– À, vừa rồi quên nói, là Bí thư Hạ cố ý dặn dò tôi phải tự mình gọi điện thoại cho cô…
Bí thư Hạ? Toàn bộ tỉnh Yến có Bí thư họ Hạ không ít, nhưng ở trong mắt Thu Viên, lại chỉ có một người, đó chính là Hạ Tưởng!
Buông điện thoại, Thu Viên hoàn toàn hết buồn ngủ, lập tức khẩn trương, liên tiếp gọi điện thoại ra ngoài, cô đem những nhân viên có khả năng nhất mà cô có trong tay tập hợp lại, chuẩn bị đợi lệnh!
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-7-full/
Đỗ Đồng Quốc từ khi bởi vì sự kiện lần trước của Báo chiều tỉnh Yến mà bị liên lụy, sau khi rời khỏi Báo chiều của tỉnh Yến, liền trở thành phóng viên thường trú của báo Trung Thanh tại tỉnh Yến. Trải qua hơn hai năm cố gắng, hiện tại ngồi vào vị trí Trưởng chi nhánh của báo, có thể nói đường làm quan rộng mở, so với năm đó ở Báo chiều tỉnh Yến tình cảnh không thể so sánh nổi, xem như rất đáng hãnh diện.
Đỗ Đồng Quốc hiện tại đã lấy vợ sinh con, cuộc sống tại thành phố Yến coi như giàu có, tự thấy tình cảnh trước mắt của mình vô cùng vừa lòng. Phụ thân ở huyện Bá về hưu, không rời quê cũ, không muốn đến thành phố Yến dưỡng lão, y cũng không miễn cưỡng. Tuy rằng hiện tại y không tính là kẻ có tiền, nhưng là có nhà có xe, có chút quyền lực, coi như là thành công nhất họ.
Đương nhiên, nếu so sánh với Hạ Tưởng, Đỗ Đồng Quốc tự biết còn kém khá xa. Nhưng Đỗ Đồng Quốc chỉ có chân thành khâm phục Hạ Tưởng, không có một chút ghen tị hay oán hận. Bởi vì tài năng của Hạ Tưởng quả thật y cảm thấy không bằng, hơn nữa Hạ Tưởng trợ giúp y rất nhiều, mà Hạ Tưởng cũng không có yêu cầu bất cứ báo đáp gì, y ngoại trừ khâm phục Hạ Tưởng, còn là vô cùng cảm kích.
Hai tháng gần đây, cùng Hạ Tưởng liên hệ không nhiều lắm, tất cả mọi người đều bận, Hạ Tưởng cũng không phải người hẹp hòi và thích bới móc lý lẽ, không phải là người có liên hệ chặt chẽ hắn mới hỗ trợ, Đỗ Đồng Quốc biết, cho dù y cả năm không liên hệ với Hạ Tưởng, nhưng một khi có việc muốn nhờ, Hạ Tưởng khẳng định sẽ vui vẻ ra tay.
Hạ Tưởng chính là bằng hữu tốt nhất và cán bộ ưu tú nhất trong lý tưởng của Đỗ Đồng Quốc.
Hôm nay Đỗ Đồng Quốc không có nhiều việc lắm, sau khi xử lý xong mấy bản thảo quay lại văn phòng chính, buổi chiều không còn việc gì, liền chuẩn bị hẹn vài bằng hữu, đến hồ ở vùng ngoại ô câu cá. Đỗ Đồng Quốc không thích ăn cá, câu cá chỉ vì thích tiêu khiển vui vẻ, hơn nữa sau khi câu lên, trước khi sắp về còn có thể thả lại, được mọi người gọi vui là Trưởng chi nhánh phóng sinh. Đỗ Đồng Quốc đã nói trước với ông chủ hồ câu, y câu cá, đã trả tiền, sau khi phóng sinh, một mình thả vào hồ nước nuôi, không được để cho người khác câu lại, nếu không y có thừa cách để hồ câu này không thể kinh doanh.
Đỗ Đồng Quốc lên xe, gọi điện thoại hẹn bằng hữu xong, rồi lấy cần câu, ô che nắng và ghế xếp, lái xe rời nội thành. Còn chưa tới địa điểm đã hẹn với bạn, di động liền vang lên.
Đỗ Đồng Quốc cũng biết bình thường buổi chiều điện thoại tìm mình, đều không có chính sự gì, bình thường y chỉ làm việc buổi sáng, mọi người quen biết rõ, nên đều gọi điện vào buổi sáng. Người không quen tất gọi vào buổi chiều, bình thường y cũng là nhìn người mà làm việc.
Nhìn nhìn điện thoại, số lạ, liền do dự một chút không có tiếp nghe. Không ngờ điện thoại gọi không ngừng, tự động tắt rồi vẫn gọi lại, là kiểu không đạt mục đích thề không bỏ qua, Đỗ Đồng Quốc liền giận, cầu người làm việc còn không hiểu lễ phép như vậy, quá biến chất rồi, y bèn tiếp điện thoại, rất không khách khí mà nói một câu.
– Ai đấy?
– Đồng Quốc, buổi chiều là thời gian cậu nghỉ ngơi, không muốn tiếp điện thoại có phải hay không?
Bên trong truyền đến một thanh âm quen thuộc lại thoải mái, là Hạ Tưởng, vẫn là kiểu cũ không thay đổi, giọng điệu tùy ý mà thân thiết.
Đỗ Đồng Quốc đang ở lái xe, lập tức đạp phanh dừng ngay lại, làm cho đằng sau một đống còi xe vang lên, y cũng không thèm để ý tới, vội vàng dừng xe sang bên đường:
– Bí thư Hạ, sao lại là anh? Tôi không biết số điện thoại mới của anh, cho nên vẫn không nghe… Có việc anh cứ chỉ bảo!
Hạ Tưởng ha hả cười:
– Không cần khách khí, là tôi có việc phải nhờ cậu hỗ trợ, mời cậu tới tham gia một cuộc họp báo, đồng thời phát động tất cả bằng hữu trong giới báo chí của cậu, càng nhiều càng tốt, thế nào, có thời gian hỗ trợ hay không?
Không phải vấn đề có thời gian hay không, là vấn đề Hạ Tưởng có việc, Đỗ Đồng Quốc phải ra mặt hỗ trợ, hơn nữa chuyện này với y mà nói, cầu còn không được cơ hội tốt thế để tiếp cận Hạ Tưởng.
Đỗ Đồng Quốc vội vàng mà đồng ý, không có một chút giọng điệu cố ý đắn đo như bình thường y vẫn nói với người khác:
– Không thành vấn đề, lãnh đạo lên tiếng, tôi lập tức làm theo!
Đỗ Đồng Quốc lúc này trở về không đi câu cá cùng bạn bè nữa, lập tức lại huy động tất cả bạn bè làm phóng viên thường trú của các tờ báo cấp quốc gia ở tỉnh Yến, trong 10 phút đã triệu tập mười mấy người tới, mọi người hội hợp cùng một chỗ, chậm rãi đi tới địa điểm mà Hạ Tưởng chỉ định.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-7-full/
Cố Tăng mấy năm trước được sự trợ giúp của Hạ Tưởng, do Khâu Tự Phong giới thiệu, kết bạn với phó Tổng biên tập Tân Hoa Xã, do đó như ý mà nhận chức phó Tổng biên tập phân xã thường trú ở tỉnh Yến của Tân Hoa Xã. Một năm trước, nguyên Tổng biên tập được triệu hồi về văn phòng chính nhậm chức, y thuận lợi tiếp nhận chức vụ Tổng biên tập, so sánh với chức vụ phó tổng biên tập Báo chiều tỉnh Yến trước kia, lại càng tiến thêm một bước, còn có triển vọng phát triển rất tốt.
Đương nhiên theo bình thường mà nói, thoát ly phạm vi khống chế của ban Tuyên giáo tỉnh Yến, Mã Tiêu đã không có khả năng trói buộc y, là chuyện khiến Cố Tăng cảm thấy vui mừng nhất. Dù sao làm người truyền thông, nếu bị Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy nhìn ngứa mắt, ở tỉnh Yến muốn có phát triển thì đúng là chuyện trong mơ, may mắn có Lý Đinh Sơn ra mặt, có Hạ Tưởng hỗ trợ, sau khi y tới thủ đô, vốn không ôm quá lớn hy vọng, không nghĩ tới từ Hạ Tưởng chỉ điểm vẽ rồng điểm mắt, bất ngờ mà mở ra một cánh cửa thành công.
Đối với sự trợ giúp của Hạ Tưởng năm đó, Cố Tăng ghi nhớ trong lòng, không dám quên, nếu đến một lúc nào đó mà có cơ hội thích hợp nhất định phải hồi báo ân tình của Hạ Tưởng năm đó. Chỉ tiếc, từ sau sự kiện lần trước, giữa y và Hạ Tưởng vẫn lui tới không nhiều lắm, hơn nữa Hạ Tưởng cũng không có chuyện trọng yếu gì để y có thể giúp đỡ, khiến cho y vẫn cứ ăn năn mãi.
Hôm nay buổi sáng xử lý một ít sự vụ hằng ngày, Cố Tăng từ trước đến nay phải nghỉ trưa một lát, nếu không buổi chiều sẽ không có sức làm việc. Buổi chiều 2 giờ, y đúng giờ tỉnh lại, đang chuẩn bị mời dự họp một hội nghị trọng yếu, điện thoại đột ngột vang lên. Cách giờ họp không đến 5 phút, y do dự mà nghĩ có tiếp điện thoại hay không, lo lắng có việc gì sẽ ảnh hưởng đến cuộc họp. Bình thường do dự một chút là sẽ không tiếp nghe, hôm nay cũng không biết vì sao, ma xui quỷ khiến thế nào mà cho rằng điện thoại quan trọng hơn, không tiếp không được.
Cố Tăng liền giơ tay cầm lấy điện thoại:
– Xin chào, tôi là Cố Tăng.
– Tổng biên tập Cố khỏe chứ, tôi là Hạ Tưởng…
Từ trong loa truyền tới tiếng nói đã lâu không nghe của Hạ Tưởng…
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-7-full/
Tỉnh ủy, phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy.
Buổi chiều 3 giờ, Diệp Thạch Sinh sau khi nghe Tống Triêu Độ báo cáo công tác xong, tiễn bước Tống Triêu Độ, đứng ở trước cửa sổ, nhìn ra phía ngoài, bên ngoài cửa sổ lá cây xanh mát, ngày mùa hè ánh mặt trời rất tốt. Nhưng Diệp Thạch Sinh tâm tình lại vô cùng không tốt, thậm chí có thể nói, rất kém. Bởi vì Hạ Tưởng đột nhiên mất tích, bởi vì Tập đoàn Tứ Ngưu tố khổ với Tỉnh ủy.
Tập đoàn Tứ Ngưu là một tập đoàn lớn hết sức quan trọng của tỉnh Yến, không chỉ có là lợi nhuận và thuế lớn, còn liên quan đến hình tượng tỉnh Yến. Bởi vì tỉnh Yến ở trong cả nước không có nhiều xí nghiệp có lực ảnh hưởng lắm, Tập đoàn Tứ Ngưu là một trong mười xí nghiệp lớn của cả nước, vì tên tuổi của tỉnh Yến làm rạng rỡ thêm vinh dự không ít, cũng bởi vì Tập đoàn Tứ Ngưu, mới khiến tỉnh Yến vốn không có tên tuổi gì trong cả nước mà có được thương hiệu nổi tiếng.
Tập đoàn Tứ Ngưu khí thế ngất trời, là bởi vì bọn họ quả thật có thực lực, có sức lực để nói điều kiện với Tỉnh ủy.
Tập đoàn Tứ Ngưu có trang trại chăn nuôi xây trải qua sự cụ thể của quận Hạ Mã, Diệp Thạch Sinh nghe thư ký Ma Thu báo cáo. Ma Thu thật không có nói ngoa, ấn tượng với Hạ Tưởng coi như không tồi, rất khách quan mà trần thuật tác dụng lớn của Hạ Tưởng trong quá trình xây dựng trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu ở quận Hạ Mã, cũng không có thêm mắm thêm muối quá nhiều, cũng không có thừa cơ mà nói bất lợi cho Hạ Tưởng.
Ngay cả như vậy, sau khi Diệp Thạch Sinh biết được sự thực trang trại chăn nuôi là do một tay Hạ Tưởng thúc đẩy mới được xây ở quận Hạ, đối với chuyện Hạ Tưởng có thái độ tiêu cực áp dụng trong chuyện bò chết của Tập đoàn Tứ Ngưu, thì rất là bất mãn, thậm chí còn mơ hồ có một tia tức giận, Hạ Tưởng bình thường không phải là người làm việc có chuẩn bị trước mà không có chuẩn bị sau, làm sao chuyện của Tứ Ngưu, những gì đã làm trước kia so với bây giờ như là hai người?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |