– Nếu Quách Lục có thể đến quận Hạ Mã, tôi sẽ bảo anh ta báo cáo công tác với cậu nhiều hơn, phải làm một cán bộ trẻ tuổi có tâm có mắt thấy có tay làm mới có tiền đồ, đương nhiên, còn phải theo đúng lãnh đạo. Nếu Quách Lục có chỗ nào thiếu sót, cậu phê bình anh ta nhiều hơn, phê bình cũng là để cho anh ta tiến bộ tốt hơn
Bây giờ đã có ý phó thác rồi? Hạ Tưởng liền có nhận thức càng sâu sắc đối với cáo già Tô Công Thần, nói không chừng ông giữ lại tài liệu của Bạch Chiến Mặc không buông chính là muốn làm xong trước công tác giai đoạn đầu sắp xếp Quách Lục đến quận Hạ Mã. Nhìn ông ta vẻ mặt chắc chắn, hẳn là đã nắm chắc tám phần.
Khá khen cho một Tô Công Thần tận dụng mọi thứ!
Sau khi Hạ Tưởng cáo biệt Tô Công Thần đi tới văn phòng của Trần Phong, liền nói với Trần Phong vừa rồi gặp Tô Công Thần, sau khi Trần Phong nghe xong, im lặng không nói, trầm tư một lát, mới thở phào nhẹ nhõm:
– Một cây rơm rạ cuối cùng…
Sau đó vẻ mặt ác liệt nói
– Tiểu Hạ, có lòng tin sang năm làm tăng xây dựng và các chỉ tiêu hạng mục của quận Hạ Mã hay không?
– Có
Hạ Tưởng đầu tiên là vẻ mặt kiên định mà đáp, sau đó lại thoải mái mà mỉm cười
– Bí thư Trần, khi nào tôi có thể nghỉ phép thì tốt rồi. Gần đây thật sự quá mệt mỏi
Trần Phong cười ha hả, cười mắng:
– Đừng lấy được lợi ích của tôi lại khoe mã, cậu nghỉ phép, quận Hạ Mã tôi giao cho ai đi thống trị?
Sau khi cười xong, Trần Phong lại vẻ mặt ngưng trọng:
– Người được chọn làm chủ tịch quận lại là một rắc rối
Phiền toái chính là phiền toái, dù sao không phải vấn đề mà Hạ Tưởng quan tâm, hắn thực không muốn quan tâm nữa, quả thật là đủ mệt rồi. Cáo biệt Trần Phong, hắn gọi điện thoại cho Triều Vĩ Cương nói là buổi chiều mới đi làm.
Hạ Tưởng lái xe trực tiếp về nhà, trong nhà vừa lúc không ai, cô bé Lê đang tắm cho con, Lam Miệt đi làm, bảo mẫu cũng không có, hắn vừa lúc trộm được kiếp phù du nửa ngày nhàn, nằm ở trên giường ngáy ngủ khò khò
Hạ Tưởng chìm vào giấc mộng đẹp, mà trên hội nghị công việc bí thư Thành ủy, Phó Tiên Phong mồ hôi lạnh chảy ròng, sau khi thấy Tô Công Thần đột nhiên tung ra tài liệu, Phó Tiên Phong biết xong rồi, hết thảy toàn bộ xong rồi! Mặc kệ có phải có người hãm hại Bạch Chiến Mặc hay không, cũng không quản Bạch Chiến Mặc có thể nói rõ lý do sự tình hay không, chỉ bằng Bạch Chiến Mặc hiện gánh một xử phạt, trên đầu lại treo một trái bom của Phan Án, hiện tại lại có một phần chứng cớ vô cùng xác thực, tài liệu tố cáo ghi hình và ghi âm chi tiết xác thực, Bạch Chiến Mặc đã đứng ở bên cạnh vách núi.
Không. Chuẩn xác mà nói, chứng cứ Tô Công Thần tung ra là một cây rơm rạ cuối cùng, Bạch Chiến Mặc đã tiến vào vực sâu không đáy
Tô Công Thần đưa ra tài liệu tố cáo có hai phần, một phần là tư liệu ghi hình, một phần là ghi âm. Tư liệu ghi hình biểu hiện trong một căn phòng, tình cảnh Bạch Chiến Mặc ở cùng một cô gái, Bạch Chiến Mặc là chính diện, cô gái là sau lưng, hình ảnh rõ ràng đã làm cắt nối biên tập, nhảy rất mạnh, nhưng có thể tinh tường nhận ra vẻ mặt háo sắc của Bạch Chiến Mặc, cùng với trò hề nôn nóng muốn động tay động chân của y, cuối cùng là cô gái đưa một túi xách cho Bạch Chiến Mặc.
Âm thanh bên trong băng ghi âm là cuộc trò chuyện giữa cô gái và Bạch Chiến Mặc, rõ ràng có thể nghe ra là cùng một người với bóng dáng cô gái trong hình ảnh, âm thanh đứt quãng, cũng là đã làm xử lý, nhưng âm thanh của Bạch Chiến Mặc không giả, y chính miệng thừa nhận trong túi xách có thuốc lá có rượu, trong thuốc lá có tiền, trong rượu có đồng tiền vàng, tổng giá trị thuốc lá và rượu vượt qua 500 ngàn tệ.
Phó Tiên Phong vẻ mặt trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ mà nhìn Trần Phong và Tô Công Thần, nửa ngày nói không ra lời.
Hồ Tăng Chu cũng là vẻ mặt tức giận, nhưng ở dưới cơn thịnh nộ, trong lòng cũng là một trận kinh hoảng bất an, thật là sát chiêu lợi hại, thủ đoạn rất cao minh, từ bí thư phong thủy đến chuyện Phan Án, lại tới sự kiện nhận hối lộ, hàng loạt sự kiện như hàng ngàn hàng vạn đại quân đang từng bước tiến đến gần, trực tiếp chèn ép Phó Tiên Phong và Bạch Chiến Mặc mệt mỏi ứng phó, không thở nổi.
Cũng khiến ông từ sâu tận đáy lòng cảm thấy ớn lạnh khó hiểu, nếu như bàn tay khổng lồ ở sau lưng toàn bộ là chỉ hướng Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng quá lợi hại, quả thật chính là tính toán không lộ chút sơ hở.
Đồng thời Hồ Tăng Chu cũng biết, cho dù ba sự kiện từ đầu đến cuối, không một sự kiện nào là bằng chứng như núi có thể một phát đánh chết Bạch Chiến Mặc, nhưng ba sự kiện theo thứ tự phát tác, đừng nói Bạch Chiến Mặc là Bí thư Quận ủy, dù y là Phó bí thư Thành ủy, cũng sẽ chôn vùi tiền đồ.
Ai cũng sẽ không thể chịu đựng một người có hàng đống vấn đề trong người đảm nhiệm chức vụ quan trọng, bởi vì ba sự kiện nêu trên sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào, chẳng những có thể làm cho Bạch Chiến Mặc nổ tan xương nát thịt, cũng có khả năng liên quan đến danh dự của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố!
Hồ Tăng Chu biết, Bạch Chiến Mặc không thể ở lại nữa
Phó Tiên Phong cũng biết, sinh mạng chính trị của Bạch Chiến Mặc đã kết thúc
Trần Phong và Tô Công Thần liếc nhau, hết thảy đều không lên tiếng.
Cuối cùng hội nghị nhất trí thông qua nghị quyết, giao trách nhiệm Bạch Chiến Mặc tự nhận lỗi từ chức, cũng đưa vấn đề của y đệ trình lên hội nghị thường vụ thảo luận, mới xét tiến hành xử lý
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-6-full/
Sáng sớm cùng lúc Hạ Tưởng gặp gỡ Tô Công Thần ở Thành ủy, Bạch Chiến Mặc rốt cục nhận được điện thoại của Chu Hồng, hẹn y tới địa điểm chỉ định gặp mặt, Chu Hồng nói rằng muốn lấy lại thuốc lá và rượu
Hạ Tưởng không ở trong quận, Bạch Chiến Mặc vừa mới cùng Hạ Tưởng nảy sinh một trận lửa tà, vừa nghe người đẹp cho gọi, lập tức không đợi được nữa mà bàn giao hai câu, tự mình lái xe rời khỏi trụ sở quận ủy
Đã tới địa điểm chỉ định, Bạch Chiến Mặc rốt cục gặp được Chu Hồng ngày đêm mong nhớ. Chu Hồng mặc áo màu trắng, quần dày, đứng trong đất tuyết, vẻ mặt đỏ hồng, thân hình tuyết trắng, làm cho người ta chỉ nhìn một cái là cảm thấy đẹp không sao tả xiết.
Bạch Chiến Mặc rất buồn bực vì sao Chu Hồng phải hẹn ở vùng hoang vu, chẳng lẽ cô có sở thích khác người? Tuy rằng tâm trạng y không tốt, nhưng đối với đàn ông mà nói, tâm trạng không tốt, đang cần có người đẹp điều tiết và an ủi. Y liền thân thiết mà bước lên trước, nửa là oán trách nửa là tán tỉnh nói:
– Tiểu Chu, cô rất biết dụ dỗ người khác, luôn là đột nhiên bặt vô âm tín, hại người ta lo lắng
Chu Hồng khóe miệng cười, với khóe mắt đẹp:
– Thật ngại quá, bí thư Bạch, gần đây quả thật rất nhiều việc… Đúng rồi, đồ có đem tới không?
Bạch Chiến Mặc thấy Chu Hồng vô cùng bức thiết mà đòi lấy đồ, không khỏi trong lòng không vui, nhưng vì không muốn làm cho người đẹp tức giận, vẫn là đưa túi xách qua đó:
– Đều ở đây, tôi một chút cũng không động tới
Chu Hồng tiếp nhận, tùy tiện nhìn qua hai cái, hướng y cười ngọt ngào:
– Quá cảm ơn ngài, tôi cũng không biết nên làm thế nào báo đáp ngài, xin ngài đợi tôi một chút…
Địa điểm gặp mặt của Bạch Chiến Mặc và Chu Hồng là khúc cuối đường của một ngõ cụt, bốn phía vắng vẻ hoang tàn, không có bóng người. Bây giờ lại là buổi trưa, ánh mắt có thể thấy được mọi nơi, một mảnh tuyết trắng, giữa trời đất vô cùng yên tĩnh
Xe của Bạch Chiến Mặc dừng ở bên phải đường, xe của Chu Hồng là một chiếc xe mới không có giấy phép, dừng bên trái đường. Chu Hồng cầm lấy túi xách tay, mở cửa sau ra đặt vào trong, cũng không biết cô đang lục lọi cái gì ở trong đó, khom lưng hướng về Bạch Chiến Mặc, lộ ra đường cong duyên dáng. Bạch Chiến Mặc nhìn đến nỗi toàn thân nóng rang, thầm nghĩ Chu Hồng thật là một người phụ nữ hiểu tâm lý đàn ông, nhất cử nhất động đều quyến rũ mê người
Bạch Chiến Mặc thấy bốn bề vắng lặng, không khỏi nổi lên lòng háo sắc, lén lút đến đụng phía sau Chu Hồng, chuẩn bị chặn ngang ôm lấy cô. Không ngờ khi vừa tới sau lưng Chu Hồng còn cách khoảng 1 mét, Chu Hồng đột nhiên quay lưng lại, vẻ mặt cắn răng nghiến lợi:
– Đồ lưu manh, tên háo sắc, tên khốn khiếp, muốn lợi dụng tôi, không có cửa!
Cô giơ tay phải lên, một chuỗi đom đóm thoáng qua, một vật cứng ngắc đánh vào bên hông của Bạch Chiến Mặc. Bạch Chiến Mặc chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, sau đó liền té trên mặt đất, co giật không ngừng.
Chu Hồng trong tay cầm một cây chích điện mà phụ nữ dùng để phòng thân!
Bạch Chiến Mặc bị điện giật ngã xuống đất, nhất thời chết cứng, nhúc nhích không được. Chu Hồng tiến lên hung hăn mà đá y vài cái, sau đó lái xe nghênh ngang mà đi. Đáng thương Bạch Chiến Mặc ở trong tuyết lăn hết nửa ngày mới tỉnh lại, toàn thân đã bẩn đến nổi không thành hình, trên mặt có tuyết có bùn bẩn, trên người lại càng vô cùng thê thảm.
Y giận tím mặt, hay cho một mụ đàn bà thối, dám hại y, phải bắt ả về cục cho bằng được, phải trừng trị mới được. Y cầm điện thoại lên chuẩn bị gọi cho đội trưởng đại đội cảnh sát hình sự Trình Long, bởi vì Trình Long vẫn luôn có quan hệ không tồi với y, bảo Trình Long tùy tiện tìm một lý do nào đó bắt Chu Hồng giam lại hai ngày, cho ả biết lợi hại, ngay cả bí thư quận ủy cũng dám trêu đùa, thật không biết trời cao đất rộng
Vừa lấy di động ra, di động lại vang lên, Bạch Chiến Mặc giật mình kinh hãi, dọa đến nỗi suýt chút ném bỏ di động, vừa nhìn thấy số điện thoại gọi tới là điện thoại của thư ký Phí Lập Quốc liền không kiên nhẫn mà nghe:
– Chuyện gì?
– Bí thư Bạch, Thành ủy thông báo ngài, bảo ngài lập tức đến Thành ủy họp
Thành ủy lại họp cái gì? Đã tới cuối năm, thật là công văn như núi hội họp như biển, Bạch Chiến Mặc cúp điện thoại, liền lập tức bỏ lại ý trừng trị Chu Hồng, vẫn là hội nghị Thành ủy quan trọng, đến trễ là bị phê bình
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |