Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện.
Hạ Tưởng và Vương Lâm Kiệt nói chuyện câu nọ câu kia, cũng không nói gì đến chính sự, chỉ là một chút việc công tác nhỏ, thêm một vài thú vui mới phát sinh gần đây, giống như là bạn bè bình thường nói chuyện phiếm với nhau vậy, thoài mái tùy ý.
Nói đi nói lại rồi lại nói đến chuyện kết hôn, Vương Lâm Kiệt mời Hạ Tưởng một chén rượu:
– Lãnh đạo, tôi đang tính chuyển đến sống ở quận Hạ Mã, có khu chung cư nào tốt một chút hay không ?
Hạ Tưởng liền cười
– Rõ ràng là muốn tôi cho cậu đi cửa sau, có phải là muốn ở Sơn Thủy Tương Liên Thành hay không ?
Vương Lâm Kiệt cười ngượng ngùng, còn chưa nói, Vương Ngữ Yên đã cười lên tiếng:
– Căn hộ ở Sơn Thủy Tương Liên Thành quả thật là không tồi, tuy rằng hơi xa một chút, tuy nhiên có xe thì cũng không thành vấn đề, có núi có nước, có ánh sáng mặt trời, đúng là rất vừa vặn, bắt đầu phiên giao dịch thả ra ba trăm căn hộ, trong một lúc mà đã bị cướp sạch…
Sơn Thủy Tương Liên Thành bắt đầu phiên giao dịch rao bán bao nhiêu căn hộ Hạ Tưởng không rõ lắm, hắn chỉ biết rằng cho dù còn chỉ tiêu hay không thì chỉ cần một cuộc điện thoại của hắn, muốn lấy được mười căn cũng không thành vấn đề, liền cười nói:
– Được, cậu đã muốn ở căn hộ của Sơn Thủy Tương Liên Thành, cũng muốn giữ thể diện cho Ngữ Yên, chờ tôi gọi điện thoại hỏi một chút, xem có thể đi cửa sau hay không nào.
Hạ Tưởng gọi điện thoại cho Thẩm Lập Xuân, Thẩm Lập Xuân thấy Hạ Tưởng và anh ta vừa mới gặp mặt nhau xong mà giờ đã gọi điện thoại thì nghĩ có chuyện đại sự gì rồi, vừa nghe nói Vương Lâm Kiệt muốn mua một căn hộ thì lập tức đồng ý:
– Lâm Kiệt cũng thật là, anh ta cũng không phải không biết tôi, vậy mà còn thông qua anh, anh nói với anh ta là, có thể đưa ra căn hộ nhưng tôi có ý kiến với anh ta đấy.
Hạ Tưởng cười ha hả, thuật lại lời nói của Thẩm Lập Xuân cho Vương Lâm Kiệt. Vương Lâm Kiệt cười ha hả:
– Tôi và Lập Xuân cũng ít khi qua lại, mở miệng nói với anh ta cũng hơi ngại. Nghĩ tới nghĩ lui, may là quan hệ với lãnh đạo cũng thân thiết, mở miệng nói với lãnh đạo thì không bị gánh nặng tâm lý.
Hạ Tưởng cười thầm, Vương Lâm Kiệt đúng là, kỳ thật là mượn chuyện này để thể hiện thái độ, chính là cho dù Vương Lâm Kiệt ở Công ty Bất động sản Giang Sơn hay là ở thành phố Yến, cũng sẽ coi hắn là bạn bè thân thiết, quan hệ với người khác có gần đi chăng nữa cũng không thể gây bất hòa được.
Hạ Tưởng hiểu là Vương Lâm Kiệt cũng biết rõ tâm ý của hắn, biết về sau nên cư xử như thế nào, liền gật đầu nói:
– Lâm Kiệt kết hôn, tôi sẽ tặng cậu một món quà lớn.
Vương Lâm Kiệt cũng không khách sáo:
– Lãnh đạo ra tay thì khẳng định là không phải đồ vật tầm thường rồi, tôi phải nhận mới được, cho dù là quà gì cũng mãi mãi quý trọng giữ gìn.
Mà trân trọng giữ gìn không phải là món quà mà chính là tình nghĩa là mối quan hệ.
Phượng Mỹ Mỹ gặp được thời cơ chín muồi, cũng đứng lên, nâng một ly mời Hạ Tưởng:
– Lãnh đạo, tôi cũng có một việc muốn xin ngài giúp đỡ.
– Mỹ Mỹ có việc gì cứ nói, ngồi xuống nói chuyện nào, cô dáng người đã cao, đứng lên sẽ khiến người khác bị áp lực đó.
Hạ Tưởng cười nói.
Phượng Mỹ Mỹ đỏ mặt, lại lộ ra vẻ gợi tình, nhìn bên nọ ngó bên kia, thiếu chút nữa mắt đối mắt với Phương Cách đang nhìn, Phương Cách âm thầm lắc đầu, mặt có vẻ tiếc hận, cũng không biết tiếc hận điều gì.
Tuy nhiên Phượng Mỹ Mỹ vẫn không ngồi xuống, mà nói với khuôn mặt ửng hồng:
– Tôi và Tiêu Ngũ cũng định kết hôn vào ngày mồng một tháng năm, muốn mời lãnh đạo đến làm chủ hôn, không biết lãnh đạo có chịu cho chút thể diện hay không ?
Rủ nhau kết hôn sao ? Hạ Tưởng cười ha hả, liếc mắt nhìn Vương Lâm Kiệt một cái:
– Đi chứ, ngày mồng một tháng năm, một ngày tham dự hai hôn lễ, thật là bận rộn. Nhưng mà các anh cũng thật là, kết hôn vào ngày mồng một tháng năm, mà ngày đó là ngày quốc tế lao động, vốn là nên nghỉ ngơi chứ.
Phương Cách cười ha hả:
– Kết hôn cũng là nhiệm vụ lao động vinh quang hạng nhất, kết hôn ngày mồng một tháng năm, ăn khớp với ý nghĩa sâu xa của chuyện hôn nhân cưới hỏi.
Lời Phương Cách vừa nói ra khỏi miệng, mặt Phượng Mỹ Mỹ càng đỏ hơn, liếc Phương Cách một cái, oán trách nói:
– Đường đường là con trai của Bí thư Thành ủy mà cũng đùa kiểu thấp kém vậy sao ?
Phương Cách không phục nói:
– Con trai của Bí thư Thành ủy thì sao ? Cũng là người mà, cũng là đàn ông, cũng là một người đàn ông hối hận vì đã kết hôn !
Vương Lâm Kiệt cười ha ha nói:
– Có phải thấy Mỹ Mỹ xinh đẹp mới hối hận đã cưới Lam Miệt hay không ?
– Đâu phải vậy.
Phương Cách lắc lắc đầu:
– Điều quan trọng nhất ở phụ nữ không phải là bề ngoài, mà là tâm hồn. Hoa đẹp ở bề ngoài, còn con người đẹp ở tâm hồn. Tuy nhiên một người độc thân có thể hay không có thể dùng trăm phương nghìn kế để khiến cô ấy kết thúc việc độc thân, Mỹ Mỹ tuy xinh đẹp nhưng phụ nữ đẹp kết hôn rồi thì liền thay đổi vị, ôi, không nên đề cập tới.
Vừa hay Phương Cách ngồi giữa Vương Lâm Kiệt và Tiêu Ngũ, bên trái anh ta vỗ vai Vương Lâm Kiệt, bên phải lại vỗ vỗ vai Tiêu Ngũ, thở dài nói:
– Hai vị, về sau các anh cũng giống tôi rồi, là anh không ra anh, là em không ra em. Bước vào hôn nhân sâu như biển, từ nay về sau, mỹ nữ cũng chỉ là người qua đường. Nhìn thấy các anh, người phía sau tiếp nối người phía trước nhảy vào ngôi thành bị vây, lòng thấy thật là thê lương…
Trong lúc nói chuyện, Phương Cách lại đứng lên, vươn hai tay nói với Phượng Mỹ Mỹ:
– Lại đây này, ôm một cái, Mỹ Mỹ, an ủi tâm hồn bé nhỏ bị thương tổn của tôi.
Tiêu Ngũ vội đứng lên, che trước mặt Phượng Mỹ Mỹ:
– Tôi thay anh ôm Mỹ Mỹ là được rồi, anh mượn rượu quên sầu là được.
Mọi người cười vang.
Hạ Tưởng liền nói một câu theo kiểu tổng kết về quan hệ nam nữ:
– Phụ nữ không đủ sức hấp dẫn mới cảm thấy đàn ông trăng hoa, đàn ông không có năng lực mới cảm thấy phụ nữ chân thật !
Cuối cùng Vương Lâm Kiệt và Tiêu Ngũ thương lượng và quyết định tổ chức hôn lễ chung một khách sạn, cũng tốt, có lợi cho bạn bè chung của hai bên đồng thời có thể tham gia cả hai hôn lễ. Do nguyên nhân là kết hôn cùng ngày nên Phượng Mỹ Mỹ và Vương Ngữ Yến ngồi cùng với nhau nói chuyện, nói mấy chuyện của phụ nữ, nói nhỏ khe khẽ, thỉnh thoảng còn cười tủm tỉm, chắc chắn không ngoài chuyện nhà chuyện cửa, mấy người Hạ Tưởng cũng không để ý tới các cô, chỉ chăm chú uống rượu nói chuyện của mình.
Cuộc tụ tập kéo dài đến tận hai giờ chiều mới tàn tiệc, cuối cùng mọi người đều tự mình đi về. Hạ Tưởng hơi có cảm giác say say, hôm nay có nhiều việc, lại là khỏi đầu mới, tâm trạng hắn cũng không tồi. Trước khi đi còn giải thích với Tiêu Ngũ vài câu, bảo Công ty Bất động sản Giang Sơn dời nghi thức khởi công đến cuối cùng, vì địa điểm của Công ty Bất động sản Giang Sơn hơi hẻo lánh một chút, giá đất lại thấp nhất. Hơn nữa sau khi Hạ Tưởng bảo Lý Hồng Giang hạch toán tỉ mỉ, đạt được ưu thế về vốn, Công ty Bất động sản Giang Sơn mới tiếp tục hạ thấp giá bắt đầu phiên giao dịch, khiến Nguyên Minh Lượng càng thêm áp lực.
Xem Nguyên Minh Lượng sẽ có phản ứng như thế nào !
Về đến nhà, Hạ Tưởng thấy Tào Thù Lê đang buộc tóc ở đằng sau, khuôn mặt nhỏ nhắn chưa hề thoa son phấn, đang chuẩn bị trang điểm, nên khuôn mặt rất sạch sẽ lịch sự mà tao nhã, làm cho người ta một loại cảm giác yên ổn và hạnh phúc, hắn liền không kìm nổi mà ôm cô, dùng sức hôn lên môi, làm Tào Thù Lê hờn dỗi:
– Ban ngày ban mặt, định làm loạn gì đây, con thấy rồi kia kìa !
Quay đầu lại thì thấy quả nhiên là Hạ Đông đang ngồi trong xe đẩy, đôi mắt mở to, tò mò nhìn liên tục không ngừng. Hạ Tưởng cười ha hả:
– Nhóc con, đừng ghen tị, cha không thân thiết với mẹ thì làm sao có con, cho nên con nên thành thật mà ngồi đó đi.
Tào Thù Lê mặt đỏ tới mang tai, đá Hạ Tưởng một cú:
– Càng lớn càng không có tiến bộ, con còn nhỏ mà cũng nói với nó những lời như vậy, cẩn thận em phong tỏa anh đấy…
Một câu ‘phong tỏa’ khơi dậy kích động trong Hạ Tưởng, hắn lao tới ôm lấy Tào Thù Lê, quay qua nói với Hạ Đông:
– Nhóc con, con thành thật ngồi đó một lát đi, cha mẹ vui vẻ một chút, cha cảnh cáo con trước, không được khóc, không được làm loạn, nếu không cho nhịn ăn đó.
Hôm nay Hạ Đông cũng thực sự là khác thường, vẫn an vị không nhúc nhích ở trong xe đẩy, Hạ Tưởng còn chưa nói hết, nó đã cúi đầu chơi đồ chơi, không để ý đến mẹ nó bị người ta bế đi và…
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-7-full/
Buổi chiều, Hạ Tưởng có cảm giác ngủ một giấc thật thoải mái. Vốn định ngủ đến tận buổi tối, khó có được thời gian thảnh thơi thế này, không ngờ chỉ mới ngủ hơn hai tiếng đồng hồ đã bị điện thoại đánh thức dậy, nhận điện thoại thì ra là Lý Thấm.
– Bí thư Hạ, theo một nguồn tin đáng tin cậy, sáng nay Nguyên Minh Lượng đã mời họp hội nghị khẩn cấp, buổi trưa có người thấy Phó Tiên Phong và anh ta ngồi chung với nhau, đến bây giờ vẫn chưa thấy anh ta trở về.
Lý Thấm cung cấp tin tức vô cùng đúng lúc, khiến Hạ Tưởng có thể phỏng đoán một cách gián tiếp ra được phản ứng của Nguyên Minh Lượng có kịch liệt hay không, thật tốt, không khác với dự đoán của hắn là mấy, quả thật Nguyên Minh Lượng hơi sốt ruột. Hành động liên tiếp chứng minh rằng, khẳng định là Nguyên Minh Lượng có tâm lý đề phòng đối với chuyện Tập đoàn Đạt Tài lấy giá thấp gia nhập thị trường.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |