Hà Giang Hoa vốn dự tính bỏ ra tất cả tài sản, tặng quà cho Hạ Tưởng, tặng quà cho Trần Phong, chỉ cầu có thể an toàn rút lui là được, không ngờ Hạ Tưởng nghĩ cũng thật chu đáo, chỉ cần y chủ động đề xuất từ chức, thì sẽ bảo đảm y bình an vô sự, hơn nữa còn suy nghĩ cho tiền đồ của Trần Thiên Vũ , khiến y nhắc nhở Trần Thiên Vũ kịp thời đứng cùng phe, Hà Giang Hoa không khỏi không cảm kích rơi lệ đối với Hạ Tưởng.
Bởi vì y từng tận hết sức lực mà chèn ép Hạ Tưởng, còn muốn trên hội nghị thường vụ cản trở tiền đồ của Hạ Tưởng, y là kẻ thù của Hạ Tưởng mới đúng, mà Hạ Tưởng chẳng những không nhớ thù, còn luôn suy nghĩ giúp y, sao không khiến Hà Giang Hoa nảy sinh cảm động? Đến đường cùng mới thấy con người thật, đến lúc gặp nguy mới thấy chân tình, trước đây y cũng thật sự đã trách lầm Hạ Tưởng, Hạ Tưởng thật sự là một người tốt bằng trời.
Hạ Tưởng nhìn thấy Hà Giang Hoa vẻ mặt cảm động, còn có đôi tay kích động đến run rẩy, đột nhiên đã hiểu rõ. Trần Phong vẫn cao minh hơn hắn. Nếu như trực tiếp một gậy đánh chết Hà Giang Hoa, chẳng những thu hoạch không được sự nương tựa của Trần Thiên Vũ, càng không được có cảm kích của Hà Giang Hoa, kể cả những thu hoạch khác về những phương diện không nhìn thấy, ví dụ như Hà Giang Hoa nhất định sẽ một lòng một dạ với Trần Phong, sẽ xa cách đối với đám người Đàm Long, sẽ khiến thế lực của y đều nương tựa Trần Phong,v.v… Trần Phong lạt mềm buộc chặt, một lấy một thả, liền đem Hà Giang Hoa đùa bỡn trong lòng bàn tay!
Cái gì gọi là thủ đoạn chính trị, chính là Trần Phong.
Lại liên tưởng tới Hồ Tăng Chu nôn nóng thiếu kiên nhẫn, Hạ Tưởng không khỏi thầm tiếc thay Hồ Tăng Chu, người thật sự có thực lực, người có trí tuệ chính trị, không phải là nôn nóng phân rõ ranh giới, không phải là nôn nóng muốn phân rõ phạm vi thế lực, mà là dưới mọi tình hình đều bất động như tùng, một chiêu ra tay, thì có thể thay đổi cả thế cục!
Hà Giang Hoa đã trở thành con ruồi không đầu, trên căn bản thì khiến y làm gì thì y sẽ làm theo, mặc kệ là khiến y chủ động từ chức, hay là khiến y đem thế lực của y cho Trần Phong quản lý, hay là khiến y trước khi lui xuống, hướng cấp trên tiến cử Cao Hải đảm nhiệm, v.v… tuyệt đối không cần bất kỳ ngã giá nào mà thực hiện ngay.
Hà Giang Hoa chủ động từ chức. Trần Phong tuyệt đối sẽ không công bố ra ngoài nguyên nhân thật sự, còn có thể mang tiếng tốt là bảo toàn danh tiếng của Hà Giang Hoa, người biết được còn dễ nói, đa số người không biết, đều vì chuyện này mà sinh lòng kính nể Trần Phong. Lại có Cao Hải nếu như có thể thuận lợi tiếp nhận chức vụ của Hà Giang Hoa, tiến vào hội nghị thường vụ, mà Cao Hải là thân tín của Trần Phong, có ai không biết?
Chân tướng liền miêu tả sinh động
Nhưng có miêu tả sinh động thì là không ra, diệu là diệu ở chỗ nửa kín nửa hở, mặc cho người khác suy đoán. Càng đoán càng thần bí, càng thần bí, hình tượng của Trần Phong càng cao thâm.
Đến đây, Hạ Tưởng liền đối với dụng tâm của Trần Phong hoàn toàn hiểu rõ, ngoại trừ khâm phục thì vẫn là khâm phục.
Đương nhiên, thủ đoạn của Trần Phong có cao tới đâu, cũng cần phải do hắn ra mặt để hoàn thành, sau đó hắn lại rất ngại ngùng mà thầm khen bản thân.
Hà Giang Hoa lúc đầu chỉ là đỏ mắt, giờ thì trong mắt đã hoàn toàn tràn đầy nước mắt. Trên quan trường xưa nay không thiếu người có tài năng diễn xuất, nói khóc là khóc nói cười là cười cũng là một bản lĩnh thật, Hạ Tưởng chỉ coi Hà Giang Hoa bảy phần biểu diễn ba phần cảm động là được rồi.
Hà Giang Hoa nghẹn ngào nói:
– Cảm ơn bí thư Trần, cảm ơn Chủ tịch quận Hạ. Ân tình của các anh tôi ghi nhớ trong lòng, suốt đời không quên. Tôi hiểu rõ nên làm gì, xin chuyển lời tới bí thư Trần, xem hành động của tôi là được.
Hà Giang Hoa đột nhiên quay người lại, sau đó kiên định sải bước mà đi.
Hạ Tưởng thấy bóng dáng của Hà Giang Hoa biến mất trong tòa nhà, hơi lắc đầu, suy nghĩ, cũng không lên lầu nữa, mà trực tiếp lái xe về nhà, bởi vì hắn biết, tòa nhà thành ủy sắp xảy ra chuyện, đã không có chuyện của hắn nữa, hắn chỉ cần đứng một bên xem một vở tuồng hay là được rồi.
Ngày 12 tháng 8, khi mà cách quận ủy Ủy ban nhân dân quận Hạ Mã chính thức thành lập còn có 3 ngày, thành ủy thành phố Yến vốn đã yên lặng một thời gian, đột nhiên truyền ra một tin tức kinh người: ủy viên thường vụ thành ủy, phó thị trưởng đồng chí Hà Giang Hoa, vì nguyên nhân cá nhân đề xuất từ bỏ toàn bộ chức vụ với tỉnh ủy!
Tin tức vừa truyền ra, tỉnh Yến và thành phố Yến xôn xao một phen!
Nhưng càng khiến người ta không thể tin đó là, khi Hà Giang Hoa theo thường lệ tiến cử người tiếp nhận chức vụ, ra sức tiến cử Cao Hải, tất cả mọi người đều mở rộng tầm mắt, Hà Giang Hoa không phải luôn qua lại thân mật với Phó Tiên Phong, cùng Đàm Long kẻ xướng người họa, cùng Trần Phong từ trước đến nay đối nghịch, làm sao y từ chức ngoài dự đoán, còn mạnh miệng tiến cử Cao Hải tiếp nhận chức vụ?
Mặc dù nói ra với cấp bậc của Hà Giang Hoa, quyền tiến cử của y trong tỉnh ủy xem ra có thể có, có thể không, thậm chí sẽ không đặc biệt để ý tới, nhưng ý nghĩa tượng trưng trong chuyện này rất lớn. Tương đương với trực tiếp ở trên mặt của Phó Tiên Phong và Đàm Long, đánh một cái tát tai vang dội trước mặt mọi người!
Càng không cần nhắc tới sự ra đi của Hà Giang Hoa và Cao Hải nhậm chức, sẽ đem lại ảnh hưởng có tính quyết định gì cho hội nghị thường vụ của thành phố Yến!
Sự tình xảy ra sau đó, càng khiến người ta có cách nhìn khác.
Tỉnh ủy với tốc độ cực nhanh, ngày hôm sau đã phê chuẩn Hà Giang Hoa xin từ chức, hơn nữa Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng thông qua xét duyệt tư cách của Cao Hải sớm nhất có thể, lập tức nhắc tới tiến hành thảo luận hội nghị thường vụ tỉnh ủy. Ngày thứ ba, tức ngày 14 tháng 8, hội nghị thường vụ tỉnh ủy mặc kệ phó bí thư tỉnh ủy Thôi Hướng phản đối, cưỡng ép thông quan bổ nhiệm Cao Hải, Cao Hải một bước tiến vào tầng cốt lõi quyền lực của thành phố Yến, trở thành lãnh đạo thành ủy thật sự.
Quả thật là sét đánh không kịp bịt tai, tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng lại là chuyện gì, chưa kịp làm rõ chân tướng sự việc, trong bộ máy chính phủ ủy ban nhân dân thành phố Yến, đã hoàn thành một lần thay đổi nhân sự trọng đại. Ba nhân vật có thực quyền trong bộ máy chính phủ, Hồ Tăng Chu, Đàm Long và Cao Hải, Hồ Tăng Chu tự thành một phái, Đàm Long và Phó Tiên Phong là một hệ, còn Cao Hải, ai cũng biết y là người của Trần Phong!
Đến đây, có những người tinh mắt đã nhìn ra được manh mối, từ đầu đến cuối không nhìn thấy Trần Phong có thái độ gì. Nhưng chuyện này người được lợi lớn nhất là Trần Phong, nói cách khác, người đứng sau lưng cho dù không phải là Trần Phong, với Trần Phong cũng có liên can không thể nào gạt bỏ.
Chiều ngày 14, trên hội nghị tạm thời do thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố Yến tổ chức, Trần Phong đã chủ trì cuộc họp. Trên hội nghị, Trần Phong đưa ra khẳng định đầy đủ nguyên vẹn thành tích mà đồng chí Hà Giang Hoa đã làm ra trong thời gian công tác tại thành phố Yến, và nhấn mạnh chỉ ra, đồng chí Hà Giang Hoa xuất phát từ nguyên nhân cá nhân mà đề xuất từ chức, là một tổn thất lớn của thành phố Yến. Đối với nguyên nhân từ chức của đồng chí Hà Giang Hoa, mọi người không cần suy đoán lung tung. Phải tôn trọng riêng tư của đồng chí Hà Giang Hoa. Mọi người là đồng nghiệp nhiều năm của ông ấy, đều phải quan tâm ông yêu mến ông, mà không phải là thăm dò việc tư của ông ấy, nghị luận thị phi của ông ấy, hy vọng các đồng chí cẩn thận đối đãi.
Theo Lý Đinh Sơn thuật lại tình cảnh lúc đó với Hạ Tưởng, Hà Giang Hoa vẻ mặt ngưng trọng mà ngồi ở phòng họp, từ đầu đến cuối không cười. Phó Tiên Phong tuy rằng ở mặt ngoài vẻ mặt thản nhiên, nhưng trong ánh mắt toát ra phẫn nộ không có cách nào khác. Đàm Long ngồi ở trên chỗ ngồi, thỉnh thoảng động đậy một chút, như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Ủy viên thường vụ khác đều là vẻ mặt bất đắc dĩ, có người bi ai, có người kinh hoảng, cũng có người không cho là đúng, tóm lại lòng người hỗn loạn, khó mà hình thành một lực lượng nữa.
So với Trần Phong vẻ mặt bình tĩnh thong dong, lòng tự tin mọi chuyện nắm vững trong tay, biểu hiện của Hồ Tăng Chu muôn màu muôn vẻ nhất. Y khi thì vẻ mặt nhạt cười, khi thì nhíu mày, lại thỉnh thoảng cố gắng duy trì trấn tĩnh, nhưng khi ánh mắt y dừng trên người Trần Phong, lại có bối rối che dấu không được. Mà khi y nhìn thấy Cao Hải lần đầu tiên ngồi ở dãy trước, lại là vẻ mặt căm hận thật sâu.
Hạ Tưởng nghe xong Lý Đinh Sơn phấn khích miêu tả, cười ha ha, mấy ngày liền chịu áp bức và âm trầm, phủi một cái đi hết.
Hạ Tưởng thậm chí còn suy đoán không phải không có ác ý, tối nay, chỉ sợ Hồ Tăng Chu và Phó Tiên Phong đều là suốt đêm khó ngủ.
Hạ Tưởng thật đoán đúng rồi, mặc dù sau khi hội nghị tạm thời kết thúc đã đến 8 giờ tối, Phó Tiên Phong vẫn cùng Đàm Long đi ra tòa nhà Thành ủy, ngồi xe đi tới Tĩnh Tâm sơn trang lần trước cùng Thôi Hướng thả lỏng thư giãn.
Thôi Hướng có việc chưa tới, Phó Tiên Phong, Đàm Long còn có Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Mã Tiêu, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố Trần Ngọc Long, tổng cộng 4 người, đến chỗ khúc kính thông u (con đường quanh co yên tĩnh), sau khi tìm được một ngôi nhà có sân sắp xếp xong, mọi người lần lượt ngồi xuống, mỗi người tự đưa ra ý kiến về một loạt sự tình đã xảy ra trước mắt của thành phố Yến.
Đàm Long trước hết nói:
– Trần Phong giỏi thủ đoạn, gừng càng già càng cay, không ngờ. Một hành động của ông ta vặn ngã Hà Giang Hoa, còn sắp xếp Cao Hải vào, nhất cử lưỡng tiện, vừa suy giảm thực lực của chúng ta, vừa có người của mình trong bộ máy chính phủ…không ngờ, không thể nghĩ ra được, ra tay tàn nhẫn, một phát là trúng, vẫn là phong cách Trần Phong làm cho người ta lo lắng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |