Tống Triêu Độ nghe xong, liên tục gật đầu:
– Ha hả, Tiểu Hạ suy xét vấn đề thật sự là chu đáo, tôi cũng nhất thời cao hứng không có nghĩ lại, quả thật là hiện tại đi lên chỉ có thể là một Phó chủ tịch tỉnh xếp cuối cùng, về sau nếu không có kỳ ngộ, nói không chừng sau khi hết nhiệm kỳ liền phải lui xuống…
Lý Đinh Sơn và Cao Hải đều liên tục khen ngợi Hạ Tưởng:
– Bí thư Tào thật có phúc, có người con rể như cậu, so với con ruột còn hơn, ha hả.
– Em đã nói, Hạ ca ca đẹp trai lại có tài, là thần tượng của các cô gái, cũng bao gồm em.
Tống Nhất Phàm biết chọn thời điểm nhất, lại không biết từ nơi nào xông ra, chen vào nói.
– Rất tiếc, Hạ ca ca so với em lớn vài tuổi, lúc quen biết thì anh đã có chị dâu. Rất đáng tiếc, có một câu thơ nói: anh sinh tôi chưa sinh, tôi sinh anh đã già, anh hận tôi sinh muộn, tôi hận anh sinh sớm…
Lúc đọc thơ còn rung đùi đắc ý, phối hợp vẻ mặt tiếc nuối, đùa cho mọi người cười to thoải mái!
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-6-full/
Đảo mắt đã tới quốc khánh, trong lúc quốc khánh, Hạ Tưởng gần như không có một ngày nghỉ, mỗi ngày thăm viếng công trường các nơi, an ủi công nhân, thị sát hiện trường, kiểm tra an toàn, từ khi hắn tiến vào quan trường tới nay là lễ quốc khánh bận rộn nhất. Quả nhiên đảm nhiệm lãnh đạo đảng chính liền không giống, mọi chuyện đều phải do anh làm chủ, do anh chỉ huy, phải giữ vững cương vị, việc phải tự làm, Hạ Tưởng xem như cảm nhận được gian khổ và mệt nhọc của nhân vật số một trong chính phủ, cũng biết kỳ thật người làm quan, ở mặt ngoài nở mày nở mặt, sau lưng cũng có sự cay đắng không được biết đến và thân bất do kỷ.
Liên Nhược Hạm sau khi thăm hỏi Tào Thù Lê lần trước, trở về thủ đô. Trong lúc Quốc khánh, lại một lần nữa tới thành phố Yến. Mẹ Hạ Tưởng vẫn không quay về thành phố Đan Thành, bố và Hạ An, Hứa Ninh cả nhà khởi hành, đến thành phố Yến thăm hỏi Tào Thù Lê, trong nhà náo nhiệt. Tuy nhiên náo nhiệt đều không can hệ với Hạ Tưởng, hắn trên cơ bản không thể về nhà.
Tào Vĩnh Quốc và Vương Vu Phân cũng đã trở về, Hạ Tưởng bớt chút thời giờ cùng Tào Vĩnh Quốc nói chuyện, lần trước cùng Tống Triêu Độ nói vấn đề vận động Phó chủ tịch tỉnh, đi sâu trao đổi cách nhìn. Tào Vĩnh Quốc và Hạ Tưởng cách nhìn nhất trí, ông năm nay vừa mới hơn 50, thời gian tuổi tác cách thời điểm không ngắn, không cần vội vã lên tỉnh làm một Phó chủ tịch tỉnh không quản bộ phận trọng yếu, lấy lý lịch kinh nghiệm hiện tại, miễn cưỡng tiến vào Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng không có hành vi quá lớn. Có đôi khi vội vã đứng ở chỗ cao, còn không bằng trước tiên ở tại chỗ làm vững cơ sở.
Qua Quốc khánh, Vu Phồn Nhiên liền chính thức đi nhận chức
Tuy nhiên bởi vì ở giữa cách lễ quốc khánh một thời gian, tin tức kinh ngạc cũng hòa tan không ít. Có lẽ Vu Phồn Nhiên muốn chính là hiệu quả như vậy, ông nhậm chức, không có một gợn sóng, cảm giác có chút lặng yên không một tiếng động, khiến cho người ta cảm thấy lúc Đàm Long dời đi khá nhộn nhịp, còn lúc Vu Phồn Nhiên đến nhậm chức lại rất yên tĩnh lặng lẽ, toàn bộ sự kiện như là đầu voi đuôi chuột.
Hạ Tưởng biết rõ ràng, người thực sự được lợi ích thực tế, lúc đắc thủ đều là khiêm tốn. Người im lặng phát tài lớn, mới là cao nhân.
Đồng thời bởi vì kỳ nghỉ lễ quốc khánh mà thế cục ở tỉnh thay đổi sẽ không thu hút nhiều người chú ý nữa. Hội nghị Ủy ban nhân dân tỉnh, Tống Triêu Độ lần đầu tiên lấy thân phận của Phó chủ tịch thường trực tỉnh ngồi bên cạnh Phạm Duệ Hằng, đưa ông lên vị trí thứ hai trong Ủy ban nhân dân tỉnh. Bên trong vận mệnh quyền lực tại tỉnh Yến, địa vị Tống Triêu Độ dần dần được củng cố và ổn định.
Trong lễ Quốc khánh có một lời đồn bắt đầu được lưu truyền, bởi vì ngày Đàm Long thị sát quận Hạ Mã truyền ra tin tức dời thành phố Yến, hơn nữa nghe nói công tác thị sát mới tiến hành một nửa. Một người trong cuộc khác còn miêu tả sinh động như thật tình cảnh lúc đó, nói là Chủ tịch quận Hạ giáp mặt chống đối Phó thị trưởng Đàm, sau khi Phó thị trưởng Đàm giận dữ, đang muốn lấy Chủ tịch quận Hạ ra xử thì đột nhiên bị triệu hồi về Thành ủy.
Lời đồn lúc đầu là Chủ tịch quận Hạ không thể trêu vào, ai trêu là xui xẻo. Còn lời đồn khác là, quận Hạ Mã không thể đến, ai đến thì sẽ xuống ngựa.
Tuy Đàm Long là điều chuyển ngang, nhưng người trong quan trường đều biết rằng gã là bị bỏ rơi, dù chưa xuống ngựa, cũng không khác xuống ngựa là mấy. Bởi vậy, lời đồn đại một khi truyền ra, liền nhanh chóng hình thành hiệu ứng phóng xạ ở tỉnh, thành phố và quận, hơn nữa tất cả mọi người biết rõ sự kiện Hà Giang Hoa xuống ngựa trước lúc thành lập quận Hạ Mã, hai người kết hợp lại, uy danh quận Hạ Mã chấn động khắp nơi, lời đồn đại lại càng truyền càng thái quá, đến cuối cùng tạo thành một phiên bản rất đáng sợ: không thể nhúng tay vào sự vụ quận Hạ Mã, nếu không nhất định xuống ngựa. Không thể đắc tội Chủ tịch quận Hạ Tưởng, nếu không sẽ có thể xuống ngựa.
Sau khi Hạ Tưởng nghe được đồn đại, dở khóc dở cười, trong lúc vô ý hắn thành nhân vật chính nổi bật, cũng không phải là hiện tượng tốt. Cũng may lời đồn đại chỉ truyền bá trong chốn quan trường, hắn cũng không để ở trong lòng. Quan trường chưa bao giờ thiếu các loại lời đồn chuyện nhảm. Không cần để ý tới là được, lúc sau tự nhiên cũng dần biến mất.
Hội nghị thường vụ Quận ủy đầu tiên sau Quốc khánh, vào ngày đi làm hôm sau mở cuộc họp, vấn đề trọng điểm thảo luận là Tập đoàn Đạt Tài tăng đầu tư dựng lên vòng tròn thương nghiệp khu chợ đầu mối.
Bạch Chiến Mặc chủ trì hội nghị thường vụ.
Bạch Chiến Mặc vừa phát biểu, trong lòng liền thấy phức tạp mà liếc mắt nhìn Hạ Tưởng.
Sự kiện Đàm Long đối với các quận của thành phố tuy rằng đều có ảnh hưởng, nhưng đối với quận Hạ Mã là ảnh hưởng lớn nhất, bởi vì Đàm Long chính là lúc thị sát ở quận Hạ Mã bị khẩn cấp triệu hồi về thành phố, sau đó là sự kiện bị điều chuyển. Bạch Chiến Mặc cũng nghe được lời đồn đại, mặc dù gã cũng không tin tưởng, nhưng sự thật lại chứng minh quận Hạ Mã thành lập đến nay, ít nhất đã có hai quan lớn vì vậy xuống ngựa, nếu là trùng hợp, thì quá mức kinh người. Nhưng nếu thật muốn quy tội do tên quận Hạ Mã, cũng không phù hợp gã nhiều năm qua đã được chủ nghĩa duy vật giáo dục.
Chẳng qua mỗi một người trong quan trường, đều ít nhiều có chút tin tưởng vào vận mệnh thần kỳ. Bạch Chiến Mặc năm đó ở bộ giao thông công tác, từng đến phía nam mà làm nhân viên giám thị, giám sát một dự án lớn về xây dựng đường sắt. Đường sắt phải xuyên qua núi, lúc gặp được một gốc đại thụ mấy trăm năm liền xảy ra chút chuyện cổ quái.
Đại thụ chất gỗ vô cùng cứng rắn, mặc kệ là cưa bằng kim loại hay là búa, cứ va vào là gãy, hơn nữa đoạn gãy bắn ra còn làm bị thương vài công nhân. Sau nhóm công nhân sợ hãi quá, không ai dám đi đốn cây. Sau ở địa phương có một ông lão ra mặt, nói là đại thụ thành tinh, không muốn bị di chuyển, đường sắt tốt nhất phải vòng qua.
Bạch Chiến Mặc đương nhiên không đồng ý, nếu vong qua phải thiết kế lại bản vẽ rồi còn phải tăng mấy trăm ngàn phí tổn, không có khả năng bởi vì một thân cây mà đổi hướng. Nhưng công nhân địa phương đều rất tin lời ông lão nói, không còn ai dám ra mặt chặt cây, cuối cùng rơi vào đường cùng còn phải xin ông lão giúp đỡ.
Ông lão đưa ra một biện pháp giải quyết, chính là đến nhà tù tìm vài tên án tử hình đến cưa cây, khẳng định khả thi. Cuối cùng nghe theo đề nghị của ông lão, đến nhà tù tìm hai gã phạm nhân bị án tử hình.
Nói đến cũng lạ, hai gã phạm nhân tay đưa cưa lên là đại thụ vang lên âm thanh rồi ngã gục!
Bạch Chiến Mặc lúc ấy liền cảm thấy không thể tin nổi, ông lão giải thích là bởi vì phạm nhân tử hình đã hết dương thọ, toàn thân tử khí có thể áp chế lão thụ thành tinh, tuy rằng cách nói rất duy tâm, nhưng sự thật xảy ra trước mắt làm người ta vô cùng nghi hoặc.
Từ đó, quan điểm của Bạch Chiến Mặc về chủ nghĩa duy vật có điểm dao động.
Cho đến hiện tại đã xảy ra sự kiện hai quan lớn lần lượt xuống ngựa, khi Bạch Chiến Mặc nhìn Hạ Tưởng, không tự chủ được trong lòng hiện lên một trận run rẩy, chẳng lẽ nói, Hạ Tưởng thật sự là khắc tinh của mình, là chướng ngại vật trên con đường làm quan của mình?
Mọi người đều có cùng tính chất, cho rằng chuyện tốt sẽ phát sinh trên người mình, chuyện xấu sẽ phát sinh trên người khác. Liền như tỷ lệ thắng xổ số cực thấp, nhưng không ít người mua, vì đều cho rằng mình sẽ trúng thưởng. Mà sự thật bên trong cuộc sống, đủ loại sự kiện nguy hiểm nhiều vô kể, nhưng tất cả mọi người cho rằng chỉ sẽ phát sinh trên người khác.
Bạch Chiến Mặc qua sợ hãi, lại tức khắc khôi phục bình tĩnh, thế cục Thành phố Yến không khống chế được, gã vẫn như cũ là Bí thư quận Hạ Mã, là nhân vật số một, nắm quyền lớn trong tay, nghe đồn chỉ là nghe đồn, không thể là thật. Hạ Tưởng là Chủ tịch quận không giả, nhưng Chủ tịch quận chỉ là người chấp hành, gã mới là người ra lệnh.
Tập đoàn Đạt Tài tăng thêm 4 tỷ đầu tư, tính cả 10 tỷ lúc trước, tổng đầu tư đã đạt tới 14 tỷ, so với 20 tỷ tài chính của gã không kém nhiều lắm, trọng yếu hơn là, sau khi tài chính của Tập đoàn Đạt Tài đúng hạn, chẳng những ba tiểu khu chất lượng thường và hai tiểu khu xa hoa, còn có một tiểu khu biệt thự xa hoa đang khởi công… Nói cho đúng là, quầng sáng của Tập đoàn Đạt Tài đang được mở rộng!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |