Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 70

Quan Trường - Quyển 9

Phần 70

Trần Khiết Văn lắc đầu nhè nhẹ:

– Thị trưởng Hạ, quá lắm, thật quá lắm.

Bà ta đứng dậy, chỉ lên trên lầu,

– Hoa Thụy còn đang hôn mê bất tỉnh, nó cũng chưa làm gì Trần Mạt Trần Lỵ đã bị anh đánh đến không ra hình người, anh còn không để ý? Chẳng lẽ anh không thấy mình đã làm sai điều gì?

Trần Khiết Văn nói cuyện rất nho nhã, giọng nói rất bình tĩnh, dường như không có chút tức giận nào, nhưng ai cũng nghe ra, dưới giọng nói bình tĩnh ấy là sự bất mãn dữ dội.

Nói chuyện rất có nghệ thuật, Hạ Tưởng thầm khen ngợi.

– Còn chưa làm gì? Nói sao mà nhẹ nhàng.

Hạ Tưởng cũng đứng dậy, hắn biết Trần Khiết Văn đứng lên là muốn hắn ngước nhìn, hắn vừa đứng lên đã cao hơn Trần Khiết Văn một cái đầu:

– Nếu thực hiện được, là tội cưỡng bức. Chưa đạt được, là cưỡng bức không thành. Chuyện này cho dù đi kiện cũng có nhiều điều cần nói.

– Cưỡng bức? Đừng nói đùa. Chuyện giữa nam nữ, làm sao nói rõ là ai chủ động còn ai bị động? Các cô gái bây giờ, rất nhiều người thích tiền thích quan lớn, Trần Mạt Trần Lỵ có thể là tự nguyện, hiến dâng cũng có khả năng.

Lý lịch của Trần Khiết Văn Hạ Tưởng cũng đã xem, biết rõ bà ta đã từng tham gia Hội liên hiệp Phụ nữ, cũng đã từng làm Trưởng ban Tổ chức, quả nhiên miệng lưỡi nhanh nhảu, trình độ đổi trắng thay đen vô cùng cao siêu.

– Đồ chó thối nhà bà.

Phó Tiên Tiên lại nã pháo:

– Bà mà lại là Bí thư Thành ủy, sao mà mặt người óc lợn vậy? Tự nguyện? Quốc Hoa Thụy cũng không soi gương xem lại bản thân mình, xấu xí như vậy, ai mà tự nguyện lên giường của y, trừ phi là bệnh tâm thần.

Ngay cả Trần Khiết Văn bao năm trên quan trường rèn luyện được cách kiềm chế tính khí cũng không chịu được vô cùng tức giận:

– Thị trưởng Hạ, mong anh quản lý tốt người của mình, đừng để cô ta văng lời thô tục, thật mất mặt cho cha mẹ cô ta.

– Bà…

Phó Tiên Tiên còn muốn nói gì nữa, nhưng bị Hạ Tưởng chặn lại, điều Hạ Tưởng muốn không phải là một trận cãi nhau với Trần Khiết Văn.

– Lời cô ấy nói không dễ nghe, đừng quá để ý.

Hạ Tưởng đương nhiên phải nói đỡ cho Phó Tiên Tiên, những lời Trần Khiết Văn vừa nói cũng khiến hắn vô cùng bất mãn, hoàn toàn là những lời lẽ vô lương tâm.

– Bí thư Trần nói họ tự nguyện là thế nào, những lời này đến bản thân bà cũng không thể tin. Nếu bà cảm thấy chúng ta không thể đi đến thỏa thuận, được, không sao, chúng ta ai đi đường nấy, dùng bản lĩnh của mình nói chuyện.

Trần Khiết Văn đứng trước mặt Hạ Tưởng, cách hắn khoảng 2 mét, Hạ Tưởng cao hơn bà ta một cái đầu, khiến bà ta cảm thấy một áp lực kỳ lạ. Hạ Tưởng dù có cao nữa thì cũng chỉ là phụ tá, bà ta mới là Bí thư, là nhân vật số một, cho dù ở đây không phải là Thành phố Thiên Trạch, nhưng bà ta vẫn cho là thân phận của mình cao hơn Hạ Tưởng một bậc, tốt thôi, bây giờ Hạ Tưởng không nể mặt một Bí thư Thành ủy như bà ta, lời đồn về kẻ gây sự này, quả là danh bất hư truyền.

Mỗi người đều có lập trường của riêng mình, Trần Khiết Văn có định kiến với Hạ Tưởng, lại không chịu nghĩ xem những việc làm của Quốc Hoa Thụy bỉ ổi vô lại đến mức nào, chỉ một mực nhận định Hạ Tưởng cố tình gây sự.

– Đánh người rồi lại muốn chạy? Đừng có hòng

Lão Dư lại phát hỏa, lại nổi giận đùng đùng chỉ tay vào mặt Hạ Tưởng – lúc ông ta nói chuyện rất thích chỉ tay vào mặt người khác, cứ như là nếu không làm vậy sẽ không thể hiện được uy phong của mình:

– Tôi không quan tâm cậu là Thị trưởng hay là Phó Thị trưởng, cậu hôm nay đánh người, không những phải tạ lỗi bồi thường, mà còn phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Tôi đã báo cảnh sát rồi, chờ cảnh sát đến xử lý đi.

– Đừng phí lời với bọn chúng, đánh một trận rồi nói tiếp,

Con trai Trần Khiết Văn khi nãy còn ở trên tầng không dám xuống, bây giờ ló đầu ra từ trên cầu thang:

– Chúng ta đông người, bọn chúng chỉ có vài tên. Đánh hết đám đàn ông, phụ nữ thì cướp lại, xem bọn chúng định làm thế nào.

Quốc Hoa Thụy không biết tỉnh lại từ lúc nào, y vặn vẹo đi xuống, nhìn thấy người đàn ông trung niên đeo kính, biết cứu binh đã tới, lại thấy dáng vẻ không sợ hãi của Hạ Tưởng, lửa giận trong lòng lại phát ra, y hét lên với người đàn ông trung niên đeo kính:

– Chú Trương, chính là tên khốn này đánh cháu, nhanh, giúp cháu giải quyết hắn.

Trong lúc nói chuyện, y ỷ thế có viện binh, quyết tâm báo thù Hạ Tưởng, lại một lần nữa xông thẳng vào hắn, hơn nữa còn thuận tay vớ lấy một cái ghế định ném vào Hạ Tưởng.

Tiêu Ngũ ra tay, nói đúng hơn là “ra chân”, một cước đá cái ghế bay thẳng lên cái tivi LCD trong phòng khách, lập tức tạo ra một lỗ trên tivi.

Tiêu Ngũ vừa động thủ, đám người ngoài cửa nghe thấy động tĩnh, liền tới tấp xông vào, bao vây mấy người Hạ Tưởng, xem ra sắp có đánh lớn.

Quốc Hoa Thụy hét lớn:

– Đánh, đánh, đánh

Thư ký Trương nhìn Quốc Hoa Thụy, rồi lại nhìn Trần Khiết Văn, tiến thoái lướng nan, im lặng không nói gì.

Trần Khiết Văn cũng do dự, thái độ của Hạ Tưởng rất quyết liệt, một chút cũng không nhận sai, còn cương quyết yêu cầu Quốc Hoa Thụy khuất phục, Quốc Hoa Thụy là người dễ dàng chịu khuất phục sao? Huống hồ thân phận của Quốc Hoa Thụy là gì, thân phận của Hạ Tưởng lại là gì, hắn làm gì có tư cách thách thức Quốc Hoa Thụy? Cho dù sau lưng Hạ Tưởng có những ai, hắn cũng không có một người chú là Ủy viên Bộ Chính trị.

Nhưng thật sự đánh một cán bộ cấp Giám đốc sở, lại là Thị trưởng tương lai của Thành phố Thiên Trạch – người sẽ cùng hợp tác với bà ta, nếu giải quyết không tốt sẽ nảy sinh vấn đề chính trị.

Một mặt không nuốt trôi được mối hận này, mặt khác là Hạ Tưởng không chịu cúi đầu, Quốc Hoa Thụy cũng không chịu để yên, thật là khó giải quyết. Trần Khiết Văn giờ mới biết nói Hạ Tưởng là kẻ gây sự quả không sai, vừa gặp mặt, đã đem đến cho bà ta một vấn đề nan giải, hơn nữa còn không chút nể mặt bà ta là Bí thư Thành ủy.

Hay cho một tên Hạ Tưởng.

Do dự trong giây lát, Trần Khiết Văn nghĩ ra một phương pháp thỏa hiệp:

– Tôi sẽ tránh đi để người trong cuộc thương lượng giải quyết.

Bà ta vừa nói xong, gật đầu với Hạ Tưởng rồi quay người bước ra ngoài.

Trần Khiết Văn vừa định rời khỏi, lão Dư cũng biết điều đứng dậy bước đi, tiểu Dư không muốn đi, muốn ở lại xem trò vui, bị lão Dư lườm một cái, cũng ngoan ngoãn đi theo ra ngoài.

Cả nhà họ Trần vừa rời khỏi, Quốc Hoa Thụy liền biết Trần Khiết Văn muốn đứng ngoài cuộc, y cũng không ngốc, cũng biết thân phận của Hạ Tưởng nhưng bây giờ lại vờ như không biết, đánh rồi nói sau. Trước kia khi cưỡng bức phụ nữ, giở không ít trò, sau khi chuyện xảy ra còn không biết cô ta là ai, cuối cùng vẫn êm thấm cả. Hạ Tưởng đánh y ngay trong nhà của y, bây giờ y đánh trả, người khác có thể nói gì?

Quốc Hoa Thụy nổi giận, lại bê ghế lên định ném vào Hạ Tưởng. Y vừa động thủ, hơn 10 người nữa cũng ra tay tới tấp, xem ra đây sẽ là một trận hỗn loạn và hết sức căng thẳng.

Chính vào lúc này, cửa lại bị người ta mở ra, có một người bật cười ha hả từ ngoài bước vào, vừa vào đã nói lớn:

– Đều là một người một nhà, không nên động thủ, không nên động thủ.

Là Khâu Tự Phong.

Khâu Tự Phong tươi cười – anh ta đến nhanh hơn nhiều so với dự tính của Hạ Tưởng, cũng coi như là tận tâm – anh ta đến trước mặt Quốc Hoa Thụy, hạ chiếc ghế trong tay y xuống, rồi lại đến trước mặt Hạ Tưởng, nói nhỏ với Hạ Tưởng vài câu, cuối cùng lại đứng vào giữa, chắp tay nói:

– Hoa Thụy là bạn tôi, Hạ Tưởng cũng là bạn tôi, các anh nể mặt tôi, dừng tay lại, chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện.

Quốc Hoa Thụy đưa mắt nhìn Khâu Tự Phong, bỏ ghế xuống:

– Khâu ca, hắn có nể anh mặt không thì thật khó nói. Tôi cũng không phải là không biết lý lẽ, yêu cầu cũng rất đơn giản, hắn quỳ xuống nhận lỗi với tôi, để tôi tát hai cái, sự việc hôm nay coi như xong. Nếu không, tôi nhất định phải đánh gãy chân hắn.

– Hừ anh là cái thứ gì, bảo Hạ Tưởng quỳ xuống chân anh? Thật không biết xấu hổ, lời như vậy mà cũng có thể nói ra, nói cho ngươi biết Quốc Hoa Thụy, hôm nay tôi còn chưa xong với anh.

Phó Tiên Tiên tức giận vô cùng, cầm một cái gạt tàn đưa lên ném, đập trúng vào trán Quốc Hoa Thụy, máu lập tức chảy ra.

Mấy người Trần Khiết Văn không biết Phó Tiên Tiên là ai, Quốc Hoa Thụy thì biết. Khiếp sợ uy thế của nhà họ Phó, y luôn nhẫn nhịn Phó Tiên Tiên, nhưng Phó Tiên Tiên vừa đánh vừa chửi, khiến y không thể nhịn nổi nữa, quát lớn:

– Phó Tiên Tiên, cô đừng có không biết điều, đừng tưởng tôi sợ cô. Tôi nhường nhịn cô, là nể mặt cô, cô đừng có không biết xấu hổ, chọc tức tôi, có tin tôi “xử” cả cô không.

Quốc Hoa Thụy cũng vì uống say, chưa tỉnh rượu, lại vừa bị Hạ Tưởng đánh cho thảm thương nên vô cùng khó chịu.

Vẻ mặt của Khâu Tự Phong trầm ngâm, không ngờ Quốc Hoa Thụy lại ngông cuồng như vậy, lời khó nghe như vậy cũng nói ra trước mặt được, thật đúng là đồ không ra gì.

Còn có thứ càng không ra gì – vừa nãy rõ ràng đã ra ngoài, lão Dư lại quay trở lại, đúng lúc chứng kiến cảnh Phó Tiên Tiên vừa đánh vừa chửi Quốc Hoa Thụy, lửa giận trong lòng ông ta lại sôi sùng sục, xông tới trước mặt Phó Tiên Tiên, đưa tay lên đánh.

– Tôi mặc kệ, hôm nay tôi nhất định phải thay cha mẹ cho cô một bài học, cho cô biết thế nào gọi là dạy dỗ.

Tay ông ta vừa đưa lên, cửa đã bị người ta một cước đá ra, một người cười lạnh một tiếng:

– Ông là cái thá gì, cũng xứng dạy dỗ người nhà họ Phó, còn muốn đánh em gái tôi? Không phải tôi xem thường ông, nhưng ông quả thực chưa đủ tư cách.

Náo nhiệt rồi… Người đi vào vẻ mặt lạnh lùng, chính là Phó Tiên Phong.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 9
Trần Khiết Văn lắc đầu nhè nhẹ: Thị trưởng Hạ, quá lắm, thật quá lắm. Bà ta đứng dậy, chỉ lên trên lầu, Hoa Thụy còn đang hôn mê bất tỉnh, nó cũng chưa làm gì Trần Mạt Trần Lỵ đã bị anh đánh đến không ra hình người, anh còn không để ý? Chẳng lẽ anh không thấy mình đã làm sai điều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Long Nhất như một con bạch tuộc nằm trên thuỷ tinh quan. Nội lực hắn từ từ hấp thụ đồng hoá với ma pháp kết giới kỳ quái trên thuỷ tinh quan. Hắn thật sự rất bội phục người nào phóng ra kết giới này. Nên biết Long Nhất có thể mất chút ít sức lực mới phá huỷ được ma pháp thánh quang...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Quan Trường – Quyển 16
Ô tô chạy vào đường quốc lộ, ngoại trừ âm thanh lốp xe ma sát và chấn động truyền đến bên trong xe, tiếng gió bên ngoài gần như không nghe được, có thể thấy cách âm rất tốt. Ô tô càng cao cấp, hiệu quả cách âm càng tốt, nhưng đồng thời với người say xe mà nói càng là sự tra tấn. Bình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba