Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 6 » Phần 67

Quan Trường – Quyển 6

Phần 67

– Chú Lỗ, cháu là Hạ Tưởng, cháu lên là muốn nói chuyện với chú, rốt cuộc vì sao lại phải lấy cái chết ra liều mình như vậy ?

Hạ Tưởng không để lộ thân phận của hắn, sợ lão Lỗ sinh ra tâm lý mâu thuẫn, vẻ mặt ôn hòa nói

– Cả đến chết còn không sợ, thì còn chuyện gì gây khó dễ được ? Còn có chuyện gì không thương lượng được ?

Có lẽ ánh mắt trong veo và thái độ ôn hòa của Hạ Tưởng đã làm lão Lỗ dao động, hoặc là Hạ Tưởng đã nói trúng làm nội tâm lão xúc động, tay lão hạ thấp xuống một chút, tuy nhiên vẫn nắm chắc cái bật lửa, lại hỏi một câu:

– Rốt cuộc cậu là ai ? Cậu nói thay cho ai ?

– Cháu là Hạ Tưởng, một thanh niên bình thường. Cháu sẽ chẳng nói thay cho bên nào hết, cháu chỉ muốn biết chân tướng sự việc và tâm sự của chú Lỗ, trời lạnh quá, muốn đưa áo bông cho chú mặc thêm. Cho dù có khó khăn gì, có chuyện gì khó xử, cũng không thể để cái lạnh làm tổn hại đến thân thể. Thân thể suy sụp thì cho dù có tiền cũng không dùng được, có phải hay không ?

Hạ Tưởng không xưng hô theo kiểu cách của người trong quan trường đứng trên cao nhìn xuống, gọi là ‘Người lớn tuổi’ mà gọi thẳng một cách thân thiết là ‘chú Lỗ’, liền dễ dàng phá được tâm lý phòng bị của lão, khiến lão không có tâm lý đề phòng.

Quả là lão Lỗ cũng không chịu nổi lạnh, dù sao mấy chục tuổi rồi, thấy áo bông trong tay Hạ Tưởng, không khỏi động tâm, lo nghĩ nói:

– Vậy cậu ném áo lại đây cho tôi.

Hạ Tưởng ném áo bông qua, rồi ngồi lên trên một thanh cốp pha gỗ, lấy một giọng bình thường hỏi han chuyện nhà mà nói:

– Chú Lỗ năm nay đã bao nhiêu tuổi rồi ? Cháu thấy chắc chú cũng ít hơn cha cháu mấy tuổi. Cha cháu năm nay 55 tuổi.

Lão Lỗ ngẩn người, trước tiên là mặc thêm áo bông, rồi mới nói:

– Tôi 53 tuổi, cũng có một đứa con lớn gần bằng cậu, tuy nhiên con tôi nó…

Đôi mắt lão đỏ lên, nước mắt rơi xuống:

– Nếu nó cũng sinh khí dồi dào giống như cậu, tôi, tôi, tôi cũng không phải liều mạng thế này, nó bệnh nặng lắm…

Hạ Tưởng thở dài, sau lưng mỗi một người đáng thương lại có một câu chuyện bi thảm, một cuộc sống gia đình bất hạnh, trên cơ bản hắn có thể đoán được chuyện lão Lỗ tự thiêu hôm nay cũng là vì bị bức đến bước đường cùng.

– Anh Lỗ bị bệnh gì vậy ?

Biết rõ không nên hỏi nhưng Hạ Tưởng vẫn không kìm nổi hỏi một câu

– Cháu có quen bác sĩ ở bệnh viện số hai, có thể sẽ giúp được.

Lão Lỗ lắc đầu:

– Không giúp được đâu, vô dụng thôi, nó bị tăng urê-huyết, bác sĩ nói phải có ba trăm nghìn tệ mới có thể chữa khỏi được, có đập nát cả cái bộ xương già này bán đi cũng không đủ ba trăm nghìn tệ…

Hạ Tưởng liền càng kiên quyết với phán đoán của hắn, lại hỏi:

– Tập đoàn Kim Thụ nợ thôn Tiểu Đấu các chú bao nhiêu tiền ?

– Nợ, nhiều hơn, hơn bốn trăm nghìn tệ, chia ra mỗi người được hơn năm nghìn tệ. Bí thư chi bộ thôn nói cho tôi biết, chỉ cần tôi có thể ra mặt đến Tập đoàn Kim Thụ đòi tiền nợ, ông ta sẽ làm chủ đứng ra thu của mỗi người mấy trăm tệ, sao cho đủ ba trăm nghìn tệ cho con tôi chữa bệnh.

Nói xong, lão Lỗ giàn dụa nước mắt, khóc không thành tiếng

– Không gian không phải thương nhân, Tập đoàn Kim Thụ có thể xây một toà nhà cao nhất thành phố vậy mà lại nợ chúng tôi hơn bốn trăm nghìn tệ không trả, bốn trăm nghìn này đối với họ chỉ là một sợi tóc, mà sợi tóc này có thể cứu mạng con tôi, thật là không có lương tâm, nợ tiền mà trở thành người giàu, còn muốn đuổi chúng tôi đi. Tôi, tôi, dù sao con tôi chết, tôi cũng không còn hy vọng, cũng lắm thì chết ở nóc nhà bọn họ, xem tòa nhà cao nhất này của bọn họ có thể trụ lại yên ổn hay không !

Gió lại càng to, mưa lớn hơn nữa, nhưng trong lòng Hạ Tưởng lại trầm xuống.

Hắn không tin Tập đoàn Kim Thụ nợ tiền thôn Tiểu Đấu, bởi vì hắn biết trình tự làm việc khi đó, Tập đoàn Kim Thụ và thôn Tiểu Đấu không trực tiếp liên hệ. Tập đoàn Kim Thụ là một trong những xí nghiệp đầu tiên vào quận Hạ Mã, lúc ấy người phụ trách chính là Cao Hải.

Nếu không phải Cao Hải giữ lại khoản tiền của Tập đoàn Kim Thụ, tham ô nhét vào hầu bao của ông ta thì chính là Bí thư chi bộ thôn Tiểu Đấu ở giữa động tay động chân, lấy tiền làm của riêng. Tâm tư Hạ Tưởng trở nên nặng trĩu, cho dù là tình huống nào, trước khi trả tiền hay sau khi giải phóng mặt bằng, trên thực tế thiệt thòi nhất vẫn là dân thôn.

Chưa nói đến chuyện số tiền bị nhiều tầng cắt xén, còn đáng nói nhất là khoản tiền đã để một năm rưỡi mà không xử lý, lấy đủ loại lý do để khước từ, vì cái gì ? Chính là khoản tiền nhiều như vậy để ở ngân hàng một khoản thời gian thì có thể ở giữa kiếm tiền lãi suất. Chỉ mỗi việc khiếm tiền lãi suất thì đã tốt, nhưng càng vô lương hơn chính là tiền chuyển nhượng mỗi mẫu đất là bốn mươi nghìn tệ, lại nói với dân thôn chỉ có hai mươi nghìn tệ, chênh lệch hai mươi nghìn tệ, đã bị một hội chia hết lợi ích. Giận nhất chính là thậm chí cuối cùng hai mươi nghìn tệ đó cũng không đến được tay dân thôn, mà tìm đủ các lý do như là thu phí hoặc đem đi gửi ngân hàng, muốn có được tiền trong tay thì còn xa, còn khó hơn lên trời.

Chuyện lão Lỗ gặp chỉ là một hình ảnh thu nhỏ trong vô số những nỗi thống khổ trong quá trình giải phóng mặt bằng mà thôi.

Hạ Tưởng đứng dậy, đi về phía xa hơn rồi nói:

– Chú Lỗ, chú ngồi xuống trước, cháu đi tìm điện thoại, hỏi tình hình cụ thể một chút…

Hắn lo di động sẽ gây ra hỏa hoạn, trong lúc vô ý mà châm lửa thân mình tẩm xăng của lão Lỗ.

Hạ Tưởng đi đến một chỗ đủ xa gọi điện thoại cho Cao Hải:

– Chú Cao, chú còn nhớ rõ lúc chú chủ trì Ủy ban nhân dân thành phố giải phóng mặt bằng ở thôn Tiểu Đấu quận Hạ Mã, Tập đoàn Kim Thụ đã bỏ vốn mua đất thôn Tiểu Đấu, tiền chuyển nhượng là bao nhiêu mỗi mẫu đất không ?

– Thôn Tiểu Đấu à ?

Cao Hải đang ngủ trưa thì bị Hạ Tưởng đánh thức bất ngờ, có chút mơ hồ, trong lòng hơi bực vì bình thường Hạ Tưởng rất lễ phép, sao hôm nay lại có vẻ lạnh như băng vậy ? Tuy nhiên ông ta cũng không nghĩ nhiều, hồi tưởng lại một chút , nói:

– Vị trí của thôn Tiểu Đấu cũng không tệ, giá chuyển nhượng đất khá cao, tổng cộng hơn 50 mẫu, lúc ấy Tập đoàn Kim Thụ mua trên dưới 100 mẫu, tổng cộng là hơn năm mươi triệu tệ.

Hạ Tưởng nghe tiếng Cao Hải có vẻ lơ mơ mới nhận ra là chắc ông ta đang ngủ trưa, vội nói:

– Quên mất là chú Cao đang nghỉ trưa, thật có lỗi đã quấy rầy chú.

Cao Hải nghe giọng Hạ Tưởng có gì đó không bình thường, không khách sáo với Hạ Tưởng:

– Tiểu Hạ làm sao vậy, có chuyện gì ?

Hạ Tưởng nói chuyện dân thôn Tiểu Đấu đến Cao ốc Hỏa Thụ gây rối, cố ý cường điệu một câu:

– Số tiền đó đã bị cắt xén, hơn nữa mức cắt xén còn không nhỏ…

Hắn cũng là có ý muốn thử xem, Cao Hải là người chủ trì, lúc đó là Phó thị trưởng, quyền lực rất lớn, muốn tham ô dễ như trở bàn tay.

Trên điện thoại không khí trầm lại một lát, Hạ Tưởng biết chân tay Cao Hải cũng không phải quá sạch sẽ. Tuy rằng trong lòng đã có dự đoán, nhưng vẫn không khỏi có chút thất vọng, mặc dù hắn cũng hiểu Cao Hải không giống hắn, hắn không thiếu tiền, cũng có đủ đường để phát tài, nhưng Cao Hải thân là ủy viên thường vụ Phó thị trưởng, nếu chỉ sống dựa vào tiền lương thì đúng là khó sống, khẳng định cũng có thu vào một ít tiền đen. Nhưng đối với Hạ Tưởng, có những loại tiền cầm một chút cũng bình thường nhưng có những loại tiền là tuyệt đối không thể dính vào.

Ví dụ là tiền mồ hôi nước mắt của nông dân, ví dụ như là tiền bồi thường giải phóng mặt bằng, tiền quỹ dưỡng lão, tiền quỹ an sinh xã hội. Chỉ như là quỹ an sinh xã hội cũng liên quan tới vụ án có số tiền hơn mười tỷ tệ, trong mắt Hạ Tưởng, động vào tiền lương hưu của dân chúng chính là động vào tiền hộ mệnh của mấy triệu người già, không bắn chết là chưa hết phẫn uất của dân !

Cũng may Cao Hải chỉ im lặng trong thời gian rất ngắn đã nói:

– Dựa theo thủ tục bình thường thì hơn năm mươi triệu tệ xuống đến thôn Tiểu Đấu còn khoảng hơn bốn mươi triệu tệ. Về chuyện Chi bộ thôn Tiểu Đấu sau đó chia ra như thế nào thì Ủy ban nhân dân thành phố không can thiệp vào.

Cuối cùng Hạ Tưởng cũng thở phào một cái, sau khi khấu trừ thuế thành phố giữ lại hơn mười triệu tệ là bình thường, nói cách khác, cho dù Cao Hải và vài người nhân viên có động tay động chân một chút cũng nhiều lắm là ở mức mấy trăm nghìn tệ, rất nhiều người, tính đầu người chia ra cũng không được nhiều lắm.

– Cháu biết rồi, cảm ơn chú Cao.

Hạ Tưởng rất có cảm tình với Cao Hải, hắn cũng sợ Cao Hải che giấu quá kỹ, đến lúc đó hắn tra xét ra thì liền bị đặt ở thế khó cả đôi đường, tuy nhiên vì chuyện về lâu về dài sau này, hắn lại nói thêm một câu:

– Cháu có mấy dự án cũng không tệ lắm, nếu trong tay chú Cao có tiền nhàn rỗi, cháu sẽ giúp chú đầu tư một chút. Không biết có kiếm được nhiều tiền không nhưng cam đoan là giàu có thì không thành vấn đề.

Cao Hải hiểu được ý tứ trong lời nói của Hạ Tưởng, ông ta cũng biết Hạ Tưởng là người cẩn thận, khẳng định là sự việc ở thôn Tiểu Đấu không nhỏ, nói không chừng cuối cùng sẽ phải truy cứu, điều tra cả số tiền ra vào trong tài khoản, ông ta lập tức nhận ra được tính nghiêm trọng của sự việc, vội nói:

– Đã từ lâu nghe nói cháu có ý nghĩ làm ăn buôn bán, chú Cao cũng không phải là người ngoài, chú nói thật, chú cũng có mấy triệu gửi ở ngân hàng, đến lúc đó sẽ giao cho cháu hết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 19
Thân ảnh cổ xưa kia đúng là Vĩnh Hằng Ma Hoàng, sư tôn của Tam Khuyết là Vĩnh Hằng Ma Hoàng, bí mật này người biết không nhiều lắm, nếu không có Tam Khuyết hướng Giang Nam nhắc tới qua sư tôn của mình cùng Quang Vũ Thần Đế có cừu oán, Giang Nam cũng sẽ không biết hắn đúng là truyền nhân của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hạ Thiên – Quyển 3
Sáng thức dậy sớm thì tinh thần tỉnh táo hơn gấp trăm lần, tối qua tuy Hạ Thiên ngủ rất muộn và thức dậy rất sớm nhưng vẫn cực kỳ phấn chấn tinh thần. Nhưng cũng vì quá tinh lực mà hắn mới lật ngửa Tôn Hinh Hinh lên bắt đầu hoạt động giảm bớt tinh lực, Tôn Hinh Hinh đáng thương bị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Miêu Nghị – Quyển 5
Địa phương đội thuyền lên bờ lần này chênh lệch rất xa vị trí Miêu Nghị lên bờ lần đi Tinh Tú Hải trước, tối thiểu cũng khiến cho hắn thở phào nhẹ nhõm. Giữa bản đồ có ghi chú một điểm, chính là cung điện sở tại Tinh Tú Hải Tây Phương Tú Chủ, cũng là địa điểm cuối cùng dành cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba