– Xây dựng kinh tế Quận Hạ Mã là công việc quan trọng nhất gần đây của thành phố, đồng chí Phồn Nhiên trước chọn đến quận Hạ Mã thị sát công tác, là chuyện tốt, chứng minh đối với nhiệm vụ của chính quyền có đề ra đường lối tìm tòi, tôi rất ủng hộ.
Vu Phồn Nhiên uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, mỉm cười một chút, lại theo thứ tự đi kính rượu Lý Đinh Sơn và Cao Hải.
Vu Phồn Nhiên nếu lựa chọn ở lại, còn có thể cùng mọi người chuyện trò vui vẻ, Hạ Tưởng có chút đánh giá cao về y, thắng không kiêu dễ dàng làm được, bại không giận sẽ rất khó, y ngược lại hồn nhiên làm như không có chuyện gì, dường như vừa rồi thất bại trong chuyện thăm dò ý tứ đối phương đối với y một chút cũng không có ảnh hưởng.
Sau khi yến tiệc kết thúc, Vu Phồn Nhiên cố ý tìm một cơ hội song hành với Hạ Tưởng, nhỏ giọng nói một câu:
– Tiểu Hạ, Chủ tịch tỉnh Ngô nhờ tôi thăm hỏi anh, ông nói, anh có thời gian gọi điện thoại cho ông.
Hạ Tưởng hiểu Vu Phồn Nhiên là nhắc nhở hắn sự tình hôm nay, hướng Ngô Tài Giang giải thích, hắn liền cười nói:
– Được, được, Thị trưởng Vu cứ yên tâm.
Từ đầu đến cuối, Hạ Tưởng đều vẫn khách sáo mang theo cảm giác xa cách, không tạo cho Vu Phồn Nhiên sự kỳ vọng khẩn thiết.
Tiệc đầy tháng cũng thành cuộc đấu sức, Hạ Tưởng là do bất đắc dĩ, người trong chốn quan trường, thật đúng là thân bất do kỷ. Đứa con mới đầy tháng, đã trở thành cái cớ cho mọi thế lực khắp nơi thăm dò và cạnh tranh, khiến hắn không biết làm sao. Nhưng nếu lựa chọn quan trường, phải chuẩn bị tâm lý chịu đựng áp lực mọi mặt.
Chỉ có điều khiến Hạ Tưởng trong lòng thiếu tự tin chính là, Vu Phồn Nhiên cuối cùng tại thành phố Yến sẽ đi con đường như thế nào?
Vả lại mỏi mắt mong chờ, vừa đi vừa nhìn.
Hạ Tưởng mượn lễ đầy tháng của con trai, cử hành một cuộc hội tụ nhỏ, buổi tối hôm đó, Phó Tiên Phong cùng một đám người cũng tổ chức một cuộc gặp gỡ đông đảo người, sở dĩ nói đông đảo người, là bởi vì chẳng những trong tỉnh có Thôi Hướng, Mã Tiêu, ở thành phố có Phó Tiên Phong, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Trần Ngọc Long, còn có Bí thư quận ủy quận Hạ Mã Bạch Chiến Mặc, Phó bí thư Khang Thiếu Diệp.
Tụ hội là do Phó Tiên Phong triệu tập mời dự họp.
Phó Tiên Phong triệu tập mọi người tụ cùng một chỗ mục đích là thảo luận tình hình trước mắt của tỉnh thành, bởi vì từ khi Tống Triêu Độ tiếp nhận chức vụ Phó chủ tịch thường trực tỉnh, Cao Tấn Chu tiến nhập vào hội nghị thường vụ, Phó gia đã chịu thiệt hại nghiêm trọng từ trước đến nay chưa hề có. Phó Tiên Phong sau vài ngày tinh thần sa sút, lại lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu, chuẩn bị một lần nữa bố trí bước kế hoạch tiếp theo.
Tuy rằng ở phương diện lớn có Phó chủ tịch thường trực tỉnh thất lợi và Đàm Long điều đi, ở phương diện nhỏ có Thời Trang Hàng Hiệu bị người nhìn chăm chú, khiến Phó Tiên Phong cảm thấy không hài lòng với mọi chuyện gần đây, y vô cùng buồn bực. Nhưng y được ông cụ cho phép, có được quyền lực lớn lao từ sự điều động của Phó gia, khiến y cảm thấy cầm quyền trong tay, nên hả lòng hả dạ.
Phó Tiên Phong trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, quyết định mô phỏng theo Ngô gia sử dụng đầy đủ các quyền lực trong tay, chuẩn bị lại lần nữa khiêu động tỉnh Yến và tình hình thành phố Yến.
Ý tưởng của Phó Tiên Phong, bước đầu tiên, ở trong tỉnh, lấy ích lợi lôi cuốn Diệp Thạch Sinh dựa vào Phó gia, thỏa hiệp với Thôi Hướng, bước thứ hai, Diệp Thạch Sinh và Thôi Hướng sau khi kết hợp nhất tề không chia rẽ, lại khiêu động ích lợi thành phố Yến, điều Phương Tiến Giang đi, người mà Phó gia phân công đảm nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ, từ đó nắm quyền lực nhân sự thành phố Yến.
Phương Tiến Giang lý lịch kinh nghiệm được rồi, đưa gã lên bất kỳ một thành phố nào đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy, chắc chắc gã cũng sẽ không cự tuyệt.
Việc này còn vướng mắc ở chỗ Diệp Thạch Sinh, Diệp Thạch Sinh không gật đầu, Thôi Hướng một cây chẳng chống vững nhà, khó có thể chống lại sự liên kết của Diệp Thạch Sinh và Mai Thái Bình. Tuy nhiên chỉ cần Diệp Thạch Sinh thỏa hiệp, ông và Thôi Hướng lập trường thống nhất. Mai Thái Bình cho dù phản đối, cũng khó kháng cự lại.
Trừ phi đến lúc đó Phạm Duệ Hằng và Mai Thái Bình có chung tiếng nói, tuy nhiên giữa Phạm Duệ Hằng và Mai Thái Bình không có tình bằng hữu gì và ích lợi chung, bọn họ nếu liên kết chỉ có một khả năng… Hạ Tưởng từ giữa dàn xếp.
Lúc này cần phải để cho Bạch Chiến Mặc ra mặt, nếu Bạch Chiến Mặc gây ra chuyện, khiến Hạ Tưởng ở quận Hạ Mã ốc còn không mang nổi mình ốc, hắn đến lúc đó không có cách nào nhúng tay vào tình hình của tỉnh, đại sự có thể thành.
Cho nên mấu chốt vấn đề giai đoạn đầu ở chỗ, như thế nào đả động Diệp Thạch Sinh.
Thời gian Diệp Thạch Sinh đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy không dài, nhưng ông tuổi tác không nhỏ, đã 62 tuổi, nếu làm hết một nhiệm kỳ, vừa lúc đến tuổi về hưu, rất có khả năng liền trực tiếp từ nhiệm, duy trì chức tỉnh bộ đợi dưỡng lão. Nhưng nếu triển khai hoạt động, do Phó gia ra mặt giúp ông an bài một chức vụ cấp phó quốc, cho dù là chức quan nhàn tản, cũng xem như cả đời cấp phó quốc, xem như công đức viên mãn, ông có thể cảm động hay không?
Khẳng định có.
Căn cứ theo sự quan sát của Phó Tiên Phong, Diệp Thạch Sinh còn có chí tiến thủ, ông sở dĩ mạnh mẽ đẩy mạnh điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, chính là nghĩ muốn nóng lòng làm ra chiến tích, muốn trước khi đến tuổi tiến thêm một bước nữa.
Người trong quan trường không đạt được mục đích cuối cùng, ai cũng không chịu vứt bỏ niềm ao ước và nổ lực lên cao.
Phó Tiên Phong cảm thấy có thể cùng Diệp Thạch Sinh đạt đến thỏa hiệp, y chuẩn bị đưa cho Diệp Thạch Sinh hai lựa chọn. Một là hiện tại từ nhiệm, đến Hội đồng nhân dân đảm nhiệm phó Chủ tịch Quốc hội, không có thực quyền, nhưng cam đoan có sự đãi ngộ của một người lãnh đạo quốc gia, là sẽ có con đường tương đối an toàn. Một là cho Phó gia thời gian hai năm triển khai hoạt động, hai năm sau, lạc quan một chút có thể lấy được vị trí Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc kiêm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, nếu bảo thủ một chút, có thể cũng lấy được chức uỷ viên quốc hội.
Phó gia ở thủ đô thực lực tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng Diệp Thạch Sinh bản thân có chiến tích, kinh nghiệm lý lịch cũng đủ, đệ trình đi lên cũng dễ nói chuyện, nếu bắt đầu triển khai hoạt động, phí sức lực cũng sẽ không quá lớn.
Mấu chốt là Diệp Thạch Sinh hậu trường trung ương không đủ cứng rắn, mạnh mẽ, hai năm sau có thể sẽ lui xuống, Diệp Thạch Sinh đến lúc đó mất đi chỗ dựa vững chắc, cũng có thể trực tiếp mất sạch mọi thứ, ngay cả một chức phó quốc nhàn tản cũng mò không đến. Cho nên nếu Phó gia ra mặt chủ động đề xuất giúp Diệp Thạch Sinh triển khai hoạt động, không sợ Diệp Thạch Sinh không động lòng.
Hơn nữa theo Phó Tiên Phong biết, Ngô gia, Mai gia và Khâu gia đều không có ý định lôi kéo Diệp Thạch Sinh, khiến y cho rằng cơ hội có thừa. Mà hiện tại giữa Hạ Tưởng người đang ở quận Hạ Mã và Diệp Thạch Sinh ít có sự tương tác, lại bởi vì mâu thuẫn chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp trong tỉnh giảm đi, giữa Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng liên minh tạm thời có dấu hiệu buông lỏng. Lúc này ra tay, đúng là thời cơ.
Vì thế, Phó Tiên Phong còn đặc biệt cùng ông cụ thông qua mấy lần điện thoại, thỉnh giáo ông cụ như thế nào thực thi chiến lược từ trên xuống dưới, ông cụ cũng đưa ra không ít ý kiến xây dựng, trên cơ bản khẳng định suy nghĩ của y.
Phó Tiên Phong còn có một quyết tâm là nhất định phải đạt được.
Hơn nữa nói đến Thời Trang Hàng Hiệu đối diện Quốc tế Yến Xuân giáp mặt lộ ra, xấu hổ mà lộ ra thái độ dữ tợn, chính là kiếm chỉ Thời Trang Hàng Hiệu, hơn nữa y cũng làm cho người ta trải qua không ngừng âm thầm điều tra, rốt cục làm rõ người phía sau màn chính là Vệ Tân, khiến cho y trong lòng vô cùng không vui. Vệ Tân là người của Liên Nhược Hạm, Liên Nhược Hạm là người của Hạ Tưởng, đây có phải là chủ ý của Hạ Tưởng hay không, y còn chưa dám khẳng định, nhưng nếu Vệ Tân quen biết Hạ Tưởng, Phó Tiên Phong xem ra, Hạ Tưởng thoát không khỏi can hệ, bởi vì Quốc tế Yến Xuân rõ ràng là nhằm vào Thời Trang Hàng Hiệu, nhất định đối chọi với Thời Trang Hàng Hiệu.
Thậm chí sẽ tìm ra cách đưa Thời Trang Hàng Hiệu vào chỗ chết.
Lại có sự kiện lần trước Phó gia thất bại, Phó Tiên Phong liền hoài nghi Hạ Tưởng đóng vai trò nhân vật trung gian không vinh dự, tuy rằng không có chứng cứ xác thực chỉ hướng Hạ Tưởng, Phó Tiên Phong gần như đã có thể khẳng định Hạ Tưởng tuyệt đối sẽ dùng hết sức lực mà đứng đối lập với Phó gia, cho dù hắn và Ngô gia hiện tại quan hệ căng thẳng, nhưng hắn khẳng định vui vẻ giúp Mai gia và Khâu gia, hơn nữa Tống Triêu Độ lên chức, đối với Hạ Tưởng rõ ràng thật là tốt.
Phó Tiên Phong đơn phương tình nguyện cho rằng Hạ Tưởng chính là người trung gian, khiến y căm thù đến tận xương tuỷ.
Đương nhiên Hạ Tưởng thấy Phó Tiên Phong đơn phương tình nguyện chính là sự thật, tuy nhiên hắn có chết cũng không thừa nhận, coi như Phó Tiên Phong là đơn phương tình nguyện được rồi.
Phó Tiên Phong lại căm hận Hạ Tưởng, hiện tại muốn nắm lấy Hạ Tưởng không có cách nào. Y cũng hiểu được, ở quận Hạ Mã, trí tuệ chính trị của Bạch Chiến Mặc không thể so sánh với Hạ Tưởng, có lẽ dựa vào quyền uy của nhân vật bí thư giỏi giang, có thể tạm thời miễn cưỡng đè áp Hạ Tưởng, khiến hắn bó tay bó chân, nhưng cũng không biết làm sao với Hạ Tưởng. Ở thành phố cũng là như thế, y cũng không động được Hạ Tưởng, ở thành phố chẳng những có Trần Phong bảo vệ Hạ Tưởng, còn có Lý Đinh Sơn và Cao Hải, chủ yếu chính là có Phương Tiến Giang.
Phương Tiến Giang thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, nắm quyền trong tay, trở ngại lớn với kế hoạch của y. Nắm giữ không được quyền hành nhân sự, y không động được một sợi lông Hạ Tưởng, trừ phi Hạ Tưởng chủ động phạm sai lầm, hơn nữa sai lầm lớn mới động được hắn một chút, nhưng Hạ Tưởng từ trước đến nay lươn lẹo, hơn nữa đối nhân xử thế lại điềm đạm, chắc chắn, khiến chính hắn phạm sai lầm, gần như không có khả năng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |