– Tôi rất ủng hộ đề nghị của Thị trưởng Hạ, đối với sự nhìn xa trông rộng của Thị trưởng Hạ, tôi có sự trải nghiệm. Lúc ở quận Hạ Mã, Thị trưởng Hạ đã đưa ra không ít đề nghị về mặt kinh tế, lúc đó tôi cũng không hiểu, cho rằng quá vội vàng, bước quá nhanh, nhưng quay đầu lại nhìn, quyết định lúc đó của Thị trưởng Hạ hoàn toàn đúng đắn. Bây giờ quận Hạ Mã tổng giá trị sản xuất một năm cũng đã gần bằng với toàn bộ Thiên Trạch. Các đồng chí, số liệu chỉ là khô khan, nhưng số liệu lại là sự phản ánh khách quan nhất của sự thật. Cả một thành phố của chúng ta lại không bằng một quận, tôi cảm thấy rất mất mặt, hy vọng đề nghị của Thị trưởng Hạ sớm được thực hiện.
Mặt Trần Khiết Văn như phát sốt, Trần Thiên Vũ lại đánh một phát, còn rất dùng lực mà đánh. Nhưng bà lại không có lời nào để nói. Thành phố Thiên Trạch quả thật quá lạc hậu, lạc hậu thì phải bị đả kích, biện minh cũng vô dụng, có biện minh hơn nữa cũng vẫn nghèo nàn.
Người nghèo thì không còn gì để nói…
Sáu phiếu ủng hộ rồi, thêm một phiếu nữa là hơn một nửa, Trần Khiết Văn nhìn lướt qua Lôi Nhất Đại và Lãnh Dương của quân phân khu, trong lòng không khỏi đau khổ nghĩ, thua rồi sao? Ở Thiên Trạch gần ba năm rồi, một người từ trước tới nay chưa có cuộc chiến nào không giành thắng lợi như bà, lại thua sao? Sao có thể…
Lôi Nhất Đại chắc chắn là một phiếu tán thành, Lãnh Dương cho dù phản đối cũng không làm nên được chuyện gì. Suy nghĩ trong lòng bà như vậy nên cảm thấy rất nặng nề, liệu có cần sử dụng một phiếu phủ quyết hay không, trước tiên cứ gác lại đề nghị đó rồi hẵng tính? Nhưng một khi đã sử dụng một phiếu phủ quyết, thì xem như đắc tội với những Ủy viên thường vụ đã bỏ phiếu tán thành. Đồng thời cũng nhanh chóng chuyển đến tỉnh ủy, khiến tỉnh ủy cảm thấy không hài lòng, cho rằng bà thiếu năng lực chính trị, thiếu ánh mắt chiến lược, làm việc theo cảm tính, không đủ lý trí..v..v…Tất cả những hình tượng phản diện đó sẽ mất rất nhiều điểm trong mặt lãnh đạo tỉnh. Cho dù bà có chỗ dựa vững chắc thế nào, vận mệnh chính trị và con đường thăng tiến của bà, vẫn nằm trong tay Tỉnh ủy tỉnh Yến.
Trần Khiết Văn làm thế nào cũng thấy khó xử, nếu nhận thua, rất mất mặt, lại không can tâm. Vấn đề là thái độ lúc ban đầu của bà quá tự tin, giơ cao tay phải phản đối, nhưng cũng không thể ngăn cản được những lời tán thành, quyền uy của một nhân vật đứng đầu như bà ở đâu rồi? Sự mất uy lớn nhất của nhân vật lãnh đạo không phải là cán bộ Trưởng ban Tổ chức không nghe lời, không phải Phó bí thư phản đối bà, mà là không có cách nào khống chế được Hội nghị thường vụ.
Nếu nhận thua, là sự đả kích quá lớn với quyền uy của bà, e rằng trong khoảng thời gian ngắn không cách nào xóa hết sự ảnh hưởng. Thủ đoạn rất cao minh của Thị trưởng Hạ, tại sao có thể thu phục được Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong và Từ Hâm để ủng hộ hắn? Bì Bất Hưu và Bùi Nhất Phong đều là cáo già, tính toán trước sau, Từ Hâm còn chú ý đến một chút nguyên tắc. Cả ba người cùng đồng thời bị Thị trưởng Hạ xúi giục, bản lĩnh của Thị trưởng Hạ quả thật…Hừ hừ, bà không cách nào hình dung được tâm trạng hiện tại của mình, đang do dự liệu có nên đưa tay làm gián đoạn cuộc biểu quyết, thuận nước đẩy thuyền nói chuyện tình người, Lôi Nhất Đại lại không biết thời điểm nhảy ra tỏ thái độ của mình.
– Vừa rồi là 6 phiếu tán thành, tôi cũng bỏ một phiếu tán thành, vừa đúng qua một nửa, đồng nghĩa với đề nghị của Thị trưởng Hạ chính thức thông qua Hội nghị thường vụ. Đương nhiên với điều kiện tiên quyết là nếu Bí thư Trần không sử dụng một phiếu phủ quyết, nhưng tôi cũng tin chắc Bí thư Trần sẽ không làm như vậy. Hội nghị thường vụ là một hội nghị dân chủ, điều cần thiết chính là thiểu số phục tùng đa số, chứ không phải là sự độc đoán của Bí thư, các đồng chí nói xem có đúng không?
Lôi Nhất Đại cố ý sỉ nhục Trần Khiết Văn, cười khá giảo hoạt, càng khiến Trần Khiết Văn thêm tức giận, muốn thử xem bà có kiềm chế nổi không, có dám bỏ một phiếu phủ quyết không.
Trần Khiết Văn quả thực tức giận, ngực phập phồng, đang muốn phát tác, Lãnh Dương liền làm người cuối cùng tỏ thái độ.
– Kinh tế muốn phát triển, xã hội muốn tiến bộ, thì phải có gan cải cách. Tôi cũng phải hướng theo lẽ phải, làm một người ủng hộ cuối cùng.
Phiếu ủng hộ của Lãnh Dương lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Trần Khiết Văn. Ba năm ở Thiên Trạch, đây là lần đầu thất bại thê thảm đến vậy, bà dù có kiềm chế có duy trì phong thái của một nhân vật đứng đầu đi nữa, cũng không nhịn nổi đập bàn quát lớn:
– Hội nghị hôm nay xảy ra quá nhiều biến cố, tôi nghĩ các đồng chí cũng thấy tình hình trước mắt, trong lòng cũng đã có tính toán. Tôi đề nghị tạm thời gác lại đề nghị của Thị trưởng Hạ, đợi khi điều kiện chín muồi rồi đệ trình lên Hội nghị thường vụ thảo luận.
Không phải một phiếu phủ quyết nhưng lại thắng cả một phiếu phủ quyết, trực tiếp gác lại hết. Rất nhiều người lúc đó mặt liền đổi sắc, không hay rồi, Bí thư Trần không thể khống chế nổi nữa rồi.
Hạ Tưởng lắc đầu:
– Tôi phản đối, mong Bí thư Trần thu hồi lời nói lúc nãy, suy nghĩ thận trọng, lấy đại cục làm trọng.
Vừa rồi Lôi Nhất Đại đùa cợt là nằm ngoài dự tính. Nếu Lôi Nhất Đại không cố ý khiêu khích Trần Khiết Văn, Trần Khiết Văn chắc chắn cũng thuận thế mà làm, thừa nhận biểu quyết hôm nay. Nhưng bất luận thế nào, đề nghị hoãn lại của bà là hành vi không sáng suốt, hơn nữa không hề tôn trọng quyền uy của hắn, không xem ý kiến của hơn một nửa Ủy viên thường vụ ra gì. Bà làm quá đáng rồi, thì không cần phải nể mặt bà nữa, nể mặt cũng phải có qua có lại,
– Thân là một nhân vật đứng đầu thì nên tôn trọng quyết định của tập thể, Bí thư cũng không thể vượt mặt Hội nghị thường vụ được.
Lời nói của Hạ Tưởng như một gáo nước, làm thức tỉnh Trần Khiết Văn. Bà lại bình tĩnh ngồi xuống chỗ mình, ý thức được thái độ vừa rồi quá thất thố quá mất mặt, chắc chắn sẽ đến tai Tỉnh ủy, như vậy sẽ rất bất lợi đối với hình tượng của bà. Đều tại Hạ Tưởng, không, cũng trách một người già không chết như Lôi Nhất Đại. Sau khi bình tĩnh lại, bà lại chỉnh đốn lại suy nghĩ của mình một lần nữa, nhượng bộ trước rồi tính tiếp. Bây giờ đâm lao phải theo lao nhưng lại không thể không dừng lại, chỉ có thể nhượng bộ, nếu không với chỗ dựa của Hạ Tưởng lại làm náo loạn lên Tỉnh ủy, không chừng bà còn bị Tỉnh ủy phê bình.
Bất luận là âm mưu hay dương mưu, người trong chốn quan trường đều phải chấp nhận bị thua cuộc.
Dù sao cũng không tính là thua hoàn toàn, trong việc bổ nhiệm cục trưởng cục đất đai, bà cũng thắng một ván, xem như hòa nhau. Cho dù thông qua đề nghị của Thị trưởng Hạ, trong việc chấp hành cụ thể sau này, bà cũng vẫn có thể khoa chân múa tay được, khiến Hạ Tưởng phải bị gò bó.
Hạ Tưởng, đừng tưởng cậu đã thắng, đường phía sau còn dài, lực cản ở Thiên Trạch còn rất lớn, cậu tưởng tượng không nổi đâu. Một chính sách giúp đỡ doanh nghiệp tư nhân, nếu làm không tốt còn khiến bản thân cậu xám mặt.
Nghĩ thông rồi cũng hết bực, Trần Khiết Văn liền khôi phục bình tĩnh, còn miễn cưỡng để lộ nụ cười:
– Làm phiền Thị trưởng Hạ đã nhắc nhở, tôi xin lỗi các đồng chí vì thái độ thất thố vừa rồi của mình. Phụ nữ mà, lúc nào cũng có chút không lý trí, chủ yếu cũng vì lời nói vừa rồi của lão Lôi hơi quá, lão nói đùa với tôi mà tôi lại cho là thật. Lão Lôi, sau này đừng có nói bậy bạ nữa, phải nhớ một điều, Bí thư của các ông vẫn là Bí thư, nhưng đồng thời cũng là một người phụ nữ, đàn ông thì phải thông cảm cho phụ nữ nhiều, phải không?
Được thôi, Trần Khiết Văn quả thực rất giỏi, đưa ra chiêu bài phụ nữ, lập tức liền hóa giải hết hành động thất thố vừa rồi. Trong Hội nghị thường vụ liền vang lên tiếng cười phụ họa.
– Tôi tôn trọng ý kiến của mọi người, đề nghị của Thị trưởng Hạ, chính thức được thông qua.
Trần Khiết Văn lại thể hiện quyền uy của Bí thư, trịnh trọng tuyên bố kết quả biểu quyết của Hội nghị thường vụ, sau đó lại dẫn đầu vỗ tay.
Tiếng vỗ tay vang dội trong phòng Hội nghị.
Tiếp theo Trần Khiết Văn liền lên tiếng tổng kết, không gì hơn mấy lời hội nghị hôm nay thành công, thắng lợi v.v… thuộc mấy lời nói không có dinh dưỡng nhưng lại bắt buộc phải nói. Thực tế mọi người đều biết, nếu hội nghị của chính phủ không có chuyển nhận sát nhập, không có lời mở đầu và lời kết thúc, thì cũng sẽ không quá dài dòng. Nhưng chốn quan trường luôn có những lời nhảm nhí bắt buộc phải nói. Tất cả mọi người đều bày ra bộ mặt chăm chú lắng nghe và khiêm tốn thụ giáo để phối hợp với lời phát biểu của Bí thư Trần.
– Hội nghị hôm nay chấm dứt ở đây, tan họp…
Trần Khiết Văn vung tay, cũng có khí chất chỉ huy. Xem ra, Bí thư Trần đã điều chỉnh được tâm lý, hồi phục lại sự tự tin.
Đúng vậy, thực ra Bí thư Trần cũng không thua. Tuy đề nghị giúp đỡ mười doanh nghiệp tư nhân của Thị trưởng Hạ được thông qua, nhưng lại thất bại trong vấn đề nhân sự, hơn nữa thất bại rất thảm. Chính sách được thông qua cũng chỉ mang ý nghĩa tượng trưng, quan trọng là người của các bộ phận vẫn còn nằm trong tay Bí thư Trần, nếu chấp hành không được thì cũng chỉ rỗng tuếch.
Đương nhiên, số đông người đang đoán rốt cuộc Thị trưởng Hạ làm thế nào để đả động được Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong và Từ Hâm, cả ba người không hẹn mà cùng ủng hộ Thị trưởng Hạ. Chắc chắn có nguyên nhân gì sâu xa, sau khi tan họp chắc chắn phải hỏi thăm thủ đoạn cao siêu của Thị trưởng Hạ.
Chỉ tiếc một điều, nếu Thị trưởng Hạ cũng thắng được một ván ở vấn đề nhân sự, không biết sẽ mang lại sự đả kích lớn thế nào cho Bí thư Trần… Trong lúc mọi người tâm tư không ổn định đứng lên định ra về, lúc này Trần Khiết Văn đã ra đến cổng, điện thoại của Hạ Tưởng đột nhiên vang lên, sau khi nghe điện thoại xong, liền gọi Trần Khiết Văn lại:
– Bí thư Trần đợi một chút, về việc bổ nhiệm Vương Cảnh Lược, cần thảo luận thêm nữa.
Cái gì? Tất cả mọi người đều kinh ngạc, Thị trưởng Hạ lại đưa ra thủ đoạn gì kinh người đây, có thể phủ định sự bổ nhiệm của Hội nghị thường vụ? Không thể chứ?
Trần Khiết Văn dường như quá phẫn nộ, bà vốn dĩ đã cố gắng khống chế sự tức giận, lại bị Hạ Tưởng châm ngòi:
– Thị trưởng Hạ, mong cậu đừng cố tình gây sự.
– Tôi không phải cố tình gây sự, mà vì suy xét đến việc giữ gìn hình tượng thành phố Thiên Trạch, bổ nhiệm Vương Cảnh Lược, phải phản đối, nếu không, thành phố Thiên Trạch sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |