Ngồi trên sô pha ở phòng khách, nhớ lại cuộc điện thoại thủ trưởng gọi trước lúc tan ca, Lôi Trị Học trong lòng phập phồng, thật lâu không thể bình tĩnh lại.
Ngụ ý của thủ trưởng đã rất sáng rõ, ý nghĩa của việc rèn luyện thêm một hai nhiệm kỳ chính là nói, hy vọng vào Bắc Kinh của ông ấy đã rất xa vời. Vào Bắc Kinh không phải là cách duy vào bộ, ủy viên bộ Chính trị tại địa phương cũng có vài người, nhưng tương đối mà nói thì ít hơn ủy viên bộ chính trị trong Bắc Kinh.
Hơn nữa ý kiến của thủ trưởng, ông ấy còn có thể nghe không hiểu sao? Chính là cảnh báo ông ta phỏng chừng không còn hy vọng vào bộ nữa
Lôi Trị Học ngồi yên ở phòng khách, sau một lúc lâu không nhúc nhích một cái. Ông ấy một mình ở nhà, cô giúp việc đi ra ngoài, vợ ở Bắc Kinh, con trai ở ngoại quốc, bí thư Tỉnh ủy hòa quang vô hạn sau khi rời khỏi trung tâm quyền lực của tỉnh Ủy, cũng chỉ là một ông già cô độc quạnh hiu
Chớp mắt đã tới tháng sáu, bên ngoài đã là khí tượng mùa hè, nhiệt độ không khí của căn phòng cũng thích hợp, Lôi Trị Học mặc một bộ đồ ngủ, đầu lại chảy đầy mổ hôi
Cho dù thân cao chức trọng, khi gặp phải việc thăng chức trọng đại thì cũng khó tránh suy tính thiệt hơn.
Lôi Trị Học muốn mở họp báo lần thứ hai, điểm xuất phát là dựa trên việc không muốn Hạ Tưởng nắm đại cục trong tay. Sau khi sự cố mỏ xảy ra, Hạ Tưởng nghiễm nhiên trở thành người đứng đầu tỉnh ủy, mặc dù Hạ Tưởng cũng có báo cáo với y không thiếu vụ việc gì, nhưng Lôi Trị Học vẫn cảm thấy thật sự bị gạt bỏ ra ngoài, y đường đường là bí thư tỉnh ủy không ngờ cũng thành quần chúng không rõ chân tướng, đúng là chuyện cười, liền khiến y trong lòng rất khó chịu.
Sự việc trên quan trường, cũng không phải là chỉ có hai mặt đúng và sai, có đôi khi, chỉ vì ai nói chuyện có tính quyết định cũng trờ thành tranh chấp hơn thua. Ở phương pháp xử lý sự cố mỏ, Lôi Trị Học vốn ban đầu cũng không lập trường, thành công, y ngồi không hưởng lộc. Thất bại, Hạ Tưởng làm kẻ chịu tội.
Nhưng đột nhiên, Vương Hướng Tiền ở trên sự cố mỏ, đi theo phía sau Hạ Tưởng một cách mù quáng, liền khiến y đại tức điên lên. Vừa căn hận Vương Hướng Tiền chơi trò hai mặt, lại vô cùng bất mãn đối với sự hợp tác của Hạ Tưởng và Vương Hướng Tiền.
Vương Hướng Tiền là thể hiện cụ thể mức độ khống chế bộ máy chính phủ của y, nếu Vương Hướng Tiền cũng bị Hạ Tưởng thu phục, sức ảnh hưởng của y đối với bộ máy chính phủ sẽ giảm giá trị đến mức thấp nhất, không, không phải giá trị thấp nhất, là hoàn toàn mất đi sức ảnh hưởng đối với bộ máy chính phủ.
Hơn nữa gần đây nhiều chuyện không thuận, con trai tự dưng ra nước ngoài, y chủ trì hội đàm ba bên của việc điện lưới quốc gia thôn tính điện thế tỉnh Tây cũng không được gì mà kết thúc, không đạt được nhất trí, điều kiện điện lưới quốc gia đưa ra, điện thế tỉnh tây không thể tiếp nhận, y cũng không tiện quá bênh vực điện lưới quốc gia.
Nếu y mất đi sức ảnh hưởng với bộ máy chính phủ, chuyển hình kinh tế nguồn năng lực tỉnh Tây sắp báo cáo thắng lợi toàn diện, y có khả năng hoàn toàn không tham gia vào được thành quả thắng lợi cuối cùng, là bí thư tỉnh ủy quá thì quá là thất bại
Nói gì cũng không thể khiến hào quang của Hạ Tưởng sáng quá, Lôi Trị Học liền muốn ra tay ngăn cản Hạ Tưởng mở cuộc họp báo
Cũng là bởi vì Lôi Trị Học biết rõ sau khi Hạ Tưởng công bố nội dung bên trong, nhất thời chấn kinh, lo lắng sẽ làm bùng nổ dư luận, sau đó tỉnh Tây sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Phương hướng chủ đạo của y ở tỉnh Tây là ổn định cầu tiến, suy nghĩa chấp chính của Hạ Tưởng lại là táo bạo dứt khoát, tận hết sức lực mà đẩy mạnh cải cách, hai người so với nhau, mâu thuẫn không thể tránh né.
Lôi Trị Học một mình suy nghĩ thật lâu, có khi không có hi vọng so với có hi vọng càng có thể kích phát tiềm năng của một người, y cuối cùng nghĩ thông suốt, trước mặc kệ việc vào bộ có thành công hay không, việc cấp bách của y chính là làm tốt công tác ở tỉnh Tây, đẩy mạnh chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng, giải quyết ổn thỏa sự cố mỏ, kiến lập lại quyền uy của nhân vật số một bí thư Tỉnh ủy, dùng các thủ đoạn nắm giữ lại đại quyền trong tay mình.
Sau khi nghĩ thông suốt tất cả, bóng đêm đã sâu, y đang muốn thu dọn một chút chuẩn bị đi ngủ, điện thoại gọi đến.
Ban đêm yên tĩnh, âm thanh điện thoại reo lên cực kỳ chói tai, Lôi Trị Học hơi nhíu mày, cầm lấy điện thoại “Này” một tiếng:
– Ai đấy?
– Bí thư Lôi, là tôi.
Giọng điệu của Vương Hướng Tiền vẫn cung kính như trước kia, dường như y cũng muốn thông việc gì đó:
– Có một việc muốn hồi báo với ngài một chút, không biết hiện có thuận tiện hay không?
Đêm hôm khuya khoắt hồi báo công việc, Vương Hướng Tiền thực biết chọn thời gian, Lôi Trị Học hừ một tiếng thể hiện bất mãn trong lòng, ngoài miệng nói tiếp:
– Dù sao cũng đã bị anh đánh thức, bất tiện cũng phải làm cho tiện.
– Ha hả …
Vương Hướng Tiền cười gượng một tiếng, biết Lôi Trị Học nửa trách y nửa nghiêm chỉnh là tán thành:
– Bí thư Lôi, bước đầu điều tra rõ, sự kiện mỏ là do nguyên phó tổng giám đốc Lưu Lộ của mỏ than An Đạt tạo ra sự cố rủi ro mang tính chất ác liệt, hiện Lưu Lộ đã bị cảnh sát kiểm soát, chuẩn bị tiến hành công việc thẩm vấn lần nữa.
Người chịu tội thay đã tìm được rồi? Sự kiện đã xác định rồi? Lôi Trị Học hiểu rõ dụng ý đích thực của cuộc gọi của Vương Hướng Tiền, nói rõ Vương Hướng Tiền mặc dù ở sự kiện mỏ than theo sát Hạ Tưởng, nhưng đi sâu vào suy xét cũng có thể lý giải, là vì tự bảo vệ mình, Vương Hướng Tiền phải chú tâm vào Hạ Tưởng mới có cơ hội sau lưng sắp xếp an bài tất cả, nhưng trên tổng thể Vương Hướng Tiền vẫn có quan hệ gắn bó hơn với y, nghĩ như vậy, y trong lòng thoải mái dễ chịu hơn.
Nhưng mà Lôi Trị Học vẫn khó chịu trong lòng, tính chất sự cố mỏ Hạ Tưởng vẫn chưa xin chỉ thị báo cáo với y thì đã định, khiến quyền uy của nhân vật số một để chỗ nào? Cũng là một nguyên nhân khác mà y dốc sức ngăn cản Hạ Tưởng tổ chức họp báo, sự tình một khi công khai, thì liền rõ ràng, một khi rõ ràng thì những giao dịch sau màn sẽ không tiện tiến hành.
Ông ấy hóa ra muốn lợi dụng sự kiện mỏ than đạt tới mục đích nắm quyền, Hạ Tưởng cố tình không nhường, khiến cuộc đối đầu ý chí của nhân vật số một, số hai từ đó bay lên tới đỉnh cao hơn.
– Ồ, tôi đã biết rồi.
Trong điện thoại Lôi Trị Học không tiện nói lên suy nghĩ thật của mình, chỉ thản nhiên mà đáp lại một câu, lại hơi chỉ điểm chút ít:
– Sự cố mỏ phải mau điều tra rõ chân tướng sự thật, không nên kéo quá lâu.
Vương Hướng Tiền hiểu rõ ám chỉ của Lôi Trị Học, sau khi xa rời thiết tưởng ban đầu của sự cố mỏ quá nhiều, ai cũng đều muốn mau kết thúc chuyện này, cũng tiện giúp thế cục tỉnh ủy tiến lên giai đoạn tiếp theo
Sự cố mỏ đã mất đi hiệu quả vốn có, nếu xử trí không thích đáng, nói không chừng sẽ bị Hạ Tưởng lợi dụng. Mặc kệ là Vương Hướng Tiền hay là Lôi Trị Học, cũng không muốn để Hạ Tưởng mượn sự cố mỏ lập uy lần nữa.
Trước mắt ngoại trừ cuộc họp báo làm cho danh tiếng Hạ Tưởng bành trướng – đối với người trong quan trường mà nói, hư danh cuối cùng cũng chỉ là hư danh, giới truyền thông có xem trọng Hạ Tưởng như thế nào, cũng không thực tế bằng sự công nhận của trung ương – tạm thời vẫn chưa nhìn ra dầu tích Hạ Tưởng mượn dùng sự cố mỏ để lật lọng, liền khiến Lôi Trị Học và Vương Hướng Tiền rất yên tâm.
Nếu chẳng may Hạ Tưởng được lý không buông tha, muốn mượn việc này một đao chém rớt Giang Cương, tin rằng cuối cùng điều tra rõ sau lưng vụ mỏ than là độc thủ của Giang Cương không phải là một việc khó khăn, với sự nhanh trí của Hạ Tưởng cũng có thể đoán được một hai phần, Vương Hướng Tiền cũng tốt, Lôi Trị Học cũng tốt, sợ là đều không có biện pháp ngăn cản Hạ Tưởng xuống tay.
Nhưng dường như những thủ đoạn Hạ Tưởng xử lý sự cố mỏ chỉ tập trung ở mặt truyền thông tin tức, mà quên mất vớt vác lợi ích chính trị thựcc tế, là Hạ Tưởng sơ sót hay là có nguyên nhân khác?
Khác biệt với tất cả hiện trường sự cố mỏ đều có người nhà khóc lóc kêu trời oán đất chính là, hiện trường sự cố mỏ của mỏ An Đạt, cũng có người nhà kêu khóc, nhưng số người cực ít, ít đến mức làm người ta khó có thể tin. Hơn 100 công nhân mỏ gặp nạn, thế mà chỉ có khoảng 10 người nhà ở hiện trường khóc đến chết đi sống lại, không bình thường, rất không bình thường
Dựa theo logic bình thường mà suy tính, thì hơn 100 công nhân mỏ ít nhất phải có từ 300 gia quyến trở lên, đội ngũ người nhà thơ mỏ gặp nạn xôn xao rối loạn ở hiện trường gào khóc vang trời mới gọi là ngoạn mục, mới sẽ hình thành tiếp áp lực mạnh mẽ trực tiếp đối với việc xử lý sự cố mỏ
Hiện trường sự cố mỏ ban đêm, ngoại trừ tiếng gầm rú của máy móc và đội ngũ cứu hộ bận rộn ra, chỉ có khoảng 10 gia quyến ở một bên khóc lóc, liền lộ ra có chút lạnh lẽo buồn tẻ. Vương Hướng Tiền luôn ở hiện trường, không dời nửa bước, Hạ Tưởng thân là chủ tịch tỉnh, có bao chuyện phải xử lý, y liền tự nhiên trở thành người phụ trách đầu tiên
Trước kia Vương Hướng Tiền nhìn thấy đội ngũ gia quyến mấy trăm người, kêu gào khóc lóc rung trời, y trong lòng cũng tĩnh lặng như nước, nhìn lắm thành quen, biết gia quyến dù có gào khóc có náo loạn, rốt cuộc cũng sẽ chấp nhận điều kiện an ủi, ngoan ngoãn mà về nhà chờ tiền trợ cấp.
Nhưng hôm nay, đối diện chỉ có 10 mạng người nhà không hơn không kém, Vương Hướng Tiền mí mắt giật giật, tim đập phập phồng, chỉ để Mã Húc tiến lên an ủi, y lại không dám tiến lên một bước
Mười người gia quyến này, tất cả đều là người nhà của Lão Tiền, ba đứa con trai, ba cô con dâu, bốn cá đứa nhỏ, cộng thêm bạn già của Lão Tiền, toàn bộ cả nhà đến đủ.
Tiếng khóc than của ba cô con dâu cũng không lớn lắm, chẳng qua chỉ là yên tĩnh trước khi bùng phát như núi lửa, Vương Hướng Tiền hiểu rõ, một khi ba cô con dâu của Lão Tiền nổi điên, là ác mộng vô cùng khủng khiếp.
Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách, rời khỏi càng sớm càng tốt.
Đối với việc Giang Cương sau sự cố mỏ rất thức thời mà không có phát động gia quyến tấn công gây chuyện, Vương Hướng Tiền thở phào một hơi, may là Giang Cương kịp thời thu tay lại, nếu không lại có thêm mấy trăm gia quyến tới gây chuyện, chỉ sợ một khi gây chuyện, thì liền bị bắt nguyên hình, lập tức sẽ từ trong đám gia quyến giả mạo tìm ra ai là đầu têu phía sau.
Nhưng ai đem sự việc Lão Tiền nói ra ngoài? Vương Hướng Tiền âm thầm suy nghĩ, không phải là Hạ Tưởng, Hạ Tưởng khẳng định không biết Lão Tiền là ai. Chẳng lẽ là Mã Húc?
Cho tới bây giờ, biết rõ chân tướng Lão Tiền bị nổ chết không được mấy người, thậm chí Hạ Tưởng cũng không biết, y là một, Mã Húc cũng được tính là một – Mã Húc hiểu rõ chân tướng đương nhiên không phải Vương Hướng Tiền ở không nhàm chán để lộ ra, mà là Mã Húc nhận ra di thể Lão Tiền – còn ai khác biết nữa, Vương Hướng Tiền cũng không được biết rồi, chắc là không ai biết đâu…
Suy cho cùng, chỉ có thể là Mã Húc âm thầm thông báo cho người nhà Lão Tiền, chẳng lẽ là nói, là Mã Húc cố tình? Gã ta là người phụ trách xử lý sự cố mỏ, sự cố xử lý mơ hồ, gã phải làm kẻ gánh tội.
Sự cố mỏ hoàn toàn tiến triển thuận lợi, khi Vương Hướng Tiền tự cho rằng có thể thong thả qua ải, thì trên vấn đề người nhà Lão Tiền, y rốt cuộc ngửi được mùi vị của một âm mưu nào đó.
Mã Húc dưới sự bày mưu của Hạ Tưởng, cố ý âm thầm báo cho người nhà Lão Tiền, hay là tự chủ trương, là vì để tạo thêm phiền phức cho y, Vương Hướng Tiền cũng không dám chắc, y chỉ biết là, nếu không thể thích đáng an ủi người nhà Lão Tiền, như vậy tất cả những cố gắng để che lấp và vun đắp vào sự cố mỏ của y sẽ trở thành công cốc, thậm chí còn sẽ xuất hiện một lỗ hỏng lớn
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 21 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/02/2018 12:36 (GMT+7) |