Liên tưởng đến Ngô Tài Giang vừa mới từ nhậm bí thư đầu tiên của Trung ương Đoàn, Vu Phồn Nhiên có lai lịch gì liền sẵn sàng đi ra
Sau khi hội nghị thường vụ Tỉnh ủy nhanh chóng thông qua vấn đề nhân sự quan trọng, trong khoảng thời gian ngắn có nhiều kiểu nói, nhiều loại tin đồn. Có người nói là Trần Phong cho dọn dẹp Đàm Long, có người nói là tỉnh lý cố ý rèn luyện Đàm Long, mới an bài gã đi hồi sinh kinh tế thành phố Bột Hải, có một đống các loại lí do, mà ở quận Hạ Mã, thậm chí còn có người tự xưng biết nội tình, nói là bởi vì Đàm Long cố ý làm khó Chủ tịch quận Hạ, Chủ tịch quận Hạ giận dữ, mới khiến Đàm Long trực tiếp cút đi, biến khỏi thành phố Yến.
Tin đồn rơi vào tai Bạch Chiến Mặc, Bạch Chiến Mặc vẻ mặt xanh mét, liên tục gọi điện thoại, cuối cùng thậm chí còn ném điện thoại đi.
Sau khi Khang Thiếu Diệp nghe được, ngồi yên một lúc lâu không hề động đậy. Mặt không chút thay đổi, con mắt lại di chuyển không ngừng, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Còn Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi lại là đóng cửa thảo luận nửa ngày, cũng không thảo luận ra kết quả gì, cuối cùng hai người đều bất đắc dĩ mà rời văn phòng.
Chỉ có Hạ Tưởng nghe được đủ loại ý kiến về hắn, thì cười bỏ qua, khi nhận được điện thoại của Mai Thái Bình, sau khi nghe được lai lịch Vu Phồn Nhiên, càng hiểu ý mà cười, hắn biết, lần trước ông cụ ra tay làm rối lọan, hắn lại một lần nữa đoán đúng. Ông cụ cũng là thủ đoạn hay, Phó gia đưa Phó Tiên Phong đến thành phố Yến đảm nhiệm Phó bí thư, Ngô gia liền thừa dịp khi sự chú ý của Phó gia đang đặt ở trên tỉnh, đột nhiên ra tay, đưa Vu Phồn Nhiên đến thành phố Yến đảm nhiệm Phó thị trưởng thường trực, có thể nói là thần lai chi bút (quá đặc sắc, trên cả tuyệt vời).
Hạ Tưởng lúc này mới hoàn toàn hiểu rõ kế sách vẹn toàn của ông cụ.
Mai Thái Bình không lộ ra quá nhiều tin tức, chỉ có hơi hưng phấn nói:
– Có một số tin tức cậu không biết cũng tốt, biết nhiều, ngược lại trở thành bất lợi đối với cậu, dù sao hiện tại cấp bậc cậu còn thấp, làm tốt công việc trước mắt là được. Sau khi Vu Phồn Nhiên tới thành phố Yến, tổng thể mà nói đối với câu có lợi hay không là do cậu nắm bắt như thế nào. Dù sao chuyện này, đều là ông cụ Ngô làm, Phó gia bị ông ta đùa giỡn . Khâu gia và Mai gia thì bị lợi dụng, vẫn là thông qua tay cậu, cậu phải nghĩ biện pháp bồi thường tôi mới được.
Hạ Tưởng liền cười:
– Tôi chỉ là một Chủ tịch quận nhỏ nhoi, có khả năng gì khiến đường đường Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy coi trọng? Trưởng ban Mai không cần giễu cợt tôi.
– Như thế nào không có?
Mai Thái Bình bày ra một thái bộ bắt buộc Hạ Tưởng.
– Lần trước Hiểu Lâm hẳn là đã nói với cậu, Hiểu Mộc muốn tới quận Hạ Mã tìm kiếm đầu tư, nó đã tới thành phố Yến rồi, tôi sẽ bảo nó tìm lúc thích hợp đi gặp cậu…
Hạ Tưởng nghĩ Mai Hiểu Mộc sẽ không đến đây, không nghĩ tới, không ngờ thật đúng là đến đây, liền cảm thấy bất đắc dĩ nói:
– Mai Hiểu Mộc muốn làm cái gì?
– Nó còn chưa có nghĩ ra, tôi cũng không quản chuyện của nó, dù sao giao cho cậu là được.
Mai Thái Bình thái độ rất thân thiết nói:
– Mặc kệ, cậu thế nào cũng phải quản, bởi vì cậu nợ ân tình của tôi.
Đường đường Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nói như vậy, dù ai cũng sẽ không tin, nhưng Mai Thái Bình chính là Mai Thái Bình, đặc biệt đơn độc không ai có thể sánh bằng, Hạ Tưởng đành phải phục tùng:
– Được, được, tôi nghĩ biện pháp giúp là được chứ gì.
– Đừng có thái độ như bị thiệt thòi vậy. Nói cho cậu biết Hạ Tưởng, cậu khiến Khâu Tự Phong ra mặt, cũng nói đụng đến tôi ra mặt, sau đó Ngô gia ngồi yên ngư ông thu lợi, vừa được chỗ tốt của Phó gia, lại có đủ lý do thu tay lại, hiện tại Phó Tiên Phong hẳn là trở về thủ đô, phỏng chừng đang cùng ông già Phó gia ngồi cùng một chỗ mắng ông già Ngô.
Mai Thái Bình mới tuyệt không nhận ân tình của Hạ Tưởng, tiếp tục dùng giọng điệu bất mãn mà nói Hạ Tưởng.
– Sự tình Vi Chí Trung phải thất bại, Tống Triêu Độ muốn lên chức, đương nhiên, Cao Tấn Chu cũng thơm lây. Nói không khoa trương, Phó gia trong sự kiện lần này, thất bại thảm hại, không thu hoạch được cái gì. Ngô gia vừa đứng vững vàng tại tỉnh Yến, lại xếp được người vào thành phố Yến, một công đôi việc. Ngô lão đầu quả nhiên lợi hại, vừa ra tay vẫn rất sắc bén giống như năm xưa, khiến Mai gia và Khâu gia đều làm quần chúng.
Hạ Tưởng từ khẩu khí của Mai Thái Bình cũng nghe ra, Mai Thái Bình bất mãn thì bất mãn, cũng coi như giữ thái độ thận trọng lạc quan đối với thế cục trước mắt. Phỏng chừng cũng là sự kiện lần trước Phó Tiên Phong mượn tay Ngô gia ảnh hưởng rất ác liệt, thu hoạch chính trị không tính, còn muốn thu hoạch kinh tế, khiến ba nhà khác đều rất mất mặt, cũng là có chút rất khó coi.
Ngô gia lần này ra tay, dĩ nhiên có mượn dùng Khâu gia và Mai gia, nhưng trên thực tế cho dù Ngô gia không tính phần của Khâu gia và Mai gia, căn cứ vào điểm xuất phát không muốn Phó gia một nhà độc chiếm, Khâu gia và Mai gia cũng sẽ chủ động ra tay, cho nên có phải là do Hạ Tưởng từ giữa chu toàn hay không cũng không phải là nhân tố mấu chốt, đương nhiên, bởi vì có Hạ Tưởng ra mặt, Ngô gia càng có thể tránh ở phía sau tự đắc vui vẻ, ngay cả một chút áp lực của Khâu gia và Mai gia cũng không cần phải chịu đựng.
Phải nói, lần này Ngô gia ra tay có thể vô cùng thuận lợi và có thể trốn ở phía sau bình tĩnh mà bố cục, cũng được hưởng lợi từ sự kiện Hạ Tưởng nghe lén ở Hồng Tụ Thiêm Hương lần trước.
Hạ Tưởng, cũng là ngôi sao may mắn của Ngô gia.
Ngô gia so với Khâu gia và Mai gia vốn hùng mạnh không ít, thật sự có ý đồ nhúng tay vào việc của tỉnh Yến, cũng sẽ từng bước thành công. Mà bản thân Phó gia không bằng Khâu gia và Mai gia, lại có lòng tham không đáy rắn nuốt voi, khiến cho Khâu gia và Mai gia rất là bất mãn. Mọi người có cùng bản chất là bắt nạt kẻ yếu, Ngô gia nếu đã hùng mạnh, thì hùng mạnh thêm một chút cũng không có gì, cho nên đồng thời đắc thủ tại tỉnh Yến và thành phố Yến, Mai Thái Bình cũng không cảm thấy là có gì không ổn. Nhưng nếu Phó gia vốn thực lực yếu nhất lại phát triển thế lực tại tỉnh Yến, trong lòng ông sẽ không phục, Khâu gia cũng là cảm giác tương tự, nói trắng ra là, chính là không muốn để thế lực một phương vốn kém hơn mình lại vượt hơn mình.
Hạ Tưởng trên cơ bản đã rõ ràng mọi việc, cũng biết ở trong đó hắn có tác dụng mấu chốt, trong lòng cũng vô cùng cao hứng. Mặc kệ ông cụ Ngô gia có nhận ân tình của hắn hay không. Tóm lại hắn gián tiếp giúp Ngô gia, phỏng chừng ông cụ cũng sẽ có chút thiện cảm với hắn hơn.
Phải nói, Đàm Long dời đi là bước đầu tiên khiến thực lực Phó Tiên Phong bị tổn hại lớn, kế tiếp đau đớn mất đi vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh mới là tạo thành đả kích kịch liệt đau đớn nhất đối với Phó gia, lúc này Phó Tiên Phong hẳn là khóc không ra nước mắt…
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-6-full/
Thủ đô, Phó gia.
Phó Tiên Phong lo lắng ở trong phòng đi tới đi lui, chờ ông cụ từ trên lầu xuống. Ông cụ lên lầu gọi điện thoại, vừa đi là đã nửa giờ mà còn chưa xuống lầu, có thể thấy được cuộc điện thoại rất là khốn đốn, cũng vô cùng vất vả, thời gian càng dài, chứng minh khả năng chuyển biến sự tình càng ít, tâm tình của gã lại càng bực bội.
Khi biết được Đàm Long dời đi, Phó Tiên Phong liền biết trúng kế, trúng kế ‘minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương’ (ngoài sáng giả bộ làm thế này để che dấu việc chính làm trong ẩn mật bóng tối, chọn cách tấn công không ai nghĩ tới) của Ngô gia, gã liền trực tiếp lái xe quay trở về thủ đô, dọc đường đi gọi liền mấy cuộc điện thoại, còn chưa tới thủ đô, đã nghe được tin tức hội nghị thường vụ Tỉnh ủy được xác định, khiến gã nhất thời tinh thần hoảng hốt, thiếu chút nữa gây ra tai nạn xe cộ!
Bất cẩn, quá sơ suất, không ngờ bị Ngô gia đùa giỡn, ông cụ Ngô gia quả thực rất đáng hận, cơ mưu sâu không lường được .
Vốn tưởng rằng thỏa thuận điều kiện với Ngô gia, Phó gia tự nhận đưa ra cũng đủ thành ý, và cũng trả cái giá cực lớn, cho rằng hoàn toàn có thể đổi lấy sự ủng hộ và tín nhiệm của Ngô gia, có Ngô gia trợ giúp lấy vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh Yến. Trên thực tế, Ngô gia từ đầu cũng rất phối hợp với hoạt động của Phó gia, trước sau gắt gao giấu diếm Khâu gia và Mai gia, hơn nữa công tác giai đoạn đâu cũng làm vô cùng thích hợp, gần như sẽ thành công .
Đúng vậy, gần như sẽ thành công, mắt thấy sẽ tới tay, nhưng ngay tại khoảng cách khi mà thành công chỉ có một bước, bất ngờ đã xảy ra. Vì sao luôn luôn phát sinh cái bất ngờ chết tiệt? Phó Tiên Phong càng nghĩ càng giận, giơ tay cầm lấy cái gạt tàn trên bàn, hung dữ quăng xuống đất, gạt tàn thuốc bằng pha lê đăt tiền bị đập tan nát.
Phó Tiên Phong chưa hết giận, lại nhìn đến trong góc phòng đặt một chiếc bình sứ cao nửa người, dưới cơn thịnh nộ, một cước đá ra, đã đem bình sứ thời Càn Long đá cho tan nát, nghe nói một chiếc bình thời Càn Long cùng loại phấn màu chạm trổ không bằng chiếc này ở đời sau, bán đấu giá ra với giá rất cao 5 trăm 50 triệu nhân dân tệ, nếu Phó Tiên Phong biết gã một cước đá nát mấy trăm triệu tệ, gã phỏng chừng lại càng đau thêm.
May mắn gã không biết, chỉ biết là lửa giận không thể giải hết, bởi vì lần này, Phó gia thất bại rất thảm, chẳng những bị Ngô gia đùa giỡn một lần, còn có khổ không nói nên lời, ngay cả lý do để oán giận Ngô gia cũng không có.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |