Hơn nữa còn toàn là những nhân vật quan trọng.
Ở bên phía của Nha Nội có Phạm Tranh xung phong ở phía trước, Phạm Duệ Hằng hò hét cổ động, Ngô Công Tử ở phía sau cùng trong đợt tấn công. Bên phía Hạ Tưởng trận tuyến chẳng những phòng thủ, hơn nữa sau khi Tưởng Tuyết Tùng ra thi đấu, lại lần nữa nắm giữ quyền chủ động.
Đồng thời bởi vì sự ra mặt của Tưởng Tuyết Tùng, đồng nghĩa với việc Vương Thạch Phi đã hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu, bên phía Nha Nội, giảm đi mất một vị Đại tướng.
Trong lòng Nha Nội biết Hạ Tưởng bình tĩnh uy vũ như vậy chắc chắn là đã có chuẩn bị hết, thừa dịp trước khi Hạ Tưởng phản kích, phải chiếm lại điểm cao nhất mới là nhiệm vụ hàng đầu. Y tin tưởng, y còn có thể chuyển bại thành thắng!
Nha Nội liền nháy mắt với Lục Nho.
Lục Nho hiểu ý, tuy rằng lần xuất kích vừa nãy không đạt được hiệu quả cao, nhưng y cũng không nổi giận, bởi vì y vẫn còn một bữa tiệc lớn nữa đã chuẩn bị cho Hạ Tưởng.
– Phó Bí thư Hạ, Ủy ban nhân dân thành phố nhận được rất nhiều lời phàn nàn của các nhà đầu tư khai thác bất động sản, nói là bất động sản Giang Sơn lợi dụng thủ đoạn bất chính tiếp nhận công trình, lũng đoạn thị trường bất động sản thành phố Yến. Còn có tin đồn nói anh là ông chủ đứng phía sau bất động sản Giang Sơn, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố không biết phải xử lý như thế nào, vừa lúc gặp được Phó Bí thư Hạ, mong Phó Bí thư Hạ đưa ra một số chỉ thị cho công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.
– Bất động sản Giang Sơn?
Thị trưởng Tân Thành Nghiêm Vinh Chính từ đầu đến cuối vẫn im lặng, rốt cục cũng lên đài, vừa mở miệng đã biểu lộ lập trường của ông:
– Tân Thành cũng có dự án của bất động sản Giang Sơn, năng lực hoạt động của bất động sản Giang Sơn quả thực rất mạnh. Khi tiếp nhận công trình ở Tân Thành, liền có người đưa ra tin đồn là ông chủ đứng ở phía sau chính là Phó Bí thư Hạ, tôi còn tưởng chỉ là tin đồn vớ vẩn.
Thị trưởng Tân Thành này được lắm, thật biết tận dụng thời thế mà phất lên, Hạ Tưởng nhìn về phía Nghiêm Vinh Chính với ánh mắt đầy thâm ý.
– Nực cười!
Nghiêm Vinh Chính vừa mở miệng, rốt cục đã chọc giận một người, người đó lạnh lùng cười, đầu tiên là hướng về phía Lục Nho nói:
– Cậu là Thị trưởng thành phố Yến lại xin chỉ thị công tác của Phó bí thư Tỉnh ủy Lĩnh Nam, căn bản là đã hồ đồ.
Chính là Trịnh Thịnh.
Thế lực của Trịnh Thịnh hiện giờ rất hùng mạnh, có hi vọng được nhập cục, ông lại là Bí thư Tỉnh ủy, lời phát biểu đương nhiên cũng rất có trọng lượng.
– Bất động sản Giang Sơn có lai lịch như thế nào, trước tiên tôi không có kết luận, nhưng tin đồn đằng sau mỗi một xí nghiệp lớn đều có một nhân vật chính trị, đã không còn là chuyện mới mẻ gì nữa, có đáng để đem ra bàn luận không? Thị trưởng Nghiêm, lúc tôi mới tới tỉnh Tương, cũng có tin đồn nói tôi là người đứng sau Công ty cầu đường tỉnh Tương, nếu anh nghe được, anh có tin hay không?
Nghiêm Vinh Chính không ngờ Trịnh Thịnh lại hùng hổ dọa người như vậy, không khỏi ngượng ngùng cười:
– Tôi cũng chỉ là vừa nghe Thị trưởng Lục hỏi thì nói ra thôi, cũng không có ý chỉ trích Phó Bí thư Hạ.
– Không có thì tốt, tôi cũng tin là anh không có ý đó.
Trịnh Thịnh tuy không có tình cảm thân thiết với Hạ Tưởng giống như Cổ Thu Thật, nhưng dù sao cũng đồng ý với thái độ làm người của Hạ Tưởng, vậy nên cần phải đứng ra thay Hạ Tưởng hóa giải một số áp lực.
Lục Nho vô cùng xấu hổ, chưa biết nói gì thì Phạm Tranh đã không kìm nổi mà nói chen vào:
– Thị trưởng thành phố Yến tuy là không cần xin chỉ thị công tác của Phó bí thư Tỉnh ủy Lĩnh Nam, nhưng cũng không cần báo cáo công tác với Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tương.
– Ai nói thế?
Một âm thanh quen thuộc vang lên, liền giống như một mũi tên nhọn đột nhiên phóng tới, đâm thẳng vào giữa ngực Lục Nho, Lục Nho cả kinh, trống ngực đập dồn dập.
Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến Cao Tấn Chu rốt cục cũng xuất hiện!
– Trong nhiều vấn đề tôi và Bí thư Trịnh có cùng quan điểm với nhau, đồng chí Lục Nho xin chỉ thị công tác từ ông ấy thì có gì mà không được chứ? Hoàn toàn có thể được.
Cao Tấn Chu ở tỉnh Yến đã nhiều năm, bây giờ uy danh của ông ta ở Tỉnh ủy không người nào có thể đụng đến được. Ông ta vừa xuất hiện, khiến cho thân hình của Lục Nho bỗng chốc liền thấp xuống một chút.
– Đồng chí Lục Nho, chỉ sợ cậu không đủ tư cách để báo cáo công việc với Bí thư Trịnh!
Những lời Cao Tấn Chu nói là lời nói thực, bởi vì sau khi Trịnh Thịnh nhập cục, Lục Nho cho dù muốn gặp mặt Trịnh Thịnh cũng còn khó, nói gì đến chuyện báo cáo công tác? Nằm mơ đi!
– Thời điểm tôi mới tới tỉnh Yến, còn có người đồn đại nói là ông chủ đứng sau Tập đoàn Viễn Cảnh chính là tôi, lúc ấy nghe xong tôi cũng chỉ cười bỏ qua. Sau đó ở trong Hội nghị Tỉnh ủy tôi đã nhấn mạnh rất nhiều lần, phải chăm chỉ làm việc, đừng có nghe những lời đồn đại, lại càng đừng để những lời đồn đại che mắt. Đồng chí Lục Nho, sao cậu lại có thể không có chủ kiến, bảo sao hay vậy như thế được? Phải có lập trường kiên định và sức phán đoán sáng suốt.
– Vâng, vâng, Bí thư Cao chỉ thị rất đúng, là tôi đã quá khinh suất rồi.
Lục Nho bị Cao Tấn Chu có cương có nhu phê bình dạy bảo không còn lời nào để nói, đành phải liên tục nói phải.
– Còn có người nói người đứng sau bất động sản Giang Sơn là tôi, Thị trưởng Lục, kỳ thực cậu hoàn toàn có thể coi như người đứng sau bất động sản Giang Sơn là tôi là được.
Bí thư thành ủy thành phố Yến Vu Phồn Nhiên cũng đến rồi.
Trên trán Lục Nho, đã đổ đầy mồ hôi.
Trong lời nói của Vu Phồn Nhiên cũng ẩn chứa nội hàm:
– Bất động sản Giang Sơn là xí nghiệp ngôi sao của thành phố Yến, có rất nhiều cống hiến to lớn vì sự phát triển của quận Hạ Mã, hơn nữa còn phối hợp với Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố xây dựng các dự án nhà ở đảm bảo cho chính quyền, căn cứ theo tinh thần vì chính phủ phân ưu. Xí nghiệp tốt như vậy, từ thành phố Yến bước ra, hướng tới cả nước, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đáng lẽ phải là hậu trường ủng hộ mạnh mẽ cho bất động sản Giang Sơn. Đáng tiếc, những gì chúng ta làm được vẫn chưa đủ tốt, còn chưa quan tâm và ủng hộ đầy đủ cho xí nghiệp, cho nên đã nhiều năm như vậy, thời gian bất động sản Giang Sơn bước ra bên ngoài, vẫn làm theo kế sách của Phó Bí thư Hạ, điều đó chứng minh cái gì? Đồng chí Lục Nho, điều đó chứng tỏ công tác của chúng ta còn chưa đúng chỗ, so với Phó Bí thư Hạ có chênh lệch rất lớn!
Một câu nói mà nêu ra được hai mặt của cùng một vấn đề, có một sức thuyết phục hoàn toàn tương phản nhau, trình độ nói chuyện của nhân vật chính trị, quả nhiên là không giống bình thường.
Lục Nho hoàn toàn bị khí thế của Cao Tấn Chu và trình độ của Vu Phồn Nhiên gây chấn động, ở trước mặt cấp trên và người lãnh đạo trực tiếp, ngoại trừ khúm núm cúi đầu vâng dạ ra, không còn một chút khí thế nào.
Thất bại thảm hại!
Nha Nội gần như tức phát điên, tại sao tất cả các hành động được dày công sắp đặt, bị Hạ Tưởng từng bước hóa giải thì thôi, mà chiêu nào chiêu nấy đều ngoạn mục, kiềm chế đến nỗi y gần như không có lực mà trả đòn, giống như Hạ Tưởng đã có sự chuẩn bị từ sớm…. Đúng, chắc chắn Hạ Tưởng đã biết trước kế hoạch của bọn họ, nếu không tại sao lại mỗi một bước đều tính kế được thích đáng như vậy?
Là ai đã tiết lộ kế hoạch của y?
Diệp Thiên Nam? Rất có khả năng.
Trong lòng Nha Nội hận vô cùng, nhưng lúc này thủ đoạn đã dùng hết, hơn nữa bên phía Hạ Tưởng đang hoàn toàn chiếm ưu thế, bọn họ muốn chuyển bại thành thắng, trừ phi….
Trừ phi thay đổi sách lược đấu văn không cần đấu võ, để Ngô Công Tử ra tay!
Trong đầu Nha Nội vừa xuất hiện kế sách, liền thừa dịp không có ai chú ý, lặng lẽ đến gần Ngô Công Tử thì thầm vài câu.
Sau khi Cao Tấn Chu và Vu Phồn Nhiên đả kích dáng vẻ kiêu ngạo của Lục Nho xong, liền hàn huyên với mọi người vài câu. Mọi người nhìn thấy tình hình đã kết thúc với thắng lợi nghiêng về Hạ Tưởng, bên phía Nha Nội thất bại thảm hại, biết cũng đã đến lúc, liền đều đứng dậy đi vào trong linh đường, tiếp tục hoàn thành việc chính khi đến nhà họ Phó hôm nay.
Sự việc lần này đã để lại ấn tượng cực kỳ kinh ngạc trong lòng rất nhiều cán bộ, trong cuộc đối kháng giữa Hạ Tưởng và Nha Nội – tuy rằng Nha Nội từ đầu đến cuối không nói nhiều lời, nhưng đều là những nhân vật già sắp thành tinh, ai lại không rõ Nha Nội mới là người làm chủ đứng phía sau giật dây – Nói rộng ra, lại liên tưởng đến hành động ngày hôm nay của Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng, chính là một lần giao đấu chính diện của thế lực gia tộc lấy Hạ Tưởng làm đại biểu với phe phản đối và hệ bình dân.
Nếu thêm cả việc Trịnh Thịnh cũng ra sức ủng hộ Hạ Tưởng, thì tương đương với việc Đoàn hệ cũng gia nhập cuộc chiến.
Tuy rằng sự việc chấm dứt với sự thắng lợi của Hạ Tưởng, nhưng Hạ Tưởng vẫn không thể làm gì Nha Nội, miễn cưỡng cũng chỉ coi là thắng lợi nhỏ. Thậm chí ngay cả cấp dưới của Nha Nội cũng không thể gây khó dễ tiếp được, điều này chứng minh Hạ Tưởng vẫn còn chưa đủ hùng mạnh.
Nhưng sự việc thay đổi vẫn nằm ngoài dự liệu của mọi người, khi mọi người ở đây đang bước vào trong linh đường làm lễ, thì tình hình ở bên ngoài, lại xảy ra biến cố.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 18 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-18-full/
Hạ Tưởng ra tay rồi – không giống với cách chính diện đấu văn của Nha Nội, Hạ Tưởng là âm thầm ra tay.
Nha Nội vừa mới thì thầm với Ngô Công Tử xong, điện thoại liền vang lên. Nha Nội cầm lấy điện thoại, mới nghe hai câu, sắc mặt đã thay đổi, trợn mắt nhìn Hạ Tưởng:
– Phó Bí thư Hạ, anh ức hiếp người quá đáng!
– Cao tổng, tôi làm gì mà lại bảo tôi ức hiếp anh? Vả lại, dường như hôm nay mới là anh luôn luôn ức hiếp tôi, làm người, nên thành thực một chút mới tốt.
Hạ Tưởng còn lâu mới thừa nhận.
– Anh… Xem như anh lợi hại, dám tập kích công ty của tôi, rốt cuộc anh muốn như thế nào?
Nha Nội nhận được điện thoại, có một khoản vốn thần bí đột nhiên sát nhập, ý đồ khống chế việc ra thị trường chứng khoán của công ty y, đã tiếp xúc với đại bộ phận cổ đông, sắp hoàn thành công việc thu mua.
Không chỉ có như thế, lúc đầu khi giằng co với Tiếu Giai chỉ bị tổn thất bộ phận, giờ lại có dấu hiệu mở rộng ra, bởi vì lại có nguồn vốn với lưu lượng lớn đang chảy vào.
Sự thay đổi tài chính ở hai nơi, số lượng vốn lưu động lớn đến kinh người, gần như là gấp hơn 10 lần tài sản của y, y có thể không kinh hồn bạt vía được hay sao? Tức là, nếu đối phương không tiếc vốn gốc mà vẫn muốn thu mua công ty của y, về cơ bản có thể khẳng định, công ty của y sẽ đổi chủ!
– Tôi muốn như thế nào? Tôi chẳng muốn như thế nào cả?
Hạ Tưởng nổi cơn độc ác, âm thầm điều động tài chính của Liên Nhược Hạm, đương nhiên, cũng chỉ để dọa mà thôi, dọa, cũng phải dọa cho Nha Nội sợ đến mức tiểu ra quần, khiến y không sống yên ổn được.
Nha Nội còn chưa có nói xong, điện thoại lại khẩn cấp vang lên. Sau khi y nghe xong, sắc mặt tái lại, thanh âm cũng nâng cao lên 8 độ:
– Hạ Tưởng, nhanh chóng dừng tay, anh điên rồi?
– Tôi không điên, hơn nữa tôi cũng chẳng biết anh đang nói cái gì. Tôi dừng tay như thế nào? Tôi vẫn luôn thay nhà họ Phó đón tiếp khách khứa, chỉ có mấy người, vừa không đến bái tế ông cụ, lại cứ đứng ở đo không chịu đi, thực không hiểu phép tắc.
Hạ Tưởng tiếp tục kéo dài thời gian.
Đợi thêm nửa giờ nữa, sẽ khiến cho Nha Nội bị tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, đến lúc đó Nha Nội sẽ rút ra được bài học kinh nghiệm quý báu, còn dám tìm hắn gây sự, Hạ Tưởng không tiếc vốn gốc cũng sẽ đem Nha Nội phá hủy. Nếu mà lại khiến hắn khó chịu một lần nữa, sau nhiệm kỳ mới, hắn sẽ khiến Nha Nội bị phá sản hoàn toàn, khiến y từ quan lớn quyền quý trực tiếp rơi xuống giai cấp vô sản!
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Nha Nội nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, mỗi một cuộc điện thoại đều báo cho y một tin tức hãi hùng, Nha Nội muốn phát cuồng.
– Hạ Tưởng, anh đưa ra điều kiện đi, rốt cục phải như thế nào thì anh mới dừng tay lại?
Nha Nội chịu thua, phải cò kè mặc cả.
– Rất đơn giản.
Ánh mắt của Hạ Tưởng dừng lại ở trên người Phạm Tranh, Cao Kiến Viễn,
– Anh hiểu rõ.
Nha Nội đương nhiên hiểu được, nhưng bắt y bán đứng Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, y không phải là không làm được, chỉ có điều ở ngay trước mặt họ làm, thật sự rất không tiện. Nếu là ở sau lưng đâm xuống một dao, y khẳng định sẽ xuống tay không chút do dự.
Nhưng Hạ Tưởng chính là muốn bắt y phải làm.
Đang lúc Nha Nội đang ở thế khó xử lo lắng vô cùng, phía sau Hạ Tưởng đột nhiên vang lên một giọng nói rất uy nghiêm và mạnh mẽ:
– Đủ rồi, Hạ Tưởng, nên thu tay lại!
Trong lòng Hạ Tưởng rùng mình, nhân vật lớn rốt cục cũng xuất hiện, nói thật, lần đầu tiên mặt đối mặt với nhân vật lớn, trong lòng hắn vẫn không tránh khỏi đập lên mãnh liệt mấy cái.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2018 12:36 (GMT+7) |