– Con có mười phần chắc chắn chứ?
– Đương nhiên, lai lịch tài chính rất rõ ràng chính đáng, hơn nữa các phương pháp hoạt động cũng tuyệt đối khiến cho người ta không bới móc được sai sót gì, cuối cùng tài chính đúng lúc rút lui cũng là hành vi kinh doanh bình thường, chuyện này con đã lên kế hoạch một thời gian dài, không thể có sai sót, chẳng lẽ ông nội đối với con còn chưa đủ yên tâm?
Trong lòng Phó Tiên Phong vẫn có chút đắc ý, bởi vì y quả thật từ khi hạng mục quận Hạ Mã bắt đầu được duyệt, thì đã nhạy bén phát hiện cơ hội kinh doanh trong đó, thì đã bắt đầu bắt tay vào làm công việc chuẩn bị đầu tư.
Phó Tiên Phong quả thật cũng rất thông minh, y gần một năm nay chú ý đến thị trường bất động sản của thành phố Yến, từ sự bùng nổ của sản lượng tiêu thụ cùng với giá cả trong đó liên tục tăng vọt, phát hiện ra cơ hội kinh doanh cực lớn, cơ hội kinh doanh để đầu cơ. Nếu có đủ tài chính, luân phiên từng đợt mua hết toàn bộ những căn hộ loại hình tốt vị trí tốt của tòa nhà mới khai phá, không cần làm gì cả, nửa năm sau giá cả tự nhiên tăng lên, thì cũng đủ kiếm một vố lớn. Kế hoạch lớn kiếm tiền dễ dàng như thế, cớ sao mà không làm?
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là, phải có nguồn tài chính hùng hậu và ánh mắt nhạy bén, có thể phát hiện ra bất động sản nào có tiềm năng tăng giá trị lớn nhất
Hiện tại thị trường bất động sản đang đứng trước thời kì phát triển mạnh, chỉ có tăng giá trị, không có khả năng bị giảm giá trị, hơn nữa quận Hạ Mã là thành phố mới nổi, đẩy mạnh nhân văn và cuộc sống, hơn nữa là vì nguyên nhân sông Hạ Mã, bất động sản của quận Hạ Mã tương đương trong một thời gian dài, là một hộp châu báu to lớn của thành phố Yến
20 tỷ tài chính đã gom góp đầy đủ, là do một người địa phương ở Văn Châu dẫn đầu, thu gom tiền nóng từ dân gian, Phó Tiên Phong đã cùng gã đạt thành hiệp nghị, hoạt động thế nào, chia chác thế nào, đã hoàn toàn thương lượng xong, trong vòng mấy ngày thì có hy vọng lấy danh nghĩa đầu tư tiến vào thành phố Yến. Có tài chính, có thị trường lợi nhuận ổn định không sợ lỗ vốn, thì nhất định phải có một tâm phúc đảm nhiệm nhân vật số một ở quận Hạ Mã, nếu không bí thư quận Hạ Mã không phối hợp công tác, cũng không thể đạt tới hiệu quả lợi nhuận lớn nhất mà Phó Tiên Phong mong muốn
Chèn ép Hạ Tưởng chỉ là một phần trong mục tiêu khổng lồ của y, nâng đỡ Bạch Chiến Mặc lên chức cũng chỉ là để phục vụ quyền lợi kinh tế của y, Phó Tiên Phong là ai? Y từ nhỏ đã lớn lên trong gia tộc, chứng kiến tranh đoạt quyền lợi tối thượng, tuy rằng y thấy Hạ Tưởng không vừa mắt, nhưng cũng sẽ không vì không cho Hạ Tưởng lên chức mà gióng trống khua chiêng chèn ép hắn. Chèn ép Hạ Tưởng chỉ là sản phẩm phụ trong kế hoạch kinh tế của y, đương nhiên nói đi thì phải nói lại, nếu Hạ Tưởng lên vị trí đó, đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, kế hoạch của y có thể khó mà thi hành.
Phó Tiên Phong cũng sẽ không thể cho rằng đầu óc kinh tế Hạ Tưởng lại quá xuất sắc đến nổi có thể thấy rõ ý đồ của y, bởi vì lúc này mặc dù trên thị trường bất động sản đã có vốn lưu động tham gia, nhưng bởi vì thị trường bất động sản cả nước đều hiện ra một hình thức bành trướng phát triển bất thường, vốn lưu động tham gia và rút khỏi trong một chỗ cũng không rõ ràng, thậm chí không thu hút bất cứ ai chú ý. Cho dù là người có lòng hoặc là các nhà kinh tế cá biệt phát hiện ra chỗ bất thường, nhưng cũng sẽ bị che phủ bên trong một đợt sóng triều gia tăng giá cả nhà ở
Hạ Tưởng dù có thông minh dù có đầu óc kinh tế, ánh mắt hắn cũng chỉ hạn chế ở thành phố Yến và thủ đô, sao có khả năng biết được vốn lưu động ở phía nam có lực lượng hùng mạnh cỡ nào, cùng với ở thị trường tư bản có biết bao là hoạt động tư bản tinh vi? Hạ Tưởng cũng không phải kinh tế học gia chân chính, cho dù là kinh tế học gia, cũng chỉ là hậu tri hậu giác, đợi đến lúc thực sự biết được vốn lưu động vận hành tác dụng thúc đẩy bành trướng tăng cao giá cả, vốn lưu động thực sự sớm như là con đĩa hút máu kiếm đủ lợi nhuận, xoay người chuyển sang đầu cơ thị trường khác mất rồi
Cho nên Phó Tiên Phong ở phút cuối cùng vì sự cố gắng của Trần Phong, cũng vì Hồ Tăng Chu đề nghị Hạ Tưởng đảm nhiệm Chủ tịch quận, còn có mấy ủy viên thường vụ trong hội nghị thường vụ có thái độ tán thành đối với việc Hạ Tưởng đảm nhiệm Chủ tịch quận, y liền thuận nước đẩy thuyền (biết thời biết thế) bỏ phiếu tán thành. Y không cho rằng Hạ Tưởng đảm nhiệm nhân vật số hai, ở dưới bóng râm Bạch Chiến Mặc, mà còn có thể có cản trở gì đối với 20 tỷ đầu tư của y. Toàn bộ công tác trọng điểm của quận Hạ Mã trong giai đoạn hiện nay đều lấy thu hút đầu tư là việc chính, Hạ Tưởng sẽ cầu mong đầu tư càng nhiều càng tốt, sao có thể nghĩ đến sau lưng 20 tỷ đầu tư sẽ có thủ đoạn gì?
Hơn nữa đầu tư này là với danh nghĩa Bạch Chiến Mặc kéo tới, theo lý thì do Bạch Chiến Mặc ra mặt phụ trách. Nhân vật số một nắm giữ hạng mục tài chính, Hạ Tưởng càng không dám danh chính ngôn thuận mà nhúng tay, nếu không sẽ bị người nói lớn không hiểu chuyện, làm rối loạn quy củ.
Trời đất bao la, quyền lợi lớn nhất, chính là bởi vì nhìn trúng quận Hạ Mã có ẩn chứa giá trị kinh tế thật lớn, Phó Tiên Phong mới luôn nhẫn nhịn, vào thời khắc mấu chốt mới ra tay, rốt cục đạt được mục đích mà y dày công trù tính nửa năm
Quyền lợi kinh tế, chính trị đi trước, thủ đoạn của Phó Tiên Phong một lần nữa nghiệm chứng quan hệ song sinh giữa chính trị và kinh tế không thể tách rời
Ông cụ Phó gia nghe xong Phó Tiên Phong báo cáo tỉ mỉ nguyên nhân gây ra và nội tình của sự việc, trầm tư thật lâu, ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, thấy bên ngoài lộ ra một tia sáng, ông ha hả cười:
– Trời đã sáng, thấm thoát đêm tối đã qua đi… Tốt, tốt, Tiên Phong, nếu con thấy mệt, thì ngủ một giấc trước đi, nếu không mệt, thì ngay tức khắc trở về thành phố Yến!
Phó Tiên Phong hiểu ý mỉm cười, biết y đã làm ông cụ rung động, qua được cửa ải rồi
Hạ Tưởng cũng có thể đoán được kỳ thật kế sách của hắn cũng không thể mang đến bất kỳ thiệt hại đáng kể nào cho Phó Tiên Phong, chuyện nhà Phó gia, cũng chỉ là giơ cao đánh khẽ. Cái hắn cần không chỉ là Phó Tiên Phong bị mắng một trận đơn giản như vậy, mà là phải tạo ra một vết nứt giữa Phó gia, Ngô gia và Khâu gia, hoặc là nói, chủ yếu là khiến cho giữa Phó gia và Khâu gia, không vì thông gia mà thật sự liên kết với nhau
Theo này góc độ mà nói, hắn tin tưởng mục đích của hắn đạt tới. Bởi vì nếu không phải cảm nhận được lời nói áp lực của Khâu gia và Ngô gia, ông cụ Phó gia cũng sẽ không trước tiên khẩn cấp triệu tập Phó Tiên Phong quay về thủ đô.
Hay lắm, có qua mà không có lại là vô phép, cũng âm thầm trả một đòn cho Phó Tiên Phong, kế tiếp, thì nên công khai mưu tính quang minh chính đại
Ngày hôm sau vừa vào làm việc, Hạ Tưởng liền mở cuộc hội nghị thường vụ chính phủ, thảo luận vấn đề phân công của Phó chủ tịch quận. Trong ba vị Phó chủ tịch quận chỉ có Tề Hân Hoa là nữ, thì do cô chủ yếu phụ trách công tác Hội liên hiệp Phụ nữ, hai vị Phó chủ tịch quận Lưu Đại Lai và Phùng An Đào cũng có phân công riêng, trên cơ bản đều không có ý kiến gì, đều nghe theo sự sắp xếp của Hạ Tưởng.
Tề Hân Hoa và Khúc Nhã Hân tính cách hơi giống nhau, đối nhân xử thế dường như già dặn hơn. Lưu Đại Lai thì tính cách tùy tiện cẩu thả, cách nói chuyện thẳng thắn. Phùng An Đào giống như một bạch diện thư sinh, nói không nhiều, khi nói chuyện thì nhỏ nhẹ, thậm chí còn không vang dội bằng thanh âm của Tề Hân Hoa.
Hạ Tưởng đối với ấn tượng đầu tiên của ba vị Phó chủ tịch quận coi như không tồi, ba người đều vô cùng phối hợp công tác, không có yêu cầu gây khó khăn. Về phần sau này như thế nào, chỉ có thể vừa đi vừa nhìn thôi.
Buổi chiều Hạ Tưởng liền nghe được tin tức Phó Tiên Phong quay lại thành phố Yến, chỉ cười trừ, mà không hề để ý tới. Hắn cũng không vội vã định ra ứng cử viên thư ký, khiến cho Phó Hiểu Bân lo lắng thêm cũng tốt.
Lúc tan ca, Phó Hiểu Bân quả nhiên kiềm chế không được, tìm tới cửa, đề xuất muốn mời Hạ Tưởng ăn cơm.
– Mặc dù có chút mạo muội, tuy nhiên tôi cảm thấy Chủ tịch quận Hạ rất thân thiết, giống như bạn bè lâu năm, nên muốn ngồi cùng anh, anh… có thời gian hay không?
Phó Hiểu Bân mặt vẫn cười không thay đổi, trong nụ cười hòa nhã của gã lộ ra sự nhiệt liệt, làm cho người ta vừa nhìn thấy trong lòng rất dễ dàng có thiện cảm
Hạ Tưởng lại thản nhiên phất phất tay:
– Phó chủ nhiệm không cần khách khí, có việc cứ nói, nếu không có việc gì, tôi còn phải vội ra ngoài làm việc. Về phần ăn cơm… sau này thiếu gì cơ hội, đến lúc đó tôi mời anh cũng được
Lời nói của Hạ Tưởng khiến cho Phó Hiểu Bân không thể phản bác, đành phải cười nói:
– Vậy được, vậy được, Chủ tịch quận Hạ anh đang bận, tôi xin phép đi trước
Đợi tới lúc Phó Hiểu Bân đi tới cửa, Hạ Tưởng làm bộ như là mới nhớ ra nói một câu:
– Đúng rồi, hai người được chọn làm thư ký cũng không tệ, tôi vẫn chưa định được chủ ý, đợi khi có thời gian phải mời chủ nhiệm Phó giúp tôi đề cử một chút
Một câu lại đề cập tới ngọn lửa hy vọng trong lòng Phó Hiểu Bân, gã vội cười đáp:
– Không thành vấn đề!
Không ngờ Hạ Tưởng ngay sau đó lại nói một câu:
– Hôm nay dường như bí thư Khang trong lúc vô tình cũng có hỏi đến việc này, tôi cũng không có nghe kỹ, chỉ nghe được trọng điểm hình như anh ta có nhắc đến tên Thang Văn Cử… A, đã đến giờ, không nói nữa, tạm biệt chủ nhiệm Phó
Hạ Tưởng chính là cố ý để lại một sự lo lắng thấp thỏm cho Phó Hiểu Bân, hắn cầm lấy cặp táp, hướng về Phó Hiểu Bân khẽ gật đầu, xoay người rời đi
Hạ Tưởng rời đi đã lâu, Phó Hiểu Bân vẫn còn đứng tại chỗ không di chuyển, thần sắc trên mặt có vài biến đổi, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Hạ Tưởng sau khi tan tầm cũng không trực tiếp về nhà, mà là lái xe đi thẳng đến đường Viễn Cảnh quận Hạ Mã… Hắn có chuyện quan trọng khác cần làm!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |