Tống Triêu Độ điện thoại vào thời điểm rất nhạy cảm, khiến Hạ Tưởng lập tức đoán được điều gì đó…
Trần Hạo Thiên đề xuất Lĩnh Nam sẽ sắp xếp công tác triển khai, Hạ Tưởng nhạy bén ý thức được, gió xoáy sẽ càng lớn. Chẳng những Nam Cương gió nổi lên, Tây Nam mây dày đặt, ngay cả Đông Bắc, cũng sẽ phong hỏa liên thành.
Sự tình chính trị, cho tới bây giờ đều là mồng một mười lăm. Không phải nói không thể phủ nhận trách nhiệm, nhưng mọi chuyện không thể vượt quá mức, dùng thủ đoạn chính trị đánh người khác để thiếp vàng trên mặt mình, thì đúng là quá mức cấp tiến.
Nhìn chung các tỉnh thành trong nước, nhân vật đứng đầu vừa mới nhậm chức, ai có thể gióng trống khua chiêng mà đem chính sách người đảm nhiệm trước trực tiếp dẫm nát dưới chân, cũng tiện lộ rõ tài trí bản thân hơn người. Phải biết rằng, nếu anh hiện tại làm như vậy, thì lo mà chuẩn bị sẵn tinh thần đón nhận hậu quả sau này, vì người kế nhiệm của anh cũng sẽ đem những gì anh đã làm quét sạch không còn tí gì
Nếu trong nước vẫn là bầu không khí chính trị thế này, thì người xui xẻo nhất vẫn là dân thường. Mỗi lần có Bí thư Tỉnh ủy hay Bí thư Thành ủy mới nhậm chức, liền đem quan niệm chấp chính của người tiền nhiệm phủ bỏ, ba năm gây nhỏ, năm năm gây sức ép lớn, khi nào mới thống nhất?
Chính trị gia thiết thực chân chính, đem sự thật làm đúng chỗ, hơn nữa không phô trương bản thân mình. Khi nào gặp qua Tống Triêu Độ trở thành minh tinh chính trị? Khi nào thấy Cổ Thu Thật đã từng hăng hái gây sức ép? Cho dù là Quan Viễn Khúc, liên tiếp đi tới, bước chân vẫn vững vàng hùng hổ, mà không phải hát vang ca ngợi danh sách những người nối nghiệp.
Hạ Tưởng vẫn rất yêu thích người có năng lực thật, làm việc thực tế như Cổ Thư Thật, Tống Triêu Độ. Đối với Trần Hạo Thiên, hắn đã không có thiện cảm cũng không có ác cảm, nhưng căn cứ vào quan niệm chính trị cơ bản nhất mà phụ trợ Trần Hạo Thiên, chủ yếu cũng là ở bên trong nhận thức của hắn, thái độ của Trần Hạo Thiên càng ôn hòa càng chất phác, càng được thế lực khắp nơi tán thành.
Tuy Hạ Tưởng cùng hệ bình dân trải qua hàng loại phong ba ở tỉnh Tề, càng lúc càng xa, mâu thuẫn càng sâu thêm, nhưng vấn đề của Trần Hạo Thiên, lại có nhu cầu chính trị cộng đồng, bởi từ trước khi Hầu Khang Khứ vào Sơn Thành, chỉ kém một bước đảm nhiệm chức Phó Chủ Tịch, cuối cùng hệ bình dân mạnh mẽ đánh tỉa, mới thành sắp thành lại bại.
Kỳ thực trước khi Hạ Tưởng tới Lĩnh Nam, còn nhận được điện thoại của Diệp Thiên Nam.
Điện thoại của Diệp Thiên Nam rất ngắn gọn, chính là ngỏ lời chúc mừng với Hạ Tưởng, hơn nữa còn cầu chúc cho Hạ Tưởng ở Lĩnh Nam mọi việc thuận lợi, ngồi ở Nam Cương mà nhìn về phương Bắc, từ đây thế giới càng thêm rộng lớn.
Diệp Thiên Nam nói một câu rất hàm ý:
– Phó bí thư Hạ, khí hậu Lĩnh Nam và tỉnh Tề rất khác nhau. Sau khi anh đi, thích ứng với khí hậu ở Lĩnh Nam, nói không chừng sẽ nhớ lại những năm tháng cao ở tỉnh Yến, rồi tới khi quay nhìn lại tỉnh Tương, có lẽ sẽ có nhận thức mới.
Khi ở tỉnh Yến, là khoảng một thời gian mà quan hệ giữa Hạ Tưởng cùng thế lực bình dân tốt đẹp nhất, nhất là lúc nước sông Hạ Mã cuộn trào mãnh liệt, Hạ Tưởng bị sự quyết đoán của lực dân thường cảm hoá sâu sắc.
Điện thoại của Diệp Thiên Nam thực ra đang ám chỉ với Hạ Tưởng, muốn bắt tay hữu nghị, muốn cùng Hạ Tưởng bắt tay làm lại từ đầu, trong việc Trần Hạo Thiên vào thường vụ, hệ dân thường nếu hai chọn một, dám chắc sẽ ủng hộ Trần Hạo Thiên.
Công việc bố trí của Trần Hạo Thiên – trên tư tưởng, xướng hồng ca. Trên Chính trị, đánh đen trừ ác – dám chắc sẽ phối hợp với kế hoạch âm thầm, lúc ấy Hạ Tưởng đã từ việc Hầu Khang từng ở tỉnh Cát Giang làm chính trị mười mấy năm mà đoán được gì đó, mà đương nhiệm Bí thư tỉnh ủy Cát Giang chính là Tống Triêu Độ
Hạ Tưởng sở dĩ trở thành điểm tựa trung tâm, không chỉ vì hắn là người phát ngôn của thế lực gia tộc, cũng không chỉ vì hắn được Tổng bí thư khen ngợi, mà còn vì hắn có quan hệ mật thiết với Tống Triêu Độ.
Mà Tống Triêu Độ, rất có thể trở thành mấu chốt cực kỳ quan trọng trong việc Trần Hạo Thiên vào thường vụ.
Ngay cả như vậy, Hạ Tưởng cũng không ngờ hành động của Tống Triêu Độ lại nhanh như vậy, ngày đầu tiên hắn tới Dương Thành thì đã gọi điện đến.
Hạ Tưởng nghe điện thoại.
– Bí thư Tống, sắp tết rồi, tết tới về Bắc Kinh hay về thành phố Yến?
Hạ Tưởng bắt đầu hỏi đến sinh hoạt mà không nói chuyện công việc, rõ ràng là có ý.
Tống Triêu Độ bị Hạ Tưởng nói lời mỉa mai chọc cười:
– Làm sao vậy, muốn cùng tôi uống một ly à? Đúng vậy, thời gian qua thật nhanh, trong nháy mắt lại một năm nữa. Tết năm nay, chắc phải ở lại Bắc Kinh.
– Mời bí thư Tống uống rượu không vấn đề gì, chỉ sợ rượu thì ngon, mồi khó nuốt.
Hạ Tưởng ung dung cười, liền hỏi:
– Bí thư Tống điện thoại, có gì chỉ thị?
– Lĩnh Nam và Cát Giang, khí hậu hiện tại thật là chênh lệch mười độ, cậu là người miền bắc chân chính, tới Dương Thành rồi, cũng không bị khí hậu ấm áp phố Dương Thành mê hoặc.
Lời nói của Tống Triêu Độ, có ám chỉ khác
– Khí hậu hiện tại ở Dương Thành khá ổn, nhưng tới mùa hè thì khó chịu, cũng may giờ tới đây, có thể thích ứng. Tuy nhiên, khí hậu dễ ứng tốt, môi trường chính trị hay thay đổi, thì không dễ thích ứng.
Hạ Tưởng nói tiếp lời Tống Triêu Độ.
Nguyên tưởng rằng Tống Triêu Độ sẽ nói thẳng vào chủ đề, không ngờ Tống Triêu Độ lại chuyển đề tài, lại nhắc tới Tống Nhất Phàm:
– Tiểu Phàm và Vệ Tân cùng mở công ty gì đó, nghe nói cũng không tệ lắm? Tôi đã gặp Vệ Tân một lần, là một cô gái đáng tin cậy, Tiểu Phàm đi theo cô ấy, tôi rất thực yên tâm. Tiểu Phàm hiện tại cũng lớn rồi, vẫn một mình bươn trải, cũng nên cân nhắc chung thân đại sự. Hạ Tưởng nếu anh có người trẻ tuổi thích hợp, thì thay nó lưu ý một chút. Nó không nghe lời tôi, nhưng sẽ nghe theo ý kiến của anh.
Hạ Tưởng đồng ý, nghĩ lại cũng phải, cô bé Tống Nhất Phàm hoạt bát năm xưa, hiện tại thật là một thiếu nữ đã lớn, nếu không lấy chồng, thì thực sự thành bà cô già
Phải nói bên cạnh hắn, thật đúng là không có người thích hợp, Tống Nhất Phàm như là tinh linh chốn nhân gian, đàn ông bình thường, thật đúng là không xứng với cô.
Để sau này hẵng nói, cần bàn bạc kỹ hơn.
Sau đó, Tống Triêu Độ lại nhắc tới sự sắp xếp trong tết, đại khái là năm sau y sẽ đến Bắc Kinh nghỉ dưỡng hai ba ngày, hy vọng đến lúc đó được gặp Hạ Tưởng, nói chuyện phiếm, cũng thực hai người đã lâu không ngồi với nhau.
Đến khi cuộc trò chuyện kết thúc, Tống Triêu Độ mới không chút để ý nói một câu:
– Đúng rồi, có một việc muốn nói với anh một tiếng, khi anh thuận tiện, có thể thay tôi chuyển lời lại cho Bí thư Trần một tiếng.
– Cục trưởng công an thành phố Cương Sơn bị bắt rồi.
Lúc mới thấy điện thoại của Tống Triêu Độ thì ngừng thở, mà khi Tống Triêu Độ tung ra tin tức cuối cùng, lại khiến Hạ Tưởng khiếp sợ.
Nói như vậy… phản kích oanh liệt, vậy đã bắt đầu?
Quả là nhanh.
Thành phố Cương Sơn một thành thị khá lớn xa tít ở tỉnh Cát Giang, vốn không nổi danh, cũng không phát đạt, dường như cùng Lĩnh Nam và Sơn Thành, không liên quan đến nhau, xa tít mù khơi, nhưng chính một câu nói như vậy, gió nổi lên, cánh bướm dang rộng, cũng sẽ dâng lên trận gió lốc.
Gió lốc, đang nổi lên.
Trong cuộc đời chính trị của Hầu Khang Khứ, địa phương quan trọng nhất chính là Cát Giang, y bắt đầu ở thành phố Tiểu Đoạn, thịnh ở tỉnh Cát Giang, và ở Cát Giang có được uy danh lấy đủ chiến tích.
Tống Triêu Độ đảm nhiệm bí thư tỉnh ủy Cát Giang, bước đi vẫn vô cùng vững vàng, đã không phủ định đường lối của người đảm nhiệm trước, lại không đánh đen trừ ác – trên thực tế, cũng như mỗi một tỉnh trong nước, tình hình trị an ở Cát Giang khá ác liệt, muốn trừ ác, có khi chỉ là cái cớ – Tống Triêu Độ đang âm thầm làm nhiều chuyện thực tế, chẳng qua không dám tuyên dương khắp nơi mà thôi.
Tống Triêu Độ vốn là một người khiêm tốn, bảo ông đi tổ chức lực lượng tuyên dương chính mình, ổng cũng sẽ không làm. Bởi nếu quá nổi tiếng mà thực tế không xứng, sẽ thành trò cười trong lịch sử.
Nhìn bên ngoài, Cục trưởng công an thành phố Cương Sơn bị bắt, vẫn là không dính líu với Sơn Thành, Lĩnh Nam xa xôi, trên thực tế, cũng là một kích trí mạng một nhát ngay cổ
Hầu Khang Khứ phát hiện Trương Định Đội – người tài đắc lực đánh đen trừ ác ở thành phố Sơn Thành – ở thành phố Sơn Thành, là đang đảm nhiệm chức Cục trưởng công an thành phố Cương Sơn thì bị Hầu Khang Khứ phát hiện, sau đó bị Hầu Khang Khứ điều đến bên mình, bám gót mười mấy năm nay.
Không phủ nhận Hầu Khang Khứ đạt được nhiều chiến tích ở Cát Giang, không đề cao đánh đen trừ ác, chỉ là nhẹ nhàng ở sau lưng mà lật đổ cục trưởng công an thành phố Cương Sơn đương nhiệm, thế là sự tích anh hùng và lịch sự dựng nghiệp của Trương Bảo Đội khi đảm nhiệm chức Cục trưởng công an Cương Sơn, đều có thể bất cứ lúc nào đem ra để làm văn.
Bất động thanh sắc gian, Tống Triêu Độ không ngờ đã tung ra bước quan trọng đầu tiên, hơn nữa còn là một bước lớn, nếu không thì, có lí không ở danh tiếng, người làm việc chân chính, thường lặng lẽ một kích mà trúng.
Ngòi nổ đã châm, khi nào nổ, thì phải xem điểm lơi lỏng nhất khi khắp nơi đọ sức là lúc nào.
Hạ Tưởng ngơ người sửng sốt cả buổi, lúc này hắn mới biết được, quả nhiên so chiêu phía sau kịch liệt hơn so với trong tưởng tượng của hắn nhiều, càng phức tạp hơn, mà mâu thuẫn nội bộ Lĩnh Nam tập trung vào đâu, lại có nhiều điều bất trắc đang chờ hắn, hắn bây giờ trước màn sương mù, nhưng tình hình bên ngoài lại càng ngày càng cấp bách, tình hình ở tỉnh Tề thì khác hẳn.
Lại suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng sắp xếp lại mạch ý nghĩ, mở máy vi tính lên, chuẩn bị lên mạng với Phó Tiên Tiên, Nghiêm Tiểu Thì tán gẫu vài câu, đồng thời muốn gặp Tào Phù Lê và Liên Nhược Hạm báo bình an, thì điện thoại lại reo lên.
Hạ Tưởng thật muốn tắt điện thoại di động cho yên tĩnh một chút, rồi lại không thể, bởi vì cuộc điện thoại vừa rồi chính là Bí thư Tỉnh ủy, hiện tại gọi điện tới, cũng là Ủy viên bộ Chính trị.
– Chào bí thư Cổ
Hạ Tưởng chào hỏi.
– Hạ Tưởng, hôm nay đến Dương Thành rồi hả? Không tồi, không tồi, cuối cùng đã bước ra một bước trọng yếu.
Cổ Thu Thật trước tiên nói vài câu chuyện phiếm, đề tài vừa đổi, liền nói đến một tin tức khiến Hạ Tưởng khiếp sợ
– Có một chuyện nói trước cho anh biết, có lãnh đạo trung ương cho rằng Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, không phù hợp phương hướng độc lập của Ủy ban Kỷ luật, đề nghị điều chỉnh lại chức vụ của anh, không còn là kiêm nhiệm chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nữa…
Ra tay thật mau, hắn mới đến Dương Thành một ngày, còn chưa bắt đầu động thủ, thì có người muốn cắt cánh của hắn rồi, quá độc.
Hạ Tưởng trong lòng cười khẩy, quả thực, hắn với thân phận là Phó bí thư tỉnh ủy kiêm chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, coi như là trường hợp đặc biệt, vì sau khi chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lĩnh Nam tiền nhiệm thăng lên đến Phó bí thư, vì Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tạm thời có người không thích hợp thế chỗ, liền nhậm cả 2 chức, sau khi hắn trao đổi vị trí, hắn liền thuận tiện có được món hời, thế là tạo nên cục diện hiện tại.
Cho dù lấy đi chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh trong tay hắn là một hành động đương nhiên, Hạ Tưởng cũng sẽ không để đối phương dễ dàng đạt được. Trước khi hắn từ bỏ chức chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thì trước đó phải lấy ra khí thế ở tỉnh Tương năm đó, ra tay loại bỏ vài tên tham quan rồi hẵng nói
Quyển 12: Phong vân tế hội
Chương 1804: Ấn tượng đầu tiên.
Hạ Tưởng lại nghĩ, có thể, hắn cứ kiên trì không buông tha, đối phương có thể làm gì hắn?
Hạ Tưởng cũng không uốn đi lượn lại, với quan hệ giữa hắn và Cổ Thu Thật, với giao tình Cổ Thu Thật gọi điện thoại thông báo trước, hắn trực tiếp hỏi:
– Bí thứ Cổ thấy thế nào?
Tiếng cười của Cổ Thu Thật từ Bắc Kinh xa xôi truyền đến, truyền qua loa điện thoại, vẫn rất rõ ràng như ở bên tai:
– Vừa quản đề bạt cán bộ, lại quản xử lí cán bộ, chẳng khác nào là cà rốt trong tay trái, gậy gộc trên tay phải, nếu nghe lời, liền đưa cà rốt ra, không nghe lời, thì giáng một gậy vào đầu. Cà rốt tuy là ăn ngon, nhưng có số người vẫn là phải đánh cho tỉnh, tôi vẫn cảm thấy anh nắm cả hai thì mới khiến cho tôi yên lòng.
Lời đáp trả của Cổ Thu Thật rất sinh động thú vị, lại lộ ra sự lo lắng của y dành cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng liền ấm lòng, lần đầu tiên đưa ra yêu cầu với Cổ Thu Thật:
– Bí thư Cổ, tôi trước kia chưa từng yêu cầu gì không hợp lí, hôm nay, tôi muốn đưa ra một…
Lời còn chưa dứt, đã bị Cổ Thu Thật cắt ngang:
– Tôi biết ý anh, cho dù không giữ được vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng sẽ tranh thủ đủ thời gian cho anh.
– Cảm ơn bí thư Cổ
Hạ Tưởng trịnh trọng nói.
– Không cần cảm ơn tôi, anh phải cảm ơn Trịnh Thịnh và Tưởng Tuyết Tùng. Trịnh Thịnh đề nghị tồng bí thư, cần phải giữ nguyên chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật của anh, Tưởng Tuyết Tùng là người đầu tiên lên tiếng ở bộ chính trị, ủng hộ anh một mình giữ hai chức vụ.
Trịnh Thịnh ủng hộ hắn, có thể lí giải, bởi vì hắn lúc ở Tỉnh Tương với thân phận Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vì Trịnh Thịnh đem về chiến tích lóa mắt. Mà căn cứ vào tin tức bên trong, Trịnh Thịnh vì thành tích chiến đấu chống tham nhũng xuất sắc ở tỉnh Tương, có hi vọng sau đại hội Hội đồng nhân dân lần thứ 18 tiến vào bộ chính trị.
Không có gì bất ngờ xảy ra, nhiệm kỳ mới, Trịnh Thịnh sẽ với thân phận Ủy viên bộ chính trị Trung ương làm chủ Sơn Thành.
Mà Bí thư Đảng ủy cục công an Sơn Thành đã im lặng đổi tướng – tuy rằng cục trưởng còn chưa thay người, nhưng liên tưởng đến bản lĩnh của Tống Triêu Độ ở Cát Giang, việc cục trưởng Sơn Thành thay người cũng chỉ là chuyện sớm muộn – rồi người nhậm chức Bí thư đảng ủy cục công an thành phố Sơn Thành, là xuất thân Đoàn hệ chính thống.
Toàn bộ bố cục được miêu tả sinh động.
Việc thay đổi Bí thư đảng ủy cục công an, hiển nhiên là để làm tốt trạm đầu khi Trịnh Thịnh tới nhậm chức. Không đổi người khác, lại đổi lực lượng chuyên chính trước, dụng tâm trong đó vô cùng sâu xa.
Tưởng Tuyết Tùng không ngờ ủng hộ hắn một mình giữ hai chức, cũng là ngoài dự kiến của Hạ Tưởng, khiến Hạ Tưởng hơi xúc động.
Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng và Tưởng Tuyết Tùng cũng có giao tình, nhưng cũng không thân, chủ yếu là chưa có dịp qua lại nhiều, công tác cũng không cùng một chỗ. Tưởng Tuyết Tùng bỗng dưng tặng hắn một ân tình, Hạ Tưởng không thể thản nhiên nhận, nhất định phải đáp trả.
Hạ Tưởng cũng biết rõ, Tưởng Tuyết Tùng cũng có triển vọng, lại vì quan hệ mật thiết giữa y và Cổ Thu Thật. Có thể Tưởng Tuyết Tùng không tiện trực tiếp kết giao với Cổ Thu Thật, mượn chuyện của hắn để hắn nhớ lòng tốt, cũng để về sau khi có việc xảy ra, lại thông qua hắn, khiến Bí thư Thành ủy Bắc Kinh Cổ Thu Thật nhiệm kỳ sau thích hợp phối hợp với thế lực còn lại của Tưởng Tuyết Tùng ở Bắc Kinh
Đêm đầu tiên ở Dương Thành, đêm đã khuya, Hạ Tưởng không có chút buồn ngủ. Hai cuộc điện thoại khiến hắn thấy rõ nhiều điều sau màn sương mù, cũng làm cho cả thế cục hiện rõ một phần trước mắt hắn, tổng thể hướng đi trong nước, dần dần hình thành một hình dáng chung chung trong đầu hắn.
Thân là người trong quan trường, không thấy rõ tình hình, nhất định bại trận, nhất là từ phó bộ trở lên, càng phải thận trọng với phương hướng của chính quyền trung ương, không thì, tụt lại phía sau đừng trách.
Ngày hôm sau, Tỉnh ủy mời mở ra hội nghị thường vụ đầu tiên khi Hạ Tưởng đến nhận chức
Các phòng họp ở tỉnh ủy đều na ná nhau, cũng không có gì đặc biệt, Hạ Tưởng ngồi ở vị trí số ba, lần đầu tiên ngồi với toàn thể thành viên ở tỉnh Lĩnh Nam, hơi có chút cảm giác là lạ.
Không phải nói mỗi ủy viên thường vụ ở Lĩnh Nam đều vô cùng trắng trẻo, trong mắt Hạ Tưởng người phương nam cũng không khác người phương bắc mấy, đều là người trong nước, đều nói cùng một thứ tiếng, đều có cùng một tổ tiên – mà lại trong ủy viên thường vụ đang ngồi đây, thiếu một vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh.
Xếp hạng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh ở các bộ máy tỉnh ủy tỉnh khác, cũng sẽ không thấp, hơn nữa còn có tính độc lập rất cao, quyền lực không nhỏ, ngoại trừ chịu sự quản lí của Bí thư tỉnh ủy và điều khiển của Phó bí thư tỉnh ủy ra, không ai có lực ảnh hưởng đến quyết sách của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, bởi vậy Hạ Tưởng ngồi ở vị trí số ba, là lúc ánh mắt mọi người dán vào hắn, tuổi trẻ và xếp hạng của Hạ Tưởng lần nữa khiến mọi người phải nhìn thẳng vào sự thật – Hạ Tưởng là người tuổi trẻ nhất trong toàn bộ máy Tỉnh ủy, là nhân vật cấp quan trọng nắm quyền lớn thậm chí thực quyền vượt qua cả Mễ Kỷ Hỏa
Chuẩn xác mà nói, là nhân vật mấu chốt cấp quan trọng của tỉnh ủy Lĩnh Nam
Ánh mắt thản nhiên của Hạ Tưởng, cùng mỗi người gật đầu tỏ ý, làm người mới tới, hắn tỏ ra một mặt khiêm tốn, mặc dù hắn xếp hạng rất cao, nhưng vẫn ra vẻ tôn trọng tiền bối.
Trần Hạo Thiên tự không cần phải nói, ngồi ngay chính giữa, ánh mắt bình thản, ánh mắt ôn hòa. Mễ Kỷ Hỏa ngồi ở vị trí thứ hai, có thể vẫn chưa hoàn toàn nhập vai, ngồi trước hắn, không toát ra uy quyền và khí thế mà Chủ tịch của một tỉnh nên có.
Sau Hạ Tưởng, chính là Phó chủ tịch thường trực tỉnh Khang Hiếu
Sau Khang Hiếu, là ủy viên thường vụ Phó chủ tịch Thân Gia Hậu
Thân Gia Hậu cũng ngoài 50 tuổi, người Lĩnh Nam, béo mà lương thiện, chí ít bộ dạng rất thật thà, rất có cảm tình, khi ánh mắt Hạ Tưởng nhìn sang, ông liền tươi cười, vẻ tươi cười rất nhiệt tình, thậm chí còn có vài phần chân thành.
Sau Thân Gia Hậu, là Bí thư thành ủy Bằng Thành Trì Bình Phàm.
Bằng Thành tuyến đầu trần địa cải cách mở cửa, phân lượng ở Lĩnh Nam thậm chí cả nước đều rất nặng, xếp hạng của Bí thư Thành ủy Bằng Thành, bên trong tỉnh ủy, chẳng những cao hơn Bí thư thành ủy Dương Thành, xếp hạng thứ sáu, thậm chí còn cao hơn Trưởng ban tổ chức cán bộ và Bí thư chính ủy.
Không phải nói vị trí của Bằng Thành ở Lĩnh Nam quan trọng như thế, mà là vì Trì Bình Phàm không tầm thường mới khiến y xếp hạng phía trước
Trì Bình Phàm tuy rằng tên gọi bình phàm (bình thường), kỳ thực không có chút tầm thường, nay y 54 tuổi, từ lúc 46 bước bào phó bộ, đã đảm nhiệm ủy viên thường vụ tỉnh ủy tỉnh Tô, Bí thư thành ủy thành phố Ngô Đô. Mà hơn 20 năm qua, cán bộ cấp cao của địa khu Ngô Đô, không hề có vấn đề tham ô mà rơi đài, Ngô Đô được xưng là ‘đặc khu liêm khiết’ trong nước.
46 tuổi liền trở thành cán bộ cấp cao cấp phó tỉnh, hơn nữa đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Ngô Đô, có thể thấy được Trì Bình Phàm tuyệt không tầm thường, có chỗ hơn người. Đương nhiên, vầng sáng trên người y rất nhiều, như các danh hiệu điềm đạm, đẹp trai, phong độ, cán bộ học giả, cao thủ đàn violon, vân vân… Sau khi y đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Bằng Thành, liền dần dần bị người ta quên mất, người ta chỉ nhớ rõ Trì Bình Phàm có khuôn mặt tròn trĩnh, khí phách kinh người, có gương mặt khôi ngô thật không kém gì minh tinh điện ảnh, hơn nữa y hành sự thận trọng, tính tình chính trực, đã từng là giáo sư tiến sĩ, khiến Trì Bình Phàm đi đến đâu đều trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Hiện nay, dưới quầng sáng lớn của Hạ Tưởng, hào quang Trì Bình Phàm vẫn luôn khiến người ta mới thấy mà ngưỡng mộ, cũng ảm đạm hơn rồi. Mặc dù bằng cấp cao, có nhiều chiến tích, cũng có tế bào văn nghệ đa tài đa nghệ, nhưng dưới ánh mặt trời chiếu rọi của Hạ Tưởng – khi mới 36 tuổi đã là Phó bí thư tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thì tất cả đều biến mất không dấu vết.
Trên quan trường, bằng cấp rất quan trọng, nhưng câu tiếp theo mới là yếu điểm mấu chốt nhất – tuổi tác là điều quý báu.
Ngoại trừ bằng cấp và tuổi tác ở mặt ngoài, còn có một điểm quyết định vận mệnh, là vận làm quan mà rất nhiều người đều không muốn nhắc đến rồi lại âm thầm ước ao. Thì như người có vận may sở hữu số mệnh, người làm quan, cũng có vận làm quan. Nếu không sao người xưa không tiếc lời khen tặng – quan vận hanh thông (vận làm quan thông suốt)
Phía sau vận làm quan, kỳ thực chính là một đôi mắt tinh tường có thể phân rõ tình thế hỗn độn. Không có khả năng xem xét thời thế, không lanh trí phân biệt trắng đen, dù có năng lực, dù có thể làm việc thật tế, cũng giống như Trần Phong kiếp trước, cuối cùng khó tránh khỏi kết cục chịu tội thay.
Hạ Tưởng là có vận làm quan, nhưng hắn cũng hoàn toàn dựa vào hai bàn tay và đôi mắt tinh tường của chính mình, từng bước nhận rõ phương hướng, cuối cùng mới có khả năng bước đầu nắm giữ vận mệnh của mình.
Ánh mắt của Hạ Tưởng nhìn kỹ vào đôi mắt Trì Bình Phàm, Trì Bình Phàm gật đầu cười, tươi cười rất bình thản, vừa không niềm nở và chân thành, lại không chống lại, nhưng bên trong ánh mắt hòa nhã đó làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
Sau Trì Bình Phàm, là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trì Vĩnh Lệ.
Trì Vĩnh Lệ là phụ nữ duy nhất trong bộ máy tỉnh ủy, ánh mắt của cô đối với Hạ Tưởng làm như không thấy, không đáp trả.
Hạ Tưởng không để bụng, hắn thu hết tầm mắt vào thành viên bộ máy tỉnh ủy, không phải duyệt binh, chính là muốn gây ấn tượng mạnh mà thôi. Bởi vì hắn hiểu rõ, kế tiếp Trần Hạo Thiên sẽ tuyên bố bố trí nhiệm vụ quan trọng nhất, đến lúc đó, nói không chừng sẽ có âm thanh phản hồi.
Biết người biết ta, mới có thể đi tốt bước tiếp theo, hắn chính là phải gây được ấn tượng mạnh nhất trong đầu mỗi người.
Xếp hạng phía sau Trì Vĩnh Lệ, là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Ti Anh.
Ti Anh là người tỉnh Tề, mặt chữ điền mắt to, trông rất uy lực, có đặc trưng nổi bật đàn ông tỉnh Tề, nhưng có một điểm, mí mắt bao giờ cũng rủ xuống, làm cho người ta có cảm giác giống như ngạo mạn.
Ánh mắt của Ti Anh đối với Hạ Tưởng giống như nhìn mà không thấy.
Sau Ti Anh, chính là Mưu Nguyên Hải
Với tư cách Bí thư chính ủy kiêm giám đốc công an sở, Mưu Nguyên Hải xếp hạng sau Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, rất là kỳ lạ. Thân là một trong những nhân vật thực quyền bên trong Tỉnh ủy, xếp hạng lại gần cuối như vậy, tất phải ảnh hưởng đến quyền phát ngôn của Mưu Nguyên Hải trong Tỉnh ủy.
Cũng sẽ ảnh hưởng mức độ khống chế của y đối với hệ thống chính quyền.
Sau Mưu Nguyên Hải, là Tư lệnh Quân khu tỉnh Ti Tiếu Hoa.
Tuổi tác Ti Tiếu Hoa sắp tới giới hạn, sắp nghỉ hưu, ông ấy tham dự hội nghị thường vụ đã không tập trung tư tưởng.
Sau Ti Tiếu Hoa, là Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tỉnh ủy Nhâm Xương.
Hạ Tưởng đối với Nhâm Xương không có ấn tượng gì, bởi vì diện mạo Nhâm Xương bình thường, lại không có đặc điểm gì, hơn nữa còn công tác ở Mặt trận Tổ quốc và xa hơn chỗ Hạ Tưởng một chút, rất khó khiến hắn để ý tới.
Phía sau Nhâm Xương, là trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lưu Kim Nam.
Người xếp hạng cuối cùng trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, là Bí thư Thành ủy Dương Thành – Lâm Song Bồng.
Lâm Song Bồng sở dĩ xếp hạng cuối cùng, cũng không phải vì trọng lượng của Dương Thành nhẹ, mà là vì Lâm Song Bồng còn trẻ tuổi. Năm nay Lâm Song Bồng 45 tuổi, so với Cổ Thu Thật còn trẻ hơn một tuổi, trong ủy viên thường vụ tỉnh ủy Lĩnh Nam trừ Hạ Tưởng ra, duy nhất chỉ một người sinh sau năm 1960
Lãnh đạo bộ máy tỉnh Lĩnh Nam bị Hạ Tưởng thu hết vào tầm mắt, mỗi ủy viên thường vụ đều để lại ấn tượng hoặc ít hoặc nhiều trong lòng hắn, Hạ Tưởng hiểu, cho dù tình thế bên ngoài cấp bách như thế nào, hắn trước tiên phải đứng vững gót chân trong tỉnh ủy, vì bước đầu tiên làm đến nơi đến chốn.
Sau đó, công khai sắp xếp công tác của Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng thừa cơ hội mượn lực, đánh ra quyền đầu tiên ở tỉnh Lĩnh Nam.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2018 12:36 (GMT+7) |