Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 81

Quan Trường - Quyển 9

Phần 81

Trong một ngày, liên tiếp xảy ra hai sự kiện khiến hắn giật mình, Hạ Tưởng biết, sự điều chuyển cán bộ cấp tỉnh, không những khiến xếp hạng của bốn đại gia tộc có sự thay đổi, mà còn khiến cho quan hệ đối lập và liên hợp của họ, lại càng có thêm sự hỗ trợ và thay đổi mới.

Nhưng nghĩ lại, trên thực tế giữa nhà họ Mai và nhà họ Khâu, vốn dĩ đã khá thân thiết với nhau. Chỉ có điều nhà họ Phó và nhà họ Ngô thân thiết với nhau quá nhanh, khiến Hạ Tưởng không ngờ được.

Theo Hạ Tưởng thấy, nhà họ Ngô là một gia tộc đơn độc, không qua lại với ba nhà kia nhiều, hơi có chút ý tứ tài trí hơn người, hơn nữa hai lần trước hợp tác với nhà họ Phó, thì cả hai lần đều khiến nhà họ Phó bại gia, nhà họ Phó không ghi thù mới lạ. Nhưng bây giờ hai cha con Ngô Tài Hà và Ngô Nhược Thiên cùng xuất hiện tại nhà họ Phó, lại còn cùng Phó Tiên Phong ra tiếp đón hắn, thật không giống bình thường. Có thể thấy quan hệ giữa nhà họ Ngô và nhà họ Phó, chắc chắn đã có nền tảng vững chắc.

Phó Tiên Phong và Hạ Tưởng bắt tay nhau, cũng không giới thiệu Ngô Tài Hà, liền bước đi, để Ngô Nhược Thiên và Hạ Tưởng hàn huyên. Gã thấy Hạ Tưởng đến một mình, không dẫn ai theo, ánh mắt có vẻ phức tạp.

Cuối cùng Hạ Tưởng cũng quyết định không dẫn theo Tào Thù Lê và Hạ Đông, cũng là do suy nghĩ cẩn thận, tiếng nói chung giữa hắn và nhà họ Phó không nhiều, không cần trong chốc lát tiến đến quá gần, giảm xóc trước một chút cũng tốt.

Hạ Tường bắt tay Ngô Tài Hà, không xưng chức vụ:

– Chào bác Ngô!

Ngô Tài Hà nhìn Hạ Tưởng đánh giá mấy lần, vẻ mặt hiền lành nói:

– Nhược Thiên đã nhiều lần nói tốt về cậu trước mặt tôi, tôi bảo nó học tập cậu nhiều hơn. Trận chiến sơn Toàn Mỹ đánh rất đẹp, tôi cũng không dám tin một người trẻ như cậu lại có được thủ pháp lão luyện như vậy.

Ngô Tài Hà hơi híp mắt, lúc lão nói chuyện, lúc nào cũng có vẻ cười tủm tỉm, khiến cho người ta có cảm giác ấm áp. So với sự cứng rắn và mạnh mẽ của Ngô Tài Dương, sự nhẹ nhàng của Ngô Tài Hà lại hoàn toàn khác hẳn. Lão giống như một người bề trên không hề có chút tự cao nào, khiến người khác cảm thấy rất thân thiết.

Nhưng trong chốn quan trường, thường cần phải có chút tự cao, cần có chút đắn đo, nếu không người khác sẽ không đánh giá cao về bạn. Trừ khi bạn đã lên được vị trí đứng đầu, bạn không tự cao chính là gần gũi bình dị, chính là thân thiết quan tâm. Nhưng ở cấp sở hay cấp tỉnh, thì cần phải duy trì một sự thần bí và sự khác biệt, như vậy mới có thể đảm bảo được quyền uy và sự tôn trọng.

Có lẽ do Ngô Tài Hà quá hiền từ và nhân hậu, nên khiến người khác không có nổi cảm giác sợ hãi. Không có cảm giác sợ hãi, liền không cảm thấy coi trọng người này.

Khách khí vài câu, hàn huyên một lúc, Hạ Tưởng được đón vào bên trong.

Ông cụ Phó ngồi ngay ngắn ở giữa phòng khách, bên cạnh có một người, mặc váy dài liền thân, tóc dài buông ra, trầm tĩnh xa xôi, mang lại cho người khác một vẻ đẹp yên tĩnh. Hạ Tưởng suýt chút nữa không nhận ra, không ngờ cô là Phó Tiên Tiên.

Phó Tiên Tiên cũng có lúc điềm đạm nho nhã như vậy?

Hạ Tưởng và ông cụ Phó cũng có tiếp xúc hai lần, một lần thì phải mang bộ mặt khách sáo, còn một lần lại nói chuyện trực tiếp, dù sao cả hai lần cũng không phải là những ký ức vui vẻ gì. Cũng may, mọi người cùng cảnh ngộ, đều biết trước khác nay khác, tuy ông cụ Phó chưa đứng dậy, chỉ gật đầu với Hạ Tưởng, nhưng trong mắt ông cụ, vẫn có sự nhiệt tình.

Hạ Tưởng cũng cung kính hỏi thăm, rất khách sáo, rất xa cách, nhưng biểu hiện được sự tôn trọng đúng mức. Ngược lại Phó Tiên Tiên luôn cúi đầu, cũng không biết cô đang làm bộ cái gì, mà cũng không dám nhìn Hạ Tưởng lâu, chỉ thản nhiên gật đầu.

Ngồi xuống, trà được bưng lên, cái gọi là xã giao chẳng qua cũng chỉ là một vài việc theo khuôn khổ như cũ, nhưng tình cảm giữa người với người cũng được nuôi dưỡng dần trong những việc bình thường. Con người là động vật có tình cảm, gần gũi ai xa lánh ai, ngoài việc có những lợi ích giống nhau, thì sự gắn bó về tình cảm cũng rất quan trọng. Đương nhiên thân là một người làm chính trị, tình cảm lại là thứ không đáng tin cậy nhất, sự cung cung kính kính bên ngoài, ai mà biết được sau lưng lại không mang hai ba ngọn dao?

Sở dĩ Hạ Tưởng có thể ngồi uống trà trước mặt ông cụ Phó, cũng không phải do ông cụ Phó có tình cảm gì với hắn, mà hoàn toàn do có liên quan đến lợi ích.

– Thức ăn nhà họ Khâu quả thật không ngon như thức ăn nhà họ Phó…

Ông cụ Phó vừa mở miệng đã nhắc đến chuyện ăn

– Khẩu vị nhà họ Khâu hơi nhạt, thức ăn thiếu muối lại không có vị gì, tôi ăn không quen. Hoặc là mặn, hoặc là ngọt, không mặn không ngọt, sao có thể ăn được?

Hạ Tưởng cũng không quá chú trọng đến chuyện ăn, hắn ăn sơn hào hải vị cũng được, ăn bánh mì dưa muối cũng no, nên đối phó với lý luận ăn uống của ông cụ Phó, đành phải nở nụ cười:

– Được đón tiếp vinh dự quá, nên đến mùi vị thức ăn cũng quên mất.

– Ha ha…

Ông cụ Phó cười sảng khoái

– Hôm nay Tiên Tiên cố ý vì cậu mua một con vịt quay ngon nhất, nhất định phải nhấm nháp một chút. Đừng lại quên mất mùi vị gì, dù sao cũng là tâm ý của nó.

Hạ Tưởng hàm ơn:

– Thật ra không cần phiền phức quá, tôi ăn gì cũng được, không bắt bẻ. Nhưng cũng phải cảm ơn ý tốt của Tiên Tiên.

– Không cần cảm ơn nó, cảm ơn gì chứ? Nhà họ Phó chúng tôi đều phải cảm ơn cậu đã cứu Tiên Tiên.

Ông cụ Phó trịnh trọng nói một câu

– Những ân ân oán oán trước đây đều đã qua rồi, từ giờ phút cậu cứu Tiên Tiên, cậu đã trở thành khách quý của nhà họ Phó.

Phân lượng của câu nói này không hề nhỏ, nhưng Hạ Tưởng lại không làm nổi khách quý của nhà họ Phó, đang định nói khách khí mấy câu, ông cụ Phó lại xua xua tay:

– Ơn cứu mạng lớn như trời, nếu nói những cái khác nữa thì cũng là dối trá, nào, ăn cơm, ăn cơm.

Hạ Tưởng đành cung kính không bằng tuân mệnh, ngồi vào chỗ ăn cơm.

Phó Tiên Tiên ngồi bên cạnh hắn, gắp thức ăn cho hắn, lại còn chọn những miếng thịt ngon nhất cho hắn, cẩn thận, dụng tâm, thân mật, chẳng qua cũng chỉ muốn Hạ Tưởng ăn nhiều một chút. Ở ngay trước mặt nhà họ Phó, hắn ít nhiều cũng cảm thấy không tự nhiên, may mà cha của Phó Tiên Phong, bác lớn và chú Ba đều không có ở đây, nếu không áp lực lại càng lớn.

Giữa Hạ Tưởng và nhà họ Phó, dù sao cũng đã từng có khúc mắt rất sâu, giữa người với người rất khó có được nụ cười xua tan thù hận.

Ngô Tài Hà còn may, vẫn là bộ dạng cười tủm tỉm, dường như không hề quan tâm đến sự thân mật giữa Phó Tiên Tiên và Hạ Tưởng. Ngô Nhược Thiên vốn dĩ không có lòng dạ sâu xa gì, ánh mắt cũng chỉ quét qua mấy lần, dừng lại trên người Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên, vẻ mặt đầy nghi ngờ và khó hiểu.

Không cần phải nói, trong lòng Ngô Nhược Thiên đã biết rõ ràng quan hệ giữa Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm.

Một bữa cơm, vừa ăn có mùi có vị vừa không mùi không vị gì. Có mùi có vị là vì, những lời ông cụ Phó nói không phải là giả, quả thật bữa cơm này rất ngon. Không mùi không vị là vì, một bàn những người ngồi cùng nhau, nhưng tiếng nói chung lại không nhiều, có ngăn cách, mà cũng xa lạ, mặc dù cũng có nói mấy lời với nhau, nhưng phần lớn đều có liên quan đến việc ăn uống, không đề cập đến những đề tài gì hay ho.

Cũng bình thường thôi, vì hôm nay chỉ là một lần gặp thăm dò, muốn cùng nhà họ Phó có chung lợi ích, con đường sau này còn dài.

Đương nhiên hôm nay cũng không phải không có thu hoạch, ít nhất mối quan hệ với nhà họ Phó cũng đã tiến thêm được một bước nhỏ, ít nhất trước mặt Hạ Tưởng ông cụ Phó cũng toát lên sự từ ái và khoan dung, ít nhất sự xuất hiện của Ngô Tài Hà và Ngô Nhược Thiên, chắc chắn cũng đã có được sự đồng ý ngầm của ông cụ Ngô, cũng gián tiếp cho thấy, nhà họ Ngô hy vọng hắn và nhà họ Phó bắt tay giảng hòa.

Tay thì vẫn bắt, nhưng nói đến giảng hòa, Hạ Tưởng còn cần thời gian.

Buổi tối sau khi trở về, Tào Thù Lê và Hạ Đông đã ngủ, họ được Liên Nhược Hạm dẫn ra ngoài chơi một vòng, cũng mệt rồi. Nhưng Hạ Tưởng lại chưa có ý định đi ngủ, ngồi một mình trong phòng, cũng không mở đèn, ngồi trong bóng đêm để suy nghĩ.

Việc đến thành phố Lang nhậm chức cũng rất đột ngột, khiến hắn cũng không có nhiều sự chuẩn bị, nhưng việc đến thành phố Lang có điểm khác biệt là, đến Thiên Trạch nhậm chức, cho hắn đủ thời kỳ giảm xóc, cũng cho hắn có đủ thời gian để làm công tác giai đoạn đầu. Đồng thời cũng nhân dịp nghỉ lễ Quốc khánh, lần đến Bắc Kinh này, nghiễm nhiên trở thành lời chú giải cho việc đến Thiên Trạch nhậm chức.

Nhậm chức ở thành phố Lang khoảng một năm, sự liên kết giữa hắn và thế lực gia tộc cũng ít dần. Chỉ có một lần trao đổi ngắn ngủi với nhà họ Phó, nhà họ Mai lúc vừa mới bắt đầu xây dựng nông nghiệp mới, cho đến bây giờ vẫn chưa hề có sự đụng độ về lợi ích nào khác, và cũng không có điểm giao nhau nào về lợi ích, thậm chí những mâu thuẫn với nhà họ Phó cũng vì thời gian dần qua mà phai nhạt đi nhiều.

Nhưng khi chưa đến thành phố Thiên Trạch nhậm chức, đột nhiên đúng lúc đó bốn nhà liên động, khiến mối quan hệ giữa hắn với bốn nhà đột nhiên đi lên, đương nhiên cũng có những nguyên nhân khách quan. Mà cũng khó đảm bảo không có nhân tố thúc đẩy phía sau, là nhà họ Ngô? Nhà họ Phó? Hay là ai?

Hạ Tưởng lại càng rõ hơn một điểm, thật ra bốn nhà cũng có ý muốn mượn thời điểm này để nắm động thái của hắn, gây áp lực với Thủ tướng cũng tốt, thậm chí diễn kịch cho mọi người cũng xem cũng được. Dụng ý chính trị vô cùng rõ ràng, nói đùa, mọi người đều là người trong chốn quan trường, nhất cử nhất động đương nhiên đều có ý đồ bên trong.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mật thám Phong Vân
Đám Lăng Phong đã vào trong trại. Suốt đường đi hắn phải cười trừ liên tục, bởi vì người dân trong sơn trại này xem ra khá ác cảm với người ngoài, nhìn hắn đều bằng ánh mắt hình dao găm, khiến hắn không hiểu ra sao. Công Tôn cô nương, ta có cảm giác hàng xóm của cô rất ghét chúng ta thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện xuyên không
Miêu Nghị – Quyển 14
Cơ mặt Miêu Nghị co giật nhìn khuôn mặt Vân Tri Thu hoảng loạn, hắn đã không biết nên nói cái gì. Không ngờ lúc trẻ nữ nhân này làm chuyện như thế! Vân Tri Thu bối rối nói: Ngưu Nhị đừng nghe lục thú nói bậy, không có chuyện đó... Vân Tri Thu chợt phát hiện lời giải thích không đáng tin vì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Tiệm bánh Hoàng tử bé - Tác giả The Kid
Tại một khu chung cư ở quận 4, thành phố Hồ Chí Minh, có một tiệm bánh tên là Tiệm bánh Hoàng tử bé. Tiệm bánh này có 4 cô nhân viên: San San, Pink, Lam và Sao. Thời gian này Lam và Sao có việc phải đi vắng, để San San và Pink ở nhà coi tiệm. San San mang phong cách cute, xì tin, nhí nhảnh, dễ thương. Pink...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba