Ngày hôm sau, Hạ Tưởng tiếp tục làm quen với công việc, tiếp kiến một số Phó thị trưởng đến để báo cáo công tác, rồi các Cục trưởng, vv… Từ Tử Kỳ cũng đã đảm nhiệm vị trí thư ký của hắn, cũng may, so với trong tưởng tượng của Hạ Tưởng thì còn tốt hơn một chút, xử lý các sự tình đâu vào đấy, tuy rằng ngẫu nhiên cũng có những sai sót nhưng cũng là có thể tha thứ được.
Ngày thứ ba thì quyết định bổ nhiệm, điều chỉnh cán bộ của Tỉnh ủy được gửi xuống, cùng đi với Trần Thiên Vũ tới nhậm chức ở thành phố Thiên Trạch là một trưởng phòng của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tên là Chu Hoài Kính. Cùng ngày, An Hưng Nghĩa cũng cáo biệt thành phố Thiên Trạch, đi tới Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy để báo danh, cũng chuyển tới vị trí công tác mới ở thành phố Lang.
Trần Thiên Vũ vừa đến thành phố Thiên Trạch thì việc đầu tiên là đi vào phòng làm việc của Hạ Tưởng, vẻ mặt đầy cảm kích, nói những lời rất rất chân thành với Hạ Tưởng. Vốn Trần Thiên Vũ cũng không được tính là thành viên trung tâm của tổ chức Hạ Tưởng, sau lại bị bắt phải nương tựa vào Hạ Tưởng, tiếp sau nữa lại bị tính cách hấp dẫn của Hạ Tưởng thu phục, cũng đối với trí tuệ chính trị và tài trí kinh doanh của Hạ Tưởng là cực kỳ khâm phục, vì thế y liền quyết tâm từ nay về sau sẽ theo sát bước chân của Hạ Tưởng.
Không nghĩ tới việc Hạ Tưởng không ngờ rời khỏi quận Hạ Mã, do đó y liền cảm thấy bị mất đi phương hướng. Càng không nghĩ tới được là đột nhiên niềm vui được trời mang đến, y được điều tới thành phố Thiên Trạch đảm nhiệm vị trí Trưởng ban Thư ký Thành ủy, không cần phải nói thì đây chính là bút tích của Hạ Tưởng, do đó y cực kỳ mừng rỡ.
Có thể không mừng được sao? Chẳng những một bước từ cấp bậc Cục trưởng lên tới Phó Giám đốc Sở, hoàn thành một cú bay vọt trong kiếp sống chính trị. Hơn nữa, lại được về bên cạnh Hạ Tưởng, về sau y lại có thể cùng Thị trưởng Hạ kề vai sát cánh mà chiến đấu. Nghĩ lại những năm tháng chiến đấu mãnh liệt đã từng diễn ra tại quận Hạ Mã làm cho nhiệt huyết của y có cảm giác như đang sôi trào lên vậy.
Thị trưởng Hạ đúng thật là quý nhân trong cuộc đời của y, hai lần kéo y lên, ban ân mà không hề có một chút ý tứ đòi hỏi báo đáp. Đây gần như là chuyện mà y không thể tưởng tượng ra được. Từ Cục trưởng đến Phó Giám đốc Sở, bao nhiêu người đã bị dừng ở ngưỡng cửa này, y cũng không có sức lực để vượt qua mà giấc mơ được hoàn thiện là nhờ sự giúp đỡ của Hạ Tưởng. Nếu là người khác, ngoại trừ cách tìm người biếu lễ, cho dù là chạy chọt đến mức gãy cả chân cũng chưa chắc hoàn thành được ước nguyện này.
Trong tâm của Trần Thiên Vũ thì sự cảm kích của y đối với Hạ Tưởng không có cách nào hình dung nổi.
Hạ Tưởng lại rất khách khí đứng dậy hoan nghênh Trần Thiên Vũ, chủ động bắt tay với y:
– Thiên Vũ, chúng ta lại cùng nhau công tác, tiếp tục làm việc nhiệt tình như thời ở quận Hạ Mã, tranh thủ đem kinh tế thành phố Thiên Trạch phát triển lên tầm cao mới.
Trần Thiên Vũ biết Hạ Tưởng không muốn đề cập tới việc đã đề bạt mình, vì thế trong lòng y lại càng thêm cảm động. Nhưng lãnh đạo không đề cập đến thì mình cũng phải tỏ ra thái độ, làm sao thể hiện được tấm lòng mình ra cho lãnh đạo biết thì mới được:
– Lãnh đạo, trước khi tôi đến thành phố Thiên Trạch đã sớm làm tốt những chuẩn bị để theo sát bước đi của lãnh đạo.
Hạ Tưởng thấy Trần Thiên Vũ vẫn có vẻ đang rất thành khẩn, có lẽ là phần lớn nguyên nhân chính là y vẫn đang hồi hộp, vì thế liền vỗ vỗ bờ vai của y rồi nói:
– Thiên Vũ, cách đối nhân xử thế của tôi thì anh cũng đã rõ rồi. Tôi đề nghị anh tới thành phố Thiên Trạch cũng là do nhìn trúng năng lực của anh. Anh cũng hiểu rõ rằng thành phố Thiên Trạch là thành thị rất nghèo, kinh tế lãi lạc hậu, muốn bỏ cái mũ nghèo khó này xuống thì trách nhiệm của chúng ta rất nặng nề.
Trần Thiên Vũ hiểu rất rõ ý tứ của Hạ Tưởng:
– Tôi cũng đã nghiên cứu hiện trạng của thành phố Thiên Trạch, quả thật không lạc quan cho lắm. Đối với việc làm sống lại nền kinh tế của thành phố Thiên Trạch thì tôi cũng có một vài cái nhìn chưa đủ chín chắn, muốn báo cáo lại để xin ngài cho ý kiến.
Hạ Tưởng thấy Trần Thiên Vũ chuyển đổi rất nhanh, liền cười ha hả rồi nói:
– Tốt lắm, không làm lỡ buổi đầu tiên gặp mặt, tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm.
Rốt cuộc Trần Thiên Vũ mới thoải mái lại, yên tâm mà có chút mỉm cười, đồng thời cũng ngấm ngầm thở phào một hơi. Trải qua sự rèn luyện ở thành phố Lang, hiện tại Thị trưởng Hạ so với trước kia đã thành thục hơn rất nhiều, cái chính yếu là khí thế của Thị trưởng Hạ so với trước kia càng thêm ẩn giấu vào bên trong, nhất cử nhất động đều có thể làm cho người khác bị rất nhiều áp lực.
Tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng suy cho cùng thì cũng là Thị trưởng…
Buổi chiều, cuộc mít tinh bổ nhiệm long trọng được cử hành, Chu Hoài Kính tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy:
– Được sự phê chuẩn của Tỉnh ủy, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nghiên cứu và ra quyết định, đồng chí An Hưng Nghĩa không tiếp tục đảm nhiệm vị trí ủy viên thường vụ Thành ủy Thiên Trạch và các chức vụ có liên quan mà sẽ có phân công công việc khác. Đồng chí Dương Kiếm không tiếp tục đảm nhiệm vị trí Trưởng ban Thư ký Thành ủy Văn phòng Đảng của thành phố Thiên Trạch, bổ nhiệm trở thành Phó thị trưởng Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Trạch. Đồng chí Trần Thiên Vũ đảm nhiệm vị trí ủy viên thường vụ, Trưởng ban Thư ký Thành ủy thành phố Thiên Trạch…
Nghi thức so với lần nhậm chức của Hạ Tưởng thì ngắn gọn hơn rất nhiều, cũng chặt chẽ hơn rất nhiều, tổng cộng chỉ mất hơn một giờ đồng hồ là đã kết thúc. Hội nghị vừa chấm dứt thì Chu Hoài Kính cũng không ở lại, từ chối lời mời thịnh tình của Trần Khiết Văn và Hạ Tưởng mà trực tiếp quay trở về thành phố Yến.
Từ đó, một loạt điều chỉnh nhân sự đã được xác định.
Buổi tối, Thành ủy lại cử hành buổi tiệc đón chào người mới được tổ chức tại khách sạn Hoa Thịnh, hoan nghênh Trần Thiên Vũ tới nhậm chức. Buổi yến tiệc này thì có một số ủy viên thường vụ vắng mặt, so với buổi đón tiếp Hạ Tưởng thì quy cách thua khoảng một cấp. Đồng thời, người lần trước say khướt là Lôi Nhất Đại cũng không lộ diện, một số ủy viên thường vụ khác như Phó thị trưởng Hứa Phàm Hoa, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật kiêm Cục trưởng Cục Công an Bùi Nhất Phong, Trưởng ban Tuyên giáo Thường Hào cũng xin phép được vắng mặt.
Bình thường thì Dương Kiếm vẫn ngồi phía dưới Trần Khiết Văn, vốn y được xếp hạng thứ 8 tại Thành ủy, đảm nhiệm vị trí Phó thị trưởng thường trực thì xếp hạng đã được tiến lên trước một bậc, là vị trí thứ bảy. Hôm nay thì y cũng rất tự giác ngồi ở phía dưới của Hạ Tưởng, điều này làm mí mắt của Trần Khiết Văn hơi nhảy dựng lên, trong mắt hiện lên một tia không vui, tuy nhiên vẻ mặt vẫn không tỏ ra bất cứ sự khó chịu nào cả.
Buổi tiệc chào mừng lần này thì thứ nhất là hoan nghênh Trần Thiên Vũ tới nhậm chức, thứ hai là chúc mừng Dương Kiếm đảm nhiệm vị trí mới. Xem ra buổi tiệc rất náo nhiệt, không phát sinh bất cứ sự kiện nào không thoải mái cả.
Công tác tại thành phố Thiên Trạch vô tình chung đã tiến nhập đi vào quỹ đạo.
Ba ngày sau, điều làm cho Hạ Tưởng cảm thấy không ngờ nhất chính là người đầu tiên đến thành phố Thiên Trạch với lý do hiệp đàm đầu tư không ngờ lại là một người bạn của hắn, đó chính là Dương Uy.
Dương Uy mang đến một hạng mục không lớn, đầu tư khoảng 5 triệu tệ, là do một cơ quan du lịch của bạn bè y ở Bắc Kinh cố ý đến thành phố Thiên Trạch để xây dựng chi nhánh. Kinh phí đầu tư không lớn, chủ yếu là muốn thử thăm dò xem độ tinh khiết ở địa phương này thế nào, đồng thời cũng có ý mượn cơ hội này để mở ra cục diện.
Hạ Tưởng hiểu rất rõ rằng bên trong sự thân thiện của Dương Uy thì nhất định có ý đồ lâu dài. Nhưng sự kết giao giữa người với người từ trước đến nay nếu không có lợi ích thì không bao giờ được thành lập cả, hắn cũng không có khả năng trông cậy vào người khác có hồi báo cho sự nhiệt tình của hắn hay không, kể cả là Liên Nhược Hạm, Tiếu Giai. Mặc dù các cô đối với hắn là toàn tâm toàn ý, nhưng cũng bởi vì là hắn yêu thương các cô và nguyện ý được trả giá vì các cô. Hắn có chút thưởng thức Dương Uy, đó chính là cách làm việc của Dương Uy, trong cách làm của y thì rất rõ ràng và vô cùng ngay thẳng, nhưng y lại không chỉ bởi vì ích lợi trước mắt mà bị chi phối, chưa bao giờ lấy đầu tư để đổi lấy ưu đãi hoặc là cái gì khác, ý đồ của y chính là ích lợi lâu dài, giao thiệp với nhau theo kiểu bạn bè.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |