống khác nhau.
Sau một hồi cảm khái lại nghe Hạ Tưởng mời ông ta cải trang vi hành, quả thực đã khiến ông ta giật mình kinh hãi. Vừa thấy Hạ Tưởng vẻ mặt cười yếu ớt, dường như là có chuyện tốt gì đó mà không khỏi cười nói:
– Được thôi, nếu như lời vàng của Phó bí thư Hạ đã nói, tôi cung kính không bằng tuân mệnh.
Hạ Tưởng thấy so với trước kia, Vu Phồn Nhiên khách sáo hơn với hắn rất nhiều. Ngẫm lại cũng không biết làm thế nào, dù sao với thân phận Phó bí thư Tỉnh ủy của hắn, đã trang trí thêm cho hắn rất nhiều quầng sáng. Nếu hắn quá khách sáo ngược lại sẽ có vẻ dối trá mà xa lánh, liền nói:
– Tốt tốt, nhưng tôi nói trước, thứ nhất, chúng ta cải trang vi hành thì phải thật là cải trang vi hành, không mang theo thư ký và lái xe, càng không có phóng viên. Thứ hai, cố gắng thể hiện giống như một người dân bình thường, mới có thể thực sự thâm nhập vào trong quần chúng để hiểu thêm về cuộc sống khó khăn của họ.
Vu Phồn Nhiên thấy hứng thú, ông biết Hạ Tưởng khẳng định không nhà đến mức vô vị mà đi diễn trò khôi hài này, nhất định có sở pháp tầng sâu. Nếu Hạ Tưởng không nói rõ, ông ta dứt khoát không hỏi nhiều, dù sao Hạ Tưởng sẽ không hại ông ta.
Vì thế, ai cũng không tưởng tượng được đó là, Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tề Hạ Tưởng, từ thành phố Lỗ xa xôi trở về thành phố Yến, việc lớn không làm, ngược lại cùng với Bí thư Thanh ủy thành phố Yến Vu Phồn Nhiên, ngồi trên một chiếc xe riêng không bắt mắt, đi vào quảng trường mua sắm siêu thị Carrefour.
Vu Phồn Nhiên chưa bao giờ được hưởng thụ sự đãi ngộ với quy cách cao như thế, ông ta là cán bộ cấp Phó tỉnh không sai, nhưng Phó bí thư Tỉnh ủy đảm nhiệm lái xe vẫn là lần đầu tiên. Tuy nhiên đợi Hạ Tưởng dừng xe xong, ông ta sau khi vừa xuống xe ngẩng đầu nhìn, không khỏi ngây người. Trong nháy mắt nghĩ ra điều gì – Carrefour ở trước mắt, hẳn là một năm trước giá hàng tăng lên quá nhanh, là nơi Thủ tướng đột kích thị sát – Bí thư Hạ chọn nơi này, hay là có dụng ý tầng sâu nào đó?
Vu Phồn Nhiên tuy là Bí thư Thành ủy, thường xuất hiện trên ti vi, nhưng bây giờ ông ta cố ý ăn mặc bình thường, lại đơn giản gọn nhẹ, cùng Hạ Tưởng giống như hai người bình thường bước vào siêu thị. Giữa đám người, thật sự không ai có thể nhận ra hai người đi lướt qua vai họ, có một người chính là quan phụ mẫu của mấy triệu dân thành phố Yến.
Đi vào siêu thị, Hạ Tưởng thẳng đến quầy rau quả và đồ tươi sống, Vu Phồn Nhiên đi theo phía sau, không khỏi thầm nghĩ, Bí thư Hạ quan tâm đến quốc kế dân sinh là chuyện tốt, nhưng hình như là quan tâm hơn đến siêu thị thành phố Lỗ. Dù sao bây giờ hắn là Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tề – không thể không nói, Phó bí thư Hạ của hôm nay có chút núi cao mây xa.
Cũng may Vu Phồn Nhiên vô cùng tín nhiệm Hạ Tưởng, cũng an tâm mà theo sau Hạ Tưởng, cũng muốn xem đường đường là Phó bí thư Hạ có mánh khóe gì.
Hạ Tưởng dường như bày ra chính là tư thế đi dạo siêu thị, nhìn đông, nhìn tây, nhìn xong rau xanh nhìn sang hoa quả, nhìn xong hoa quả lại nhìn sang đồ đông lạnh, ước chừng đi nửa tiếng đồng hồ. Sự nghiêm túc trong thái độ, một chút cũng không phải là cưỡi ngựa xem hoa mà thăm nom, càng khiến Vu Phồn Nhiên thầm lấy làm kỳ lạ, Phó bí thư Hạ từ thành phố Lỗ xa xôi đến thành phố Yến, lẽ nào là vì tưởng nhớ lại một chút thời gian đã từng đi mua sắm ở siêu thị Carrefour?
Đương nhiên không phải, Vu Phồn Nhiên cũng chỉ là trêu ghẹo chút mà suy nghĩ.
Cuối cùng, Hạ Tưởng dừng lại ở trước một quầy đồ tươi lạnh, không đi tiếp nữa, mà say sưa nhìn rất lâu.
Có cái gì cổ quái phải không? Vu Phồn Nhiên tiến gần đến nhìn, thấy ánh mắt Hạ Tưởng nhìn vào hai loại thịt tươi trong quầy tươi lạnh trước mặt. Một chỗ ghi rõ là thịt lợn loại thường, giá 15 tệ 5 lạng. Một loại khác là thịt lợn sạch, giá 250 tệ 5 lạng.
Vu Phồn Nhiên hiển nhiên rất lâu rồi quan tâm đến những chuyện nhỏ của quốc kế dân sinh, cho dù ông ta cũng nghe báo cáo công tác, hiểu về hướng đi của giá cả trên thị trường, nhưng khẳng định không nhớ được giá chính xác của thịt lợn.
Cho nên vừa thấy đã giật mình kinh hãi:
– 5 lạng thịt nạc 250 tệ? Cũng quá thái quá rồi, dù là thịt lợn sạch, cũng không thể quý như vàng được. Quả thực là giết người không dao. Theo tôi, 250 tệ 5 lạng, đúng là coi người ta là đồ ngốc mà.
Hạ Tưởng lần đầu tiên nghe được Vu Phồn Nhiên nói ra lời trêu đùa, cũng ha hả cười:
– Tuy nhiên cũng không thể nói như vậy, chi phí nuôi lợn sinh thái hữu cơ cao, mua đắt một chút cũng bình thường. Lại đây, tôi mua hai loại, mỗi người năm lạng.
Vu Phồn Nhiên vui vẻ:
– Không phải thành hai kẻ ngốc sao?
Hạ Tưởng ha hả cười:
– Không sợ, không sợ. Chỉ cần trong lòng là kiên định niềm tin – Ta là người có tiền, không phải kẻ ngốc – sau đó sẽ không sao nữa đâu.
Vu Phồn Nhiên bị lí lẽ lệch lạc của Hạ Tưởng nói đến mức không còn lời nào để nói:
– Lẽ nào cậu bảo tôi lãng phí thời gian nửa ngày, chỉ là để mua một cân thịt lợn sao?
Hạ Tưởng không trả lời, đem hai loại thịt loại chia làm hai phần, sau đó trả tiền và đi.
Hai vị đường đường là quan lớn cấp Phó tỉnh, đi một vòng trong siêu thị, tiêu phí hơn nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cắt hai cân thịt lợn nạc. Nói ra giống như truyện nghìn lẻ một đêm, nhưng lại là chuyện thật xảy ra một trăm phần trăm.
Khi thực sự ra đến cửa siêu thị, thấy bộ dạng Hạ Tưởng xách theo mấy cân thịt thật sự buồn cười, Vu Phồn Nhiên cười nói:
– Phó bí thư Hạ, ý của anh có phải là buổi trưa muốn tôi mời anh ăn thịt nướng phải không?
Hạ Tưởng lắc đầu thần bí mà cười:
– Tôi mua thịt không phải là để ăn, mà là điều tra rõ một chân tướng.
Sau đó, Hạ Tưởng mới nói toạc móng heo ra suy nghĩ thật sự của mình.
Vu Phồn Nhiên sau khi nghe xong, ngây người sửng sốt, sau đó đầy ý vị mà cười:
– Quả nhiên, quả nhiên bị anh tính kế rồi. Tôi đã biết, một Phó bí thư Tỉnh ủy như anh, đâu có thú thanh nhàn mà đi dạo siêu thị chứ…
– Thú thanh nhàn đôi khi nên có, vẫn phải có.
Hạ Tưởng lời nói thành khẩn, tình ý sâu xa,
– Thân là cán bộ cấp cao của đảng, nếu chỉ biết ngày ngày mở họp và làm báo cáo, chỉ biết ngồi ở văn phòng ký tên xem tài liệu, càng ngày càng xa với cuộc sống nhân dân. Cái nghe được và nhìn thấy được đều là những biểu hiện giả sau khi đã bị người bên dưới lược bỏ, tất cả mọi việc phải đích thân mình nhìn thì mới rõ ràng.
Vu Phồn Nhiên tràn đầy cảm xúc nói:
– Nói rất đúng, trên giấy tờ đều rất nông cạn.
Trở lại Thành ủy, các chuyên gia liên quan dưới sự thông báo của Vu Phồn Nhiên, đã vào vị trí, mang mấy cân thịt của Hạ Tưởng đi.
Trong thời gian Hạ Tưởng tiếp tục cùng Vu Phồn Nhiên uống trà nửa tiếng đồng hồ, chuẩn bị đi ăn cơm, kết luận của các chuyên gia đã có – thịt lợn sạch và thịt lợn bình thường đều giống nhau, đều chứa chất tạo nạc.
Cũng chính là nói, cái gọi là thịt lợn sạch hữu cơ, chỉ đơn giản là cách nói lừa dối, cái muốn chính là sống chết mặc bay, hoặc có thể châm biếm mà nói, ai mua thì người đó là đồ gà mờ.
Vu Phồn Nhiên sắc mặt thay đổi, lúc này yêu cầu bên kiểm tra chất lượng kiểm tra nghiêm ngặt vấn đề thịt lợn trong toàn siêu thị Carrefour, cần phải trả cho dân chúng một công đạo, không thể để cho Tập đoàn liên quốc gia bắt nạt khách, vào trong nước còn dùng thủ đoạn bỉ ổi này.
Vu Phồn Nhiên vừa mới buông điện thoại, điện thoại của Hạ Tưởng vang lên, là Ngô Thiên Tiếu gọi.
Hạ Tưởng lần này đến thành phố Yến, nói là chuyện riêng, kỳ thật cũng là công tư trọn vẹ đôi đường. Tuy nhiên cũng không cho Ngô Thiên Tiếu đi cùng, giữ Ngô Thiên Tiếu ở lại thành phố Lỗ, bất cứ lúc nào cũng có thể nắm bắt được hướng đi mới, đồng thời một khi có việc có thể đúng lúc xử lý.
Ngô Thiên Tiếu báo cáo tiến triển mới nhất với Hạ Tưởng, qua điều tra thực tế, cái gọi là thịt lợn sạch đang tiêu thụ ở siêu thị Carrefour ở thành phố Lỗ cũng có thành phần chất tạo nạc, hơn nữa Ngô Thiên Tiếu tay cũng khá nhanh, đã điều tra ra nơi cung cấp hàng. Nơi cung cấp hàng đã thừa nhận, cung cấp thịt lợn cho siêu thị toàn bộ đều là thịt lợn thường, chứ không phải là thịt lợn sinh thái gì, nói là hiểm độc càng hình tượng.
Hạ Tưởng không kiêng dè Vu Phồn Nhiên, Vu Phồn Nhiên ở một bên đã nghe hết nội dung cuộc nói chuyện một cách rõ ràng nhất, lắc đầu nói:
– Hóa ra anh sớm đã có mưu tính rồi, hai nơi nở hoa, nói đi, Phó bí thư Hạ, muốn đạt tới hiệu quả gì? Phía thành phố Yến khẳng định không có vấn đề, sẽ cố gắng phối hợp với thành phố Lỗ.
Hạ Tưởng ha hả cười:
– Trước tiên xin cảm tạ Bí thư Vu đã ủng hộ công tác của tôi, tôi muốn nói, thành phố Yến không phải phối hợp với thành phố Lỗ, mà là… thành phố Yến là chiến trường chính.
Ngày thứ hai, các truyền thông lớn của thành phố Yến bắt đầu đưa tin, siêu thị Carrefour bán hàng nhái lừa bịp khách hàng. Sau đó, bên kiểm tra chất lượng đã đột kích kiểm tra tất cả các siêu thị Carrefour trên toàn thành phố, nhằm vào các loại nâng cao giá cả, hành vi lừa gạt khách hàng đã tiến hành xử phạt, trong vòng một ngày đã viết hóa đơn phạt 5 triệu tệ.
Lập tức khiến cho toàn bộ thành phố chấn động!
Vẫn chưa tính xong, đòng thời vào lúc này, ở thành phố Lỗ cũng truyền ra tin tức tương tự, siêu thị Carrefour của thành phố Lỗ cũng vì giá cả lừa gạt và hàng nhái đã bị xử phạt, trong đó có một siêu thị bởi vì cùng lúc có thêm vấn đề chất lượng về thang máy, bị lệnh cưỡng chế ngừng kinh doanh chỉnh đốn và cải cách.
Tỉnh Yến và tỉnh Tề hai nơi liền nhau cùng lúc xảy ra vấn đề siêu thị Carrefour, cùng với siêu thị Wal-Mart liên tiếp trong nước có hành vi lừa gạt giá cả tương tự hình thành hô ứng, trong thời gian ngắn, tin tức trong nước đưa tin như nước thủy triều!
Theo sau, sự tình tiếp tục lên men, tiếp tục sôi trào, hình thành một vòng đợt sóng tấn công, cũng càng làm cho Hạ Tưởng chuẩn bị không kịp chính là, nhân vật phía sau màn cùng ngày đã vội vã mà hiện thân.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/01/2018 22:36 (GMT+7) |