Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 6 » Phần 92

Quan Trường – Quyển 6

Phần 92

Vốn trong lòng Tào Thù Lê đầy lo lắng hãi hùng, cứ luôn nghĩ không biết hắn bị thương thành ra như thế nào rồi, chắc là sẽ hốc hác khó chịu nhiều, không ngờ mặt mày hắn hồng hào lại còn có người đẹp ở bên, còn cười với vẻ xấu xa, không khỏi vừa tức vừa hận, ở đây cũng không có người ngoài, tủi thân và chua xót trong lòng bỗng cùng nhau trào dâng, nước mắt rơi như mưa:

– Anh đúng là không có lương tâm, không thèm để ý gì đến mẹ con em ! Em và con đã lo lắng, sợ hãi biết bao nhiêu, anh có để trong lòng chút nào không ? Thôi đi, không chào đón chúng em thì chúng em đi là được.

Tào Thù Lê nửa thật nửa giả tức giận mà xoay người bước đi.

Trong lòng Hạ Tưởng mềm nhũn, lòng đau thắt lại, vội vàng xuống giường đuổi theo, không ngờ dùng sức quá mạnh, chân vừa đặt xuống đất thì cảm thấy sau lưng tê rần, khựng lại giữa chừng, hừ một tiếng liền ngã nhào xuống đất, trong miệng vẫn còn nói:

– Cô bé Lê đừng giận, anh chỉ muốn đợi một thời gian nữa mới gặp em…

Làm sao Tào Thù Lê có thể bỏ đi được, chỉ là làm bộ vậy thôi, vừa thấy Hạ Tưởng ngã xuống đất mới biết quả thật hắn bị thương, lập tức lại mềm lòng, vội xoay người quay lại:

– Anh lớn chừng này rồi, sao còn làm cho người ta đau lòng như vậy chứ ?

Liên Nhược Hạm cũng vội giơ tay nâng Hạ Tưởng dậy cười nói:

– Cô bé Lê, em đừng trách anh ấy, anh ấy giữ thể diện, không muốn hình tượng đẹp trai tuấn tú của mình bị hủy hoại trong chốc lát, cho nên muốn sau khi đẹp trai trở lại mới gặp em. Em đột nhiên xuất hiện, đánh anh ấy một đòn trở tay không kịp, anh ấy xấu hổ đó mà…

Hạ Tưởng bị hai người phụ nữ thay nhau công kích, đành phải chịu thua trận, một lần nữa quay lại giường ngồi, đưa tay ôm lấy con trai, lấy tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé của con mà hỏi:

– Con ngoan, mấy hôm nay sữa mẹ có ngon không ? Có phải mẹ con vừa mới tức giận thì sữa sẽ không ngọt phải không ?

Tào Thù Lê lập tức tai hồng mặt đỏ lên, oán trách nói:

– Anh không thể đứng đắn một chút hả ?

Tiêu Ngũ vội quay đầu đi, giả bộ đang nói chuyện với Phượng Mỹ Mỹ, tỏ ý là anh ta không nghe thấy gì hết. Đáng tiếc hành động của Tiêu Ngũ không che giấu được, hành động giấu đầu hở đuôi càng làm cho Tào Thù Lê xấu hổ hơn, thực là muốn đến véo tai Hạ Tưởng một cái.

Vừa mới thấy tai hắn mới phát hiện tai vẫn đang sưng đỏ chưa hết, lại quay sang nhìn tay hắn, mới thấy cũng có vết bỏng nhỏ, không khỏi tự dưng lại buồn, nước mắt lại một lần nữa trào ra:

– Anh… em, em hận anh.

Liên Nhược Hạm hiểu rõ trong lòng cảm nhận của Tào Thù Lê, cô chẳng phải cũng đối với Hạ Tưởng là vừa hận vừa yêu sao ? Nguyên nhân chỉ là có khi hắn làm cho người ta yêu đến khắc cốt ghi tâm, có khi lại làm cho người ta hận đến ngứa răng. Chỉ đó điều Hạ Tưởng vẫn luôn là Hạ Tưởng, là Hạ Tưởng có một không hai. Nếu yêu hắn, sẽ chấp nhận tất cả con người hắn, bao gồm cả khuyết điểm, lòng nhiệt huyết và tính kích động của hắn.

Liên Nhược Hạm giơ tay kéo Tào Thù Lê qua:

– Được rồi, được rồi, em hận anh ấy cũng tốt, thương anh ấy cũng tốt, anh ấy cũng vẫn vậy thôi. Đừng đau lòng nữa, thực sự là anh ấy không việc gì nữa rồi, có thể ăn có thể ngủ, còn có cả các cô y tá xinh đẹp ở đây, anh ấy vui quên cả trời đất rồi.

Chỉ chốc lát sau, cuối cùng Tào Thù Lê cũng lấy lại bình tĩnh, liền ôm con cùng với Liên Nhược Hạm, Phương Mỹ Mỹ đi xuống nhà ăn cơm, chỉ còn Tiêu Ngũ ở lại với Hạ Tưởng. Điều khiến Hạ Tưởng không nói gì là Hạ Đông không có chút hứng thú nào đối với hắn, sau khi nhìn thấy hắn, không có chút nhiệt tình và phản ứng nào. Nếu bảo nguyên nhân là vì nó còn quá bé, thì tại sao nó lại có vẻ thích thú khác thường với Liên Nhược Hạm, cứ nhìn chằm chằm vào Liên Nhược Hạm không tha.

Liên Nhược Hạm mừng đến ôm Hạ Đông không chịu buông tay.

Mấy người kia vừa đi, trước tiên Tiêu Ngũ chủ động nhận sai, còn nói phải chính mắt trông thấy Hạ Tưởng mới yên tâm. Giờ thì yên tâm rồi, tùy Hạ Tưởng xử lý.

Hạ Tưởng mềm lòng, hắn cũng chỉ làm bộ phê bình Tiêu Ngũ hai câu, sau đó liền hỏi tình hình gần đây của lão Tiền.

Lão Tiền được ở phòng chăm sóc đặc biệt, đầu tiên là chữa trị đã. Bác sĩ nói vết thương khá là nghiêm trọng, tuy nhiên chắc là có thể chữa khỏi, nhưng không dám cam đoan sẽ tốt như ban đầu, sau khi nối xương xong thì đi lại bình thường là không thành vấn đề, nhưng không được làm việc nặng.

Lúc ấy Hùng Hải Dương đã nói, mặc kệ tốn bao nhiêu tiền cũng phải chữa khỏi chân cho lão Tiền, cho dù táng gia bại sản anh ta cũng muốn làm cho anh em tốt của anh ta đứng dậy được, nếu không cả đời anh ta khó mà yên lòng, cả đời thấy có lỗi với Chủ tịch quận Hạ. Hùng Hải Dương vừa dứt lời, thì Tôn Hiện Vĩ đến bệnh viện giao một triệu tệ tiền mặt cho bác sĩ, nói mặc kệ tốn bao nhiêu tiền, đều do anh ta một mình chịu hết. Anh ta không tin tòa nhà của anh ta còn không hơn một đôi chân của lão Tiền.

Sau đó Tiêu Ngũ, Lý Hồng Giang và Phùng Húc Quang đều hứa hẹn đòi chi tiền, cần người thì xuất lực, chỉ cần có thể bảo vệ hai chân của lão Tiền, muốn cái gì sẽ có cái đó.

Sau đó Tề Á Nam cũng chạy tới bệnh viện, anh ta đã phái người tới huyện đón người nhà của lão Tiền đến ở trong một phòng hạng sang tại khách sạn Yên Kinh, căn phòng sẽ luôn để cho họ và luôn miễn phí dành cho người nhà lão Tiền.

Tôn Hiện Vĩ không đồng ý, nói anh ta đã chuẩn bị cho lão Tiền một căn hộ 150 mét vuông rất tốt rồi, chỉ chờ sau khi lão Tiền lành vết thương là có thể vào ở, và công ty sẽ sắp xếp trả lão Tiền mỗi tháng ba ngàn tệ, không đi làm được cũng không sao cả, mỗi tháng sẽ cứ thế mà phát ba ngàn tệ.

– Mỗi tháng tôi cũng trả ba ngàn tệ !

Phùng Húc Quang cũng là người trọng tình nghĩa, cảm động sâu sắc vì hành động của lão Tiền.

– Công ty Bất động sản Giang Sơn cũng trả mỗi tháng ba ngàn tệ !

Tiêu Ngũ biết, theo cách đối nhân xử thế của Hạ Tưởng, có lẽ hắn sẽ cảm thấy ba ngàn tệ là còn quá ít.

Bác sĩ cảm động, không phải bọn họ chưa từng gặp qua những công nhân, sau khi bị thương thì bị ông chủ ném xuống mấy ngàn tệ rồi chuồn mất, còn có cả những nhà thầu khoán lòng dạ hiểm độc, thậm chí đến một xu cũng không quan tâm, biến mất luôn không thấy tăm hơi bóng dáng. Không ngờ ông chủ của lão Tiền là Hùng Hải Dương mặt mày thì xấu xí, dáng vẻ thì quê mùa nhưng lại là một người đàn ông có tình có nghĩa.

Đàn ông là phải biết chịu trách nhiệm, nên gánh vác cho tận trách nhiệm.

Vài ông chủ lớn khác, mặc kệ bọn họ xuất phát từ mục đích gì, đều có tâm địa giống nhau, ông ta chưa từng gặp người tốt bao giờ. Nếu có chuyện gì không may xảy ra với người dưới, người muốn thầm chối bỏ trách nhiệm nhiều vô cùng, mà hôm nay, ông ta lại nhìn thấy tình cảm con người chiếu sáng rực rỡ.

Mấy công nhân đều khóc, thậm chí có mấy người nhớ lại trước kia đi theo những ông chủ khác, sau khi bị thương thì lập tức bị đuổi về nhà, đối lập với cảnh của lão Tiền trước mắt, thật sự là một bên là thiên đường một bên là địa ngục. Đi theo một ông chủ như Hùng Hải Dương, đi theo những người hảo tâm trước mắt thì liều mạng cũng đáng.

Đúng Chủ tịch quận Hạ là người tốt, vậy bên người mới có nhiều bạn bè tốt như vậy, như thế nào là đối xử với nhau chân thành ? Chính là trong lúc nguy nan nhất không rời khỏi, không phản bội, không tiếc rẻ bất cứ thứ gì mà giúp đỡ người của người đó, vậy mới đúng với hai chữ ‘bạn bè’ !

Bản thân Chủ tịch quận Hạ cũng bị thương, hắn không cần phải ra mặt cũng có rất nhiều bạn bè thay hắn đến cảm tạ lão Tiền, khiến mấy người công nhân lại một lần nữa cảm nhận được sức hấp dẫn từ nhân cách của Hạ Tưởng. Hơn nữa, bọn họ cũng có thể nhìn ra được mấy ông chủ lớn tranh trước giành sau muốn giúp đỡ lão Tiền đều không phải là diễn trò, mà là thật lòng thật dạ, bởi vì trong mắt những người đó đều ướt những giọt nước mắt nóng hổi.

Đúng vậy, Tôn Hiện Vĩ rưng rưng nước mắt, Tiêu Ngũ rưng rưng nước mắt, Phùng Húc Quang cũng rưng rưng nước mắt !

Tiêu Ngũ là nặng tình nghĩa anh em nhất, trước kia anh ta tâm phục khẩu phục đối với Hạ Tưởng là bởi vì Hạ Tưởng đã giúp đỡ anh ta, đối tốt với anh ta mà không mong được hồi đáp. Hiện tại anh ta kính nể Hạ Tưởng sát đất, không phải bởi vì Hạ Tưởng là lãnh đạo, cũng không phải Hạ Tưởng đã cho anh ta công việc và tất cả những thứ khác, mà là bởi vì cách đối nhân xử thế và sức hấp dẫn từ nhân cách của Hạ Tưởng.

Bởi vì Hạ Tưởng có thể khiến lão Tiền vì cứu hắn mà không tiếc phải trả giá cả sinh mạng, có thể khiến nhóm công nhân kính trọng hắn như thần linh, có thể khiến Tôn Hiện Vĩ, Lý Hồng Giang, Phùng Húc Quang đều là những người một mình độc chắn một ngành sản xuất không dễ dàng gì nể phục ai, lại kính nể hắn không dứt. Tiêu Ngũ chỉ biết, lợi ích chỉ có thể duy trì được nhất thời, nhưng không thể lâu dài, chỉ có thật lòng mới có thể trong lúc nguy nan đổi lấy bạn bè chân chính không rời, không phản bội.

Từ vui sướng đến cùng cực để thấy rõ được chính mình, sau gian nan để thấy rõ được bạn bè !

Tiêu Ngũ vừa nói xong, ngay trước mắt Hạ Tưởng liền không kìm được nước mắt chảy xuống:

– Lãnh đạo, hôm nay tôi dám một lần lớn gan lớn mật, xin ngài cho tôi xem vết thương thế nào…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 20
Từ Đường Nhiên chỉ vào xác chết dưới đất: Hai người này quả nhiên không đồng lòng với chúng ta, lén giấu vật phẩm thanh tiễu, bị phát hiện còn giết người diệt khẩu. Chúng giết hai thuộc hạ của ta, may mắn ta phản ứng nhanh chỉ ăn một thương của Cung Vũ Phỉ, không thì đã chẳng còn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần đưa Trinh Tú đến trường học, cũng không biết mẹ vợ bất ngờ gặp mặt mẹ mình sớm như vậy. Hơn nữa còn nói đến chính mình, nhưng lại nhầm trở thành một người khác. Nếu là Dương Thần gặp được cảnh tượng này, sẽ cười gần chết, hoặc là trút bỏ một lớp da là không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 10
Vào đến trong sơn động, Hàn Lập thấy lão giả họ Phú và Bạch Dao Di đang ngồi đả tọa một cách tự nhiên. Hàn Lập cũng không muốn quấy rầy bọn họ, sau một lúc do dự liền vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một cái trận bàn, sau đó ném lên trên không trung. Tức thì linh quang bắn ra tứ phía, chỉ bao...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba