Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 61

Quan Trường – Quyển 4

Phần 61

Không ghen tị không được, mọi người ở đây đã nhiều năm, lần đầu tiên nhìn thấy một Trưởng phòng lại được hoan nghênh đến thế. Đều quên lúc đầu đã lạnh nhạt với Hạ Tưởng, đều bởi vì Trưởng ban Mai và Phó chủ tịch tỉnh Cao đều coi trọng Hạ Tưởng mà cảm thấy mình cũng nở mày nở mặt. Thậm chí có mấy người còn cố ý đến các ban bệ khác khoe vài câu, khiến mọi người hết coi thường.

Công việc trên cơ bản không có gì quan trọng nhưng vẫn phải làm, Hạ Tưởng cũng phê duyệt một số văn kiện, ký tên đồng ý để cấp dưới báo cáo văn kiện lên trên. Ở đây mọi người cảm giác không thấy hắn có thay đổi gì, không muốn tính toán, không ở trước mặt bọn họ khoe khoang, hoặc là ganh đua cao thấp với bọn họ, hiện tại tâm trạng của hắn đều đang nghĩ đến chuyện đi Bắc Kinh.

Bây giờ sẽ đi tìm Liên Nhược Hạm nói chuyện một chút, mặc kệ cô ấy nói gì nhưng mọi chuyện đã bắt đầu tiến tới giai đoạn đấu sức. Chắc Ngô gia sẽ không thu tay lại, mà Thôi Hướng cũng sẽ không dễ dàng cúi đầu. Nhưng mọi việc lại liên quan đến hắn, hai bên đều không hỏi ý kiến của hắn. Dường như bất luận là có kết quả gì nhưng dù thế nào hắn vẫn phải đồng ý vô điều kiện, thật khiến hắn cảm thấy không biết phải làm sao.

Trên thực tế dù cho kết quả có như thế nào, quả thật hắn vẫn phải chấp nhận vô điều kiện. Bởi vì tổ chức đã sắp xếp công tác, từ trước đến nay chỉ nói kết quả chứ không có nói nguyên nhân vì sao lại vậy.

Hạ Tưởng nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng lại gọi điện thoại cho Liên Nhược Hạm.

Dường như Liên Nhược Hạm biết vì sao Hạ Tưởng lại gọi điện thoại cho cô. Đầu tiên là chủ động thừa nhận là cô không đúng khi chưa được hắn cho phép đã cùng với gia tộc bàn bạc đưa hắn đến Bắc Kinh, thật là có lỗi. Sau đó liền lại giả bộ đáng thương có ý ôn tồn, nói cô quả thật không muốn để hắn lại quá mệt mỏi như vậy, nếu đã đến được Bắc Kinh được một thời gian thì đã có thể rèn luyện thêm, cũng là chờ cơ hội khi đã thành thục sẽ trực tiếp được trao quyền làm Phó thị trưởng cất bước.

Chưa bao giờ Liên Nhược Hạm quan tâm đến chính trị rồi vì hắn mà suy xét nhiều như vậy. Hạ Tưởng cũng thầm cảm động, ngay cả một câu oán trách cũng không nói nên lời. Chỉ có điều hắn vẫn kín đáo đưa ra suy nghĩ là hắn không muốn rời khỏi tỉnh Yến. Liên Nhược Hạm mất hứng nói:

– Nam nhi chí ở tứ phương, nếu cứ mãi ở một mẫu ruộng nhỏ thì bao giờ mới có tiền đồ được ? Với năng lực của anh đến Bắc Kinh có thể được lăn lộn, được vui vẻ mà bắt đầu. Bắc Kinh thì làm sao, Bắc Kinh cũng là nơi mà người người ở khắp các địa phương tới, không phải tất cả đều là thần tiên. Nếu tất cả mọi người là người thì không có gì phải sợ bọn họ. Nếu anh không xa được cô bé Lê, thì mang cô ấy cùng đi đến đây, đưa cô bé tới Bắc Kinh đi, em sẽ giới thiệu một số công việc cho cô ấy !

Liên Nhược Hạm nhả chữ như châu ngọc, nói liên tiếp khiến Hạ Tưởng không thể phản ứng kịp.

Lập tức nghĩ cũng hiểu Liên Nhược Hạm đã phải khổ tâm một phen, hắn liền thở dài một tiếng:

– Vấn đề then chốt là Tỉnh ủy không muốn thả người, có người không muốn anh rời khỏi tầm mắt ông ta, anh vừa rời khỏi, trong lòng ông ta sẽ không được thoải mái. Còn nữa, nếu thật sự muốn anh tới Bắc Kinh, em hãy cùng anh quay về Bắc Kinh đi, điều kiện bệnh viện ở Bắc Kinh cũng rất tốt, cũng có trang thiết bị hiện đại thuận tiện cho việc sinh sản. Cho dù có ra nước ngoài cũng có chuyến bay thẳng.

Liên Nhược Hạm được Hạ Tưởng tâm sự, giọng lập tức hạ xuống:

– Em cũng sợ quan tâm quá sẽ bị loạn, ngàn vạn lần đừng trách em đối với anh ác, được không ? Ác cũng là yêu mà.

Đành phải tùy ý của cô vậy, Hạ Tưởng không còn gì để nói.

Cắt đứt điện thoại với Liên Nhược Hạm, Hạ Tưởng liền gọi điện thoại cho Tống Triêu Độ, muốn xin ý kiến của ông ấy.

Câu đầu tiên của Tống Triêu Độ mang một niềm vui bất ngờ liền nói:

– Tiểu Hạ ? Tôi đang muốn gọi điện thoại cho cậu, không ngờ cậu lại gọi trước đến đây, thế nào cậu đã thích ứng với công việc ở Tỉnh ủy chưa ?

Hạ Tưởng liền nói qua mọi chuyện, đơn giản là mọi việc tất cả đều rất tốt, vân vân. Sau đó liền chuyển qua đề tài khác, liền nhắc tới việc Bộ Ngoại thương ra công hàm thuyên chuyển công tác.

– Tôi cũng nghe nói tới chuyện này, cuối cùng là do Phó Bí thư Thôi đề nghị ép xuống, còn bí thư Diệp cho chỉ thị, lý do là đồng chí Hạ Tưởng không muốn tới công tác ở Bộ Ngoại thương, mong muốn tiếp tục ở lại tỉnh Yến cống hiến

Giọng Tống Triêu Độ âm trầm, mạnh mẽ, không có phập phồng, nghe cũng không hiểu được quan điểm của ông ta đối với việc này là như thế nào.

– Tiểu Hạ, việc tới các bộ và uỷ ban trung ương công tác đối với cậu mà nói không có tốt lắm. Tôi cảm thấy cậu trước mắt hay là cứ nên ở lại Tỉnh ủy, so sánh ra thì tuy rằng vẫn có chút trắc trở nhưng sau một thời gian cậu sẽ học được đạo lý đối nhân xử thế, sẽ ngày càng có sự hiểu biết trên quan trường. Đối với việc trưởng thành của cậu sau này mà nói là hết sức có lợi.

Tống Triêu Độ bất chợt dừng lại rồi nói thẳng ra quan điểm của mình.

Hạ Tưởng cũng đã đoán được như thế, Tống Triêu Độ sẽ càng có khuynh hướng muốn giữ hắn ở lại tỉnh Yến để rèn luyện. Tống Triêu Độ và Mai Thái Bình khác nhau, Mai Thái Bình là Thái Tử đảng, hắn nghe đồn y có một bộ mặt khác, cho nên giữa trưa hôm qua mới có cảnh tượng như vậy. Cách làm của y và Trần Phong đều là muốn thu nạp lòng người, nhưng so với Trần Phong thì sắc bén hơn, không có một chút e dè. Trần Phong nhiều ít vẫn để mọi điều ở trong lòng, còn Mai Thái Bình thì hoàn toàn không coi ai ra gì, nghĩ đến là làm, không thèm suy xét đến cảm nhận của người khác.

Bởi vì Trần Phong xuất thân từ tầng lớp bình dân, so sánh với Mai Thái Bình là một thiếu gia lớn lại có thể dựa vào thế lực của gia tộc mình, tất nhiên ít nhiều cũng phải phải cẩn thận, thật cẩn thận.

Tống Triêu Độ và Trần Phong giống nhau là đều xuất thân từ tầng lớp bình dân. Ông ấy có phong thái trầm ổn, không hấp tấp, vội vàng, không có biểu hiện khoa trương, mà cũng rất ít bộc lộ bản tính của mình với người ngoài, nhưng ông ấy làm cho người ta có cảm giác hết sức yên tâm, hết sức kiên định, giống như là một dãy núi lớn, nếu có gió gào thét, nếu có sóng biển lớn, đã có núi rộng lớn che chở và bảo vệ.

Bình tĩnh mà xem xét Hạ Tưởng tự nhiên bằng lòng với việc dựa vào Tống Triêu Độ. Không chỉ là bởi vì hắn biết về sau Tống Triêu Độ có thể được làm Bí thư Tỉnh ủy mà hơn nữa con đường mà Tống Triêu Độ đang đi là một con đường lớn, được cấp trên rất khen ngợi và cũng đã làm ra không ít lợi ích cho toàn thể nhân dân. Còn có chuyện quan trọng hơn nữa là vì Hạ Tưởng muốn lấy Tống Triêu Độ làm tấm gương, thân đang ở địa vị cao thì bị lạnh nhạt, bị người ta để đó không trọng dụng, khi thì trên quan trường mọi chuyện xảy ra phập phồng, đi lên đi xuống. Nhưng cuối cùng ông ta vẫn có thể bình tĩnh mà đối diện với con đường làm quan không bằng phẳng chút nào.

Hơn nữa gia cảnh lại không phải là gia tộc để có thế dựa vào, sao dám so bì với Thái Tử đảng, nên phải nỗ lực và phải đổ thật nhiều tâm huyết và trí tuệ.

Hạ Tưởng trầm mặc một lát, nói:

– Nếu Phó Bí thư Thôi giúp cháu ngăn cản việc đó cũng thật là tốt, cháu cũng đang không muốn đi thủ đô. Tuy nhiên điều cháu lo lắng chính là Ngô gia có khả năng sẽ không bỏ qua, sẽ còn có những hành động tiếp theo.

Tống Triêu Độ hơi trầm ngâm, hỏi:

– Theo nguồn gốc của sự việc, thử nghĩ ra cách nào xem có thể khiến Ngô gia dừng tay hay không

Hạ Tưởng ngắt điện thoại của Tống Triêu Độ lại lo nghĩ, cho rằng hay là thử bàn bạc với Trần Phong một chút cho thỏa đáng, liền lại gọi cho Trần Phong.

Trần Phong cũng vừa mới nghe nói việc này, cũng có ý giống Tống Triêu Độ, cũng là mong muốn Hạ Tưởng ở lại tỉnh Yến. Hạ Tưởng cũng tỏ ý đồng ý, nhưng lại chuyển sang đề tài khác, nhắc tới vấn đề đất xây dựng của nhà máy thép và nhà máy dược.

Ở thành phố đã thông qua nghị quyết là năm sau nhà máy thép và nhà máy dược bắt đầu thi công, cho nên sớm nhất cũng muốn xác định rõ quyền sở hữu đất. Trần Phong thấy Hạ Tưởng quan tâm tới Tập đoàn Viễn Cảnh cũng không thấy kinh ngạc chút nào, ngược lại cười nói:

– Phó chủ tịch tỉnh Cao cũng đã nói qua với tôi, dựa theo quy định khẳng định là phải chiếu cố Tập đoàn Viễn Cảnh trước tiên. Bởi vì lúc khai phá công viên Rừng Rậm, họ đã ký bản dự thảo với thành phố. Nhưng dự thảo vẫn chỉ là dự thảo, hiện tại thị trưởng Hồ lại là người quản lý nên khả năng ông ấy sẽ không nghĩ như vậy.

Trần Phong thân là Ủy viên thường vụ, Bí thư, chủ trì công tác mọi mặt. Nhưng Hồ Tăng Chu dù sao cũng là nhân vật số hai, chủ trương của chính phủ là dù công tác về mọi mặt, nhưng Bí thư cũng không thể trực tiếp tham gia vào công việc hành chính, sẽ khiến người ta có suy nghĩ lệch lạc. Cấp trên khi đưa ra quyết định về Cao Thành Tùng còn có một số sai lầm đó là việc”Tham gia vào công việc hành chính”, chuyện vừa mới qua chưa lâu, Trần Phong cũng không muốn bị người khác công kích là giống Cao Thành Tùng.

Trong lòng Hạ Tưởng cũng thấy căng thẳng. Sau khi Hồ Tăng Chu tới thành phố Yến, phong cách nắm quyền coi như vững vàng, cũng không biết là có phải muốn dựa vào tỉnh và có ý đồ gì không.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 22
Chờ bình trà uống hết, Cơ Mỹ Lệ cất dụng cụ trà, lấy động tiên ra đặt một bên, mở pháp môn đi vào, Miêu Nghị vào theo. Bên trong có sẵn nước nóng, cạnh bồn tắm Cơ Mỹ Lệ cởi đồ giúp Miêu Nghị, nàng cũng cởi sạch đồ, thân hình khiến người xịt máu mũi lộ ra trong không khí. Cơ Mỹ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Muộn Du Bình vừa nói xong chúng tôi nhất thời cũng không hiểu được hắn nói cái gì nữa, mọi người ngây ra một lúc, phản ứng đầu tiên của tôi là kinh ngạc: Người này hẳn là đã chết rất lâu rồi, làm sao có thể là xác của A Ninh được, hơn nữa không phải A Ninh đang đứng ngay sau tôi sao...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Hướng Nhật – Quyển 3
Không ngờ quán bar này cũng đổi tên rồi. Hướng Nhật đứng ở một quán bar không xa trước mặt, ngẩng đầu nhìn lên cái bảng hiệu, đáng tiếc dòng chữ đã không còn quen thuộc Quán bar Thiên Hồ? Thật đúng là kiêu ngạo, một điểm che giấu cũng không biết, chẳng lẽ bọn chúng không biết cái gì...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba