Y lại nhìn về phía Hạ Tưởng, trong ánh mắt đầy lên sự thương tiếc.
Hạ Tưởng cũng nhìn ra sự nuối tiếc của Hồ Tăng Chu, y là cho rằng mình bị người khác lợi dụng, phải lo lắng về tiền đồ, hai là vì thành phố Yến không cho cơ hội tiến hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp mà cảm thấy bất lực, nên vẻ mặt hắn nhẹ nhàng, cưới:
– Cám ơn Thị trưởng Hồ đã quan tâm, thật ra tôi viết bài phản bác lại Trình Hi Học cũng không phải nhất thời kích động, càng không phải bị người khác lợi dụng, mà là lấy lại tên tuổi cho việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Với lại, tôi cũng là vì hô ứng với thầy giáo hướng dẫn của mình, lấy tiếng nói có sực mạnh phản kích lại ngôn luận của Trình Hi Học.
– Thầy giáo hướng dẫn của cậu là ai thế?
Hồ Tăng Chu kinh ngạc hỏi.
– Cốc Nho.
Hạ Tưởng liền kể lại chuyến lên Bắc Kinh bái Cốc Nho làm sư phụ, cũng không giấu diếm cảnh Trình Hi Học xuất hiện ở Bộ ngoại thương, và lập trường của Dịch Hướng Sư, cuối cùng hắn chần chừ một chút, rồi cũng thuật lại cảnh Phó thủ tướng Hà bất ngờ đứng đằng sau màn xem kịch.
Vẻ mặt Hồ Tăng Chu ngưng lại, nửa buổi cũng không nói thêm tiếng nào.
Tính cách Hồ Tăng Chu là trong nhu có cương, cũng có mặt cứng cỏi. Sau khi y đến thành phố Yến, không chỉ vì gốc rễ ở tỉnh của y không vững chắc, mà cũng là vì y ở thành phố Chương Trình mấy năm, cảm nhận sâu sắc sự lạc hậu và nghèo túng ở nơi đó. Đến thành phố Yến rồi, bị nhiễm bởi sức sống mạnh mẽ của thành phố Yến, cảm thấy thời cơ của mình ở đây, nếu trong nhiệm kỳ của mình mà không có kế hoạch có ích gì cho thành phố Yến thì là không có trách nhiệm với bản thân, vô trách nhiệm với Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, không có trách nhiệm với người dân nơi đây.
Hồ Tăng Chu có tâm tư muốn tạo ra thành tựu còn mạnh mẽ hơn cả Trần Phong rất nhiều.
Thành phố Yến vừa là thủ phủ của tỉnh, lại vừa là thành phố mới xây dựng, muốn cải tạo, xây dựng rộng thêm thì sẽ dễ dàng hơn so với thành phố lâu năm, không có nhiều vấn đề bị sót lại phải suy nghĩ. Nhưng cũng chính bởi vì là thủ phủ của tỉnh, nằm dưới mắt của tỉnh, nhất cử nhất động đều phải chịu sự chú ý của tỉnh, rất khó để tiến hành bất kỳ cái sự mới mẻ nào cả. Việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là cơ hội hiếm có gặp được của thành phố Yến. Hồ Tăng Chu luôn chờ đợi đợt thành phố thí điểm đầu tiên thành công rồi, kiểu gì cũng phải thuyết phục được tỉnh cho phép thành phố Yến trở thành thành phố thí điểm lần hai. Ai nghĩ được rằng vừa mới có được chút thành tích thì lại nhảy ra chuyện Trình Hi Học.
Trình Hi Học được lắm, sớm không nói, muộn không nói, lại cứ cố tình đợi cho tỉnh Yến vừa có chút thành tích, khi nào việc Kodak đầu tư được chắc chắn rồi hãy nói. Ngoài mặt là chỉ điểm điều chỉnh kết cấu sản nghiệp cho mấy tỉnh thành trong nước, trên thực tế là cho tỉnh Yến hay thế nào là biết mặt. Bởi tỉnh Yến đang trong giai đoạn xông lên, đúng lúc là một trong những tỉnh giai đoạn hiện thời điều chỉnh kết cấu sản nghiệp có được thành tích sáng chói.
Trong lòng Hồ Tăng Chu biết rõ, việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp do Phó thủ tướng Hà chỉ đạo đã chạm vào lợi ích của bè phái bảo thủ lớn nhất trong nước, bọn họ bắt đầu phải kích lại rồi. Nhưng bởi tầng trên, số người ủng hộ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp cũng không phải ít, phái phản đối không thể chiếm được ưu thế tuyệt đối, nên chỉ còn cách sử dụng cách đánh mép trống, nói bóng nói gió phản kích lại, xuống tay từ Ban tuyên giáo đầu tiên, tạo thế trước, gây áp lực cho các tỉnh, rồi tiêu diệt từng bộ phận.
Tỉnh Yến nghe tin lập tức hành động, Ban tuyên giáo tỉnh ủy lại rất biết phối hợp cấp trên tạo thế, khiến cho Hồ Tăng Chu cả kinh, trong lòng nghĩ tên Mã Tiêu này là kẻ rất am hiểu đạo đầu cơ chính trị, hoặc chính bản thân y là đại diện phái bảo thủ tỉnh Yến, dám thừa cơ Diệp Thạch Sinh đi vắng, tổ chức chuyên gia hô ứng với Trình Hi Học trên những tờ báo quan trọng của tỉnh. Cho dù việc này nằm trong quyền hạn của y, nhưng có ai là không biết thái độ Diệp Thạch Sinh đối với điều chỉnh kết cấu sản nghiệp như thế nào? Hành động này của Mã Tiêu chẳng khác gì là đối nghịch với Diệp Thạch Sinh.
Dám đối nghịch với Bí thư tỉnh ủy thì không phải là bắt nạt Diệp Thạch Sinh tính cách mềm yếu sao? Không phải ỷ vào có Thôi Hướng chống lưng sao, chứ trong khối Ủy viên thường vụ tỉnh ủy có mấy ai là đồng minh bền chắc? Sau khi Hồ Tăng Chu bàn bạc khẩn cấp với Trần Phong xong, sẽ do Trần Phong ra mặt lấy danh nghĩa Thành ủy truyền đạt ý kiến của Thành ủy tới Ban tuyên giáo, liên quan đến những tranh luận, và thảo luận vấn đề điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, tất cả báo chí, truyền thông của thành phố Yến không được tham dự, nếu không, nếu bị phát hiện thì xét xử nghiêm khắc.
Sau khi sắp đặt xong tư tưởng chính ở thành phố Yến, Hồ Tăng Chu vẫn thấy trong lòng không được yên tâm. Y cũng hiểu tính khí Diệp Thạch Sinh, lo lắng ông ta không chịu được áp lực đến từ tầng trên và từ tỉnh Yến, sẽ hoãn chậm việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp lại, thậm chí có khả năng sẽ tạm ngừng tổ lãnh đạo.
Cái mà Hồ Tăng Chu không muốn nhất là nhìn tổ lãnh đạo rảnh rang, nếu tổ lãnh đạo có bất kỳ biến động nhỏ nào thì có nghĩa chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tỉnh Yến xảy ra đại biến. Y rất kỳ vọng vào Hạ Tưởng có thể lập được thành tích cực lớn khi tham gia tổ lãnh đạo, kéo động cao trào việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp ở tỉnh Yến, từ đó có thể giúp cho thành phố Yến cũng mượn được cơ hội tiến hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Y có niềm tin thi triển được kế hoạch lớn ở thành phố Yến, thực hiện lý tưởng ấp ủ trong lòng.
Thành phố Yến là thành phố mới xây dựng, bất kể là khu vực xây dựng mở rộng hay là phát triển bất động sản, hoặc là thu hút các xí nghiệp tinh tú đều có rất nhiều điểm để thi triển thực thi. Nhưng tình hình trước mắt với chính sách bảo thủ hiện nay, cùng với trên tỉnh có quá nhiều động thái cấm đoán, đặt ra đủ loại quy định, điều kiện khuôn sáo phát triển thành phố mới khiến cho thành phố Yến giậm chân tại chỗ. Đứng xếp hạng trong số mười mấy tỉnh thành cả nước gần như cuối cùng, thậm chí còn không bằng mấy thành phố cấp thị xã của nhiều tỉnh phát đạt khác.
Đương nhiên là có thể lý giải suy nghĩ trên tỉnh. Làm Tỉnh lị, thành phố Yến là tấm gương cho mười một thị xã khác noi theo, nên không thể để có chút sai sót nào, nếu không thành phố Yến sẽ có vấn đề, không chỉ làm mất mặt thành phố Yến mà còn làm mất mặt cả tỉnh Yến.
Hiện phải đối mặt với thế cục rắc rối phức tạp giữa tỉnh và tầng trên, Hồ Tăng Chu khó tránh khỏi đau đầu, lại sau khi thấy Hạ Tưởng cũng tham gia vào cuộc chiến ngôn luận kia, nên cũng có chút phê bình cách làm của hắn.
Mặc dù y biết người đứng đằng sau việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là Hà Thần Đông, nhưng Hồ Tăng Chu lại không xem trọng triển vọng của ông ta, cho rằng Hà Thần Đông có là Thủ tướng kỳ tiếp theo đi nữa cũng khó tạo ra thành tích gì. Bởi tình thế hiện nay còn phức tạp hơn cả trước kia, cứ theo đà đi sâu vào cải cách thì càng chạm gần vào điểm đáy của thế lực bảo thủ lớn nhất rồi, muốn rút lui thì lại không có đường lùi, cuối cùng tuy là có khả năng phải mở một con đường máu để tiến vào, nhưng nếu người nào đứng hàng đầu tiên thì trở thành kẻ chịu liên lụy và xung kích, thậm chí còn có khả năng bị ép đến nỗi tan xương nát thịt khi hai thế lực va chạm vào nhau.
Xuất phát từ lòng yêu quý bảo vệ Hạ Tưởng, y vẫn hi vọng Hạ Tưởng có thể khiêm tốn bao nhiêu thì khiêm tốn bấy nhiêu, đợi đại chiến qua rồi mới xuất hiện thu gọn tàn thế thì sẽ tốt hơn, đó mới là lực chọn thông minh ổn thỏa nhất.
Hiện Hồ Tăng Chu cũng dần hiểu tính cách Hạ Tưởng rồi. Ngoài mặt hắn làm việc rất đàng hoàng, cực kỳ cẩn thận, thực tế lại mang tinh thần mạo hiểm từ trong tâm cốt đi ra, dù là từ huyện Bá đến tổ cải tạo thôn nội đô, cho đến từ huyện An đến tổ lãnh đạo đều thể hiện tính cách chơi với mạo hiểm trong đó. Tuy nói rằng kinh nghiệm trải qua ở tổ cải tạo thôn nội đô đã chôn vững cơ sở mạng lưới quan hệ cho hắn, nhưng nhảy từ huyện An đến Tỉnh ủy, bề mặt rõ ràng là từ Phó cục trưởng đề bạt lên cấp Cục trưởng, nhưng lại bị cuốn vào tổ lãnh đạo, không thể tránh được đã trở thành chiến trường nơi hai thế lực lớn giao tranh. Đúng là thắng thì rực rỡ gấm hoa, bại thì một trời ảm đạm.
Giữa thắng và bại là sự khác nhau một trời một vực, hơi có chút ham đánh cược trong đó.
Hồ Tăng Chu cũng thừa nhận rằng, người làm chính trị chính là mỗi phút mỗi giây đều là đang đánh cược, nhưng phần mà Hạ Tưởng cược thì hơi lớn một chút, cứ như là cược cả tính mạng của mình, Hồ Tăng Chu không tránh được thở dài thay hắn, đúng là tuổi trẻ, mỗi bước chân nên bước vững một chút, cho dù là cải cách, thoáng cũng nên lần mò trước rồi hãy tiến tới, sao lại không lo nghĩ kỹ mà đã một lèo nhảy vào?
Suy đi nghĩ lại Hồ Tăng Chu vẫn khuyên thêm:
– Tôi cũng nghĩ là cậu có suy nghĩ sâu sắc rồi mới quyết định, nhưng tôi vẫn muốn nói với cậu vài câu, tiểu Hạ, tỉnh Yến không thể so với những tỉnh lị khác, nó quá gần Bắc Kinh, làm chính trị lại bảo thủ, Diệp Thạch Sinh lại không phải kiên định ủng hộ việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp lắm, hiện giờ hai tờ báo cấp quốc gia và cấp tỉnh Yến đều đề ra nghi vấn liên quan điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, nếu nhỡ Diệp Thạch Sinh thay đổi ý định, từ thái độ ủng hộ chuyển sang nhập nhèm, thậm chí là trở về thái độ bảo thủ như trước, trong mắt ông ta, tiếng cậu bảo vệ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp sẽ trở thành âm thanh chói tai.
Hạ Tưởng hiểu tâm ý của Hồ Tăng Chu, nếu Diệp Thạch Sinh vì sợ áp lực mà rút lui thì đúng là sẽ khiến cho công việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp ở tỉnh Yến sẽ càng khó tiến tới. Bức tường trước mặt đương nhiên sẽ không thể dùng một nét bút là có thể xóa mờ được, công việc tiếp theo không thể tiến hành. Đại cục là do Bí thư tỉnh ủy chủ trì, cho dù Phạm Duệ Hằng có kiên trì hơn, Diệp Thạch Sinh mà có thái độ tiêu cực thì nhiều việc cũng vẫn sẽ không thể mở rộng ra được. Chủ yếu là có Thôi Hướng đứng đầu một hội thế lực phản đối, trước mặt Diệp Thạch Sinh mà bọn họ châm thêm dầu vào lửa thì y cũng khó tránh khỏi lại nghiêng về hội đó.
Hạ Tưởng gật gật đầu:
– Thị trưởng Hồ nói rất có lý, có điều tôi không cho rằng Bí thư Diệp sẽ thay đổi chủ ý. Ngược lại, ông ta cũng có khả năng vẫn ủng hộ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp như trước, thậm chí còn kiên quyết, càng có niềm tin hơn xưa.
– Nói thế nào?
Hồ Tăng Chu không hiểu hỏi.
– Bí thư Diệp đi thăm tỉnh Lĩnh Nam rồi, tỉnh Lĩnh Nam là tỉnh kinh tế lớn nhất cả nước, cũng là tỉnh tiên phong điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, hiện tổng sản lượng kinh tế có thể tương đương với vài tỉnh Yến gộp lại, lần đi này chắc chắn Bí thư Diệp sẽ phải chấn động lớn. Cộng thêm Bí thư tỉnh Lĩnh Nam là Hải Đức Trường hiện có vị trí trong trung ương, ông ta lại là người kiên định ủng hộ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, nên Diệp Thạch Sinh sẽ chỉ tăng thêm niềm tin vào điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, sẽ không bớt yếu đi đâu.
Hạ Tưởng đầy tự tin nói, thông qua một thời gian tiếp xúc, hắn tự nhận mình hiểu Diệp Thạch Sinh hơn cả Hồ Tăng Chu.
– Và sau khi Bí thư Diệp trở về, biết được bài đăng trên báo chí mà không nổi giận mới là lạ. Trước tình trạng bức ép loạn trong giặc ngoài, lập trường Bí thư Diệp sẽ càng kiên định hơn, bình tĩnh ứng chiến.
Cho dù trong tỉnh Yến chỉ có một tờ báo Nhật báo tỉnh Yến đăng lên bài phát biểu hoài nghi, còn các tờ báo khác trong tỉnh đều giữ im lặng, hiển nhiên là có người của Diệp Thạch Sinh gài trong đó ngăn cản rồi. Có điều, thân là Bí thư tỉnh Ủy mà bị Phó bí thư Thôi Hướng và Trưởng ban tuyên giáo Mã Tiêu hợp sức sắp đặt, khỏi cần tưởng tượng cũng biết sự tức giận của ông ta như thế nào. Diệp Thạch Sinh có mềm yếu hơn nữa thì cũng là nhân vật số một của tỉnh, huống chi hiện giờ có người cùng chung mối thù với ông ta, ông ta càng đủ phần tức tối, chắc chắn sẽ lấy Ban tuyên giáo ra trị đầu tiên.
Hạ Tưởng có lý do để tin, trong chuyện này, Phạm Duệ Hằng sẽ rất kiên định đứng về phía Diệp Thạch Sinh.
Cũng không thể nói Thôi Hướng và Mã Tiêu không có trí tuệ chính trị, một là hai người tự nhận có người tầng trên chống lưng cho, hai là, cũng là do có nhà họ Phó đứng sau, thứ ba, vẫn là được tầng trên bày kế cho, bốn là, y cũng muốn thừa cơ hội vớt được ít điểm chính trị, điểm cuối cùng cũng là điểm quan trọng nhất, Thôi Hướng đang đặt cược hướng gió Diệp Thạch Sinh ở tầng trên có thay đổi, trước cục thế tỉnh Yến gió cuộn mây bay thế này chắc chắn sẽ chọn lấy sự thỏa hiệp.
Hạ Tưởng lại kiên định cho rằng Diệp Thạch Sinh sẽ lấy hết dũng khí, phản kích lại.
– Cậu khẳng định như vậy?
Hồ Tăng Chu không tin lắm phán đoán của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng liền cười:
– Không vội, hai ngày sau Bí thư Diệp về rồi, đến lúc đó sẽ công bố đáp án.
Thấy Hạ Tưởng không có chút gì lo lắng cả, mà bộ dạng lại ung dung tự tại, Hồ Tăng Chu vừa giận vừa cười:
– Tôi lo cho cậu, cậu lại như người không có chuyện gì vậy, lãng phí mất tình cảm của tôi.
Hạ Tưởng vội cung kính, cười:
– Tôi đương nhiên là hiểu ngài quan tâm, yêu quý tôi, tôi cũng không phải là kẻ đầu cơ chính trị, đã chọn công việc tổ lãnh đạo rồi thì phải kiên định với lập trường đó mới có thể làm nên việc. Nếu một người mà cũng hai ba lòng đối với việc mình theo thì sao thành đại sự được ạ? Tôi nghĩ Thị trưởng Hồ sau khi đến thành phố Yến cũng có lòng muốn thay đổi thành phố, và chưa bao giờ ngừng ý muốn vẽ cho thành phố một bản kế hoạch tương lai tươi sáng, tôi cũng hi vọng công việc tiếp theo của tổ lãnh đạo có thể giúp một phần sức lực để thành phố Yến sớm trở thành thành phố thí điểm tiếp theo.
Hồ Tăng Chu hơi hơi cảm động, muốn nói gì đó, môi nhấp nháy rồi lại cảm thấy không lời nào để nói. Hạ Tưởng nói không sai, nhưng lý tưởng và hiện thực luôn luôn chênh lệch. Thôi thì Hạ Tưởng đã có nhiệt huyết, và tài hoa thì cứ để cậu ấy hết sức thực hiện là được rồi, mình cũng không cần tạt gáo nước lạnh vào cậu ta làm gì.
– Theo như cậu nói, nếu thành phố Yến trở thành thành phố thí điểm đợt hai, tiểu Hạ, cậu cho thành phố Yến ý kiến, nên tiến hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp như thế nào?
Hồ Tăng Chu kịp thời chuyển đề tài, không thảo luận về việc phát triển luận chiến nữa, đi một bước xem một bước. Hạ Tưởng nói cũng đúng, nếu đối phương chủ động khiêu khích, phương mình lại không tỏ thái độ gì, không chủ động ra ứng chiến thì cũng quá kém cỏi rồi còn gì?
– Thành phố Yến cũng có một số doanh nghiệp nhà nước lâu, và già nhưng không nhiều bằng thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, so sánh với họ thì ta nhẹ nhàng hơn rồi. Tôi nghĩ trong lòng Thị trưởng Hồ chắc là đã vẽ ra bản kế hoạch tương lai rồi. Tôi có suy nghĩ chưa được thành thục lắm cũng muốn báo cáo với ngài.
– Cứ nói đi.
– Phía Bắc thành phố Yến có sông Hạ Mã, sông này vừa đúng ngăn thành phố Yến và huyện Thường Sơn ra. Giữa thành phố Yến và huyện Thường Sơn là vùng đất trũng và ruộng rộng lớn, cũng có triền núi nhô lên không cao. Nếu như đưa tất cả những doanh nghiệp nhà nước cũ, già và ô nhiễm môi trường nghiêm trọng dời đến đó, vạch ra vùng đất chuyên để bố trí các doanh nghiệp sản xuất lạc hậu đến đó, thậm chí thành phố có thể ra chính sách, trực tiếp ngăn ra giữa thành phố Yến và huyện Thường Sơn một khu vực riêng, xây dựng nên một quận mới của thành phố Yến.
Hồ Tăng Chu hơi hơi kinh sợ.
Mấy doanh nghiệp cũ, già đó đáng để đóng cửa, nhưng vì là doanh nghiệp nhà nước, lại có rất nhiều công nhân viên chức cần bố trí nên không thể nói đóng là đóng được. Nhưng làm cho họ di dời ra khỏi thành phố, công việc rất khó thông được. Nếu như nghe theo kế hoạch của Hạ Tưởng, thì xây dựng một quận mới của thành phố ở phía Bắc thành phố đó, không những có thể dời những doanh nghiệp ô nhiễm nghiêm trọng ra khỏi thành phố, mà còn có thể dựa vào lý do xây dựng quận mới mà kéo động được nhiều công ăn việc làm, GDP tăng lên ít nhiều.
Chỉ là, ý tưởng tuy là tốt đấy, nhưng số lượng công trình hơi nhiều quá mức, hơn nữa, việc xây dựng thêm một quận mới là chuyện trọng đại, nếu chỉ có thành phố tự bàn luận thì nửa năm cũng không ra được kết quả. Sau khi được thành phố phê chuẩn lại phải báo lên Tỉnh ủy, lại phải thêm lần tranh luận không dứt nữa. Cuối cùng mà định ra được, nhanh thì cũng mất khoảng thời gian sau một năm.
Sao Hạ Tưởng toàn nghĩ ra được những quy hoạch lâu dài? Và khi mở miệng nói thì luôn là khoản kinh phí lớn khiến cho Hồ Tăng Chu cười khóc không xong, vừa quý lại vừa giận. Hạ Tưởng toàn nghĩ ra những ý nghĩ kỳ lạ trên trời, nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì rất thiết thực và tiến hành được, khi thực hiện thì khó khăn trùng điệp nhưng cứ mang đến cho người ta sự cổ vũ và niềm tin tích cực, khiến cho người ta khó xử.
Hồ Tăng Chu liền oán giận nói:
– Tiểu Hạ, cậu không thể nghĩ ra cái gì đơn giản, hiệu quả nhanh hộ tôi được à? Mở miệng là công trình lớn, toàn vẽ ra cho tôi lâu đài giữa trời không.
Ý đồ thật sự của Hạ Tưởng đương nhiên là không thể tiết lộ ngay bây giờ được, hắn nghĩ xa hơn Hồ Tăng Chu rất nhiều. Xây dựng thêm quận mới, không những có thể kéo động kinh tế toàn thành phố Yến, mà có thể giúp khái niệm bất động sản Thành Đạt Tài có thể được thực hiện thực sự. Chỉ cần Thành phố thông qua, báo lại lên Tỉnh, hắn chắc chắn rằng Diệp Thạch Sinh sẽ tán thành.
Bởi hành động này cực có lợi cho Tập đoàn Đạt Tài, Diệp Thạch Sinh nhất định ủng hộ.
Và nữa, xây dựng thêm quận mới, tương đương cũng sẽ thêm ra một loạt bộ máy lãnh đạo Đảng, chính quyền cấp Phó giám đốc sở, đảm nhiệm chức vị lãnh đạo quận mới, cực dễ lập ra thành tích. Bởi dùng hết sức lực của Thành phố đi xây dựng quận mới, mỗi ngày sẽ có cảm giác thay đổi từng ngày, thành tích là ai ai cũng thấy được.
Bất kỳ chức vị Chủ tịch quận và Bí thư quận ủy đều là cái bánh thơm ngon và rất lớn, đây mới là ý đồ thực sự mà Hạ Tưởng đang nhòm ngó.
Còn một điểm nữa, Hạ Tưởng tung ra miếng mồi lớn dẫn dụ Hồ Tăng Chu cũng là khiến cho ông ta tin tưởng, tiếp tục kiên định với thái độ ủng hộ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Là Thị trưởng thành phố Yến, thái độ của Hồ Tăng Chu có tác dụng lớn, không thể coi thường của các thành thị khác. Thái độ của ông ta có thể ảnh hưởng đến việc lay động các vị lãnh đạo các khu thành thị khác.
Có thể xây dựng quận mới hay không, toàn bộ sẽ quyết định việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tỉnh Yến có thể tiếp tục tiến hành thuận lợi? Hạ Tưởng chính là muốn Hồ Tăng Chu thủy chung ủng hộ chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.
Không phải Hồ Tăng Chu muốn thực hiện ý đồ lớn ở thành phố Yến sao? Được, vậy thì cứ vẽ ra kế hoạch khiến cho người ta phải cuộn lên cảm xúc, để xem y có gan, có dũng khí ra tay hay không.
Hạ Tưởng cười ha ha:
– Thị trưởng Hồ, nếu việc xây dựng quận mới mà thuận lợi thông qua, ngài sẽ trở thành Thị trưởng đầu tiên tiến bước quan trọng đầu tiên trong lịch sử thành phố Yến khi mà thành phố Yến đang trong quá trình hướng đến trở thành thành phố lớn.
Chuyện chưa bao giờ xảy ra rơi vào hắn, tuy Hồ Tăng Chu chưa đến mức lâng lâng lắm, nhưng vẫn có chút chí khí:
– Nghe cậu nói như vậy, đúng là có chút thú vị. Nếu tôi đoán không sai, ý tưởng quận mới của cậu, hẳn là tiến hành cùng lúc với việc mở rộng sông Hạ Mã xây dựng thành hệ thống thủ lợi bao quanh thành phố phải không?
Hạ Tưởng không để lỡ cơ hội biểu hiện ra thái độ cung kính, nói:
– Con mắt của ngài quả nhiên là nhạy bén. Là Thị trưởng đầu tiên vì thành phố Yến mà xây dựng quận mới, tất cả những cống hiến của Thị trưởng Hồ vì thành phố không thể nói là có một không hai, người đời sau cũng khó mà vượt qua được.
Hồ Tăng Chu cười ha hả:
– Tiểu Hạ, cậu nịnh hót người ta trắng trợn quá, không tốt, cực không tốt.
Ngoài miệng nói không tốt, nhưng nụ cười trên mặt thì lại phát ra sự vui sướng từ trong lòng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |