Tuy nhiên theo Hạ Tưởng đoán, bước tiếp theo của Nguyên Minh Lượng chắc chắn là sẽ tiến hành thúc đẩy hoạt động tiếp thị khuyến mãi với biên độ nhỏ, đồng thời sẽ tiếp xúc với Triệu Khang, có khả năng sẽ đề xuất thu mua với Triệu Khang. Bởi vì nếu mình có thể khiến Triệu Khang xuất hiện như một kẻ gây rối, vậy Nguyên Minh Lượng cũng có thể thấy được Triệu Khang ở Công ty Bất động sản Văn Thái thích hợp làm đạn sương mù nhất.
Hoặc là nói cách khác, là vật hi sinh.
Nhưng vấn đề là, Triệu Khang xuất thân từ người làm kinh doanh ở lĩnh vực khác, muốn biến anh ta thành vật hy sinh cũng không phải dễ. Anh ta có thể nhờ tài ăn nói mà không cần trả thuế, đỡ được một khoản vốn, liền chứng minh anh ta là người có bản lĩnh, có thủ đoạn.
Triệu Khang… nên nói chuyện với Triệu Khang.
Cơn buồn ngủ của Hạ Tưởng toàn bộ bay hết, nói với Lý Thấm:
– Công ty Bất động sản Nam Tân và Công ty Bất động sản Quảng Hạ, khi nào thì chuẩn bị khởi công ?
– Ban đầu định là tuần sau, nếu lãnh đạo có sắp xếp khác thì sẽ nghe theo chỉ thị của lãnh đạo.
Từ khi Lý Thấm và Tề Á Nam yêu nhau, thì gần đây rất ít khi phản bác lại lời nói của Hạ Tưởng, trên cơ bản đều là nói gì nghe nấy.
Hạ Tưởng hơi trầm ngâm một chút:
– Tuần sau thì tuần sau, cứ theo kế hoạch của mọi người mà làm, quan trọng nhất là giá cả bắt đầu phiên giao dịch, phải tham khảo giá cả của Sơn Thủy Tương Liên Thành, nhiều lắm là ngang hàng, không thể vượt quá.
Lý Thấm mỉm cười:
– Xin lãnh đạo yên tâm, trong lòng tôi và Á Nam đều biết. So sánh với Sơn Thủy Tương Liên Thành thì hai khu đô thị Đông Mỹ và Tây Lệ đều có ưu thế là cạnh sông Hạ Mã, các hạ tầng cơ sở lân cận đều đầy đủ cả, lại có các trường học trọng điểm trong khu vực, là đoạn đường hoàng kim. Nhưng cũng có chỗ chưa bằng Sơn Thủy Tương Liên Thành, đó chính là họ có cảnh sắc non nước tuyệt đẹp, thêm vào đó danh tiếng của Công ty Bất động sản Nam Tân và Công ty Bất động sản Quảng Hạ không lớn bằng Tập đoàn Đạt Tài…
Lý Thấm nói vô cùng hợp lý, Hạ Tưởng tỏ vẻ tán thành:
– Cụ thể định giá cả như thế nào, cô và Á Nam cứ thương lượng với nhau, tôi sẽ không can thiệp.
Nói chuyện với Lý Thấm xong, Hạ Tưởng lại gọi điện thoại cho Tôn Hiện Vĩ:
– Hiện Vĩ, thấy giá cả bắt đầu phiên giao dịch của Sơn Thủy Tương Liên Thành, có cảm tưởng gì không ?
– Có ý nghĩ là Chủ tịch Thành rất có phong độ, nếu tôi lên bục diễn thuyết, có thể tự nhiên phóng khoáng như Chủ tịch Thành thì không biết có thể khiến bao nhiêu cô gái mê mệt đây, nói không chừng có không ít người ở đó chủ động nhào vào ôm lấy.
Tôn Hiện Vĩ ha hả cười không ngừng.
Hạ Tưởng cười mắng:
– Lúc nào anh cũng không đứng đắn vậy sao ? Cũng không phải chưa thấy các cô gái trẻ bao giờ, mà vẫn còn nghĩ mấy chuyện nam nữ này, có phải còn nghĩ ngợi xa vời gì nữa không ?
– Có…
Tôn Hiện Vĩ cố tình nói một cách oan ức
– Lý tưởng của tôi là may mắn được sở hữu tất cả các cô diễn viên hạng ba ở Nhật một lần, sau đó chụp ảnh nude đưa lên mạng, làm vẻ vang cho đất nước.
“…” Hạ Tưởng biết đúng là hết chỗ nói rồi
– Được rồi, đừng nói chuyện tào lao nữa, khu đô thị cạnh đường cao tốc của anh, khi nào mới khởi công, đã sắp xếp xong thời gian chưa ?
Tôn Hiện Vĩ liền lập tức trở nên nghiêm túc:
– Tôi quyết định làm người khởi công cuối cùng, đã xác định xong giá cả rồi, sau khi trên thị trường xuất hiện xu hướng, tôi lại ra tay, xem xét thời thế rồi mới định giá, có thể kết thúc công việc thật tốt vì lãnh đạo.
Lời nói này còn giống lời nói của con người, Hạ Tưởng liền cười ha hả:
– Được, vậy tuần sau khởi công là được. Như vậy đi, ngày mai tôi có hẹn gặp với Triệu Khang, chính là Chủ tịch Công ty Bất động sản Văn Thái đó, anh cũng đi cùng đi, vừa vặn có thể ở bên cạnh lấy thêm chút thông tin.
Trong lòng Tôn Hiện Vĩ liền hiểu rõ ràng, biết Hạ Tưởng muốn anh ta đóng vai là nhân vật chỉ điểm cho Triệu Khang, liền đồng ý:
– Được, không thành vấn đề, tôi làm việc thì ngài cứ yên tâm. Tuy nhiên, tôi có một yêu cầu nho nhỏ, xin lãnh đạo đồng ý với tôi.
– Lại là chuyện gì đây ?
Hạ Tưởng vừa nghe giọng điệu của Tôn Hiện Vĩ là biết anh ta không có ý gì hay ho rồi.
Quả nhiên Tôn Hiện Vĩ cười ha hả:
– Dẫn theo một cô gái đi, cho không khí sôi nổi một chút. Anh cũng biết đó, chính là Giai Giai, cô du học sinh người Nhật Bản đó.
– Anh sớm muộn gì cũng chết trên bụng phụ nữ thôi.
Hạ Tưởng tức giận vừa cười vừa mắng một câu.
Ngày hôm sau, Hạ Tưởng theo địa điểm đã hẹn trước với Triệu Khang, chạy tới khách sạn Lão Thổ Thái. Lão Thổ Thái ở vùng phụ cận của khu đô thị Văn Thái, Triệu Khang sắp xếp gặp mặt ở Lão Thổ Thái không phải chỉ vì muốn cùng Hạ Tưởng nhấm nháp chút đồ ăn mang phong cách hương vị dân dã, mà đồng thời là muốn Hạ Tưởng gần gũi, yêu thích khu đô thị Văn Thái của anh ta hơn một chút.
Hạ Tưởng không tham dự nghi lễ khởi công của Văn Thái, trong lòng Triệu Khang trước sau vẫn mang một nỗi niềm tiếc nuối không nhỏ. Tuy nhiên khi thấy Hạ Tưởng chủ động hẹn gặp anh ta hôm nay, thì trong lòng cũng rất cao hứng, đầy chờ mong. Anh ta cũng biết rõ, Hạ Tưởng không dễ dàng mà chủ động hẹn gặp người khác, hắn chủ động ra mặt, khẳng định là có chuyện quan trọng.
Khu đô thị Văn Thái này thực ra cũng không được coi là một đoạn đường hoàng kim, xung quanh còn hơi hoang vắng một chút, đất đai tương đối màu mỡ, trước kia đều là đồng ruộng, bởi vậy khi tới mùa xuân hoa nở thì xung quanh bao phủ một màu xanh lục, cũng làm người ta có cảm giác cảnh đẹp khiến lòng người vui vẻ.
Tuy nhiên trong viễn cảnh quy hoạch tương lai, đất ở thôn Thành Tây sẽ được xây dựng thành những khu nhà ở lớn kiểu mới, hình thành khái niệm khu đô thị thông minh của quận Hạ Mã, ví dụ như là phát triển các thiết bị dùng năng lượng mặt trời, phát điện bằng năng lượng mặt trời, nước nóng năng lượng mặt trời, sử dụng nguồn năng lượng sạch, lại dùng hệ thống quản lý tiêu chuẩn hóa bằng máy vi tính để quản lý các công trình của khu đô thị. Hệ thống theo dõi thang máy, hệ thống bảo vệ canh gác, hệ thống camera theo dõi, hệ thống quản lý bãi đỗ xe, hệ thống đèn đường được điều khiển tự động, các thiết bị điện tử sử dụng trí tuệ và năng lực của con người. Sau đó lại xin phê duyệt một mảnh đất xung quanh thôn Thành Tây, tiến hành thiết kế mô phỏng vườn cây để làm xanh hóa, có thể đoán được đó là hưởng thụ một cuộc sống tiện nghi thông minh giữa một môi trường thiên nhiên. Đối với người thành thị lúc nào cũng bận rộn, mệt mỏi mà nói thì quả thật là tâm hồn được thả vào vườn nhà.
Hạ Tưởng đứng ở cửa của Lão Thổ Thái, ánh mắt nhìn thoáng qua thấy nụ cười yếu ớt của Triệu Khang, đầu đang quay về công trường thi công của khu đô thị Văn Thái ở phía sau hắn, vô số cần cẩu tháp đột ngột mọc lên từ mặt đất, vô số xe tải ra vào vận chuyển cát đá, thỉnh thoảng còn có tiếng máy móc ầm vang truyền đến. Cảnh tượng khí thế ngất trời, vui sướng lẫn vinh quang, hắn có hơi chút cảm thán, sắp xuất hiện cao trào của làn sóng xây dựng mới, mùa xuân của quận Hạ Mã cũng sắp tới rồi.
Mùa xuân đến, cũng là lúc bắt đầu đấu đao luyện súng và giao chiến thực sự với Nguyên Minh Lượng, nói không chừng đến mùa hè là có thể phân rõ thắng bại rồi.
Trận quyết chiến giữa hắn và Nguyên Minh Lượng là một phần trong cuộc chiến giữa hắn và Phó Tiên Phong. Hạ Tưởng cũng biết rõ, có lẽ đánh bại Nguyên Minh Lượng cũng không làm tổn thất gì cho nền tảng chính trị của Phó Tiên Phong. Trên thực tế, hắn cũng không trông cậy vào chuyện chỉ với thực lực của bản thân mà đánh ngã Phó Tiên Phong vào bụi rậm được, là chuyện không thực tế, cũng không có khả năng. Ngăn chặn Nguyên Minh Lượng là để bảo vệ thành tựu xây dựng kinh tế quận Hạ Mã, là vì bảo vệ cho thị trường bất động sản thành phố Yến phát triển vững vàng. Từ nỗi lòng mà nói cũng là vì chiến tích của bản thân hắn ở quận Hạ Mã, không đến mức để cho Nguyên Minh Lượng cuốn sạch, lấy giỏ trúc múc nước mà biến thành công dã tràng, nói không chừng còn có thể làm hỏng cả tiền đồ.
Cuộc chiến ngăn chặn vốn lưu động cũng là cuộc chiến bảo vệ tiền đồ, là xuất phát từ lợi ích của người dân và cuộc chiến tự vệ của người có quyền lợi, đồng thời cũng là lần đầu tiên chính diện giao đấu giữa các thế lực gia tộc !
Mà vấn đề sữa bột Tứ Ngưu có lẽ chính là lần thứ hai giao đấu chính diện giữa hắn và Phó Tiên Phong, cũng có thể là lần cuối cùng !
Bởi vì chuyện của Công ty Thương mại Trường Cơ không đả động gì được đến nền tảng của Phó Tiên Phong, cho dù Nguyên Minh Lượng thất bại, Phó Tiên Phong cũng chỉ bị tổn thất về lợi ích kinh tế ngắn hạn, về mặt chính trị không bị tổn thất phân nào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |