Tuy nhiên phỏng đoán dù sao vẫn chỉ là phỏng đoán, cần phải để Khúc Nhã Hân đích thân đến tiếp xúc với Dương Quốc Anh mới biết được Tập đoàn Tứ Ngưu đã có quyết định gì chưa, nếu không tranh thủ thì Hạ Tưởng cũng khó yên lòng. Hắn không phải chỉ vì lợi ích của cả một quận Hạ Mã, mà cũng là vì đưa nguồn sữa xây dựng tại quận Hạ Mã, để dễ gây ảnh hưởng từ gốc ngọn đến quyết định sai lầm sau này của Tập đoàn Tứ Ngưu.
Cho dù hắn cũng rõ, thực ra việc thêm chất Melamine chưa chắc là hành vi của nông trại sữa, nói cho cùng vẫn là nhà sản xuất ngầm cho phép hoặc dung túng, hoặc nhà sản xuất tự tay thêm vào, nhưng nếu trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu xây dựng tại quận Hạ Mã, thì ít nhất hắn có thể danh chính ngôn thuận trực tiếp dùng thủ đoạn chính trị tham gia vào việc quản lý khu nuôi trồng khi sự việc bắt đầu có dấu hiệu nổi lên, xấu nhất cũng phải phơi bày ra, cũng còn hơn làm tổn hại hàng trăm hàng nghìn trẻ em vô tội.
Thân là ba của ba đứa trẻ, Hạ Tưởng lĩnh hội sâu sắc tình cha mẹ đối với những đứa con của mình. Vừa nghĩ đến sẽ có vô số trẻ em vì uống sữa bột ác độc mà bị sỏi thận đau đớn nhường nào, thậm chí bi thảm hơn là cái chết, trong lòng hắn âm ẩm đau.
Suy từ bụng ta ra bụng người, hắn không dám tưởng tưởng Hạ Đông, Liên Hạ hay Mai Đình bất kỳ trẻ em nào bị sỏi hay hỏng thận, hắn sẽ đau đớn, thống khổ thế nào.
– Nếu cần một số thủ đoạn không tử tế lắm thì cô có thể tự quyết định, cần cái gì thì cứ việc nói với tôi, cần phải làm động lòng Tổng giám đốc Dương, khiến bà ta phải đập bàn.
Hạ Tưởng hạ quyết tâm, trực tiếp nói rõ lập trường với Khúc Nhã Hân.
– Trang trại chăn nuôi có thể xây dựng tại quận Hạ Mã hay không rất quan trọng, bất kể là dùng thủ đoàn nào thì chỉ cần đạt được mục đích thì đều là một chuyện có công lớn.
Lập trường kiên định của Hạ Tưởng khiến tinh thần Khúc Nhã Hân bị kích động, cô bỗng đứng dậy:
– Xin Bí thư Hạ yên tâm, có câu này của anh thì tôi sẽ ngày ngày bám lấy Tổng giám đốc Dương, phải khiến bà ta mở miệng. Tôi sẽ coi chuyện này là một nhiệm vụ chính trị để làm, không đạt được mục đích thề sẽ không thôi.
Mặt Khúc Nhã Hân hơi hơi đỏ lên, nhưng lại cực kỳ kiên định, ánh mắt phát ra thần thái khác lạ, hiện rõ thần thái cả người sáng láng. Tuy cô ăn mặc kín đáo nhưng y phục rộng không che đậy nổi thân thể đầy đặn mà nhấp nhô của cô.
Hạ Tưởng cười ha ha, cũng đứng dậy:
– Cũng không cần áp lực lớn quá, cố gắng mà làm là được rồi. Đồng thời cô cũng cần phải nghiên cứu kỹ một chút ưu thế của quận Hạ Mã, để Tổng giám đốc Dương tin là xây dựng trang trại chăn nuôi tại quận Hạ Mã là quyết định thắng lợi đôi đường.
Sau khi Khúc Nhã Hân trở về văn phòng làm việc, tâm trạng vẫn khó bình tĩnh lại. Không ngờ Hạ Tưởng bỗng chốc giao cho cô một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng như vậy, quận Hạ Mã có bốn, năm vị Phó chủ tịch quận, hắn ai cũng không chọn mà lại chọn cô, chính là tín nhiệm cô nhất, khiến cho cô có một sĩ khí kích động có thể chết vì tri kỷ.
Cho dù cô là phụ nữ, nhưng cô không muốn bản thân phụ nữ của chính mình để miêu tả tâm trạng hiện tại của mình. Bây giờ cô thà quên đi giới tính của mình, mà chỉ muốn xem bản thân là thuộc hạ được Hạ Tưởng phó thác trọng trách quan trọng.
Sau khi tâm trạng bình tĩnh lại, Khúc Nhã Hân lấy điện thoại gọi cho Thu Viên, vì cô biết rằng Dương Quốc Anh hơi thích danh vọng. Nếu như cô có thể thuyết phục Thu Viên phỏng vấn Dương Quốc Anh thêm một lần nữa làm mở đầu, phỏng chừng sự tiếp xúc giữa cô và Dương Quốc Anh sẽ có mở đầu cực kỳ tốt đẹp.
Hạ Tưởng sắp xếp công việc cho Khúc Nhã Hân xong, vẫn cảm thấy không yên tâm lắm. Buổi chiều sau khi vào làm, hắn lại đến tìm Trần Thiên Vũ và Kim Hồng Tâm, để hai người họ phân nhau thu thập tư liệu nội bộ Tập đoàn Tứ Ngưu, và nghiên cứu con người Dương Quốc Anh một chút. Đồng thời dặn dò Trần Thiên Vũ phân tích sâu chuyện của Tập đoàn Tứ Ngưu, khi cần có thể làm xong chuẩn bị thay Khúc Nhã Hân .
Tất cả những gì mà Hạ Tưởng làm chính là để đảm bảo tuyệt đối không sai sót, nhầm lẫn.
Sau khi sắp xếp xong tất cả, Hạ Tưởng lại nghĩ rằng sự việc quan trọng, cần phải làm thông tư tưởng với Lý Hàm, nếu không thì lại thể hiện hắn chuyên quyền độc đoán quá.
Hạ Tưởng để Kim Hồng Tâm đến thông báo cho Lý Hàm đến văn phòng của hắn, sau khi hắn tiễn Trần Thiên Vũ đi xong, một mình ngồi trước cửa sổ ngẩn ngơ. Bỗng nhiên lại nghĩ đến theo sau sự kiện xuất hiện ngoài ý muốn của Tập đoàn Tứ Ngưu, theo sau việc Triệu Khang cũng muốn tiến quân vào thị trường bất động sản quận Hạ Mã, theo sau chuyện màn che của đại chiến giữa mình và Nguyên Minh Lượng dần được vén lên, thế cục trong tỉnh, cũng cần phải có hướng đi ngày càng rõ mới đúng…
Hiện tại đại chiến quận Hạ Mã sắp được mở ra, ngoài mặt thành phố gió lặng sóng yên, trên thực tế thì nghe nói ngày Trần Phong rời chức đã được trình lên, mà trong tỉnh tin tức Tiền Cẩm Tùng rời chức đã truyền ra ngoài, nhưng người tiếp nhận chức là ai thì không ai biết, chính là nói cuộc đấu ở Bắc Kinh còn chưa phân thắng bại… Có thể nói là gió thổi mưa giông trước cơn bão.
Chỉ mong trong giai đoạn này Lý Hàm không sinh sự mới tốt.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-7-full/
Cửa vừa vang lên, Lý Hàm bước vào.
Lý Hàm vẫn muốn là bộ dạng cũ, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, đeo chiếc kính kiểu cũ, giống như một vị thầy giáo trung học. Ông cúi đầu bước vào, trong tay cầm một tệp văn kiện, vừa vào đã nói:
– Bí thư Hạ, chuyện miếng đất thôn Thành Tây là thế nào vậy? Rất nhiều tập đoàn lớn đều nhìn trúng miếng đất đó, chuẩn bị dùng để xây dựng nhà xưởng. Nhưng nghe Thiên Vũ nói ngài có dự định khác?
Thật đúng là chuyện gì cũng hướng về một nơi, đến cả Trịnh Nghị cũng có ý muốn với thôn Thành Tây? Hạ Tưởng mỉm cười ra hiệu Lý Hàm ngồi xuống. Hắn không ghế trên, mà là ngồi cạnh bên Lý Hàm, bày ra thái độ nói chuyện bình đẳng.
– Tôi tìm anh tới vừa đúng lúc muốn nói chuyện khu đất thôn Thành Tây…
Hạ Tưởng biết Lý Hàm thích hút thuốc, liền thuận tay lấy ra một điếu đưa qua.
– Tôi định giành miếng đất ấy cho Tập đoàn Tứ Ngưu để xây dựng trang trại chăn nuôi.
– Cái gì?
Lý Hàm nhận lấy điếu thuốc còn chưa châm lửa, liền chấn động.
– Tập đoàn Tứ Ngưu? Trang trại chăn nuôi? Bí thư Hạ, quyết định này quá là khinh suất rồi. Một trang trại chăn nuôi không những không mang lợi ích gì đến, không thể thúc tiến kinh tế quận Hạ Mã phát triển, mà còn có khả năng mang lại sự ô nhiễm và ảnh hưởng mặt phụ. Lại nói thêm một miếng đất lớn tốt như vậy mà dùng để nuôi bò thì quá là lãng phí rồi. Tôi thấy không thích hợp lắm.
Thái độ Lý Hàm rất kiên quyết, trực tiếp phủ định hoàn toàn.
Nhìn từ ngắn hạn, trang trại chăn nuôi đương nhiên không mang lợi ích đến quận Hạ Mã bằng khu sản xuất linh kiện thiết bị điện gia dụng màu trắng. Nhìn từ dài hạn, càng không bằng khởi công dự án bất động sản có lợi cho việc nâng cao tổng sản lượng kinh tế. Trên thực tế, Hạ Tưởng cũng biết rõ hắn khởi công dự án trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu không những thao tác phiền phức, công việc giai đoạn đầu rườm rà, với lại quả thực mang lại lợi ích kinh tế cho quận Hạ Mã không rõ ràng lắm, dễ bị người ta lên án.
Nhưng có những chuyện lại cần phải lâm vào, cũng chỉ có nắm nguồn sữa trong tay thì mới có thể ngăn chặn sự kiện Melamine tái diễn từ cơ bản, không để cho sữa sỏi thận gây hại đến cả một thế hệ.
Áp lực có thì cần phải đứng vững. Khó khăn có thì cần phải khắc phục.
– Tập đoàn Tứ Ngưu hiện giờ là doanh nghiệp có tên trong danh sách một trăm doanh nghiệp mạnh cả nước, thế phát triển rất mạnh, tin rằng không qua vài năm thì sẽ phải xây thêm xưởng. Bây giờ nếu chúng ta kéo được dự án trang trại chăn nuôi trước, quận Hạ Mã đã trở thành nguồn sữa cho Tập đoàn Tứ Ngưu. Tất nhiên sẽ được Tập đoàn Tứ Ngưu coi trọng.
Hạ Tưởng cũng biết muốn thuyết phục Lý Hàm không dễ, nhưng hắn phải lấy thái độ nói chuyện ngang bằng, không thể trực tiếp lấy quyền uy của Bí thư ra thô bạo ép buộc Lý Hàm vào khuôn khổ.
– Chúng ta ra tay trước thì chiếm được lợi thế, xây dựng nguồn sữa tại quận Hạ Mã trước, đợi khi Tập đoàn Tứ Ngưu mở rộng nhà xưởng, quận Hạ Mã chính là mục tiêu ưu tiên nghĩ đến đầu tiên rồi. Đương nhiên chỗ lợi trong thời gian ngắn cũng có, Tập đoàn Tứ Ngưu là doanh nghiệp ngôi sao của thành phố và tỉnh, nguồn sữa được xây dựng tại quận Hạ Mã, cũng là sự khẳng định của quận Hạ Mã, có lợi tuyên truyền ra bên ngoài cho quận Hạ Mã.
Lý Hàm trầm tư một lát:
– Bí thư Hạ nói cũng có lý, nhưng tôi vẫn giữ cách nhìn của mình. Xây dựng khu sản xuất linh kiện thiết bị điện gia dụng màu trắng càng có lợi cho việc nâng cao hình tượng quận Hạ Mã, Tập đoàn Chúng Đại cũng là doanh nghiệp nổi tiếng toàn quốc, với lại Tập đoạn Chúng Đại hứa rằng tổng số vốn đầu tư sẽ là năm trăm triệu tệ.
Lý do của Lý Hàm cũng hợp tình hợp lý, Tập đoàn Chúng Đại quả thực cũng có lợi cho việc nâng cao hình tượng quận Hạ Mã, hơn nữa vừa có lợi ích trước mắt lại vừa có triển vọng lâu dài, ít nhất nhìn từ bề ngoài thì quả thực hấp dẫn.
Nhưng cho dù không có chuyện trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu, miếng đất thôn Thành Tây Hạ Tưởng cũng sẽ không để cho Tập đoàn Chúng Đại lấy được. Hắn thà để lại phát triển dự án bất động sản. Danh tiếng khu sản xuất linh kiện thiết bị điện gia dụng màu trắng của Tập đoàn Chúng Đại cũng khá, nghe nói cũng là công nghiệp kỹ thuật cao, nhưng trên thực tế vẫn là quy mô không lớn, tầng lớp kỹ thuật nhà máy linh kiện không cao, hơn nữa còn có khả năng tạo thành ô nhiễm kim loại nặng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |