Hạ Tưởng thấy từ đầu tới cuối Bạch Chiến Mặc vẫn không nói nguyên nhân thực sự, mà lấy Quảng trường Nhân dân là trung tâm Quận làm lý do, treo biển ‘ nhân tâm’, và cuối cùng lên tiếng tổng kết:
– Các đồng chí thảo luận rất sôi nổi, mỗi bên đều có điểm thiết nhập, đều phù hợp tình hình thực tế, ví dụ như Bí thư Lý lo lắng dẫn phát hỗn loạn về an ninh trật tự, hay Bí thư Khang cho rằng địa điểm thôn Phương Bắc cũng không tồi…vv… tuy nhiên vấn đề Bí thư Lý và Bí thư Khang đề cập, đồng chí Thiên Vũ và Kiến Quân, đều đã giải đáp cặn kẽ, tôi sẽ không nói lại nữa, Bí thư Bạch đưa ra vấn đề khu đất trung tâm Quận và lòng dân nên tôi xin đưa ra một chút ý kiến cá nhân.
Hạ Tưởng vừa mở miệng, tất cả mọi người đều không dời mắt mà theo dõi hắn, xem hắn phá giải sắp xếp của Bạch Chiến Mặc như thế nào. Có thể nói vừa rồi bên Bạch Chiến Mặc đưa ra vài vấn đề khác, phía Hạ Tưởng đều đã giải đáp thỏa mãn, cái gọi là vấn đề trị an, vấn đề thôn Phương Bắc, đã không thành vấn đề, chỉ còn hai vấn đề là lòng dân và khu trung tâm Quận, Hạ Tưởng cần đưa ra lý do then chốt làm người ta tin phục.
Hạ Tưởng trong nháy mắt thành tiêu điểm, giây phút này, vầng hào quang của hắn ở hội nghị thường vụ đã hoàn toàn úp trọn Bạch Chiến Mặc, thành trung tâm theo dõi của mọi người.
Bạch Chiến Mặc trong lòng vô cùng ghen tị.
Hạ Tưởng lại hướng về phía Phó Hiểu Bân khẽ gật đầu:
– Chủ nhiệm Phó, làm phiền đồng chí đưa đồ án quy hoạch quận Hạ Mã ra đây.
Phó Hiểu Bân giống như sớm đã có chuẩn bị, lấy ra một tấm bản đồ Quy hoạch thành phố được làm trước khi thành lập quận Hạ Mã và đặt giữa bàn.
Hạ Tưởng cũng không xem, mà trực tiếp dùng tay chỉ và nói:
– Những quy hoạch mà Cục quy hoạch thành phố đã làm, địa điểm quảng trường Nhân dân hiện tại, chính xác là trung tâm quận. Nhưng quy hoạch không kịp thay đổi, bởi vì theo sự can dự vào của các nhà đầu tư ngày càng nhiều, diện tích quy hoạch của quận Hạ Mã so với diện tích định ra từ trước đã mở rộng hơn một phần ba có dư, hơn nữa trọng tâm của khu nội thành đang chuyển dời về phía Đông…
Hạ Tưởng vừa nói, vài vị Ủy viên thường vụ đều tò mò mà cầm lấy bản đồ quy hoạch, chăm chú nhìn.
Hạ Tưởng lại khẽ gật đầu với Trần Thiên Vũ, Trần Thiên Vũ cũng sớm đã có chuẩn bị, lại lấy ra một tấm bản đồ quy hoạch. Hạ Tưởng vẫn như trước, đến xem cũng không xem, lấy tay chỉ vào bản đồ quy hoạch của Trần Thiên Vũ nói:
– Tôi muốn các đồng chí của Cục Quy hoạch quận để thích ứng với nhu cầu phát triển mới của quận Hạ Mã dưới tình thế trước mắt, làm lại bản đồ quy hoạch. Mọi người có thể tổng hợp so sánh một chút, xem bản đồ quy hoạch nào phù hợp với sự phát triển trước mắt của quận Hạ Mã.
Hạ Tưởng không cần xem hai tấm bản đồ quy hoạch đã có thể thẳng thắn mà nói, hiển nhiên trong lòng đã sớm có đầy đủ chi tiết, toàn bộ phương hướng phát triển trong tương lai và quy hoạch của quận Hạ Mã, đều có ở trong lòng.
Đại bộ phận Ủy viên thường vụ đều tò mò mà đem hai bản quy hoạch đặt song song cùng một chỗ và nhìn kỹ. Bản đồ quy hoạch cũng không phức tạp, đơn giản mà ghi rõ địa điểm nhà đầu tư thích nhất, cùng với nơi cư trú của dòng người đông đúc. Chỉ cần so sánh một chút là có thể nhìn ra manh mối, cái gọi là Quảng trường Nhân dân là cách nói về trung tâm Quận, cũng chỉ là một ý tưởng tình nguyện, bởi vì tình thế toàn bộ quận Hạ Mã là phía Đông phát triển quá nhanh, phía Tây quá chậm, phía Nam bởi vì có sông Hạ Mã và nội thành, không có không gian, mà hướng bắc chính là huyện Thường Sơn, không phù hợp với triển vọng lâu dài của quận Hạ Mã.
Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận ở phía tây quận Hạ Mã, so sánh với sự đông đúc dân cư và nhà cao tầng san sát ở, phía tây dân cư rất thưa thớt, khu chung cư được khai phá và cơ cấu thương nghiệp không nhiều, làm cho người ta cảm giác bản đồ quy hoạch quận Hạ Mã như một cây búa, phía Đông là đầu cây búa, to lớn mà cồng kềnh, phía tây là cán gỗ, gầy trơ xương đến mức rất đáng thương.
– Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận là cơ cấu quản lý và phục vụ, liệu có phải nằm ở trung tâm quận hay không, không quan trọng, Quảng trường Nhân dân nếu phục vụ cho quần chúng nhân dân, nhất định phải quy hoạch lâu dài, tận khả năng kiến tạo ở nơi dân cư đông đúc, nếu không sẽ mất đi ý nghĩa tạo sự thuận lợi cho quần chúng, tập trung lòng dân. Đề nghị của tôi là, đem Quảng trường Nhân dân quy hoạch lại về phía Đông của quận, gần với địa điểm đoạn phía Đông của sông Hạ Mã, tân quảng trường và sông Hạ Mã liên kết thành một, càng có thể thể hiện ra được niềm vui thư nhàn, buông lơi và ngắm cảnh.
Hạ Tưởng vốn xuất thân từ ngành xây dựng, về thiết tưởng ở phương diện quy hoạch, so với Bạch Chiến Mặc thì lành nghề hơn.
Hắn chậm rãi mà nói, hiển nhiên đã có chuẩn bị vô cùng đầy đủ.
– Kết hợp với ý kiến của chuyên gia cục quy hoạch, rồi liên hệ đến thực tế quận Hạ Mã, lại trưng cầu ý kiến chuyên gia cục Quy hoạch thành phố, tôi cho rằng, phía Đông quận Hạ Mã lấy phát triển nhà ở và sản nghiệp loại hình tập trung làm chủ, phía tây, xây dựng khu bán buôn lớn và công nghiệp kỹ thuật cao làm chủ. Địa điểm thôn Phương Bắc quá xa xôi, nhưng nếu có xí nghiệp hiện đại đến quận Hạ Mã, có thể đến thôn Phương Bắc xây dựng nhà xưởng, nơi đó yên tĩnh mà không khí ít ô nhiễm, thích hợp xây nhà máy, nhưng không thích hợp với thị trường bán buôn, tất cả thị trường bán buôn nếu lấy dân cư mà nói, dân cư càng đông đúc kinh doanh mới càng thịnh vượng. Cho nên đề nghị của tôi là, một lần nữa quy hoạch lại Quảng trường Nhân dân đến gần đoạn phía Đông sông Hạ Mã. Quy hoạch Quảng trường Nhân dân cũ phân chia lại cho Tập đoàn Đạt Tài, thôn Phương Bắc và địa điểm chệch về hướng Tây khác, tạm gác lại về sau khai phá, chờ xí nghiệp hiện đại đến.
Sau khi Hạ Tưởng nói xong, hội nghị thường vụ trở nên lặng như tờ, rất lâu sau cũng chưa có ai chủ động lên tiếng.
Còn có cái gì tốt hơn để nói đâu? Hiện tại mặc kệ là phía Bạch Chiến Mặc, hay là phái trung gian, hoặc là phía Hạ Tưởng, đều hiểu được chỗ đáng sợ của Hạ Tưởng là ở chỗ này, đã không làm việc thì thôi, nhưng khi đã ra tay, nhất định có kế sách vẹn toàn!
Hạ Tưởng trong lòng đã có đầy đủ chi tiết và hình như nghĩ tới mọi khả năng, người khác sẽ phản bác như thế nào, sẽ đưa ra những ý kiến bất đồng ra sao? Mấu chốt vẫn là, cái hắn nói rất có lý, chưa kể nói và làm đều đâu ra đấy, mọi người nghe xong những giảng giải của Hạ Tưởng, và kết hợp so sánh với hai bản quy hoạch khác nhau, liên tưởng đến thế cục trước mắt của quận Hạ Mã, có thể nói những phương án mà Hạ Tưởng đã nói là phương án tốt nhất cũng là duy nhất, chẳng những lý do Bạch Chiến Mặc đưa ra đứng không vững chân, mà vấn đề Khang Thiếu Diệp và Lý Ứng Dũng đưa ra,toàn bộ đều được giải quyết dễ dàng.
Bạch Chiến Mặc không nghĩ tới Hạ Tưởng chẳng những chuẩn bị vô cùng đầy đủ, còn quy hoạch lại phương hướng phát triển sau này của quận Hạ Mã, không khỏi vô cùng tức giận nói:
– Chủ tịch quận Hạ, những quy hoạch mới mà anh đã làm, tôi thân là Bí thư, mà sao không biết gì là sao?
Hạ Tưởng đối với sự nghi ngờ của Bạch Chiến Mặc không hề căng thẳng, ngược lại như là không có việc gì mà nói:
– Chỉ là bước đầu quy hoạch, là một ý kiến mang tính xây dựng, đang định đệ trình để Bí thư Bạch xem qua, vừa lúc Bí thư Bạch nhắc tới vấn đề thuộc về đia điểm Quảng trường Nhân dân, tôi liền mượn cơ hội này đưa ra, đơn giản thừa dịp để tất cả mọi người đều có hứng thú, hôm nay sẽ thảo luận cả đề tài quy hoạch, cũng cùng đề xuất, thảo luận để có một kết quả.
Bạch Chiến Mặc còn có một loại phẫn nộ vì bị Hạ Tưởng lường gạt, rõ ràng là ông ta đề nghị mời họp hội nghị thường vụ, thảo luận vấn đề đất xây dựng khu bán buôn của Tập đoàn Đạt Tài, kết quả thì ngược lại, Hạ Tưởng theo đà phát triển, chẳng những thành công phản bác ông ta, còn muốn thừa cơ thảo luận thông qua quy hoạch hoàn toàn mới của quận Hạ Mã, quả thực là coi thường quyền uy của nhân vật số một là ông ta.
Bạch Chiến Mặc đã nghĩ lập tức biểu thị phản đối, không ngờ ông ta còn chưa kịp mở miệng, Mộ Duẫn Sơn liền giành trước nói:
– Tôi tán thành đề nghị của Chủ tịch quận Hạ, trên cơ bản Quảng trường Nhân dân giao cho Tập đoàn Đạt Tài không có dị nghị gì, cách nhìn của Chủ tịch quận Hạ càng nhìn sâu xa một chút, trên phương diện quy hoạch và xây dựng kinh tế, đều có cách nhìn nhận hơn chúng tôi. Trên thực tế việc cấp đất xây dựng cho Tập đoàn Đạt Tài và quy hoạch lại quận Hạ Mã, xem như nhất thể, là một việc, nếu hiện tại đề xuất, thì vừa khéo thảo luận thông qua là được rồi,, đỡ phải đệ trình lần nữa lên Ủy viên thường vụ thảo luận, cũng là lãng phí nhân lực và thời gian.
Mộ Duẫn Sơn vừa dứt lời, Đằng Phi lập tức tán thành:
– Đồng ý. Nghe Chủ tịch quận Hạ giải thích, tôi mới bừng tỉnh ngộ, vẫn cảm thấy Chủ tịch quận Hạ suy nghĩ tương đối trọn vẹn.
– Đồng ý!
Tạ Nguyên Thanh khẽ cười một tiếng, tuy rằng hắn biểu hiện coi như bình thường, tuy nhiên Bạch Chiến Mặc nhìn thấy như là giống châm chọc gã.
– Đồng ý!
Trần Thiên Vũ cũng lập tức tỏ thái độ.
– Đồng ý!
Hoàng Kiến Quân nói rất hùng hồn.
– Đồng ý!
Biện Tú Linh mỉm cười, trong toàn bộ hội nghị thường vụ cô là người thoải mái vui vẻ nhất.
– Đồng ý!
Phó Hiểu Bân không chịu thua kém, cũng đúng lúc tỏ thái độ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |