– Đã phát hiện hành tung của nghi phạm tại thành phố Đan Thành. Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn ra lệnh cho toàn bộ cảnh sát ở thành phố Đan Thành xuất kích, nhưng vẫn là chậm một bước, khiến hung thủ tẩu thoát. Hiển nhiên, hung thủ đã sớm có chuẩn bị, hơn nữa còn có nội ứng giúp y, hiện tại chắc là y đã trốn ra khỏi tỉnh Yến.
Thực ra Tống Triêu Độ có hơi bất mãn với cách làm của Hạ Tưởng nhưng lại không đành lòng phê bình hắn, không muốn hắn mất đi lòng nhiệt huyết quá sớm, bởi vì người trong chốn quan trường đều là lão luyện có thừa nhưng nhiệt tình thì không đủ. Còn Hạ Tưởng dù sao tuổi cũng trẻ, lại không phải người không có chừng mực, Tống Triêu Độ liền càng có ý muốn Hạ Tưởng trưởng thành theo con đường của ông ta, đến khi Hạ Tưởng cần sẽ giơ tay giúp đỡ hết sức có thể.
– Mấy nghi phạm bắt được tại hiện trường đã khai ra đầu sỏ của chúng tên là Vương Đại Pháo, người lái xe chính là y. Về phần Vương Đại Pháo do ai sai bảo thì bọn chúng không rõ. Bây giờ chỉ có bắt được Vương Đại Pháo mới có thể bắt được hung thủ thực sự phía sau.
Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Tống Triêu Độ không vui. Bởi vì Vương Đại Pháo có thể trốn thoát khỏi thiên la địa võng của cảnh sát, hiển nhiên là sớm đã có người bày ra con đường chạy trốn cho y một cách tỉ mỉ, hơn nữa trên đường đi còn có người trợ giúp Vương Đại Pháo, người đứng phía sau năng lực không nhỏ.
Khẳng định điểm dừng chân cuối cùng cũng đã chuẩn bị tốt rồi. Trừ phi Vương Đại Pháo tự thú hoặc là xuất hiện sự việc không ngờ, nếu không, muốn bắt được Vương Đại Pháo thì khó khăn không nhỏ. Còn có một chuyện khác là nếu làm quá lên, nói không chừng đối phương giết người bịt miệng, sẽ thành chết không người đối chứng.
Tống Triêu Độ do dự một chút, nói với Hạ Tưởng lo lắng của ông ta.
Nhưng Hạ Tưởng lại lạc quan hơn Tống Triêu Độ nghĩ:
– Không vội, Vương Đại Pháo sẽ có một ngày sa lưới, cảm ơn Phó chủ tịch tỉnh Tống đã quan tâm.
Tống Triêu Độ chưa từng hỏi nguyên nhân vì sao Hạ Tưởng tự tin, ông ta đưa điện thoại cho Tống Nhất Phàm, bởi vì Tống Nhất Phàm ở bên cạnh đã sớm đòi được nói chuyện với Hạ Tưởng.
– Anh Hạ, có muốn em đến Bắc Kinh với anh không ? Nếu không em xin nghỉ nửa tháng đi chăm sóc anh, hiện tại anh có khỏe lại chưa ?
Tống Nhất Phàm vẫn không thay đổi tính cách vốn có của cô, vừa nói đã là hỏi liên tiếp.
Hạ Tưởng cười bất đắc dĩ, bảo cô đến chỗ hắn sao ? Xin đừng, cô đến đây không quấy rối thì đã cảm ơn trời đất rồi. Tuy nhiên ngẫm lại cô cũng là có lòng tốt, nên nói:
– Không cần phiền toái vậy, em cứ đến trường, khi nào anh về thành phố Yến sẽ đến thăm em.
Tống Nhất Phàm mất hứng:
– Khẳng định là bên cạnh anh không thiếu người chăm sóc, em biết. Anh chê em ầm ĩ, em cam đoan sẽ ngoan ngoãn, được không ?
Hạ Tưởng liền khuyên giải, an ủi cô vài câu, mới làm cho cô từ bỏ ý định trong đầu. Được, cô gọi điện thoại tới không phải muốn an ủi hắn mà là muốn đến giúp vui đây mà.
Tuy nhiên trước khi Tống Nhất Phàm gác máy lại nói một câu:
– Có phải y tá ở bệnh viện Bắc Kinh đều xinh đẹp hay không ?
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-6-full/
Cả đêm không được yên tĩnh, điện thoại không ngừng, gần như tất cả người hắn quen biết đều gọi điện thoại tới. Cho dù là mấy người Phùng Húc Quang, Tôn Hiện Vĩ lòng đầy căm phẫn hay là mấy người Tiêu Ngũ, Lý Hồng Giang giận không kìm được, cùng với mấy người Trần Phong, Lý Đinh Sơn, Cao Hải quan tâm thật lòng, còn có mấy người Mai Thái Bình, Khâu Tự Phong an ủi, đều khiến Hạ Tưởng cảm nhận được tình cảm dạt dào.
Hạ Tưởng cố ý giải thích với mấy người Tiêu Ngũ, Tôn Hiện Vĩ, nhất định phải thay hắn đến bệnh viện số hai của tỉnh thăm hỏi lão Tiền cho tốt, dùng thuốc tốt nhất, mời thầy thuốc tốt nhất, từ từ bổ sung dinh dưỡng đầy đủ, Tiêu Ngũ đồng ý ngay, nói là sẽ chăm sóc cho lão Tiền như anh em ruột vậy. Cả Tôn Hiện Vĩ cũng không nói đùa một câu, nói là lập tức đưa mấy trăm ngàn tệ cho người nhà lão Tiền, sau đó lại cấp cho lão Tiền một căn nhà ở thành phố, sẽ lo cho cả nửa đời sau của lão…
Đối với lão Tiền, Hạ Tưởng trong lòng băn khoăn, cảm thấy lão bị thua thiệt nhiều lắm. Chờ hắn trở lại thành phố Yến, nhất định phải đến gặp trực tiếp cảm ơn lão thật xứng đáng, nếu không có lão Tiền thì hiện giờ chắc hắn không thể tưởng tượng nổi sẽ thế nào.
Sau đó Liên Nhược Hạm không chịu nổi phiền hà, muốn cho Hạ Tưởng được nghỉ ngơi, liền bắt hắn tắt di động.
Hạ Tưởng quả thật cũng mệt mỏi, thân thể mệt mỏi, đầu óc cũng mệt mỏi, suy nghĩ quá nhiều vấn đề, hắn quả thật rất mệt mỏi, vừa rảnh tay điện thoại liền say sưa đi vào giấc ngủ.
Hạ Tưởng ngủ một giấc ngon vô cùng, có cảm giác ngủ thẳng cẳng, đến tận chiều ngày hôm sau mới dậy, rồi màn đêm lại buông xuống, thành phố Yến đã xảy ra rất nhiều sự việc….
Sau khi hội nghị ở Bắc Kinh kết thúc, đầu tiên là Tôn Định Quốc và Hoàng Kiến Quân suốt đêm khẩn cấp về thành phố Yến. Tôn Định Quốc mời họp hội nghị khẩn cấp ở Thành ủy suốt đêm, Hoàng Kiến Quân cũng tham gia cuộc họp hội nghị khẩn cấp buổi đêm tại Quận ủy.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-6-full/
Màn đêm buông xuống nhưng trong phòng họp Tỉnh ủy vẫn đèn đuốc sáng trưng, hơn mười vị ủy viên thường vụ toàn bộ đến đông đủ, dưới sự chủ trì của Bí thư Tỉnh ủy Diệp Thạch Sinh, mời họp hội nghị lâm thời khẩn cấp.
Ba cấp cùng triển khai, nhất định là một đêm không ngủ, Hạ Tưởng ngủ được một giấc sâu cũng có thể đoán được tối nay sẽ có bao nhiêu người khó ngủ, nhưng hắn cũng không lo được nhiều như vậy, việc hắn nên làm đã làm xong, tình hình phát triển, ít nhất hướng lớn sẽ không chệch khỏi những gì hắn đã dự đoán. Hắn chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng sức.
Hội nghị Tỉnh ủy cuối cùng đưa ra quyết định, hoàn toàn khẳng định hành vi xả thân cứu người của Hạ Tưởng, cho rằng trong sự kiện Cao ốc Hỏa Thụ, hành động hắn áp dụng là quyết định chính xác, yêu cầu Thành ủy và Quận ủy nghiêm túc điều tra chuyện khoản tiền đền bù đã giao cho thôn Tiểu Đấu. Kết quả điều tra ra được cho dù là ai thì tuyệt đối sẽ không nhân nhượng, nhất định phải cho dân thôn một lời giải thích, đồng thời yêu cầu cơ quan công an các cấp dốc sức truy tìm và điều tra hung thủ, nhất định phải đem hung thủ ra trước công lý, không tiếc cái giá nào phải trả.
Không như hội nghỉ ở Tỉnh ủy khá ôn hòa, hội nghị ở Thành ủy thành phố Yến thì như có một khối thuốc nổ. Đầu tiên là Tôn Định Quốc vừa mới được vào hội nghị thường vụ lên tiếng, mười phần như lửa đốt, nói chuyện không lưu tình chút nào:
– Ý kiến của tôi có ba điểm, thứ nhất là cắt chức ngay lập tức Phó cục trưởng phân cục cảnh sát quận Hạ Mã, Lục Tiểu Khu. Thứ hai là xử phạt nặng Phó cục trưởng Cục Công an thành phố Tần Thì Vũ. Thứ ba là Phó bí thư Quận ủy quận Hạ Mã Khang Thiếu Diệp, Đảng phải xử phạt một lỗi nặng.
Đảng xử phạt một lỗi nặng tương đương với trực tiếp khiến Khang Thiếu Diệp dừng lại tại cấp bậc hiện tại, về sau vĩnh viễn hết hy vọng thăng tiến. Lục Tiểu Khu khó có thể giữ được, Tần Thì Vũ có thể được điều ra khỏi thành phố Yến, nhưng Khang Thiếu Diệp thì không thể xử như vậy được, Phó Tiên Phong kiệt lực phản đối:
– Xử phạt đồng chí Khang Thiếu Diệp như vậy là quá nặng, ông ta là người đầu tiên tới hiện trường, không có công cũng có lao, cho dù không có bản lĩnh chỉ huy như đồng chí Hạ Tưởng, nhưng tốt xấu gì ông ta cũng là một trong hai lãnh đạo của quận Hạ Mã đích thân tới hiện trường. Cho dù vì vấn đề năng lực không làm được việc thì cũng coi như có lòng. Nếu như vậy mà vẫn xử phạt ông ta, sẽ làm lạnh lòng các cán bộ Đảng viên khác.
Lý do của Phó Tiên Phong cũng thật là phong phú.
– Tôi hoàn toàn tán thành ý kiến của đồng chí Định Quốc. Chỉ bổ sung thêm một chút, đối với nguyên nhân gây ra sự kiện dân thôn Tiểu Đấu bộc phát, đề nghị Thành ủy và Quận ủy quận Hạ Mã thành lập một tổ điều tra liên hợp đến nắm giữ thôn Tiểu Đấu, điều tra rõ người nào đã cắt xén khoản tiền bồi thường của dân thôn Tiểu Đấu, truy cứu đến tận cùng người có trách nhiệm !
Lý Đinh Sơn bình thường luôn ôn hòa nho nhã, hôm nay lại hùng hổ, thái độ mạnh bạo bất thường.
Động tới Hạ Tưởng không khác nào chính là động đến ông ta ! Lý Đinh Sơn nhớ lại thời kỳ khởi đầu nhưng năm tháng cùng nhau ở huyện Bá, nhớ tới Hạ Tưởng bình tĩnh tươi cười, trước sau như một, ông ta liền cảm thấy khó chịu từng đợt. Hận không thể trước mặt mọi người đánh Phó Tiên Phong hai cái tát !
Nhưng cũng chỉ là nghĩ mà thôi, ông ta chỉ có cách nhìn chằm chằm một cách lạnh lùng vào Phó Tiên Phong vài lần, sau đó còn nói:
– Tôi đề nghị đồng chí Cao Hải ở Thành ủy làm tổ trưởng tổ điều tra !
– Tôi tán thành đề nghị thành lập tổ điều tra. Đối với chuyển xử phạt Lục Tiểu Khu và Tần Thì Vũ, tôi cũng tôn trọng ý kiến của đồng chí Định Quốc. Tuy nhiên, đối với vấn đề của Khang Thiếu Diệp, xử phạt hơi nặng, dù sao ông ta cũng là Phó bí thư Quận ủy quận Hạ Mã, là một trong những người phụ trách trong Đảng ủy, nếu Đảng xử phạt nặng một cách dễ dàng có phải sẽ gây bất lợi cho việc triển khai công tác về sau của quận Hạ Mã không ?
Ngoài dự đoán của mọi người chính là Hồ Tăng Chu cũng có ý kiến rõ ràng dứt khoát về việc xử phạt Khang Thiếu Diệp, tỏ rõ là phản đối.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |