Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 169

Quan Trường – Quyển 4

Phần 169

Thấy Cốc Nho thể hiện ra mặt tính cách ngay thẳng như vậy, Hạ Tưởng liền nửa đùa nửa thật hỏi:

– Nghe nói lúc Cốc lão thu em làm học sinh thì có vẻ không vui lắm, em tin rằng trải qua một đoạn thời gian tiếp xúc thì ngài sẽ thay đổi cái nhìn trong việc cảm nhận con người của em.

– Ai nói ? Ai dám bịa đặt vậy ?

Cốc Nho vui vẻ, vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng.

– Việc cậu đồng ý là học sinh của tôi thì tôi cao hứng còn không được, sao lại bảo là có ý không vui ? Chắc chắn là có người ghen tị, thấy chúng ta có quan hệ thầy trò nên tung tin đồn nhảm. Tiểu Hạ, không cần nghe những lời nói vô căn cứ của người ngoài, lại đây, trước mắt nghiên cứu giúp tôi một chút, làm thế nào để phản bác lại quan điểm của Trình Hi Học.

Hạ Tưởng cười trộm, không ngờ Cốc Nho cũng có bản lĩnh đến như vậy, không ngờ khi giáp mặt lại không thừa nhận sự thật. Có lẽ, cuộc nói chuyện lúc vừa rồi đã làm ông ta rất vừa ý, chính vì thế ông ta mới xem hắn như học sinh của mình, do đó cũng thấy ngại ngùng khi nhắc lại chuyện xưa.

Thật ra Cốc Nho đối với Hạ Tưởng thì đâu chỉ là vừa lòng, thật ra là rất vừa lòng.

Chẳng những bởi vì chiến tích Hạ Tưởng thuyết phục Tập đoàn Kodak đầu tư vào lúc trước đây mà cuộc nói chuyện vừa rồi cũng làm cho ông ta cực kỳ tán thưởng. Điều duy nhất khiến Cốc Nho không quá vừa lòng với Hạ Tưởng chính là quan điểm của Hạ Tưởng có phần hơi trung dung. Nhưng vốn Cốc Nho đã thích Hạ Tưởng từ trước rồi, ông ta lại nghĩ đến việc Hạ Tưởng nguyên là cán bộ của nhà nước, nếu lời nói không có phần trung dung thì cũng sẽ không ngồi vào địa vị cao được, vì thế ông ta rất thông cảm cho việc này.

Buổi trưa, vốn Hạ Tưởng muốn mời Cốc Nho ra ngoài ăn cơm nhưng Cốc Nho không chịu, nói rằng đồ ăn bên ngoài không thể ăn được, hơn nữa ra ngoài ăn cơm làm mất rất nhiều thời gian. Ông ta liền bảo Hạ Tưởng đến ăn cơm ở căng tin, trong vấn đề ăn uống thì tiêu chuẩn yêu cầu của Hạ Tưởng không cao, ngược lại còn cảm thấy đồ ăn của căng tin rất ngon miệng.

Cơm nước xong, Cốc Nho liền dẫn Hạ Tưởng đi đăng ký một loạt thủ tục cho việc đăng ký học tập, sau đó yêu cầu Hạ Tưởng ngay lập tức trợ giúp ông ta viết bài phản bác. Nhiệm vụ chính của Hạ Tưởng là đứng ở một bên giúp Cốc Nho tra cứu các tư liệu có liên quan. Bởi vì trong phòng không có máy vi tính nên tất cả các tư liệu đều phải tìm từ trong các đống sách, tìm lại các tờ báo cũ, điều này làm cho Hạ Tưởng rất bận rộn. Hạ Tưởng âm thầm cảm thán, Cốc Nho đúng thực không xem hắn như người ngoài, mà xem hắn như người thân tín vậy.

Cốc Nho mất khoảng gần một buổi chiều thời gian, lưu loát viết ra một bài về việc điều chỉnh kết cấu sản xuất, cách viết khá văn vẻ: “Mở cửa sổ lấy không khí tươi mát thì không nên sợ ruồi bọ ở bên ngoài bay vào. Khi luồng không khí trong phòng đang nặng nề thì nên mở cửa sổ ra để lấy luồng không khí tươi mát từ bên ngoài ùa vào. Mục đích của việc này là để hít thở luồng không khí mới mẻ, vì thể xác và tinh thần minh mẫn, sảng khoái nên mới phải mở cánh cửa sổ ra, nhưng nếu bởi vì sợ có ruồi bọ bay vào phòng mà đóng sập ngay cánh cửa sổ lại thì sớm muộn gì cũng bị bệnh mà chết. Qua những điều trên chúng ta hiểu ngay tới chuyện không thể vì những cái nhỏ nhặt mà bỏ qua việc lớn…” Ông ta dùng hình tượng so sánh này để phản bác lại quan điểm của Trình Hi Học.

Quan điểm của Cốc Nho là nếu có ruồi muỗi bay vào thì đã có màn cửa sổ bằng tấm màn mỏng, chó sói đến thì đã có súng săn, chỉ có trải qua khảo nghiệm sinh tử thì con chim ưng mới cất cao đôi cánh bay lượn trên bầu trời được.

Sau khi bản thảo được viết xong, Cốc Nho đem bài viết giao cho Hạ Tưởng rồi nói:

– Tiểu Hạ, hoan nghênh các ý kiến, đề xuất phê bình của cậu. Có vấn đề gì thì nên nói thẳng, không cần bận tâm đến thân phận của tôi. Tính tôi cũng thoải mái, thích nghe những góp ý.

Hạ Tưởng cũng không cho rằng Cốc Nho thật sự khiêm tốn. Tất các các chuyên gia đều có chút tự phụ trong lĩnh vực của mình, không dễ dàng nghe góp ý của người khác. Tuy rằng hắn tiếp xúc với Cốc Nho không lâu, nhưng hắn cũng hiểu biết một phần tính tình của ông ta. Cốc Nho cũng có một mặt rất ngay thẳng, cũng có mặt khá buồn cười, cũng có mặt rất tự phụ.

Hắn ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:

– Em tài sơ học thiển, không dám bàn luận lung tung. Bài viết của ngài vừa mãnh liệt lại vừa sắc bén, thể hiện quan điểm rõ ràng. Bài viết này phản bác lại luận điểm của Trình Hi Học, vừa có tính châm biếm lại vừa vạch được những điểm yếu hại trong bài viết của Trình Hi Học, khiến lý luận của ông ta không không có điểm để đặt chân.

Vẻ mặt của Cốc Nho rất vui mừng, nhưng sau đó sắc mặt lại trầm xuống. Ông ta nói:

– Không được, không thể chỉ nói về ưu điểm, phải nói về khuyết điểm. Kể cả là không có khuyết điểm thì cũng phải nêu ra một số điểm chưa phù hợp, nếu đúng thì để sửa vào cho bài viết được hoàn thiện.

Hạ Tưởng đành phải cười ha hả, hắn nói:

– Cốc lão, nếu vậy em sẽ nói thật, nhưng ngài không được giận.

Cốc Nho vung mạnh cánh tay, vẻ mặt đầy hào hùng:

– Cậu nghĩ thầy giáo của cậu là ai ? Là người ích kỷ và bảo thủ như vậy sao ? Nếu vậy thì thầy giáo của cậu đâu có thể nghiên cứu được học vấn, sao có thể làm người được ?

Hạ Tưởng liền nói ra suy nghĩ trong lòng:

– Cách so sánh của ngài rất chuẩn xác, rất hình tượng, nhưng lại làm cho người ta liên tưởng tới không gian quá lớn. Nếu đây là tác phẩm văn học thì không sao, nhưng nếu là bài viết để phản bác lại luận điểm người khác thì lại quá văn vẻ. Nếu cách hành văn dứt khoát, gọn gàng hơn sẽ khiến độc giả vừa đọc là đã hiểu, càng đọc càng thấy hứng thú. Còn nữa, ngài sử dụng nhiều các câu dài, ít sử dụng các câu ngắn, điều này làm cho người đọc cảm giác cách hành văn của bài viết không được lưu loát. Các câu ngắn thường có lực, khi kết hợp các câu ngắn với nhau dễ gây ra sự cộng hưởng nâng cao sức mạnh bài viết, tạo nên hiệu quả cho luận điểm của mình. Còn nữa, câu đề mục của ngài, nếu có thể thì nêu thẳng ra ý nghĩa chính, nếu không sẽ không hấp dẫn được ánh mắt của các độc giả yêu thích tìm hiểu về tình hình chính trị đương thời. Dù sao bây giờ báo chí cũng rất đa dạng, nhiều người khi xem tờ báo đều đọc lướt qua các tiêu đề, cảm thấy hứng thú thì họ mới đọc vào chi tiết.

Hạ Tưởng chú ý đến sắc mặt của Cốc Nho thì thấy sắc mặt của ông ta càng lúc càng khó coi, vẻ tươi cười trên khuôn mặt biến mất, trở nên rất âm trầm, giống như mặt nước muốn dậy sóng mà không thể. Hắn biết ông ta đang tức giận, vội vàng ngậm miệng lại:

– Em viết văn cũng không tốt, tùy tiện nói ra những lời như vậy đã làm trò cười cho Cốc lão.

Vẻ mặt Cốc Nho bình tĩnh, không nói lời nào, đọc lại mấy lần bài viết của mình rồi mới nói, giọng điệu lạnh như băng:

– Tôi thấy viết như thế là tốt rồi. Tôi là một học giả, viết đoạn văn thì phải sử dụng các câu tu từ mang tính ước lệ hình ảnh. Nếu viết như lời cậu nói thì trần trùng trục ra, như vậy có khác gì người không hiểu biết, không phải là phong cách của Cốc Nho tôi. Rất xin lỗi, ý kiến của cậu thì tôi không thể tiếp thu được.

Hạ Tưởng cũng không giận, hắn đã gặp nhiều những người nhiều tuổi như vậy, ví dụ như Cao lão, Sử lão, thậm chí còn có Cổ lão tính tình thay đổi bất thường. Đối với việc Cốc Nho biến sắc mặt thì hắn sớm đã có tâm lý chuẩn bị. Hắn liền cười rồi nói:

– Vâng, vâng ! Cốc lão tài trí hơn người, em chỉ là người phàm tục nên mới nói bậy nói bạ, bình loạn như vậy. Ngài tức giận là cũng phải, bởi vì tri thức của em đang còn khuyết thiếu nên mới bái ngài là thầy để ngài dạy dỗ, chỉ bảo để em tiếp tục học tập trau dồi thêm.

Cốc Nho tức giận nhanh, mà nguôi giận cũng rất nhanh. Ông ta lập tức tươi cười rạng rỡ rồi nói:

– Không nhắc lại nữa, mọi việc cũng trôi qua rồi. À, đúng rồi, bây giờ tôi mới nhớ tới, tôi còn chưa hỏi cậu về quá trình đàm phán với Tập đoàn Kodak. Cậu mau nói qua tôi nghe một chút, nhất định là rất hấp dẫn đây.

Hạ Tưởng lúc này biết rằng chuyện hắn thuyết phục thành công Tập đoàn Kodak đã làm đả động đến Cốc Nho, mới khiến Cốc Nho có cặp mắt khác xưa với hắn. Nếu Cốc lão đã hỏi đến, hắn liền thuật lại đầu đuôi gốc ngọn chân tướng sự tình xảy ra, bày kế như thế nào, phân tích triển vọng thị trường như thế nào, cân nhắc lợi hại trong đó ra sao… làm sao nêu lên việc hãng Fuji cùng với các thương gia khác của Nhật Bản có hứng thú, có dã tâm đối với thị trường Trung Quốc. Toàn bộ sự việc được được hắn kể ra tỉ mỉ. Đương nhiên, những việc như hắn có khả năng nhìn thấy trước được các triển vọng và hiểu rõ cảnh nguy khốn của Tập đoàn Kodak thì hắn không hé răng lấy một lời.

Sau khi Cốc Nho nghe xong, hai ngón tay không ngừng gõ trên bàn, vẻ mặt trầm tư ngưng trọng, ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Ngoài cửa sổ là một khoảng màu xanh biếc.

Trong Viện Khoa học Xã hội thì có rất nhiều cây cổ thụ có tuổi đời hàng trăm năm, rất cao lớn hùng vĩ. Trong tiết trời mùa hè, tán cây khổng lồ che lấp ánh nắng mặt trời tạo ra một khoảng bóng mát rất rộng, vừa thanh tĩnh lại vừa mát mẻ, quả thật là một nơi rất tốt để chuyên tâm vào nghiên cứu học vấn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 26
Cho dù đau thật đau, nhưng Miêu đại quan nhân không dám có một câu oán hận nào, hỏi nhỏ: Ta chỉ mới nói thế thôi, lão tam có đồng ý hay không mới là chuyện quan trọng chứ, làm gì ngươi giận dữ quá vậy? Nóng giận hại thân đó... Đùng! Vân Tri Thu bỗng nhiên đập bàn, gầm lên một tiếng: Câm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 25
Lên đến trên lầu các, mới phát hiện ra trong đình đài này còn có một nữ nhân, ngồi quay lưng về phía bên này, dường như cũng đang pha trà. Trên người Mị Nương mặc một bộ y phục khá uy nghi, đuôi váy quệt đất, đầu mão nhất phẩm bằng vàng sáng lấp lánh, ngạo nghễ, độc lập, mặt mỉm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 23
Tam hoàng thúc, con không sao. Tiểu Long dùng tay áo lau sạch vết máu ở khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo, một cỗ khí tức quỷ dị quanh thân bắt đầu lan tràn ra. Nếu như đều đã tới đông đủ thì ta bắt một mẻ vậy. Mắt nhìn ba người Tiểu Long, Huyền Vũ, Lục Thiếu Du, ánh mắt Huyền Phạt lạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba