Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 8 » Phần 61

Quan Trường - Quyển 8

Phần 61

Là thử thách cũng được, là cố ý muốn đặt mình vào hoàn cảnh xa lạ để tự dựa vào sức lực bản thân để mở ra cục diện cũng được, dù sao Hạ Tưởng cũng sớm hiểu ra một việc, những vị lãnh đạo Tỉnh ủy vẫn luôn chiếu cố hắn lại im lặng tập thể không phải là bỏ mặt hắn mà là cố ý làm như vậy.

Hạ Tưởng cũng rất thông minh duy trì sự im lặng, không cầu viện mấy người đó. Nếu hắn ra khỏi thành phố Yến mà không làm nên chuyện thì hắn chính là hoa trong phòng kín, mọi người sẽ kết luận hắn là kẻ không được việc.

Thành phố Lang là bước đi quan trọng để hắn trưởng thành, nếu bước đi được sẽ là một bước khởi đầu vững chắc cho thấy hắn thật sự có thể chủ quản một địa phương. Nếu không bước đi được thì có thể đảo quanh các cấp bậc Phó giám đốc sở, cho dù miễn cưỡng lên tới chức Giám đốc sở xem ra cũng không có cơ hội quản lý một thành thị.

Thành phố Lang là một bãi mìn, là vực thẳm, là núi đao biển lửa, hắn cũng phải cắn răng vượt qua. Nếu không, không những khiến cho nhiều người thất vọng và cũng sẽ khiến cho tiền đồ của hắn sẽ dừng lại ở chức vụ Giám đốc cấp sở, sau này muốn làm Phó chủ tịch tỉnh, Tỉnh bộ thậm chí là cao hơn, nếu bước không qua được ngưỡng cửa ở thành phố Lang thì đừng có mà mơ tới.

Cũng may, trải qua một thời gian tìm kiếm và thăm dò, cuối cùng một Hạ Tưởng điềm tĩnh và có dự tính sẵn trong lòng đã trở lại!

Nhìn thấy đã tới giờ về, Hạ Tưởng thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi về thì nghe thấy bên ngoài Lý Tài Nguyên truyền lời vào:

– Phó thị trưởng Hạ, Trưởng ban Lưu đã đến!

Trong Thành ủy Lưu Nhất Lâm xếp sau Hạ Tưởng, bởi vì Hạ Tưởng đã từng là nhân vật số một ở Quận ủy, được xếp ở những thứ hạng đầu trong các Ủy viên thường vụ, cho nên trừ phi có mức độ quan hệ thân thiết, nếu không những Ủy viên thường vụ khác đến, Hạ Tưởng không cần phải ra ngoài tiếp đón.

Hạ Tưởng chỉ đứng lên ở sau bàn làm việc thể hiện sự lễ phép.

Sắc mặt của Lưu Nhất Lâm không được tốt, vừa vào liền nói:

– Phó thị trưởng Hạ, ngài đề cử La Khánh tại sao lại không nói cho tôi biết trước? Làm cho tôi không kịp chuẩn bị gì cả, nên đã cãi nhau với Bí thư Ngả.

Thì ra là muốn hỏi tội, Hạ Tưởng mỉm cười:

– Trưởng ban Lưu, cô hiểu lầm rồi, tôi không có đề cử La Khánh, là do cục Tài chính báo lên cho Thành ủy, không liên quan đến tôi.

Hạ Tưởng nhìn sơ qua.

Lưu Nhất Lâm lúc đầu tức đến trừng mắt, thở hồng hộc, một lúc sau lại đột nhiên cười:

– Hôm nay ngài phải mời tôi ăn cơm, phải đến Thiên tự đệ nhất phòng ở Kinh Tiên Cư, tôi cũng muốn mở mang tầm mắt.

Không nhắc đến Thiên tự đệ nhất phòng thì còn được, vừa nhắc đến Hạ Tưởng liền có ý kiến:

– Trưởng ban Lưu, xem ra trước đây chắc cô cũng từng được Phó thị trưởng Thụy mời đến Thiên Tự đệ nhất phòng và cô cũng đã đến không ít lần rồi nhỉ?

Lưu Nhất Lâm ngây ngẩn cả một lúc, rồi lại nói qua ý khác:

– Nói vậy là ngài không muốn mời tôi ăn cơm chứ gì? Thật nhỏ mọn!

Không phải là vấn đề nhỏ mọn, nói cho cùng Hạ Tưởng vẫn chưa yên tâm về Lưu Nhất Lâm, Mai Thái Bình không nói rõ Lưu Nhất Lâm có thể tin tưởng, có thể hợp tác, lại không nói về lai lịch và người chống lưng cho Lưu Nhất Lâm, chỉ giới thiệu Lưu Nhất Lâm cho Hạ Tưởng biết, giống như chỉ lo đốt lửa mặc kệ pháo có nổ hay không.

Dựa vào sự hiểu biết của Hạ Tưởng về Mai Thái Bình, cũng đại khái biết được dụng ý của y, dù sao y chỉ lo giới thiệu, còn về việc Lưu Nhất Lâm có thể hợp tác hay không, không liên quan gì đến y, đó là việc của Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng trải qua mấy lần tiếp xúc với Lưu Nhất Lâm, cũng có thể hiểu được đôi chút về con người của cô ấy, không thể không công nhận Lưu Nhất Lâm là một người luôn có mưu đồ và biết cân nhắc nhất trong số những nữ quan chức cấp cao mà Hạ Tưởng quen biết. Nói ra thì, thật ra những nữ quan chức cấp cao mà hắn từng tiếp xúc cũng không nhiều.

Nếu đem so sánh thì Đồ Quân dễ đối phó hơn, đừng xem Đồ Quân quá tự cao nhưng khuyết điểm của cô ấy đều lộ rõ ra ngoài. Đối với Hạ Tưởng mà nói, trí khôn chính trị của Lưu Nhất Lâm và Đồ Quân không cùng chung một cấp độ.

Đáng tiếc là trí khôn chính trị của Lưu Nhất Lâm đặt ở một nơi chú trọng phép tắc thì có thể được trọng dụng. Nhưng ở thành phố Lang, tình thế chính trị không những rắc rối phức tạp mà còn có thế lực đen tối thâm nhập vào, lại có nhân tố bất an người thì ở thành phố Yến mà mắt lại nhìn về Bắc Kinh, thủ đoạn Thái Cực của Lưu Nhất Lâm khó mà có đất dụng vỏ ở thành phố Lang.

Hạ Tưởng đã có được kết luận, muốn mở ra cục diện, muốn làm nên thành tích ở thành phố Lang không những cần phải có khí phách của Thụy Căn, cần phải có mưu đồ của Lưu Nhất Lâm, mà còn cần phải có tính quyết đoán mạnh mẽ của hắn để khai phá.

Một khi đã bước vào nơi thị phi này cần phải dùng hai tay để mở ra cánh cửa sinh tử.

Hạ Tưởng cũng không giận trước câu trả lời trốn tránh của Lưu Nhất Lâm, cô ấy không muốn hợp tác thì thôi, hắn cũng không miễn cưỡng bắt Lưu Nhất Lâm phải thay đổi lập trường. Nghĩ chắc rằng Lưu Nhất Lâm chỉ muốn dùng thành phố Lang làm trạm dừng chân nên không muốn làm nên chuyện lớn, không giống với hắn, hắn ở thành phố Lang là để tạo nền móng vững chắc để leo lên cao hơn.

– Không phải là không muốn mời Trưởng ban Lưu ăn cơm, thực ra là nam nữ ở chung với nhau dễ bị người khác dị nghị, dù sao thì danh bất chính ngôn bất thuận…

Hạ Tưởng gợi ý hàm súc, lấy lý do dễ khiến người khác dị nghị, thực ra để chỉ giữa hắn và Lưu Nhất Lâm còn có quan hệ đồng minh.

Lưu Nhất Lâm chớp chớp mắt:

– Thật dối trá, đàn ông chẳng phải cứ thấy đẹp là tiến tới sao? Nếu Mạt Lỵ Vàng và Bạc muốn ngài mời ăn cơm, ngài nhất định sẽ không từ chối phải không?

– Chưa chắc, có một số phụ nữ đẹp thì đẹp, nhưng lại là một con hổ xinh đẹp.

Lưu Nhất Lâm mỉm cười:

– Nếu ngài mời tôi ăn cơm, tôi sẽ nói cho ngài biết bối cảnh của Nga Ni Trần, thì sao nào?

Hạ Tưởng thấy dáng vẻ của Lưu Nhất Lâm không giống nói đùa, nên đã động lòng:

– Lần trước Trưởng ban Lưu giúp tôi giải vây tôi còn chưa có dịp cảm ơn, đúng lúc hôm nay rảnh nên mời Trưởng ban Lưu một bữa, không biết Trưởng ban Lưu có nể mặt không?

Lưu Nhất Lâm gật đầu:

– Rốt cuộc cũng là đàn ông, ưu tiên lợi ích trước. Được, tôi nhận lời.

Cô ấy quay người đi, ra đến cửa thì quay lại nói một câu:

– Tôi đi thay đồ trước, đợi lát nữa ngài đến phía sau tòa nhà Ủy viên thường vụ đón tôi. Nhớ là tự mình lái xe, đừng dùng tài xế.

Lời nói bóng gió của Lưu Nhất Lâm là muốn Hạ Tưởng nhận định, trải qua hai lần so chiêu, xem ra Lưu Nhất Lâm có ý muốn nói ra hết ngọn ngành. Ít ra, cô ấy nhắc nhở hắn đừng cho Dương Bân lái xe là một khởi đầu có thiện ý.

Khi Hạ Tưởng đi lấy xe, Dương Bân nghe nói Hạ Tưởng tự mình lái xe cũng không hỏi gì nhiều liền giao xe cho Hạ Tưởng. Bộ dạng của Dương Bân chẳng nho nhã, tay chân rất thô cứng, râu ria đầy mặt, dường như trong móng tay còn có đất, hơi lôi thôi. Sau khi Hạ Tưởng lên xe thì mở cửa sổ nói một câu:

– Dương Bân, sau này hãy chú ý một chút về hình tượng và vệ sinh cá nhân.

Dương Bân sửng sốt, xe của Hạ Tưởng đã đi xa, ông ta nhìn theo đèn sau xe, đột nhiên nhổ nước bọt:

– Tính Lão Tử ta là như vậy, mày bao nhiêu tuổi mà muốn quản Lão Tử ta đây? Đi chết đi, ở thành phố Lang vẫn chưa đến lượt mày lên tiếng!

Hạ Tưởng đón Lưu Nhất Lâm xong cũng không đi đến Kinh Tiên Cư, đến Kinh Tiên Cư sẽ khiến nhiều người để ý, mà tìm đại một nhà hàng có phong cách một chút mang tên Lăng Yên Các. Sau khi hai người vào phòng yên tọa, Hạ Tưởng mới để ý thấy Lưu Nhất Lâm đã thay đổi cách ăn măc, trên mặt có chút phấn son, mặc một chiếc váy lông màu xám, sau khi vào phòng cởi bỏ chiếc áo khoác, bên trong là chiếc áo lông cổ cao, lộ vẻ thành thục thùy mị.

Hạ Tưởng liền cười:

– Trưởng ban Lưu là một cán bộ nữ có cấp bậc cao nhất và đẹp nhất mà tôi từng gặp.

– Hóa ra cũng có lúc ngài biết khen người khác, tôi còn nghĩ ngài chỉ biết từ chối người khác.

Lưu Nhất Lâm ngoài miệng phản bác nhưng trên mặt lại có chút ửng hồng. Phụ nữ từ lúc 9 tuổi đến khi 99 tuổi đều thích đàn ông khen họ đẹp, đó là bản tính, bất kể là cấp bậc cao đến đâu cũng như vậy thôi.

Hạ Tưởng cười ha hả:

– Câu nói này được, là đàn ông thì đều biết khen phụ nữ đẹp, đàn ông mà không biết khen phụ nữ đẹp thì sẽ độc thân hết.

– Ha ha.

Một câu nói đã khiến Lưu Nhất Lâm vui đến vậy, cô ấy cười vẹo cả người, cũng bởi vì váy lông rất ôm người nên lộ rõ đường cong cơ thể, trong gian phòng ấm áp giữa những ngọn đèn mờ ảo, cảm xúc dạt dào, cũng dễ khiến người khác suy nghĩ vẩn vơ.

Khó có được một người đoan trang, thanh nhã như vậy lại có thể ngồi vào vị trí Phó giám đốc sở, hơn nữa còn quản lý Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, thật không đơn giản.

Hạ Tưởng cũng không phải là con nít ranh, thấy vóc dáng lả lướt của phụ nữ thì thất thố, Lưu Nhất Lâm đẹp thì đẹp nhưng trong mắt hắn chỉ như một đóa hoa có thể đứng xem từ xa mà không thể lại gần.

Hắn chỉ xem Lưu Nhất Lâm là một người bạn khó đối phó nhất trong chính trị, nếu có thể có lẽ sẽ trở thành đồng minh có giới hạn.

Chỉ gọi đồ ăn mà không gọi rượu, tâm tư của hai người không nằm ở chuyện ăn uống, chỉ qua loa ăn một chút. Lưu Nhất Lâm nhìn thẳng vào mắt Hạ Tưởng với vẻ đầy hứng thú rồi cười nói:

– Không ngờ Phó thị trưởng Hạ cũng có kiên nhẫn, tôi cứ tưởng ngài sẽ chủ động đến tìm tôi hỏi chuyện, không ngờ cứ giữ mãi không nói, thật đáng khâm phục.

Hạ Tưởng quơ tay:

– Mọi việc đều không thể gò ép quá, thiện cảm được xây dựng trên cơ sở cả hai bên đều có thành ý.

– Ý nói là tôi không đủ thành ý rồi?

Lưu Nhất Lâm không biết là có ý hay vô ý mà vươn vai làm hiện rõ vòng ngực đầy đặn, Hạ Tưởng giả vờ không nhìn thấy chỉ mỉm cười không nói gì.

Lưu Nhất Lâm thấy không gây khó dễ được Hạ Tưởng, chỉ lắc đầu cười:

– Được, tôi sẽ nói bối cảnh của Nga Ni Trần cho ngài biết, ông ta là một nhân vật mang tính huyền thoại…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 8
Lão đại, nhớ ngày đó chúng ta cùng nhau vào tông môn, hôm nay ngươi đã là Vương giai cao cao tại thượng rồi, quả nhiên là để cho người ta hâm mộ. Nhìn Lăng Tiếu tiện tay bày cấm chế, Hoa Hiểu Quế cảm khái nói. Có cái gì thật hâm mộ, sau khi ngươi đạt tới Vương giai ngươi sẽ phát hiện ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Con mắt đỏ ngầu ấy giăng đầy tơ máu phập phồng, trông ma quái dị thường. Tôi vừa nhìn vào lập tức cảm thấy linh hồn mình như bị hút ra, đầu óc quay cuồng choáng váng và buồn nôn khủng khiếp, vội xoay mặt đi chỗ khác. Trợ lý Lương thì cứ như bị trúng tà, mắt nhìn chằm chằm vào huyết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Miêu Nghị – Quyển 8
Thấy cái bảng hiệu cũ kỹ kia không giống là hàng nhái, chữ trên bảng hiệu cũng phù hợp với lời của Yêu Nhược Tiên, bên trong có mùi rượu thịt thơm phức, chắc nơi này là khách sạn thật rồi. Điều làm cho Miêu Nghị cảm thấy kỳ lạ nhất chính là, khắp nơi đều có cây dừa mọc thành cụm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba