Không chỉ bởi vì vấn đề Cục nghề muối được xác định, còn thoát ra khỏi sự khống chế của y, hơn nữa dự án của Tập đoàn Đạt Tài cũng ầm ầm khởi công. Thêm vào đó, thời gian trước Thị trưởng nhậm chức của Ngũ Nhạc lẩn trốn, tương đương với một loạt vấn đề, toàn bộ kết với thất bại thúc của y.
Hạ Tưởng giành được toàn thắng, Chu Hồng Cơ cũng cười tới tận lúc cuối cùng, thậm chí vẫn chu toàn ở giữa không đắc tội với Tôn Tập Dân, đã rất có thu hoạch trong lần điều chỉnh nhân sự thứ hai. Đưa mắt quan sát toàn bộ Tỉnh ủy, chỉ có một mình y không thu hoạch được gì, thành người đáng thương và cô đơn nhất.
Sao lại như thế?
Hà Giang Hải đối với Hạ Tưởng hận thấu xương, đối với Chu Hồng Cơ cũng là vô cùng thù hận, thậm chí đối với Tôn Tập Dân cũng không có một chút cảm tình nào.
Đồng thời, y cũng hoàn toàn hiểu rõ một chút, bàn về mưu đồ ngoài sáng, bàn về thủ đoạn chính trị, bàn về đấu tranh chính trị cao tầng, so sánh với ông ta và Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ, vẫn còn kém quá xa.
Nhất là Hạ Tưởng, chẳng những không lộ chút sơ hở, mọi chuyện tính kế chi tiết, hơn nữa trước khi ra tay còn có chuẩn bị ở sau, tiến công đồng thời, phòng bị cũng vô cùng chu đáo chặt chẽ, khiến y gần như tìm không thấy kẽ hở có thể tận dụng.
May mà… Hạ Tưởng còn có một điểm yếu nhất, Lý Đinh Sơn.
Chỉ có điều không nghĩ tới, Lý Đinh Sơn không ngờ không bị Cung Tiểu Tinh dụ dỗ, chỉ còn chút xíu nữa là thành công lại bị thất bại, khiến Hà Giang Hải vô cùng ủ rũ, tức giận đến mắng thẳng mặt Cung Tiểu Tinh ngu dốt.
Nhưng mắng cũng vô dụng, không phải tất cả đàn ông đều không qua được ải mỹ nhân.
Ban đầu Hà Giang Hải còn vì Hạ Tưởng, Lý Đinh Sơn chuẩn bị ở sau càng nhiều, cho dù không giáo huấn được Hạ Tưởng, cũng là khiến Lý Đinh Sơn nếm thử, chút đau khổ, không ngờ trong nháy mắt, tình thế tỉnh Tề có biến đổi lớn, trở nên khiến y không biết theo ai.
Dự án của Tập đoàn Đạt Tài khởi công, vụ án hủ bại của Cục nghề muối được xác định, sau khi y thua tất cả, bỗng nhiên phát hiện, một chút mâu thuẫn xung đột với Hạ Tưởng cũng không thấy, y đang đầy ngập ý chí chiến đấu bỗng mất đi điểm tựa, thiếu chút nữa ngã sụp xuống.
Điều duy nhất chống đỡ để y tiếp tục có động lực đối nghịch với Hạ Tưởng chính là thù hận, chỉ là Hạ Tưởng gần như cướp đi hết thảy quyền thế của y ở tỉnh Tề, địa vị và vinh quang, y không tự tay đòi lại, thân là nhân vật thống lĩnh phe địa phương, thì quá mất mặt.
Nhưng kế hoạch cản không nổi biến hóa, Hà Giang Hải tỉ mỉ bố trí tốt tất cả, lại mấy giờ sau khi sự kiện siêu thị Carrefour bùng nổ ở thành phố Lỗ, đã bị một cuộc điện thoại gọi tới Bắc Kinh.
Ở Bắc Kinh, y gặp mặt Diệp Thiên Nam, và thảo luận bí mật mất mấy giờ.
Sau khi từ Bắc Kinh trở về thành phố Lỗ, Hà Giang Hải tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng không phục theo đại cục mà thu tay toàn bộ việc đã bố trí nhằm vào Hạ Tưởng, lại ngược lại tỉ mỉ bố trí một vở tuồng vì Nha Nội đã đến.
Trong chính trị, thật đúng là chỉ có lợi ích vĩnh hằng, không có bạn bè vĩnh viễn.
Ai có thể nghĩ đến, trong nháy mắt, y lại phải vai sóng vai với Hạ Tưởng?
Tuy rằng cũng không thể nói là liên kết, nhưng Diệp Thiên Nam lại nói rất rõ ràng, trợ giúp Hạ Tưởng ngắm bắn Nha Nội cho phù hợp với lợi ích bước tiếp theo của phe bình dân ở tỉnh Tề.
Hà Giang Hải tuy rằng cũng không rõ ràng lắm phía sau màn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng là rõ ràng một điểm, vốn dĩ là bởi vì sự kiện Diệp Thiên Nam mà phe bình dân và phe phản đối đang đến gần nhau nhưng do cuộc tranh giành vị trí ở bộ Chính trị mà lại lần nữa ở hai phía đối lập. Còn có một nguyên nhân trực tiếp hơn là, khả năng còn liên quan đến sự việc vị trí Phó chủ tịch tỉnh Tề, cùng với chia rẽ ý kiến khi xử lý Vương Chi Phu.
Vân vân, dù sao, sự kiện Carrefour là một cơ hội, đã thừa nhận phe bình dân thất bại ở vấn đề ngành muối, tạm thời thể hiện chính là sự khoan dung khi đánh cuộc chịu thua, chuẩn bị bất kể có ngại ngùng lức trước mà phải trợ giúp Hạ Tưởng một tay.
Bởi vì… có dấu hiệu cho thấy, Hạ Tưởng khai chiến toàn diện với Nha Nội.
Đương nhiên, Hà Giang Hải cũng rõ ràng, trợ giúp Hạ Tưởng khai chiến với Nha Nội, đều không phải là thật tâm vì Hạ Tưởng lớn mạnh, tuy nhiên là sách lược mượn đao giết người mà thôi.
Nhưng y vẫn không thể chấp nhận.
Toàn bộ thù hận của Hà Giang Hải đều đặt lên Hạ Tưởng, y không nghĩ có thể để Hạ Tưởng có một ngày an lành!
Là người tỉnh Tề, Hà Giang Hải có ưu điểm cố hữu của người tỉnh Tề: Sáng sủa, hào khí, nhưng đằng sau sự hào sảng, là thứ tối kỵ trong quan trường, gặp chuyện không đủ bình tĩnh, nói chuyện không đủ kín đáo!
Kỳ thật y vẫn không bằng Diệp Thiên Nam.
Bởi vì Diệp Thiên Nam người Bắc Kinh, cũng đã nhìn thấu thế cục tỉnh Tề, bước tiếp theo, chính là mưa gió mãnh liệt, Hạ Tưởng nhất định sẽ liên kết với Chu Hồng Cơ, phải đánh cho Hà Giang Hải tàn phế. Mà Hà Giang Hải đã không còn lực lượng phản công, chỉ có thể tự bảo vệ mình, phạm vi thế lực ‘bị tằm ăn’ chỉ còn một chút nhỏ bé, chỉ có một biện pháp có thể cứu lại sự thất bại…
Chính là phá rối, chính là thừa dịp Hạ Tưởng và Nha Nội sắp phát sinh mâu thuẫn xung đột trọng đại, quấy đục nước, sau đó đục nước béo cò.
Đương nhiên, cũng cần kỹ xảo cao siêu, ví dụ như phải hành động nhẹ nhàng, phải giấu dốt, phải bất động, còn muốn sau đó châm ngòi thổi gió, thì phải trốn ở sau lưng đúng lúc, tránh đi cạnh sắc, như thế vân vân. Đồng thời phải bảo toàn thực lực, và tận dụng khả năng lớn nhất khiến giữa Hạ Tưởng và Nha Nội lưỡng bại câu thương, cùng lúc khiến ngọn lửa chiến tranh càng đốt càng cháy lớn, từ đó mục đích thứ nhất là ảnh hưởng đến liên kết giữa Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ.
Mục đích thứ hai, hiển nhiên là khiến Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ bất hòa thành thù.
Chỉ có Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ toàn diện đối kháng, mới là thời điểm phấn khích nhất, mới là thời điểm bản thân Hà Giang Hải an toàn nhất.
Hà Giang Hải bên ngoài nghe theo đề nghị của Diệp Thiên Nam, sau khi trở lại tỉnh Tề, càng nghĩ càng cảm thấy nghẹn khuất, sao có thể trợ giúp Hạ Tưởng đối phó Nha Nội, thật sự khiến người ta không thể chấp nhận. Tuy rằng Diệp Thiên Nam nói ba hoa chích choè, nhưng y hiện tại thầm nghĩ mong thấy Hạ Tưởng xui xẻo, mà không hề nghĩ một chút tới việc Hạ Tưởng thắng lợi.
Y mới mặc kệ lâu dài về sau, cũng cố không được nhiều như vậy, y thầm nghĩ đến cảnh Hạ Tưởng khóc rống đầy nước mắt, thầm nghĩ muốn đòi lại toàn bộ công bằng từ Hạ Tưởng.
Nhưng lại phải coi trọng lời nói của Diệp Thiên Nam, nếu không, chẳng khác nào không phục tùng theo đại cục, làm sao bây giờ?
Hà Giang Hải đã suy nghĩ cặn kẽ từng thứ một. Tuy rằng y làm việc thích liều lĩnh, nhưng là có suy tính trước sau, một mặt sau khi nghe nói Nha Nội hôm nay thừa cơ vào thành phố Lỗ, lập tức tâm sinh nhất kế, hơn nữa còn là một diệu kế.
Thành phố Ngũ Nhạc mặc dù xếp hạng về kinh tế ở tỉnh Tề cũng không đứng ở đầu bảng, nhưng cũng có một siêu thị Carrefour, hơn nữa kinh doanh còn rất tốt.
Hôm nay, siêu thị Carrefour đột nhiên xuất hiện tình huống đột phát, một đội công chức thi hành luật pháp đến đây đột kích kiểm tra một lần, kiểm tra siêu thị có hơn mười chỗ giá hàng bị nâng cao, hơn nữa còn tồn tại khuyến mãi giả, có hành vi lừa gạt người tiêu thụ không hợp pháp. Đội kiểm tra tại chỗ Hội liên hiệp công thương xuất hóa đơn phạt, số tiền phạt cao tới mười nghìn tệ!
… Nha Nội vừa mới hạ cánh, mở di động chợt nghe được vấn đề Carrefour Ngũ Nhạc, lúc này tức giận đến tím mặt, quẳng điện thoại di động. May mà Nha Nội chuẩn bị rất nhiều di động, thuộc hạ lập tức lại lấy ra một chiếc điện thoại di động mới đưa lên, mới khiến Nha Nội nguôi giận, sau đó gọi một cuộc điện thoại.
– Chủ nhiệm Chu, uy thế phủ đầu thật lớn.
Nha Nội kìm nén lửa giận, nhưng trong lòng vẫn phẫn nộ khó nói,
– Không phải Hạ Tưởng gật đầu, không phải hắn bảo là hắn nói chuyện giữ lời, là người giữ chữ tín, tại sao vừa tới đã giở thủ đoạn?
Chu Hồng Cơ cũng khó hiểu, bởi vì Ngũ Nhạc hiện tại là phạm vi thế lực của Hạ Tưởng, thành phố cấp 3 khác không có vấn đề, cố tình là vấn đề của Ngũ Nhạc, không phải là tác phẩm của Hạ Tưởng, thì là của người phương nào?
Nhưng Chu Hồng Cơ lại không tin là Hạ Tưởng gây nên, với cách đối nhân xử thế và thủ đoạn của Hạ Tưởng, không đến mức làm ra hành động khiêu khích rõ ràng như thế, hơn nữa thủ pháp lại vô cùng vụng về.
– Có thể là có ẩn tình khác, chờ tôi hỏi lại một chút mới có kết luận chính xác. Phỏng chừng không phải Hạ Tưởng, anh ta không cần phải làm như vậy.
– Tốt nhất là không phải anh ta.
Giọng Nha Nội rất là không vui,
– Tôi mang theo mười phần thành ý mà đến, nếu Hạ Tưởng lại đùa giỡn, chẳng khác nào vĩnh viễn đóng lại cánh cửa hợp tác.
Ngắt điện thoại của Nha Nội, Chu Hồng Cơ không cho là đúng, lắc lắc đầu:
– Nói chuyện vẫn không khiêm tốn một chút nào, tuy rằng anh là Nha Nội, nhưng tôi không cho là anh thông minh hơn so với Hạ Tưởng.
Sau khi gọi vài cuộc điện thoại, Chu Hồng Cơ vẫn không hiểu ra sao, không hoàn toàn biết rõ sự tình rốt cuộc là làm sao tạo ra sai lầm, bởi vì theo tin tức anh ta nhận được, dường như thật đúng là những gì Hạ Tưởng đã làm.
Không thể được, Hạ Tưởng sao có thể dùng thủ đoạn cấp thấp như thế?
Không kiềm chế được nghi ngờ trong lòng, hơn nữa sau khi gặp lần trước, Chu Hồng Cơ tự nhận quan hệ với Hạ Tưởng ngày càng thân thiết, cho nên anh ta đứng dậy muốn tới phòng làm việc của Hạ Tưởng, chính miệng hỏi.
Ngay khi Chu Hồng Cơ vừa mới rảo bước tiến đến văn phòng Hạ Tưởng, trong nháy mắt, ở trên đường tốc độ cao đi sân bay, ô tô của Nha Nội, đột nhiên bị va chạm!
Vốn sau khi ngắt điện thoại với Chu Hồng Cơ, Nha Nội lại có chút hối hận về phán đoán của chính mình, cũng đúng, không nên là thủ pháp của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng không đến mức cấp thấp và nhàm chán như thế, bởi vì anh ta đến đây hợp tác với Hạ Tưởng, chứ không phải là hợp tác với Hà Giang Hải.
Đương nhiên, Nha Nội cũng không rõ ràng lắm quan hệ giữa Tiếu Giai và Hạ Tưởng, nếu không, anh ta chắc chắn sẽ trăm phần trăm cho rằng là tác phẩm của Hạ Tưởng.
Chẳng qua anh ta vừa mới ngẫm nghĩ một chút về Hạ Tưởng thật kỹ, rồi lại nhận được một cuộc điện thoại làm anh ta nổi trận lôi đình: Cục Công an thành phố xuất lực lượng cảnh sát, bắt giữ siêu thị Carrefour sản xuất thịt lợn giả làm hơn mười người tiêu thụ bị ngộ độc!
Nếu nói hóa đơn phạt ở Ngũ Nhạc là đánh vào má trái, như vậy sự kiện ở thành phố Lỗ chính là đánh vào má phải.
Khinh người quá đáng!
Ngũ Nhạc là phạm vi thế lực của Hạ Tưởng, mà Cục trưởng cục Công an thành phố Lỗ Lục Hoa Thành, hiện tại cũng là người của Hạ Tưởng, hai lần đốt lửa nã pháo, đều là trong phạm vi thế lực của Hạ Tưởng, chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
Nha Nội lửa giận ngút trời, anh ta hiện tại đã nhận định là Hạ Tưởng cố ý lấy anh ta ra trêu đùa.
Đang muốn gọi điện thoại lại nói cho Chu Hồng Cơ, hủy bỏ cuộc hẹn trưa hôm nay với Hạ Tưởng, đến lúc thể hiện sự tức giận của anh ta, lại chỉ nghe một tiếng nổ mạnh, ô tô đằng sau đột nhiên đâm rầm vào!
Tai nạn không ngờ.
Xe được cử đến để đón anh ta là xe chuyên dụng. Văn phòng của anh ta ở thành phố Lỗ mới mua xe Audi, muốn mua BMW, sau lại vẫn cảm thấy Audi thích hợp dùng cho những thương vụ trong quan trường, liền mua xe mới, tổng cộng chạy còn chưa đến mười ngàn km, sao lại xảy ra tai nạn?
Nếu nói Nha Nội ngay từ đầu còn nghi ngờ vấn đề chất lượng, sau khi xe dừng hẳn lại, đột nhiên từ phía sau xuất hiện một chiếc ô tô, hướng về phía ô tô anh ta mà tạt sơn, khiến cho anh ta ý thức được, va chạm và bị tạt, là một loạt sự kiện, là có người cố ý gây ra.
Sự kiện siêu thị là uy thế phủ đầu, sự kiện ô tô chính là đe dọa, chính là trực tiếp cảnh cáo.
Nha Nội nổi giận.
Phải nói Hà Giang Hải bố trí một loạt, chuẩn bị thật sự đầy đủ, cũng tự nhận tính kế rất cao minh, hẳn là không có sơ hở gì. Nhưng y lại bỏ qua một điểm là y cũng không biết cách Nha Nội đối nhân xử thế.
Cho nên dù mưu kế nhìn như kít mít không chút kẽ hở, liền xuất hiện một sơ xuất lớn, chính sơ xuất này, đạp vang tiếng chuông tang bên tai y!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/01/2018 22:36 (GMT+7) |