– Phó Chủ tịch tỉnh Mã nói đúng, Chủ nhiệm Hình trước mặt mọi người nói một chút về sự việc của đồng chí Từ Đức Tuyền, rốt cục có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy.
Hình Đoan Đài liếc mắt một cái nhìn Cao Thành Tùng, thấy sắc mặt ông ta tái mét, không tỏ vẻ gì, liền nói rõ ràng:
– Căn cứ theo những bằng chứng chính xác trước mắt chúng tôi nắm giữ, cùng với lời khai của Lệ Triều Sinh, chúng tôi có thể xác định, đồng chí Từ Đức Tuyền chẳng những tham gia kinh doanh quặng trái phép, thu được lợi nhuận lên đến hơn 50 triệu nhân dân tệ, còn lợi dùng chức vụ tham ô công quỹ, thu nhận hối lộ lên tới hơn 30 triệu nhân dân tệ, tổng số tiền trong vụ án này lên tới hơn 110 triệu nhân dân tệ.
Các ủy viên thường vụ đang ngồi không hẹn mà cùng thở ra một hơi.
Không cần phải nói, nửa đời sau của Từ Đức Tuyền không thể ra khỏi nhà giam. Hình Đoan Đài xuống tay đủ độc, vừa ra tay đã phá được vụ án lớn hơn 110 triệu nhân dân tệ, nếu đã dám đề xuất trên hội nghị thường vụ, thì số tiền chính xác chỉ sợ nhiều hơn chứ không ít hơn, đúng là Từ Đức Tuyền khó tránh rồi.
Tất cả ánh mắt mọi người lại nhìn về phía Cao Thành Tùng.
Cao Thành Tùng hai tay nắm chặt, trên tay gân xanh nổi lên, biểu hiện ra sự bất an và đấu tranh. Ông ta dáng người to béo ngồi trên đó, mặt lấm tấm mồ hôi, trong lòng có cảm giác thất bại tường đổ mọi người đẩy thêm vào. Trước đây ông ta nở mày nở mặt, khí thế của ông ta đang thịnh, ai dám động vào người của ông ta? Ai dám ở hội nghị thường vụ nói không với ông ta? Ai dám giáp mặt chống đối?
Đã từng có thời điểm, có một nhà báo nói xấu ông ta và Cao Kiến Viễn. Ông ta liền thao túng cảnh sát tỉnh, bắt người đó bỏ tù. Bây giờ người đó vẫn còn ở nhà giam, kêu oan đến khô cả cổ họng mà chung quanh cũng không ai ngó đến. Trong phạm vi tỉnh Yến, người nào đắc tội với Cao Thành Tùng đều không có một kết cục tốt đẹp.
Còn có một cán bộ cấp Cục, có tài liệu điều tra về ông ta, đến thủ đô tố cáo ông ta, lúc đó gã đó đã bị ông ta cho vào nhà giam, đánh cho mình mẩy thương tích? Bây giờ nửa chết nửa sống mà ở nhà giam dưỡng thương, ai có thể làm gì được ông ta?
Hiện tại chế giễu, chậm rãi hình thành phong trào, không ngờ có người ở hội nghị thường vụ lại nhằm vào ông ta? Phòng Tự Lập là người của ông ta, Từ Đức Tuyền cũng là người của ông ta, còn còn có Thẩm Phục Minh, rốt cuộc là ai đang âm thầm trảm hết người của ông ta? Không ngờ người đó không để lại chút dấu vết, giấu kín đáo, có thể lừa gạt một Bí thư Tỉnh ủy đã tung hoành trên quan trường hơn mười năm, người này thật không đơn giản, hơn nữa lại cũng rất giỏi.
Cao Thành Tùng biết người này không phải Hình Đoan Đài. Hình Đoan Đài tuy rằng mưu trí kín đáo, nhưng y không phải người đủ kiên nhẫn, y thích hợp ở trên đài hò hét hơn, không thích hợp ở phía sau bày ra những trò này. Hơn nữa Cao Thành Tùng hiểu rõ y, ánh mắt Hình Đoan Đài tuyệt đối không chuẩn, sâu như vậy, cũng không nhìn được lâu dài như vậy.
Các ủy viên thường vụ đang ngồi cũng có vẻ không phải. Bọn họ hoặc là quá thừa hoặc là quá thiếu điềm đạm, chắc chắn, hoặc là khuyết thiếu một số điều kiện, hoặc là không đủ dũng khí và cũng không có cơ hội. Cao Thành Tùng kết luận: người ở phía sau, nhất định không phải người thường xuyên xuất hiện trước mặt hắn, nếu không sao hắn một chút cũng không có ấn tượng gì, một chút cũng không nghĩ ra là ai?
Chẳng lẽ là đối thủ trước kia?
Lại một lần nữa chịu áp lực khi đối mặt với các ủy viên thường vụ, Cao Thành Tùng bỗng nhiên không ngờ vẫn giữ được đầu óc hết sức tỉnh táo, không ngờ phải đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, còn có hứng thú mà phân tích rốt cuộc ai đứng ở phía sau làm khó dễ hắn, áp sát từng bước đối với hắn.
Hắn cau mày, hai tay nắm chặt, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một người: Tống Triêu Độ?
Tống Triêu Độ với cấp bậc Phó tỉnh bị ông ta để đó không dùng đến hai năm, vẫn khiêm tốn, gần như ra khỏi tầm mắt của mọi người. Nhưng bỗng nhiên Cao Thành Tùng nghĩ ra một manh mối, Tống Triêu Độ là người dẫn Lý Đinh Sơn vào quan trường, mà Lý Đinh Sơn lại là người dẫn đường cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng lại có các mối quan hệ khá phức tạp, hắn lại cùng Lệ Triều Sinh làm việc cùng nhau ở huyện An. Hơn nữa đúng là sau khi hắn tới huyện An thì Lệ Triều Sinh mới đột nhiên có chuyện, hơn nữa ông ta cũng mơ hồ nghe nói đúng là Hạ Tưởng tố giác Lệ Triều Sinh!
Hạ Tưởng, Tống Triêu Độ, một ở trước mặt, một ở phía sau? Cao Thành Tùng lại liên tưởng đến quan hệ của Tống Triêu Độ và Hình Đoan Đài rất vững vàng, lại có quan hệ với Hạ Tưởng và Tào Vĩnh Quốc. Tào Vĩnh Quốc lại là người của Lô Uyên Nguyên. Hạ Tưởng còn có quan hệ rất gần với Trần Phong, Trần Phong lại là người của Phó bí thư Lộ, tất cả tất cả dần dần đã hình thành những ý nghĩ ở trong đầu Cao Thành Tùng – nhất định là Tống Triêu Độ ở phía sau làm ra mọi chuyện, chắc chắn là y.
Lại là Hạ Tưởng, lần trước Ngô gia muốn xử lý hắn, khiến hắn may mắn thoát khỏi, hắn không biết hối cải, còn giúp Tống Triêu Độ làm việc, đúng là không biết tốt xấu! Cao Thành Tùng nghĩ thông suốt các khâu rồi đập mạnh bàn:
– Các người hãy chờ xem!
Mọi người đều giật mình, đường đường là Bí thư Tỉnh ủy không cần phải ở hội nghị thường vụ nói năng độc ác như vậy chứ?
Cao Thành Tùng ý thức được mình thất thố, mới nhớ tới hiện tại đang thảo luận đến vấn đề của Từ Đức Tuyền, lại đang muốn phát biểu một chút cái nhìn của mình, gây áp lực cho mọi người. Bỗng nhiên y lại nghĩ tới mấu chốt vấn đề. Người đứng phía sau Tống Triêu Độ mới lên đài ở Bắc Kinh. Tống Triêu Độ ở sau lưng bày ra tất cả mọi chuyện, cũng không phải chỉ có một mình y làm được như vậy, năng lực của y cũng không đủ để có thể gây nhiều sóng gió như vậy, chỉ sợ những việc y làm có vị ở Bắc Kinh đã ngầm đồng ý?
Chẳng lẽ là điềm báo động cho mình?
Cao Thành Tùng giật mình, rốt cuộc đã tỉnh táo lại và nhận thấy sắp xảy ra chuyện lớn, lập tức nghĩ đến việc Cao Kiến Viễn nói, mấy ngày nay đang trao đổi cùng Hạ Tưởng về việc bất động sản Lĩnh Tiên sắp bị sang tay. Nó muốn kiếm một số tiền lớn, hơn nữa nó đã đem tiền chuyển ra nước ngoài lại mang trở về, tự dưng toàn thân Cao Thành Tùng mồ hồi toát lạnh. Không xong rồi, dính bẫy của Hạ Tưởng rồi! Hắn muốn thừa cơ ngăn chặn Kiến Viễn, chỉ cần không chuyển tiền ra nước ngoài, Kiến Viễn có xuất ngoại cũng vô dụng, không có tiền làm sao ra nước ngoài sống được?
Không được, phải lập tức nhắc nhở Kiến Viễn, không thể để Hạ Tưởng quấy rối, Hạ Tưởng căn bản không phải người tốt, hắn không phải muốn giúp Kiến Viễn, mà muốn hại chết nó! Phải bảo Kiến Viễn mau chóng ra nước ngoài, không thể ở lại trong nước, chỉ sợ trong nước có biến.
An nguy của Cao Kiến Viễn mới quan trọng, chứ sinh tử của Từ Đức Tuyền căn bản không quan trọng gì. Cao Thành Tùng đứng dậy, nói:
– Nếu chứng cứ vô cùng xác thực, thì nhất định sẽ điều tra nghiêm túc, tuyệt đối không nhân nhượng, mặc kệ là liên quan đến ai, đều không thể tha thứ được, cuộc họp kết thúc.
Nói xong, ném ánh mắt xuống phía mọi người, nghênh ngang mà đi.
Vẻ mặt mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không rõ tại sao trong khoảng thời gian ngắn mà Bí thư Cao đột nhiên thay đổi thái độ như vậy? Hơn nữa nhìn dáng vẻ vội vàng, hiển nhiên có chuyện gì đó quan trọng hơn cần phải xử lý?
Còn có chuyện gì mà quan trọng hơn cả hội nghị thường vụ?
Nhưng cho dù thế nào, cũng đã thông qua việc lập hồ sơ vụ án xét xử Từ Đức Tuyền, Hình Đoan Đài thở phào nhẹ nhõm, lơ đãng liếc mắt một cái nhìn Mã Vạn Chính, hai người ngấm ngầm hiểu ý nhau cười tươi.
Cao Thành Tùng sau khi rời khỏi hội nghị thường vụ, nhanh chóng trở về văn phòng mình, lập tức gọi điện thoại cho Cao Kiến Viễn.
– Kiến Viễn, con đang ở đâu? Con nghe bố nói, lập tức đem hết tiền chuyển ra nước ngoài, không được chậm trễ một phút nào cả, tình hình khả năng có biến, vô cùng cấp bách rồi. Sau khi chuyển tiền đi, con lập tức ra nước ngoài ngay, bây giờ mau chóng làm thủ tục đi nước ngoài đi!
Kiến Viễn không rõ đã xảy ra chuyện gì, y thấy khả năng cầm được rất nhiều tiền, cơ hội tốt đang ở trước mắt như vậy sao mà bỏ cho được, liền hỏi:
– Bố à, có chuyện gì mà cấp bách như vậy? Con kinh doanh sắp đàm phán thành công rồi, không thể thất bại trong gang tấc như vậy được.
– Đàm phán? Nói chuyện gì về kinh doanh cơ, con bị lừa rồi. Bị Hạ Tưởng lừa! Người ở sau lưng đánh lén bố là Tống Triêu Độ, mà Hạ Tưởng chính là người bên cạnh hắn!
Cao Thành Tùng nóng nảy, hận không thể ngay lập tức đến trước mặt Cao Kiến Viễn đuổi nó đi, tận mắt nhìn thấy nó ngồi trên máy bay.
Lần đầu tiên Cao Kiến Viễn nghe thấy giọng bố nhớn nhác, trong lòng thấy kinh ngạc, biết bố đang luống cuống, y khuyên nhủ, an ủi Cao Thành Tùng:
– Bố đừng vội, có chuyện gì cứ từ từ nói, chuyện chưa chắc đã giống như bố nghĩ. Nói gì chứ nếu chỉ dựa vào chỉ số thông minh của Hạ Tưởng mà muốn gạt con cũng đâu có dễ dàng như vậy. Hay chỉ là dựa vào vẻ ngoài háo sắc của hắn? Hắn chỉ mơ mộng thôi! Hắn kỳ thật không phải giúp con, mà là bởi vì coi trọng Nghiêm Tiểu Thì, muốn thừa cơ tiếp cận và có được Nghiêm Tiểu Thì, nói không chừng, hai người đã có quan hệ mờ ám, ở trước mặt con cũng cứ mắt đi mày lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/08/2017 13:36 (GMT+7) |