Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 7 » Phần 11

Quan Trường – Quyển 7

Phần 11

Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Vào lúc Tiền Cẩm Tùng vừa mới đi, không được coi là chức vụ đặc biệt trọng yếu. Nhưng hiện tại thì lại khác, bởi vì có đề nghị về vòng kinh tế thủ đô, thực lực tỉnh Yến sẽ tăng mạnh, đồng thời so với trước kia số người nhìn vào ghế trống của tỉnh Yến nhiều lắm. Hơn nữa ở trong mắt cao tầng, địa vị tỉnh Yến so với trước kia khác nhau rất lớn.

Tình thế luôn trong biến hóa, cho nên nói kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Không phải nói ông cụ Ngô gia và Ngô Tài Dương không thức thời, chỉ là tâm tính bọn họ còn không có nghĩ tới đây, không có thấy rõ địa vị tỉnh Yến thay đổi, ở trong mắt Ngô gia thực lực tỉnh Yến tăng không ít, đồng dạng, ở trong mắt người khác, bao gồm Khâu gia và Mai gia, thậm chí mấy người trong cao tầng, đều có cảm giác không giống nhau

Cũng thế, liền chờ xem thế cục biến hóa là được. Hạ Tưởng tạm thời không nghĩ nữa, mấy ngày nay chạy đông chạy tây tuy rằng vất vả, nhưng thân thể mệt mỏi không tính gì, tâm mệt mới là mệt thực sự. Cùng mấy kiểu người nói chuyện, khiến hắn cũng lao lực quá độ.

Hắn thu hồi suy nghĩ. Ánh mắt rơi xuống người Liên Nhược Hạm, mới phát hiện người cô so với hoa còn đẹp hơn, ngọc dung uể oải, ánh mắt lưu chuyển, đầy phong tình, cánh tay ngọc lộ ra ngoài, vai hơi nghiêng, thuận theo xương quai xanh nhìn xuống phía dưới, một mảnh bóng loáng, hai tòa hương sơn, Hạ Tưởng không thể không động, lại giơ tay sờ một cái, trên người không mảnh che thân, thì ra đã sớm đợi hắn đại giá quang lâm.

Hạ Tưởng không khách khí mà xoay người lên ngựa, cười ha hả:

– Chết dưới hoa lài…

Lời còn chưa dứt đã bị Liên Nhược Hạm cười ngắt lời:

– Là phù dung được không? Anh đã nói sai hai lần.

– Anh thích hoa lài, không thích hoa sen.

Hạ Tưởng hiện tại có chứng sợ hãi phù dung, nhắc tới phù dung, trong đầu liền thoáng hiện hình tượng một nữ nhân người đầy là thịt, nháy mắt đưa tình, liền rất ngán.

– Được, tùy anh, là hoa sen hay hoa lài không quan trọng, chỉ cần anh gắng sức chính là đàn ông tốt.

Liên Nhược Hạm hai tay dùng sức ôm lấy Hạ Tưởng, cắn tai Hạ Tưởng, cười khanh khách không ngừng.

Phụ nữ tốt hiểu được tác dụng của tán tỉnh, hiểu được trêu chọc vừa đúng. So với trước kia, trong sự to gan của Liên Nhược Hạm cũng càng có sự hấp dẫn khiến người ta không thể kháng cự, quả nhiên đã thành thục nữ.

Hạ Tưởng vốn định tiếp tục khiêu khích cô vài lần, không ngờ bị cô khiêu khích ngược lại, không kìm nổi liền vục đầu vào cơ thể Liên Nhược Hạm mà liếm, mà cắn, rồi một lần nữa… à không hai lần nữa dương vật Hạ Tưởng lại khiến cho cô bé giữa hai chân của Liên Nhược Hạm không kìm nổi cảm xúc mà khóc nhè.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-7-full/

Ngày hôm sau cuối cùng ngủ một giấc yên ổn, nói là yên ổn, kỳ thật mới 8 giờ hơn đã dậy, bởi vì Hạ Tưởng mơ mơ màng màng liền giật mình, bỗng nhiên ý thức được một vấn đề ngiêm trọng, nên gặp lão Cổ.

Có lẽ nói, nên gặp Cổ Ngọc. Bởi vì cứ kéo dài, nếu không gặp Cổ Ngọc, cũng thực không biết nói gì.

Cổ Ngọc cũng rất có kiên nhẫn, không gọi điện thoại thúc giục hắn, phỏng chừng cũng là tức giận. Hạ Tưởng ăn sáng xong, nói một tiếng với Liên Nhược Hạm muốn đi gặp bằng hữu, liền lái xe ra cửa.

Tới bên ngoài mới điện thoại cho Cổ Ngọc.

– Anh đi đâu để có thể nhìn thấy em đây?

– Anh đi đâu cũng không thấy được, em không muốn gặp anh.

Cổ Ngọc quả nhiên tức giận.

– Anh cũng thật thảnh thơi, mỗi ngày gặp người này gặp người kia, thật đúng là một người rất bận rộn. Ông nội cũng không bận bằng anh.

Tiếng Lão Cổ ở một bên vang lên:

– Bảo Hạ Tưởng đến nhà, nó biết là ở đâu…

Lần trước Hạ Tưởng đã đến một lần, tự nhiên biết chỗ, liền đối với Cổ Ngọc nói:

– Quả thật có việc vội, anh cũng là thân bất do kỷ, được rồi, anh hiện tại đi đến, vừa lúc nếm thử khả năng đầu bếp của em đã tiến bộ chưa.

– Được, nhanh lên đến đây, trên đường thuận tiện mua hai túi nước tương, em làm đồ ăn cần dùng.

Cổ Ngọc lại hết giận, chỉ bảo Hạ Tưởng làm việc.

Hạ Tưởng không nói gì, hắn khi nào thì cũng trở thành đi mua nước tương rồi? Mua nước tương cũng không phải là chuyện tốt gì, về sau hay gọi mua nước tương nghĩa là người không có việc gì, thành đại danh từ. Người trong quan trường, ai cũng không muốn trở thành người không có việc gì.

Tới nhà lão Cổ, cảnh sắc như trước, chỉ có điều bởi vì mùa đông, một mảnh suy bại. May mắn còn có cây sồi xanh có thể duy trì được màu xanh, cũng coi như có vài phần sức sống.

Cổ Ngọc mặc quần áo bó sát người, kéo tay áo, cong lưng, đang ở trong sân làm một cá rô phi. Cô mặc tạp dề, eo nhỏ, mông cong, tròn mà thẳng, trơn mà sáng, khiến Hạ Tưởng từng được nhận thức tư vị trong đó vừa thấy, không khỏi bị kiềm hãm. Theo sau lại vội thu hồi suy nghĩ, xem Cổ Ngọc làm bếp.

Hạ Tưởng không thích ăn cá, nếu nói phải ăn hai miếng, thì chỉ ăn một chút rô phi, bởi vì rô phi xương ít thịt tươi.

Thấy Hạ Tưởng tiến vào, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cổ Ngọc đầu tiên là đỏ lên, sau đó lại lạnh lùng:

– Anh còn biết đến? Tuyệt không đem lời em nói để ở trong lòng, chứng minh trong lòng anh không có em.

– Ai nói không có em?

Hạ Tưởng ha hả cười, giơ tay đem một gói to đưa tới trước mặt Cổ Ngọc.

– Đây, em bảo anh mua hai túi nước tương, anh liền mua cho em mười túi, thế nào, em muốn một chiếc lá, anh cho em cả một khu rừng.

– Trời ạ, em chỉ cần dùng hai túi để làm cá, bình thường em lại không làm cơm, chỉ có lúc anh tới mới làm. Anh mua nhiều như vậy, dùng như thế nào cho hết?

Cổ Ngọc ngạc nhiên mà kêu lên.

– Đó là vấn đề của em, không liên quan tới anh.

Hạ Tưởng khoát tay, định vào nhà, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lại quay người lại, nhỏ giọng hỏi một câu.

– Ông tìm anh có chuyện gì vậy?

– Ông nội không cho em nói với anh…

Cổ Ngọc hì hì cười, lại làm cái mặt quỷ, hướng trong nhà nhìn xung quanh vài lần, phát hiện lão Cổ không có để ý đến động tĩnh bên ngoài, lại nói nhỏ.

– Dường như là vấn đề Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy gì đó, trong lúc vô tình em chợt nghe ông gọi điện thoại nói một câu, cũng không có lưu tâm… Anh cũng không được nói là em nói cho anh, nếu không xem em xử lý anh thế nào.

Hạ Tưởng cười khoát tay, xoay người vào nhà, trong lòng lại nghĩ. Ở tỉnh Yến trước kia điều động một cán bộ cấp phó tỉnh, cũng không được nhiều người chú ý lắm, hiện tại thì hơi tí là bốn phương hoạt động, ngay cả lão Cổ cũng để tâm.

Tới trong nhà, chỉ cảm thấy ý xuân dào dạt, bên trong chẳng những ấm áp như xuân, chủ yếu là lão Cổ vô cùng nhàn nhã tự đắc mà ngồi ở trên sô pha, nghe máy quay đĩa kiểu cũ đang phát hí khúc, lại còn đánh nhịp ngâm nga không ngừng.

Nhìn đến tư thế của lão Cổ, Hạ Tưởng thở phào nhẹ nhõm, biết hôm nay không khí nói chuyện sẽ thoải mái vui vẻ một ít, sẽ không như khi cùng gặp mặt Ngô Tài Dương vừa tẻ ngắt lại lạnh lùng.

Nói thật, Hạ Tưởng quen biết lão Cổ cũng có một thời gian, nhưng đối với tính cách của lão Cổ và cách ông đối nhân xử thế thì hắn không dám nói hiểu biết rõ. Lão Cổ dường như khá hiền lành, nhưng cả đời ông chinh chiến, có thể ngồi vào địa vị cao, nếu nói không có thủ đoạn ai cũng không tin. Tuy nhiên lão Cổ vẫn đối với hắn không có ý đồ gì, khiến cho hắn luôn đoán, lão Cổ gần gũi hắn, chẳng lẽ chỉ hoàn toàn xuất phát từ tình bạn?

Chỉ vì muốn có một người bạn vong niên là hắn?

Nếu là lão Cao thì còn đúng, dù sao lão Cao không hẳn là người trong quan trường, cũng không ham quyền lực, đồng thời, lão Cao đối nhân xử thế cũng hơi tản mạn, chỉ say mê thiết kế, tự nhiên sẽ không tập trung vào việc khác được, Hạ Tưởng tự nhận coi như hiểu biết lão Cao, nhưng với lão Cổ, cảm giác vẫn là nửa quen thuộc nửa xa lạ.

Hôm nay vừa vào cửa, thấy lão Cổ thái độ thản nhiên, nhất là ông còn ngâm nga hí khúc khiến cho hắn đầu tiên là giật mình, sau đó lại có một cảm giác như xa lạ khó hiểu.

Lão Cổ gật đầu với Hạ Tưởng, ra hiệu cho Hạ Tưởng ngồi tự nhiên, sau đó vẫn như cũ đánh nhịp hát hí khúc. Hạ Tưởng không có nghiên cứu gì về hí khúc, nhưng có thể nghe hiểu lão Cổ xướng chính là “sa gia banh”. Không thể nói là êm dịu. Nhưng coi như là có bài bản hẳn hoi, nghệ thuật hát khá tốt.

Phỏng chừng Cổ Ngọc không có nói dối, xem ra lão Cổ thật sự là có việc tìm hắn. Nhưng lão Cổ không chút vội vàng, chẳng lẽ lại không phải việc gấp? Hạ Tưởng ngồi ở một bên, cũng không vội, tĩnh tâm thưởng thức chỗ tinh diệu bên trong kinh kịch.

Hát gần mười phút, lão Cổ mới ngừng lại, ha hả cười:

– Tiểu Hạ, năm nay, là năm náo nhiệt của cậu, đúng hay không?

– Vâng, chẳng những náo nhiệt, còn nháo tâm.

Nếu ngay cả Cổ Ngọc cũng nói lão Cổ quan tâm vấn đề ứng cử viên Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, chứng minh hành tung của hắn lão Cổ cũng biết rõ ràng, gặp mặt hai nhà Khâu, Mai sẽ không cần phải nói, cùng Ngô Tài Dương tiếp xúc rồi gây đến nổi ra về không vui, phỏng chừng lão Cổ cũng biết hết, Hạ Tưởng cũng không giấu diếm cái gì nữa.

– Nhưng so ra vẫn kém lão nhân gia, tự do tự tại, còn thoải mái mà ngồi hát hí khúc.

– Hát hí khúc là hát hí khúc, lòng thanh thản là lòng thanh thản, là chuyện khác nhau

Lão Cổ ha ha cười, dùng tay chỉ đậu phộng và hạt dưa trên bàn

– Nào, thoải mái ăn chút gì, tết thì thích thứ này. Khi tôi còn nhỏ cứ mong đến tết, vừa đến tết thì có quần áo mới mặc, vừa đến tết thì có đồ ăn ngon, lúc đó, ngay cả hạt dưa đậu phộng đều là thứ hiếm có…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 5
Chặt Tay... Khói lửa nổi lên khắp bốn phía bên trong Bố Tư Đặc thương hội. Binh lính thủ hạ của Á Hi Bá Ân xông vào, thấy người là giết. Thị vệ bên trong thương hội căn bản không có khả năng chống trả, trong khoảnh khắc đã chết đi một đám. Phỉ Bích bị mấy lời của Hàn Thạc làm cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lưu Phong – Quyển 9
“Chuyện đám tuổi trẻ các ngươi, ta sẽ không xen vào...” Nhạc Tử Lân liếc nhìn Lưu Phong một cách khích lệ liền vô cùng cao hứng đi mất. Ha, vừa thấy liền biết trong lòng nàng có quỷ. Lưu Phong cười hắc hắc, cầm tay Túc Vương phi cùng ngồi xuống, thản nhiên nói: “Túc Vương phi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Miêu Nghị – Quyển 34
Nhân thủ hữu bộ của y có hạn, cό thể tra án, còn điều động cả một đám người để khống chế một môn phái thì hơi quá. Thượng Quan Thanh hầu hạ bên cạnh khen một tiếng. Năng suất làm việc của Giám sát hữu bộ thật đáng kinh ngạc, nhanh thế đã tra ra lai lịch ba cô nương kia trong tình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba