Gương mặt Bảo Châu mang lại cho nó một cảm giác của người phụ nữ quyền lực, có thể đảm đương mọi chuyện từ lớn tới nhỏ. Không phải loại phụ nữ chỉ biết ăn không ngồi rồi, chỉ biết quanh quẩn trong căn bếp làm những chuyện lặt vặt trong nhà.
Bảo Châu là một người phụ nữ có thể xông pha trên thương trường, gương mặt kèm tính cách của nàng thể hiện lên chuyện đó.
Tính cách nghĩ được làm được, nhớ lần đó nàng nhất định ly dị hắn ta. Chỉ trong vòng một tuần lễ là nàng đã ký đơn ly dị xong với hắn ta.
Nàng quyết định rời khỏi ngôi nhà đó thì không ai có thể cản được nàng.
Nàng quyết định tạo dựng một cuộc sống mới mà không cần hắn ta bên cạnh, nàng đã làm được.
Nàng muốn tìm một người để bảo vệ cho An Nhiên, nàng cũng đã quyết định xong.
Người phụ nữ có thể làm việc lớn đó chính là nàng, không ngại vượt qua những khó khăn để tiến tới mục đích cuối cùng. Hơn nữa việc gia đình nàng càng đảm đương trọn vẹn, lo cho An Nhiên từ miếng ăn tới giấc ngủ một cách hoàn hảo.
Không để An Nhiên phải chịu bất kỳ một khắc buồn phiền. Hơn nữa nàng còn có thể hy sinh cả thân mình để tìm cách bảo vệ cho An Nhiên.
Bảo Châu thật sự hoàn hảo, chỉ tiếc hắn ta xem nàng là một công cụ mà thôi.
Ngay bây giờ, hai ánh mắt đối diện nhau.
Cả người Bảo Châu lúc này nóng như lửa, đã uống hết một chai rượu soju nhưng càng làm nàng trở nên minh mẫn hơn.
Nàng quyết định như vậy không đơn giản chỉ là hy sinh thân mình cho Phương để đổi lấy việc lo cho An Nhiên.
Mà tận sâu trong đáy lòng nàng cảm nhận được một chút le lói của sự an toàn đến từ Phương. Chẳng hiểu sao ngay từ ngày đầu tiên, ngày mà Phương cứu con gái nàng đã cảm nhận được cậu ta vô cùng đặc biệt.
Đặc biệt đối với cả nàng và cả An Nhiên.
An Nhiên tính cách đơn thuần của tuổi nhỏ thì không nói, nhưng cô bé cảm nhận được tình cảm của Phương, một thứ tình cảm ấm áp mang lại cho con bé sự an toàn.
Nhiều lần An Nhiên đã nói vô cùng yêu thích Phương, và cũng chính lời nói của An Nhiên đã tác động đến tâm lý của Bảo Châu.
Một người từ lâu chẳng có được một chút hơi ấm của gia đình như nàng lúc này thì vô cùng nhạy cảm.
Nhạy cảm đối với mọi thứ xung quanh mình, nhạy cảm đối với sự ân cần chăm sóc và sự dịu dàng thấu hiểu.
Phương lại chính là người mang tới cho nàng cảm giác đó.
Người đã ở bên cạnh giúp đỡ nàng mỗi khi khó khăn, tuy mọi việc trên miệng Phương đều là giúp cho An Nhiên. Nhưng càng làm Bảo Châu thấy được Phương là một người hoàn hảo.
“Hơn nữa… Hắn ta chỉ đụng vào chị một lần duy nhất…”
“Yêu chị đi…”
Bảo Châu nhìn vào đôi mắt đầy bối rối kia thốt lên một lời cuối cùng.
Nàng chủ động ôm lấy nó.
Hai môi cặp môi đào của nàng lúc này khóa lấy môi nó một cách chủ động.
“Chụt… Chụt… Chụt…”
Bảo Châu chủ động tấn công, nàng nhất định phải làm việc này, lương tâm mách bảo nàng nhất định phải làm.
Chỉ có như vậy mới mang lại kết cục tốt cho An Nhiên.
Chỉ có như vậy mới làm cuộc sống nàng trở nên màu sắc.
“Chụt…”
Phương bị Bảo Châu tấn công cũng không lâm vào thế bị động, nó hiểu Bảo Châu chắc chắn có nỗi khổ của riêng mình, lúc này chỉ muốn giải tỏa cảm xúc mà thôi.
Không để nàng phải chủ động tấn công, nó ngay lập tức đáp trả.
Cơ thể mỹ miều của phụ nữ đầy xuân vận như Bảo Châu làm nó khó mà kiềm chế.
Sự thành thục của nàng khiến nó say đắm vô cùng, hai cánh môi khẽ mơn trớn lấy nhau một cách đầy nhục cảm, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau trông ướt át vô cùng.
“Chụt…”
“Em chắc chắn sẽ lo tốt cho An Nhiên…”
Phương đè Bảo Châu xuống ghế, khẽ ngẩng đầu lên ánh mắt kiên định nhìn lấy Bảo Châu. Nó thật sự cảm động trước tình cảm mà Bảo Châu dành cho An Nhiên.
Nó hiểu được mọi thứ nàng làm bây giờ đều là tốt cho An Nhiên, một người như vậy thật không thể nào làm người khác kiềm chế nổi.
“Chụt… Chụt…”
Ngay lập tức một nụ hôn ướt át lại tiếp tục, lần này nồng cháy còn hơn lần trước.
Một phụ nữ ba mươi tuổi, trong độ tuổi chín mọng của đời người lại thiếu vắng tình dục càng làm Bảo Châu trở nên cuồng nhiệt.
Hai tay nàng vòng sang cổ ghì chặt lấy nó, cả người duỗi ra đón nhận nụ hôn đầy nồng cháy của đối Phương.
Cả người lúc này nóng bức vô cùng, nếu không phải hai tay đã đan trên cổ đối phương thì nàng đã tháo xuống bộ váy ngủ từ khi nào rồi.
Cơ thể dần có sự thay đổi, Bảo Châu cả người nhạy cảm vô cùng, hai bàn tay kia lúc này đã ngao du trên cơ thể thành thục của nàng.
Do Bảo Châu đang mặc trên người bộ áo lụa nên từng động tác của Phương trên cơ thể thì nàng cảm nhận rõ vô cùng.
“Ưm…”
Sau khi ngao du khắp cánh lưng trần thì lúc này đã chui ra phía trước, nắm trên bầu ngực tròn trịa của Bảo Châu mà xoa bóp.
Bảo Châu không mặc áo lót, nên ngay khi bàn tay mềm kia bao trùm lên núi đôi ngay lập tức làm nàng cả người như bị điện giật.
Khẽ rên lên một tiếng trong cổ họng, bởi vì hai bờ môi vẫn còn đang bị khóa, chiếc lưỡi vẫn còn mải mê nô đùa với đối phương.
Nàng từ thế chủ động trở thành bị động, cả người bị Phương áp xuống sô pha.
Bảo Châu cao tận mét bảy có hơn nhưng mà Phương lại còn cao hơn nàng gần một cái đầu, nên lúc này cả người nàng nằm trọn bên trong cơ thể của Phương.
Da thịt nhạy cảm, hơn nữa bầu vú bị Phương xoa bóp khiến Bảo Châu như bùn nhão. Nàng chỉ chung đụng với chồng một lần duy nhất đã dính bầu, thế nên ngoài lần đó ra thì chẳng còn một lần nào nàng được chồng ân ái cả.
Thời gian đã qua vô số năm làm Bảo Châu như quên đi việc làm tình, ngày ngày lo cho An Nhiên cũng khiến nàng không còn cảm giác gì đối với việc này nữa.
Nhưng tất cả chỉ dồn nén lại trong cơ thể, trong tâm hồn mà thôi.
Tình dục là một thứ gì đó không thể nào tách rời với con người, thời gian qua chỉ là do chính là kiềm chế bản thân.
Dần dần nàng giống như một cái núi lửa bị đè nén.
Khi được khơi gợi ngay lập tức bùng nổ không thể kiểm soát được.
Bàn tay kia chỉ vừa xoa nắn bầu ngực của nàng mà ngay lập tức làm nàng uốn éo cả người, cổ họng không ngừng rên lên từng âm thanh nhục dục.
Đầu ti cương cứng nhô lên khỏi quầng vú, Phương thuận tay nắm lấy rồi se nhẹ.
“Ưm… Ư… Ư… Hức… Hức…”
Cổ họng Bảo Châu ngay lập tức rung lên, nàng làm sao có thể chống lại cơ chứ, cho dù thả lỏng cả người đón nhận cũng không thể nào kiềm chế được cảm xúc bấy giờ.
“Chụt… Chụt…”
“Đừng… Ư… Ư… Ư… Hư… Hư… ư…”
Bảo Châu cả người run lên một hồi, cổ họng liên tục phát ra những âm thanh không có nghĩa, nàng khẽ cứng đơ người một lúc rồi sau đó mới thả lỏng.
Phương lúc này mới buông Bảo Châu ra, nó không ngờ chỉ mới xoa nắn bầu vú mà nàng lại phản ứng mãnh liệt như vậy.
“Em… giết… chị rồi… hừ… hừ…”
Bảo Châu vừa thở mạnh vừa nói ra, nếu Phương không ngừng lại thì cơ thể nàng có thể phun trào ngay lập tức.
“Xoạt…”
“Xoạt…”
Trong lúc đó thì Phương nhanh tay lột áo quần của nàng ra khỏi người, cả người nàng lúc này lại phát sáng vô cùng, làn da trắng trẻo không tì vết. Bầu ngực sữa đã qua một mùa con nhưng lại ngạo nghễ vung lên đầu sức sống.
Từ bụng trở xuống lại phẳng lỳ không chút mỡ thừa nào, thậm chí mỗi nhịp thở còn thấy cả hai đường cơ bụng. Chiếc rốn nhỏ xíu nằm gọn giữa hai khối cơ trông vô cùng hoàn hảo. Bên dưới là hai cặp chân trắng tinh, mướt như người mẫu.
Bảo Châu không mặc áo lót nhưng dưới chân nàng lại có chiếc quần lót nhỏ màu trắng tinh khôi.
Cũng bởi vì nó màu trắng nên Phương ngay lập tức thấy được một vệt nước lớn lan ra.
Nãy giờ còn không chạm đến nơi này mà bây giờ lại ướt tới như vậy rồi sao, Phương âm thầm cảm thán một câu.
“Cơ thể chị là nước hay sao vậy?”
Phương kéo hẳn chiếc quần lót của Bảo Châu ra ngoài, lúc này bên dưới âm đạo nàng đã ướt đẫm dâm thủy.
“Chị… Không… không biết…”
Bảo Châu khẽ lắc đầu, nghe Phương nói như vậy làm nàng ngượng đỏ cả mặt.
Ngay lần đầu tiên mà lại như thế có khi nào Phương xem mình là một kẻ dâm đãng hay không? Bảo Châu thầm nghĩ.
“Ưm… Phương… Đừng…”
Bên trên âm đạo là một luống rau mềm mại nằm đan xen với nhau theo nề nếp, không ngờ túm lông mu của nàng lại xinh đẹp tới như vậy. Không cần cắt tỉa cũng vô cùng gọn gàng và sạch sẽ.
Không quá dài cũng chẳng quá ngắn, mà nó nằm xếp thành một hàng dọc nhỏ ở phía trên âm vật.
Phương không nhịn được đưa tay xoa nắn một phen, thế là Bảo Châu lại một lần nữa rên rỉ không thôi.
“Đừng mà… Phương… chỗ đó… ư… ư… chỗ đó… ư… Ngứa… á… á… chết… ư…”
Chỉ dùng hai ngón tay banh nhẹ lấy hai mép âm đạo mà khẽ miết lên đó nhưng Bảo Châu lại phản ứng mãnh liệt như vậy làm Phương cũng không dám trêu chọc tiếp nữa.
“Chị không sợ An Nhiên thức giấc hay sao mà rên to vậy?” Lúc này Phương mới dừng lại, sau đó lại khẽ cười nói với Bảo Châu.
“Không sao… An Nhiên ngủ say lắm…” Bảo Châu đảo mắt một vòng, đôi mắt long lanh của nàng như biết nói.
Nghe vậy thì Phương mới khẽ cười, sau đó nó tự lột quần áo của mình ra, dương vật nóng hổi của nó đã cương cứng từ khi nào rồi.
“OA…”
Sau khi lột hết đồ, dương vật to lớn chĩa thẳng lên làm đôi mắt Bảo Châu mở to ra vô cùng kinh ngạc.
Nàng còn không biết dương vật đàn ông lại to tới như vậy. Nàng khẽ suy nghĩ cái cổ tay nhỏ của nàng thế mà nó đã gần bằng rồi.
“To như vậy sao?” Bảo Châu ngồi dậy, nhìn thứ khủng khiếp kia chĩa thẳng ra khiến nàng cảm thấy lo lắng.
“Em nghĩ là sẽ dễ dàng thôi…” Phương khẽ mỉm cười nói một câu, sau đó ngay lập tức đè Bảo Châu xuống ghế.
“Chậm thôi… Chị sợ…” Bảo Châu khẽ rên rỉ, mặc dù Phương đã nói là dễ dàng nhưng kích thước như vậy làm sao mà nàng có thể tin nó dễ dàng cơ chứ.
“Nghe theo em…” Phương khẽ mỉm cười, hôn nhẹ lên môi Bảo Châu một cái rồi lại nói khẽ.
Lúc này không cần bôi trơn gì nữa, âm đạo Bảo Châu đã rỉ nước ướt đẫm cả ghế rồi.
… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: http://truyensex.moe/sinh-vien/
Một tay cầm dương vật ma sát nhẹ bên ngoài thành âm đạo.
“Ư… ư…”
Chỉ như vậy thôi mà đã làm Bảo Châu cả người run lên, nàng còn chưa bao giờ phải khổ sở như thế này. Vừa có cảm giác hồi hộp, lại vừa khó chịu vừa trống rỗng bên trong.
Khi thấy khúc thịt to lớn kia càng làm nàng chờ mong hơn nữa, bên dưới không dặn mà tự tiết dâm thủy ra ngoài.
“Em vào nhé… Chị nhớ thả lỏng”
Phương khẽ ấn vào, không quên nhắc nhở Bảo Châu, sợ với kích thước kia làm Bảo Châu hoảng sợ.
“Ừm… ư…”
Phương ấn vào một cái, cơ bụng Bảo Châu ngay lập tức phản ứng liên hồi, hai vách âm đạo mở ra đón nhận khúc thịt to lớn kia chen vào.
“Vào rồi à…”
Thở ra một nhịp, Bảo Châu lại hỏi, bởi vì nàng cảm nhận được âm đạo của mình đang bị nong chẹt và mở rộng ra hơn bao giờ hết.
“Vào rồi… Vào được một chút…” Phương cười cười, vừa rồi chỉ là cái đầu khấc chui vào mà thôi, một khúc dài vẫn còn nằm ở bên ngoài. Phương túm lấy bầu ngực của Bảo Châu mà xoa nắn đầu ti, trong thời gian chờ đợi cho nàng quen thuộc kích cỡ của nó.
“Trời… Mau vào đi… Chị ngứa… Ư… ư…”
Bảo Châu lại rên rỉ, đầu ti nàng khá nhạy cảm nên bị Phương túm lấy liền ngứa ngáy cả trên lẫn dưới. Âm đạo lại mở ra hơn một tí, dâm thủy chực chờ trào ra ngoài.
“ỌT…”
“ƯM… ư… ư… ư… ư…”
“To… Quá… từ… từ… ư…”
Bảo Châu một tay chặn dưới bụng Phương, gương mặt sắc sảo của nàng lúc này bơ phờ nhăn lại. Cảm nhận được cả người được lấp đầy, không quá khó như những gì Bảo Châu tưởng tượng, chỉ một cái nhấp mà cả khúc thịt kia đã lấp đầy âm đạo của nàng.
Từng nếp gấp da thịt như bị nong đến dãn ra, nàng có thể cảm nhận được cái đầu khấc to lớn kia nằm gọn bên trong người mình.
“Hừ… Sướng… quá chị Châu ơi…” Phương cũng không nhịn được rên lên một câu.
Âm đạo Bảo Châu vừa mềm mại lại vừa ấm áp, ngay khi dương vật nó chui tọt vào bên trong thì ngay lập tức từng nếp thịt bên trong siết lại khiến nó ngạt thở vô cùng. Dâm thủy lại tràn trề khiến nó dễ dàng len lỏi ở bên trong.
Phụ nữ từng sinh con nên Bảo Châu không những không một chút đau đớn gì, trái lại khúc thịt kia nằm bên trong còn khiến nàng ngứa như muốn điên lên.
“Mau… Làm… chị…”
Bảo Châu khẽ lắc hông, lúc này đã chịu không nổi nữa. Cảm giác được lấp đầy làm nàng thoải mái như muốn chết đi sống lại.
“Ưm… ư… từ… từ… ư… ư… nhẹ… ư… ư… từ… nhẹ…”
“Ưm… sướng… a… sướng… a… sướng… a…”
Phương nhẹ nhàng nhấp hông, dương vật từ từ di chuyển bên trong âm đạo, bên trong Bảo Châu mềm mại vô cùng, đầu rùa của nó dễ dàng xuyên qua rồi lại bị bó sát.
Vừa mềm mại lại vừa khít rịt, đó cũng chính là thứ làm nên sự hấp dẫn của thiếu phụ một con.
“Hừ… hừ… hừ…”
Từng âm thanh rên rỉ của Bảo Châu như bơm năng lượng cho nó, từng cú nhấp dài trượt thật sâu vào bên trong âm đạo đến đụng cả tử cung. Mỗi khi trượt dài như thế, từng nếp thịt dãn ra co lại bó chặt khiến nó sướng khoái vô cùng.
Không như những chiếc âm đạo trinh nguyên vô cùng chặt chẽ khó ra vào, ở Bảo Châu nó cảm nhận được một sự mềm mại vô cùng.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
“Ư… ư… sướng… a… sướng… em to… quá… từ… chết… ư… ư… sâu… ứ… sâu… á… sướng… a… sướng… a…”
Từng cái nhấp của Phương làm Bảo Châu dục tiên dục tử, cả người nàng như hòa vào thành âm đạo mỗi khi Phương nhấp vào làm cơn sướng lan tỏa khắp người.
Từng âm thanh rên rỉ của Bảo Châu lan tỏa khắp phòng khách, nàng từ một người mẹ dịu dàng bây giờ lại trở thành một người phụ nữ dâm đãng.
Phương không ngờ rằng Bảo Châu lại có thể rên rỉ một cách thoải mái tới như vậy, giọng ngọt ngào của nàng mỗi khi rên lên đều khiến đầu nó như muốn nổ tung.
Cả hai thứ giọng nói ngọt ngào kèm âm đạo mềm mại làm Phương một đêm trầm mê.
Ngày một mạnh hơn nữa, tư thế này đã không thể nào đáp ứng lại nhu cầu của Bảo Châu. Nàng mỗi lúc rên một thoải mái hơn chứng tỏ nàng đã thả lòng mình vào cuộc làm tình.
Mỗi cú nắc của Phương làm cả người Bảo Châu rung lên, bầu vú tròn trịa bị Phương nắm lấy đến đỏ, mỗi khi Phương se núm vú lại khiến âm đạo Bảo Châu siết lại hơn.
Nắm bắt được mối liên kết này, thỉnh thoảng Phương lại se hai đầu ti kèm theo nắc liên tục.
Bảo Châu không biết mình đã hòa mình vào cuộc làm tình này khi nào, chỉ biết đầu óc nàng bây giờ đang trống rỗng.
Chỉ còn nhớ tới mỗi cái dương vật đang cắm thật sâu vào người mình mà thôi, Bảo Châu miệng rên rỉ không ngừng. Dâm thủy tiết ra như suối, âm thanh hai bộ phận sinh dục va chạm vào nhau vang lên không ngớt.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
Phương chống một tay xuống ghế, một chân chống dưới sàn một chân làm điểm tựa, tay kia túm hai chân Bảo Châu giơ lên rồi bắt đầu nhấp mạnh.
“Ứ… ứ… ứ… điên… chị… đ… i… ê… n… ư… ưưư… ư… m… ấ… t… ư… Ph… ư… ơ… n… g… ư… ư… ư…”
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
“Coi… chừng… An… Nhiên… nghe… thấy…”
Phương ngày một nhấp mạnh hơn, mỗi cú nắc của nó vào tận sâu bên trong âm đạo thẳng tiến tới cổ tử cung.
Từng nếp thịt âm đạo co giãn liên tục, dâm thủy tươm ra trắng xóa bao quanh gốc dương vật, một dòng dịch trắng men theo hai mép môi âm đạo chảy xuống mông nàng.
“… k… h… ô… n… g… s… a… o… a… a… a… S… ướ… n… g… a… á… á… á… á…”
“BẠCH BẠCH BẠCH”
“Em… ra…”
“C… h… ị… a… s… ư… ớ… n… n… g… á… á… á…”
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
Nhấp thêm hơn chục cái, Phương đã tới giới hạn. Một cơ thể tuyệt vời kèm theo cảm xúc dâng trào như Bảo Châu làm nó không thể kiềm chế lâu được.
Ngay khi nó rút dương vật ra khỏi âm đạo thì ngay lập tức một dòng nước đục từ trong âm đạo không biết tích tụ từ bao lâu mà bắn thẳng lên trời. “Xè… xè… xè… xè…”
Bảo Châu cả người xụi xuống, cơ bụng giật mạnh bắn từng dòng dâm thủy ra khỏi nơi tích tụ, từng dòng dâm thủy bắn ra xối xả vương vãi lên cả người của Phương.
Còn Phương mặc kệ thứ dâm thủy kia, nó buông hai chân Bảo Châu xuống sau đó cầm dương vật sóc mạnh.
“A… a… a… a…”
Từng dòng tinh dịch nóng hổi đặc quánh bắn thành từng vệt dài trên bụng của Bảo Châu, mãi cho tới giọt cuối cùng rơi trên gò mu cao của nàng thì lúc này nó mới ngã xuống sô pha.
Bảo Châu thở dốc, âm đạo vẫn còn vương vấn, lúc này âm đạo nàng đã xuất hiện một hang động nhỏ xuyên từ miệng cho tới cổ tử cung.
Từng nếp thịt co rút với nhau tạo nên cái hang đỏ hồng trông vô cùng dâm đãng.
Một dòng nước đục men theo đó chảy ra bên ngoài thành khe suối nhỏ.
“Sướng… sướng…”
Bảo Châu trong đầu hiện tại chỉ xuất hiện duy nhất một chữ, nàng không ngờ rằng làm tình lại sung sướng tới như vậy.
Đến giờ nàng mới hiểu được cực khoái là gì, mặc dù trong đầu nàng đầy đủ các kiến thức về làm tình. Cho tới bây giờ nàng mới thấm nhuần được thế nào là làm tình lên đỉnh vu sơn.
Dư âm còn sót lại không sao kể xiết, ham muốn tiềm tàng trong cơ thể bị đào khoét làm nó hiện ra bên ngoài.
Bảo Châu mở mắt, nàng thấy từng dòng tinh dịch đang vương vãi trên bụng trên ngực mình thì khẽ mỉm cười:
“Lần sau nhớ cho ở trong… Như thế này phí lắm…”
Phương lúc này đang nằm thở hổn hển, tuy Bảo Châu nói nhỏ nhưng thính lực của nó làm sao có thể xem thường.
“Em biết rồi… Lần sau sẽ ra ở trong…” Nó ngay lập tức đáp lại.
Bảo Châu nghe tiếng Phương đáp thì ngay lập tức ngồi dậy, khi nãy nàng nói nhỏ mà? Làm sao có thể nghe được chứ?
Nhìn thấy nụ cười đầy thỏa mãn trên mặt của Phương thì nàng biết nàng đã thành công rồi. Đây là lần đầu tiên mà nàng thấy được thành tựu sau khi bỏ ra công sức. Công sức của nàng đó chính là bãi chiến trường này.
Nàng còn không biết rằng cơn cực khoái của nàng lại có thể bắn nước nhiều tới như vậy, nhìn lại chiến trường của hai người mà nàng chợt cảm thấy đỏ cả mặt.
Sau khi nghỉ ngơi thì hai người dọn dẹp chiến trường, Bảo Châu lúc này còn một chút ngại nên đã khoác bên ngoài chiếc áo để che lại bầu ngực phơi phới kia.
Bên dưới thì không cần phải nói, bị chiếc áo nửa kín nửa hở càng làm nàng trở nên hấp dẫn hơn vô số lần.
Sau khi dọn dẹp xong, Bảo Châu nhìn đồng hồ thì cũng đã hơn mười giờ tối. Nên nàng đề nghị:
“Hôm nay ngủ lại đây nhé.”
Phương khẽ gật nhẹ đầu đồng ý, dù gì thì nó đêm nay cũng chẳng bận việc gì.
“Vậy đi tắm thôi nào…” Bảo Châu thẹn thùng tiếp tục lên tiếng, sau đợt vận động vừa rồi cả người khó chịu vô cùng, nàng là người ưa thích sạch sẽ nên không thể nào để cơ thể như thế này được.
“Em tắm trước đi” Đứng trước nhà tắm, Bảo Châu cầm sẵn một bộ quần áo. Đây là là đồ ngủ, nam nữ đều mặc được nên nàng mới lấy đưa cho Phương.
Quần áo khi nãy đã bẩn nên nàng cho vào máy giặt rồi, sáng mai sẽ sạch và Phương có thể bận lại bình thường.
“Không phải là tắm chung sao?” Phương khẽ cười, nó biết Bảo Châu còn chưa thể nào thoải mái được, đây cũng chính là cơ hội để nó có thể làm nàng mở hết tâm tư của nàng.
“Tắm chung?” Bảo Châu ngạc nhiên, nàng còn chưa suy nghĩ được tắm chung sẽ như thế nào thì Phương đã nắm tay nàng kéo vào nhà tắm rồi khóa cửa lại.
Với tay bật lấy vòi sen, chỉnh cho nhiệt độ phù hợp, sau đó nó kéo Bảo Châu tiến tới vòi sen.
“Ào… ào… ào… ào…”
Bảo Châu trên người vẫn còn chiếc áo lụa, sau một làn nước ấm thì lúc này áo lụa dán chặt vào cơ thể của nàng.
“Đứng yên nhé…” Phương cả người trần truồng, tuy vừa ra một trận nhưng dương vật vẫn còn ở trạng thái sung mãn.
Tuy không tới nỗi cương cứng như đủ làm Bảo Châu phải chau mày, không biết khi nãy bằng thế lực nào mà bên dưới mình có thể tiếp nhận được khúc thịt kia nữa.
“Chị dùng sữa tắm này đúng không?” Phương cầm lên chai sữa tắm, rồi lại nói.
“Ừ đúng rồi.” Bảo Châu gật nhẹ đầu.
Phương tắt vòi sen, rồi sa đó cho một ít sữa tắm vào bông tắm, sau đó lại cho một ít lên người nàng. Sau khi tạo bọt ở bông tắm nó bắt đầu xoa bóp khắp người nàng.
Bảo Châu được Phương chăm sóc, lúc này cả người cứng đờ vì nhịp tim mỗi lúc một tăng hơn. Từ khi cha sinh mẹ đẻ cho tới bây giờ, ngoại trừ mẹ ruột ra thì chưa bao giờ có ai chăm sóc cho nàng như vậy, từng bước tắm rửa cho nàng như thế.
Bảo Châu chợt cảm động, sự tủi thân trong lòng chợt tan biến theo hai dòng nước mắt.
“Khóc cho vơi hết buồn. Ngày mai sẽ không còn buồn nữa.” Phương dịu dàng xoa đi vết nước mắt trên mặt nàng.
“Ưm” Bảo Châu gật đầu trong vô thức, nàng tận hưởng giây phút này, giây phút hạnh phúc nhất trong đời nàng.
Do không cởi áo nên khi tắm có phần hơi vướng víu, Phương xoa trên lớp áo mà không chạm vào da thịt làm Bảo Châu cảm thấy khó chịu.
“Cởi ra nào”
Bảo Châu lúc này mỉm cười, tự mình cởi áo rồi vứt sang một bên, sau đó hòa mình cùng với Phương trong phòng tắm.
… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: http://truyensex.moe/sinh-vien/
“Rào… Rào… Rào…”
Sau khi tắm cho Bảo Châu xong thì nó mở nước tắm lại một lần nữa cho nàng, kế bên lại có bồn nước, Bảo Châu cũng đã xả nước vào bồn trong lúc chờ đợi.
Nàng quả thật biết hưởng thụ, sau khi xả sạch sữa tắm trên người thì lúc này bồn nước cũng đã đầy.
“Nào… Vào ngâm mình một tí…” Bảo Châu nắm tay Phương kéo về phía bồn tắm, nàng bước đi nhẹ nhàng, thân thể đã cởi sạch làm lộ ra đường nét cơ thể sau khi tắm rửa lại càng bóng loáng hơn.
Bờ mông tròn trịa nhô cao, thậm chí còn không có một vết rạn. Bóng bẩy như một quả trứng gà.
Số đo ba vòng của Bảo Châu lại càng cân đối hơn, với chiều cao 174 cm của nàng thì vòng một tròn trịa của nàng đạt 88 cm, chiếc eo thon gọn của nàng chỉ có 65, không chút mỡ thừa, vòng ba của nàng lên đến 98, thậm chí còn đạt tới gần 100.
Từ phía sau nhìn vào mới thấy rõ thân hình đồng hồ cát đúng nghĩa của Bảo Châu, không ai tin rằng một người phụ nữ đã 1 con lại có thân hình gợi cảm tới mức độ này.
Với mái tóc búi cao trên đầu, chiếc cổ cao ráo lại càng làm Bảo Châu trở nên hấp dẫn.
Bảo Châu mỗi động tác bước đi đều mang một phong thái gì đó vô cùng quyến rũ, khiến Phương phải đưa mắt say mê nhìn ngắm.
“Nhìn gì thế… Vào đây… chị tắm cho…”
Bảo Châu bắt gặp ánh mắt của Phương liền hơi lúng túng, giọng nói có phần run rẩy hồi hộp.
Phương nghe vậy liền chẳng chút ngập ngừng mà leo vào trong bồn tắm với nàng.
“Sử dụng sữa tắm của chị luôn nhé…” Bảo Châu nhìn vào kệ liền không có đồ dành cho nam giới sử dụng, thế là liền nói.
“Tùy chị mà” Phương gật nhẹ đầu, da nó đâu có bị nhạy cảm với mấy đồ dùng này nên chẳng chút lo sợ nào.
Bảo Châu khẽ mỉm cười, lúc này nàng mới chú ý tới thân thể của Phương. Từng khối cơ không rõ nét như người tập thể hình như lại mang tới cảm giác lực lưỡng vô cùng.
Nàng khẽ bóp bông tắm cho đầy bọt rồi sau đó nhẹ nhàng xoa trên người Phương, Bảo Châu hành động khá chậm, một phần vì trước giờ nàng chưa bao giờ làm hành động này, phần còn lại là do mải mê chiêm ngưỡng cơ thể cường tráng của Phương.
Chợt từ một thiếu phụ, đầu nàng lại mơ tưởng mình là một cô gái tuổi đôi mươi, rung động trước những anh chàng cơ bắp như thế này.
Phương đứng thản nhiên cho Bảo Châu tắm rửa, nàng dịu dàng nết na y như một cô vợ hiền. Âm thầm chua xót một phen, một người như nàng mà lại phải chịu cảnh trớ trêu như thế này thì ông trời thật quá bất công mà.
Nếu ông trời không giành lại công đạo cho nàng thì chính tay nó sẽ thay ông trời trao cho nàng những thứ đáng lẽ ra phải thuộc về nàng.
Trong lúc Bảo Châu tắm rửa cho Phương, thì vùng bên dưới sau khi nghỉ ngơi lúc này lại bắt đầu động đậy. Trước đường tay mềm mại trên người thì nó bên dưới lại bắt đầu có cảm giác.
“Hửm?”
Bảo Châu lúc này đang tắm rửa dưới hai chân Phương, chợt trước mặt nàng khúc thịt kia bắt đầu cương lên.
“Không cần quan tâm tới nó.” Phương lại nói, không ngờ thằng em ngay lúc này lại biểu tình.
“Ừm…” Bảo Châu gật nhẹ đầu, tiếp tục công việc của mình, tuy nhiên khi nhìn thấy khúc thịt kia bắt đầu cương lên thì chợt trong người nàng bắt đầu bốc hỏa.
Đúng là từ lâu thiếu thốn dương khí, sau khi được tưới tắm thì dục vọng ngày một nâng cao.
Tuy rằng đã cố không quan tâm rồi, nhưng nó cứ đung đưa trước mặt làm nàng không thể tập trung được.
Âm thầm đánh giá thứ vũ khí kia một phen, nàng khẽ so sánh với kích thước trung bình thì không ngừng cảm thán, bởi vì nó dài hơn so với nàng tưởng tượng nhiều. Với số đo trung bình 15 cm thì thứ đồ này phải tận hơn 20.
Nói về độ to thì nàng không thể tin được rằng nó có thể chui vào người nàng một cách dễ dàng như vậy. Nhìn cái đầu khấc kia mở rộng như con rắn hổ mang làm nàng chợt rùng mình một cái, sau đó âm đạo nàng chợt rỉ ra một dòng nước.
Mà lại chính ngay lúc đó, từ tận sâu bên trong thôi thúc nàng cầm lấy khúc thịt kia thưởng thức.
Mà Bảo Châu lại là một người dám nghĩ dám làm, trong người đã không thoải mái thì nhất định phải làm cho thoải mái.
Nàng đứng lên kéo vòi nước xịt rửa cho hết xà phòng dính trên người Phương. Sau đó nàng lại ngồi xuống bồn tắm.
“Em ngồi xuống đó đi…” Bảo Châu chỉ về phía thành bồn, nơi đó là nơi để ngồi lên hoặc nằm…
Phương không biết nàng còn có dụng ý gì, chỉ biết nghe theo nàng ngồi xuống thành bồn tắm.
Sau khi Phương ngồi lên thành bồn, Bảo Châu đang nấp dưới bồn nước lúc này mới trườn lại gần nó.
Hai tai nàng nắm hai đầu gối nó tách ra, khúc thịt to lớn kia nhô ra chĩa thẳng ra trước mặt Bảo Châu.
Nàng vô cùng hồi hộp tiến lại gần, ánh mắt thẹn thùng không dám nhìn lên mặt Phương, mà chỉ chăm chú tới khúc thịt kia.
Tới gần hơn nữa, lúc này Phương mới nhận ra sự khác lạ từ Bảo Châu, nàng ngày càng chui sâu vào hai chân của mình, mãi cho tới khi đầu nàng nằm giữa hai bắp đùi nó. Lúc này cảnh tượng kia chợt hiện lên trong đầu nó, khúc thịt lại căng cứng hơn nữa.
Nhận thấy sự thay đổi ở dương vật càng làm Bảo Châu đỏ mặt, nàng không biết trong đầu Phương đang nghĩ cái gì, nhưng thấy khúc thịt kia vừa cương thêm lẫn giật giật mấy cái liền biết suy nghĩ kia không mấy tốt đẹp gì.
Mà cũng không phải, đối với Phương là tốt đẹp, chỉ có trong suy nghĩ của Bảo Châu là không tốt đẹp mà thôi.
Đối diện Bảo Châu đang là khúc thịt kia, nàng lấy hết can đảm một tay cầm lấy nó. Hơi ấm từ tay nàng truyền vào khúc thịt làm Phương cả người thoải mái, không nhịn được mà thở dài một hơi.
“Azzz… a… a…”
Làm Bảo Châu lại ngượng, khi nãy nàng cố ý rửa sạch sẽ khúc thịt này cũng đã đụng vài lần, nhưng lần này lại chính nàng chủ động nắm lấy. Cảm giác khác biệt vô cùng, nàng cảm nhận được nhịp đập của nó, từng đường gân nổi lên như thế nào.
Bảo Châu thích thú sờ mó một phen làm Phương cả người tê dại, một khi đã quen rồi thì nàng chẳng còn một chút ngại ngùng mà bắt đầu khám phá.
Bàn tay mềm mại của nàng xoa nắn dương vật, rồi sẽ sục nhẹ lên xuống, thỉnh thoảng xoa tới đầu rùa làm Phương quằn quại cả người.
Không cần một chút bôi trơn nào, nhưng mà tay của nàng mềm mại như nhung khiến Phương vô cùng thoải mái.
Cả người nó ưỡn lên, hai tay chống xuống thành bồn, mắt nó nhắm lại hưởng thụ vô cùng.
Để mặt cho Bảo Châu tùy ý, bàn tay mềm mại của nàng chắc chắn không làm nó tổn thương. Thỉnh thoảng nàng còn đùa nghịch hai hòn bi bên dưới làm nó rút cả người lại.
“Ai… ui…”
“Hihihi…”
Nhìn biểu cảm kia của Phương mà Bảo Châu khẽ cười tinh nghịch, nàng thích thú biết được chỗ nhạy cảm kia thì thỉnh thoảng trêu chọc nó một lần.
Phương thả người, mặc kệ Bảo Châu thích làm gì thì làm, nó vẫn cứ thả người chịu đựng.
“Ưm…”
Chợt dương vật nó bị một thứ gì đó bao bọc bởi một thứ ấm áp, vô cùng chặt chẽ khiến nó không nhịn được rên lên một tiếng.
Khi mở mắt thì nó đã nhận ra Bảo Châu từ khi nào đã cắm đầu vào giữa hai chân nó, cái miệng nhỏ của nàng lúc này đang ngậm chặt khúc thịt vào trong.
Bảo Châu một tay cầm dương vật, miệng nàng bú liếm một cách nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng nàng còn ngậm lấy rồi mút mạnh.
Nàng ban đầu còn hơi khớp do chưa quen, một hồi lâu sau khi đã thành thục thì lúc này như một cô nàng dâm đãng.
Bảo Châu một tay vừa sục, miệng ngậm lấy đầu rùa rồi miệng nàng tự nhấp. Không biết kinh nghiệm này nàng học từ bao giờ mà bây giờ lại thành thục nhanh tới như vậy.
Hay là do nàng có tố chất như thế, nên học tập nhanh hơn người khác nhiều. Không cần phải chỉ bảo cũng có thể trở thành chuyên gia.
“Ưm… ư…”
Bảo Châu liên tục bú mút một cách miệt mài, mà mãi cho tới một hồi lâu khúc thịt kia vẫn còn cương cứng đỏ hỏn, Bảo Châu mới thả người xuống bồn tắm.
“Mỏi miệng quá…”
Nàng khẽ than thở một câu, đúng là trải nghiệm đầu làm nàng nghiện thật. Cảm giác khúc thịt kia thật sự ngon hơn nàng tưởng tượng.
Nhưng làm nàng bất ngờ đó là nàng không tin được với cách thức như vậy lại còn không làm cho Phương xuất tinh.
Phương khẽ mỉm cười nhìn Bảo Châu, nàng đã cố gắng nhiều rồi, lúc này nó mới thả người xuống bồn tắm.
Sau đó kéo Bảo Châu lên người mình, vòng tay ôm lấy thân hình gọn gàng của nàng vào lòng.
“Chụt… Chụt… Chụt…”
Nhìn thấy bờ môi quyến rũ của Bảo Châu lại làm nó không kềm lòng được, thế là nó lại khóa miệng nàng một lần nữa.
Bảo Châu tự dưng mất hết sức lực, tựa vào người Phương rồi sau đó đáp trả nụ hôn thật nồng nàn.
Cho tới bây giờ nàng mới hiểu được vợ chồng tình nhân là như thế này, trong lòng bắt đầu tan chảy.
Sau khi cả hai tắm rửa sạch sẽ, Phương kéo Bảo Châu tiến vào trong phòng của nàng. Bên trong phòng của Bảo Châu sạch sẽ không phải nói, vì mới chuyển vào nên phòng nàng khá đơn giản, ở giữa là chiếc giường lớn, xung quanh chỉ có một bàn trang điểm và một chiếc tủ áo.
Phòng vô cùng gọn gàng ngăn nắp, hơn nữa còn lan tỏa một mùi hương thơm nhè nhẹ.
“Chụt… Chụt…”
Hương thơm làm kích thích thú tính của cả hai, lại lao vào nhau như tình nhân lâu ngày gặp lại.
Chỉ qua loa sờ soạng một lát mà âm đạo Bảo Châu đã rỉ nước ướt đẫm, dương vật của Phương cũng không nhịn được mà đâm thẳng sâu vào âm đạo nàng một cách dễ dàng.
Như đã quen đường cũ, hai bộ phận sinh dục bắt đầu va chạm với nhau.
“Ưm… ưm… ưm…”
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
Đứng trên sàn nhà, hai tay chống lên bàn trang điểm, mông nhổng lên đón nhận từng cú nắc của Phương vào tận sâu bên trong âm đạo.
Chiếc hang động trống rỗng thiếu thốn từ lâu nay lại trở nên đầy ắp làm Bảo Châu xao xuyến cả tâm hồn. Nàng rên rỉ một cách dĩ thỏa, cơn sướng khoái lan tỏa khắp người làm nàng như muốn lên đỉnh vu sơn.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
Từng cú nắc làm khúc dương vật kia đâm sâu chạm vào cổ tử cung khiến Bảo Châu nước nôi lênh láng, cả người rung lên đỉnh liên tục.
Khẽ nhìn bản thân của mình trong gương, Bảo Châu lúc này chẳng còn một chút nuối tiếc nào cả, buông mình tận hưởng cơn khoái cảm ngày một trào dâng.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
“Ư… ư… s… ư… ớ… n… g… a… a… s… ư… ớ… n… g… hơ… hơ… s… â… u… ư… ư… ư… hơ… hơ… hơ…”
Lần đầu tiên nếm được thế nào là khoái cảm làm Bảo Châu quên đi trời đất là gì, hòa mình vào từng nhịp nắc vào người, mỗi cú nắc mang vô vàn sung sướng, Bảo Châu rên rỉ không thôi, âm đạo nàng mở rộng đến cực điểm đón nhận khúc thịt to lớn kia chọc ngoáy sâu vào bên trong.
“C… h… ị… s… ư… ư… ư… s… s… ư… ư… s… ư… ớ… n… g… á… á… á… á… á… á… á… á… á…”
“Em… cũng… sướng… lắm… lồn… chị… thật… khít… ư…”
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
Phương nắm hai tay Bảo Châu làm điểm tự, mỗi cú nắc của nó ngày càng uy lực. Bầu ngực đung đưa lên xuống sau mỗi cú nắc, nhìn trong gương cảnh tượng dâm mỹ vô cùng tuyệt vời khiến nó không kềm được cảm xúc.
Dương vật ngày một cương cứng, âm đạo Bảo Châu lại ngày càng siết chặt hơn, cả người nàng giống như làm từ nước, âm đạo ấm áp đầy ắp nước, sau mỗi cú nắc của nó thì dâm thủy phún ra ngoài như mưa.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
“C… h… ị… ơ… ơ… ơ… s… ư… ớ… n… g… á… s… s… s… s… s… ư… ớ… n… g… á… á… á…”
Theo từng nhịp nắc mạnh bạo, âm đạo Bảo Châu không còn sức để chứa những đợt khoái cảm nữa, nàng cả người cong lại rồi sau đó hét lên một tràng dài, tay chân quắn quéo trước cơn cực khoái, âm đạo co giật dữ dội như muốn bó sát thành hình chiếc dương vật to dài kia.
“Em… ra… a… a…”
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
“Ra. A… a… d. D… d… đ… i… e… e… em… a… a… a…”
Bảo Châu rên thêm một tràng dài, âm đạo co giật dữ dội, dương vật căng cứng như thép bắt đầu bắn tinh xối xả.
“Ưm… ưm… ưm… ưm… ưm…”
Từng dòng tinh dịch nóng hổi bắn sâu vào bên trong âm đạo, có lẽ tràn ngập đến tận tử cung của nàng, Bảo Châu cảm nhận được đống tinh dịch kia len lỏi vào từng nếp gấp trong cơ thể, sự ấm áp mà nó mang lại làm nàng đổ gục xuống bàn không thể kiểm soát được.
“Hừ… hừ… hừ…”
Phương đóng mạnh vào âm đạo Bảo Châu, dương vật sau khi bắn hàng loạt tinh trùng lúc này cũng dần nguội lại. Khẽ ôm Bảo Châu vào lòng, bàn tay mơn trớn trên da thịt của nàng, làn da mềm mại như da em bé, hơn nữa hương sữa tắm lại tỏa ra dịu dàng làm cả người Bảo Châu như một viên kẹo ngọt.
“Chụt… chụt… chụt…”
Phương hôn từng ngụm lên tấm lưng trần của nàng, nghỉ ngơi một lát rồi về sinh sạch sẽ, sau đó kéo nhau lên giường.
Bảo Châu lúc này không còn sức lực nữa, tinh trùng bên trong âm đạo không chảy ra hết vẫn còn đọng lại ở đó. Bảo Châu mặc kệ cho dù có như thế nào nàng cũng cam tâm tình nguyện, bây giờ Phương có đòi hỏi thêm chục lần nữa thì nàng cũng cố gắng hết sức đáp ứng cho. Bởi vì tâm tình nàng đã đặt hết cho cậu ta rồi.
“Đi ngủ nhé…”
Phương kéo chăn lên người nàng, hơi ấm từ miệng lan tỏa từ sau gáy khiến Bảo Châu nhột nhạt, sau đó một bàn tay ôm chặt lấy quả núi tròn, một tay len lỏi lên cổ làm điểm tựa cho nàng.
Chỉ trong phút chốc, sự ấm áp này làm Bảo Châu liên tưởng miên man rồi rơi vào giấc ngủ. Cũng trong giây phút đó Phương cũng nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ theo nàng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sinh viên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên |
Tình trạng | Update Phần 127 |
Ngày cập nhật | 07/05/2024 06:38 (GMT+7) |