Nghiêm Tiểu Thì mặc chiếc váy dài, tóc dài tung bay nhẹ nhàng, khuôn mặt tuyệt đẹp như một bức tranh, tư thế quả thật làm cho mọi người điên đảo. Cô trang điểm nhạt, không nhìn kỹ tuyệt đối nhìn không ra, đôi mắt tựa như thu thủy, đưa tình ẩn tình, chăm chú nhìn khuôn mặt đen gầy của Hạ Tưởng
Hắn gầy đi… Nghiêm Tiểu Thì trong lòng một tiếng thở dài, thân là nhân vật số một của quận Hạ Mã, khơi mào một trọng trách lớn như quận Hạ Mã, lại là quận mới, cực kỳ phức tạp, lại cộng thêm đấu tranh chính trị phức tạp mà thảm khốc, nam nhân chính là danh từ thay thế của nan nhân (người đảm đương việc khó), trăm công ngàn việc, còn không quên chuyện nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì, quả thật không dễ
Trong nháy mắt, Nghiêm Tiểu Thì không ngờ hơi đau lòng khó hiểu
Cổ Ngọc hôm nay cũng khó được mà mặc một chiếc áo đầm… Cổ Ngọc bình thường mặc quần áo đơn giản nhất, thoải mái thì mặc, xưa nay không cố ý chăm chút cách ăn mặc, xưa nay chính là một bộ dạng thản nhiên… áo đầm trắng ngà chấm hoa, kết hợp với khuôn mặt cười thản nhiên của Cổ Ngọc, cứ như phỉ thúy và bạch ngọc kết hợp với nhau, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, làm người ta cảm giác mới mẻ.
Khác với ánh mắt mang chút u oán của Nghiêm Tiểu Thì là ánh mắt của Cổ Ngọc mang theo nụ cười nghiêng nghiêng mà liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, nhếch môi, rất hàm súc rất tinh nghịch mà cười. Trong mắt Cổ Ngọc, Hạ Tưởng vẫn như cũ, một chút cũng không thay đổi, tinh thần cao, năng lượng tràn đầy… Cô vừa không đa nghi như Nghiêm Tiểu Thì, vừa không có tâm tư kín đáo như Nghiêm Tiểu Thì, chỉ nhìn thấy một mặt mà Hạ Tưởng cố ý biểu lộ bên ngoài, mà không nhìn thấy một mặt khác mà Hạ Tưởng giấu ở sau lưng
Cổ Ngọc tính cách đơn giản, cũng là ước nguyện ban đầu mà Hạ Tưởng tình nguyện ở cùng cô. Ở cùng Cổ Ngọc, Hạ Tưởng có thể hoàn toàn thả lỏng, không cần suy nghĩ quá nhiều chuyện, chỉ là đơn thuần mà ở cùng nhau là được, đơn giản mà thuần khiết. Không giống Nghiêm Tiểu Thì, tâm tư kín đáo, còn có ý tưởng khác, làm cho hắn lúc nào cũng có tâm lý đề phòng.
Bộ dáng của Mai Hiểu Mộc vượt ra ngoài dự kiến của Hạ Tưởng, thiếu chút nữa dọa hắn nhảy dựng, chỉ thấy Mai Hiểu Mộc vẻ mặt tang thương, râu mọc đầy, hai mắt ửng đỏ, quầng mắt đen, rõ ràng là thể hiện của vất vả quá độ, ngủ không đủ giấc, Hạ Tưởng liền thân thiết hỏi han:
– Hiểu Mộc, công việc quan trọng, sức khỏe càng quan trọng, bộ dạng cậu bây giờ đúng là có chút dọa người…
Mai Hiểu Mộc xấu hổ mà cười:
– Gần đây đang phá một vấn đề khó về kỹ thuật, liên tiếp ba ngày ba đêm không có ngủ ngon, lập tức phải đưa ra kết quả rồi, trong lòng rất khẩn trương, có lẽ qua hai ngày sẽ tốt hơn.
Cổ Ngọc thè lưỡi:
– Vấn đề khó về kỹ thuật thì phá được, vấn đề khó về tình cảm thì không dễ phá…
Quả thật đã nhắc đến vấn đề người ta không muốn nhắc, dẫn đến ngượng ngùng, Mai Hiểu Mộc mặt đỏ lên, ánh mắt chuyển về phía Nghiêm Tiểu Thì. Nghiêm Tiểu Thì làm bộ không thấy, đối với tình cảm của Mai Hiểu Mộc, tuy rằng trước đó cô đã nói là nếu như Mai Hiểu Mộc có thể phá được vấn đề khó về kỹ thuật thì cô sẽ suy xét chấp nhận lời tỏ tình của y, nhưng khi chuyện thật sự đã tới trước mắt thì mới phát hiện, chuyện tình cảm quả thật không thể miễn cưỡng
Nghiêm Tiểu Thì liền đúng lúc chuyển hướng đề tài:
– Mời Bí thư Hạ vào ngồi, đứng bên ngoài nói chuyện quá không lễ phép
Nơi Nghiêm Tiểu Thì mời Hạ Tưởng ăn cơm là một nhà hàng mới mở cách nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới Tiểu Thì không xa, tên gọi là Tôm Hương Cay. Hạ Tưởng không có quá nhiều yêu cầu đối với chuyện ăn uống, khách tùy vào chủ, sau khi tiến vào phòng thì lần lượt ngồi xuống, để cho Nghiêm Tiểu Thì tùy ý sắp xếp là được
– Vấn đề sản lượng là một vấn đề lớn cấp bách cần giải quyết trước mắt, từ khi bất động sản Văn Thái và bất động sản Thiên An chủ yếu thúc đẩy nhà ở thông minh và tiết kiệm năng lượng, không ít nhà đầu tư khai phá đến nhà máy tư vấn và mua vật liệu xây dựng kiểu mới. Ngoại trừ nhà đầu tư khai phá của thành phố Yến, nhà đầu tư khai phá của Bắc Kinh và Thiên Tân kể cả các tỉnh khác cũng có không ít người tới tư vấn, triển vọng vô cùng tốt đẹp
Nghiêm Tiểu Thì nghiêm trang mà hướng về phía Hạ Tưởng giới thiệu hiện trạng của nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì, bộ dạng giải quyết việc chung, làm cho người ta một chút cũng không hoài nghi tính chuyên nghiệp và trình độ nghiêm túc của cô, hoàn toàn là giọng điệu hướng về lãnh đạo báo cáo công tác
– Nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì hiện tại cần xây dựng thêm, cần tuyển thêm người lao động, cần phải xin cho vay, còn phải mời bí thư Hạ nâng đỡ đầy đủ trên chính sách
Sự nghiêng lệch mà Nghiêm Tiểu Thì yêu cầu trên chính sách là hợp tình hợp lý. Phương châm chính sách của quận Hạ Mã chính là nâng đỡ công nghiệp kỹ thuật cao, nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới Tiểu Thì là một xí nghiệp kỹ thuật cao đầu tiên danh chính ngôn thuận của quận Hạ Mã, theo lý nên có được sự ủng hộ của Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận, Hạ Tưởng liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý:
– Trực tiếp đệ trình một báo cáo tới văn phòng của tôi, tôi phê duyệt
Nghiêm Tiểu Thì thấy Hạ Tưởng đáp ứng sảng khoái, không khỏi mỉm cười:
– Bí thư Hạ quả nhiên là một quan tốt một lòng vì công, có ngài đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, là may may của người dân quận Hạ Mã
Đối với khích lệ nửa thật nửa giả của Nghiêm Tiểu Thì, Hạ Tưởng không hề để ý mà cười một cái:
– Nói những lời khách sáo như vậy thì không có ý nghĩa rồi, có phải hay không? Vẫn là nói về chuyện có ích… gần đây có đi thăm chủ tịch tỉnh Phạm hay không?
Nghiêm Tiểu Thì mắt đẹp mang nụ cười, lơ đãng liếc mắt nhìn Cổ Ngọc một cái, biết Hạ Tưởng là nói bóng nói gió muốn tìm hiểu hướng đi của Phạm Duệ Hằng, cô khẽ đá Cổ Ngọc một cái ở dưới chân bàn, ý là để cho Cổ Ngọc cũng nói mấy câu, bởi vì Cổ Ngọc vẫn cúi đầu không nói, dường như suy nghĩ cái gì
Không ngờ một chân đá ra, lại cảm thấy không đúng, đã đá lên chân của Hạ Tưởng, Nghiêm Tiểu Thì lập tức mặt đỏ lên, vội lấy động tác uống trà để che giấu một chút, mới nói:
– Chủ tịch tỉnh Phạm gần đây không có gì thay đổi, vẫn như cũ, chỉ là siêng đi lại với thủ đô nhiều một chút, ngoài ra thì quan tâm nhất tới chuyện lớn cả đời của Phạm Tranh
Hạ Tưởng cũng có biết một ít về hướng đi gần đây của Phạm Duệ Hằng, nhưng điều hắn biết chỉ là mặt ngoài, chỉ là phần mà Phạm Duệ Hằng muốn cho hắn biết, từ trong miệng của Nghiêm Tiểu Thì có lẽ có thể có được tin tức hữu dụng khác
Thường xuyên lui tới thủ đô là rất bình thường, tỉnh Yến cách thủ đô gần, cán bộ lớn nhỏ đều thường xuyên lui tới thủ đô, nếu Phạm Duệ Hằng lui tới nhiều, hiển nhiên là đang vận tác ngai vàng Bí thư Tỉnh ủy. Tuy rằng thông thường mà nói sau khi Diệp Thạch Sinh đi rồi, Phạm Duệ Hằng có hi vọng thuận lý thành chương mà tiếp nhận chức vụ, nhưng chuyện trên chính trị khi sóng gió đột nhiên thay đổi cũng không ít, nói không chừng sẽ có lúc nguyện vọng không thành. Phạm Duệ Hằng cũng không muốn thất vọng, nếu như không thể cố định ngồi ở tỉnh Yến thì đối với kiếp sống chính trị của ông ở tỉnh Yến mà nói là một lần đả kích không nhỏ
Ngoài ra, ông quan tâm đại sự hôn nhân của Phạm Tranh cũng là một điểm dừng chân nên có của một người cha, Phạm Tranh quả thật cũng nên đám cưới, chỉ là, con gái nhà ai sẽ trở thành con dâu của chủ tịch tỉnh đương nhiệm, Bí thư Tỉnh ủy tương lai?
Đối với chuyện Nghiêm Tiểu Thì vô ý đá hắn một cái, Hạ Tưởng không có nghĩ nhiều, trực tiếp liền đoán được hẳn là Nghiêm Tiểu Thì đá sai rồi. Nghiêm Tiểu Thì tuy rằng to gan, nhưng dù sao có một khoảng thời gian không có qua lại với cô, cô ở trước mặt hắn cũng có chút gò bó, hẳn là sẽ không ngay trước mặt mấy người mà âm thầm có động tác bất nhã gì
Nghiêm Tiểu Thì cười tủm tỉm mà nhìn Cổ Ngọc, còn nói:
– Phạm Tranh thích Cổ Ngọc, tuy nhiên Cổ Ngọc thích người khác…
Cổ Ngọc đỏ mặt, nhưng lại không kìm nổi liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, dường như đang trả lời Nghiêm Tiểu Thì là cô thích ai… Cô đưa tay nhéo Nghiêm Tiểu Thì một cái:
– Đừng cười em, chuyện giữa chị và Hiểu Mộc mới là rối, còn có tâm tư mà nói em? Vẫn là xử lý chuyện của chị trước quan trọng hơn
Nghiêm Tiểu Thì liếc Cổ Ngọc một cái:
– Chuyện của chị dễ giải quyết, cũng là em rắc rối lớn, không nói rõ là em thích ai, một Phạm Tranh, một Trịnh Nghị thì đủ khiến em phiền toái rồi
Trịnh Nghị có một khoảng thời gian không lộ diện, nhà máy linh kiện của tập đoàn Chúng Đại đã khánh thành, chính là ở gần phía đông của nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì. Hạ Tưởng lần này tới nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì, cũng có ý nghĩ khảo sát nhà máy linh kiện một chút. Bởi vì mặc kệ là trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu hay là nhà máy linh kiện của tập đoàn Chúng Đại, hắn cũng không có tham gia nghi thức khánh thành, đều do Phó Tiên Phong và Lý Hàm ra mặt. Hắn không phải bị đại diện thì là không sắp xếp được thời gian, tóm lại, rất rõ ràng mà tiết lộ một tin tức ra bên ngoài chính là trang trại chăn nuôi và nhà máy linh kiện không phải đầu tư qua tay Hạ Tưởng
Gạt bỏ không đề cập tới giễu cợt giữa Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc, Hạ Tưởng bỗng nhiên ý thức được một vấn đề ác liệt, lúc này liền hỏi:
– Cổ Ngọc, gần đây Trịnh Nghị ngoại trừ bận rộn nhà máy linh kiện, có tiết lộ với em là anh ta đang làm chuyện gì khác hay không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |