“Ta đây! Nói đi!”
“Ma Chủ! Nguồn tin báo về là Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa Sơn và Nga My có một chút động tác đáng ngờ đặc biệt là Thiếu Lâm bên kia nhiều ngày không có vị nào trong Thập bát La Hán xuất hiện giảng dạy Thiếu Lâm Tự đệ tử…” Ga In giọng đầy nặng nề nói.
“Được rổi, báo cho nguồn tin là không cần phải tiếp tục thám thính nữa mà toàn bộ rút lui bảo toàn nhân thủ!” Long ra lệnh.
“Đã rõ!”
“Lệnh cho Xuyên và Độc Sĩ coi chừng Diệp gia cho ta, chỉ coi chừng mà không được ra tay, toàn bộ đều phải nghe chỉ thị từ ta!”
“Vâng!”
Truyền một loạt mệnh lệnh xong Long trở lại đả tọa, hắn cuối cùng đã đoán đúng… bọn chúng rốt cuộc đã ra tay, lần này Diệp gia bên đó vậy mà phản bội hắn chứng tỏ lần này bọn chúng đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng loại bỏ cả nguồn tin tình báo của hắn… Long không biết bọn chúng định khi nào ra tay nhưng có thể suy đoán ra một hai.
“Nhất định trận đấu với Phục Ma nhất định sẽ không yên ổn!” Long nheo mắt lại lẩm bẩm một mình, trận đấu mang tính hình thức thủ tục của hắn và Thất trưởng lão đã được ấn định vào năm ngày sau trên một hòn đao nho nhỏ, coi bộ trận đấu này nhất định sẽ là nơi phục kích hắn đây.
Biết trước hiểm nguy nhưng Long không thể không đến, hắn vẫn là cần cái chức Trưởng lão này đấy… nếu hắn không đến thì bọn chúng có thể luận tội hắn, đá hắn ra khỏi Thập Lục Tháp và khi ấy thì với một tên tán tu không môn không phái như hắn thì bọn chúng còn thiếu cách để diệt trừ sao? Tuy vậy Long cũng không thể chờ chết… hắn biết mình vẫn là con cờ có giá trị của Bất Tử Lão Nhân, lão sẽ thấy chết mà không cứu chứ… nghĩ là làm khi tàu vừa cập bến, thân ảnh Long đã biến mất…
Thêm 2 ngày trôi qua…
Trong một đình viện trang nhã với cảnh vật thanh bình ít người qua lại…
“Đại nhân! Ngài vẫn khỏe chứ!” Trước mặt Long lúc này chính là Bất Tử Lão Nhân, hắn biết Thập Lục Tháp không ít kẻ đã tìm cách tiêu diệt mình nên không lựa chọn biện pháp sử dụng người Thập Lục Tháp bẩm báo lên trên mà trực tiếp dùng một phương pháp liên lạc đặc thù mà Bất Tử Lão Nhân dặn dò khi có việc thật sự quan trọng mới được dùng đến…
“Lão phu thì có chuyện gì được! Ngươi có chuyện gì?” Bất Tử Lão Nhân một thân bạch y thanh cao, lão lạnh nhạt nói… từ khi Long ‘vô lễ’ thì thái độ của lão với hắn không được tốt như trước kia nữa.
“Đại nhân! Tiểu nhân lần này nhận được tin báo các đại thế lực đang rục rịch chuẩn bị cho một hành động nào đó mà rất có thể nhắm vào tiểu nhân… không chừng lần này trong tổ chức cũng có người muốn nhìn tiểu nhân chết đây…” Long cười khổ nói, hắn tin tưởng bọn chúng muốn ra tay với mình cần phải có sự đồng ý của Thập Lục Tháp một vị rất có thế lực nào đó mà Thánh Tử chắc chắn một trong số đó.
“Haha… ngươi vẫn là thông tin nhanh nhạy đó Lục trưởng lão, trùng hợp là 3 ngày nữa lão phu được Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão thỉnh đi làm một chuyện quan trọng… ngươi nói xem…” Bất Tử Lão Nhân nhìn Long cười nói đầy ý vị trào phúng.
“Đại nhân! Tiểu nhân lần trước mạo phạm ngài thật đáng tội chết… mong đại nhân khoan dung rộng lượng tha thứ cho tiểu nhân một lần mà cứu tiểu nhân lần này…” Long trưng ra bộ mặt khổ đau nói, hắn đã nghĩ đến tình huống xấu nhất là phải trốn khỏi Thập Lục Tháp.
“Hừ! Ta đã bảo ngươi thế nào? Bớt gây chuyện đi… mà coi ngươi xem, phá nát gần một nửa Bắc Kinh chỗ kia, đồ sát dân thường và binh lính như một đại ma đầu… ngươi thử hỏi xem đám trọc đầu Phật giáo kia sao có thể ngồi yên đây? Lại còn chuyện Thánh Tử nữa, ngươi ngay trước mặt mọi người biến hắn thành một thằng ngốc đã làm bao nhiêu người thấy nóng mặt ngươi có biết không? Ta không ngại nói cho ngươi biết trận đấu của ngươi với Phục Ma chẳng khác nào một cái lò luyện đơn của Thái Thượng Lão Quân và ngươi chính là một con khỉ bên trong, thắng thì từ này về sau ngươi đi ngang thiên hạ… thua thì ngươi vạn kiếp bất phục…” Bất Tử Lão Nhân nói.
“Đại nhân! Tiểu nhân cũng là bản tính không chịu ăn thiệt đại nhân ngài cũng không phải không biết, người ta là đánh tiểu nhân một gậy thì coi như xong đi nhưng đằng này vẫn là muốn chơi chết tiểu nhân mới vừa lòng… ngài xem bọn họ đạp đổ miếng ăn của tiểu nhân, muốn hạ nhục tiểu nhân trước mặt đông đảo các thế lực và cuối cùng là đổ vấy cái danh đại ma đầu lên cổ tiểu nhân…” Long ủy khuất nói.
“Vậy thì sao? Chịu một chút thiệt thòi mà ngươi không chịu nổi thì sao có thể làm được chuyện lớn đây? Ngươi có biết vì ngươi mà bọn chúng đã huy động những gì không? Cường giả bát cấp một tên, thất cấp đỉnh hơn 40 tên, thất cấp 15 tên, Cường giả cấp thấp hơn nhiều không đếm xuể… lại còn thêm ba kiện thần binh… chà chà… Ma Tôn ngươi lần này nở mày nở mặt rồi chứ? Mấy trăm năm qua chưa có kẻ nào được ưu ái như ngươi đâu…” Bất Tử Lão Nhân cười chế diễu.
“Ặc! Tiểu nhân mặt mũi cũng không lớn đến thế chứ?” Long trợn mắt không thể tin vào tai mình… Cường giả thất cấp đỉnh 40 tên đã đủ vặn từng đốt xương trên người hắn xuống rồi lại còn thêm ba kiện thần binh và khủng bố nhất là một tên bát cấp… hắn có mọc ra thêm mười cái mạng cũng không đủ để bọn chúng giết mất.
“Đó chỉ là mặt ngoài… ta còn được biết Thánh Tử bên kia vì ngươi mà tốn không ít công phu đâu, không dưới 30 tên Cường Giả thất cấp đỉnh trong Thần Vệ cũng sẽ xuất động lần này…”
Thần Vệ là một đội quân chịu sự trực tiếp quản lí của Đại trưởng lão mà ngay cả Bất Tử Lão Nhân cũng không có quyền điều động, chúng đều là những võ giả cao ngạo nhận trách nhiệm bảo hộ vòng ngoài Thập Lục Tháp nơi trọng yếu nhất và ít khi xuất hiện trên giang hồ, Thánh Tử phen này có thể rút ra được 30 tên đến xử lí Long cũng là vận dụng tư cách con nuôi của Độc Cô Cầu Bại.
“Đại nhân! Nếu tiểu nhân đoán không nhầm thì thực lực của bọn họ đều bị giới hạn?” Long biết Cường Giả bát cấp tuy khan hiếm nhưng không phải không có, ngoài một tên Cường Giả bát cấp thì nãy giờ hắn chỉ nghe đến Cường Giả thất cấp đỉnh… phải chăng là một sự giới hạn nào đó.
“Hắc hắc… vẫn là có một chút đầu óc… ngươi vốn dĩ là một tên trưởng lão của tổ chức, lại còn được chỉ dịnh làm võ giả đại diện Thập Lục Tháp tham gia Xá Lợi đại hội nên các vị bên trên vẫn là không thể bất cận nhân tình được… như ta đã nói, nếu ngươi sống sót qua lần đại nạn này thì ta có thể cam đoan ngươi có thể đi ngang thiên hạ này không một kẻ nào dám động… đây cũng là một hồi đại thử thách với ngươi…” Bất Tử Lão Nhân cười lớn.
“Vậy tên bát cấp kia là thế nào đây?” Long nhăn mặt nói, Cường Giả bát cấp vẫn là cỗ lực lượng mà hắn không thể nào chống lại được.
“Hắn là Thánh Vương của Đào Hoa đảo, một tên võ giả dựa vào truyền thừa mà đột phát bát cấp… thực lực của hắn so với thất cấp đỉnh chỉ là nhỉnh hơn vài phần mà thôi… đây là ý của Thánh Tử, ngươi cũng biết hắn đã thèm thuồng truyền thừa của Đào Hoa đảo từ lâu… nếu phen này Thánh Vương chết đi thì nghiễm nhiên Đào Hoa đảo bên kia sẽ xúc tiến tạo ra một vị Thánh Vương sớm hơn dự định, đó chính là dụng ý của Thánh Tử…”Bất Tử Lão Nhân vuốt râu nói.
“Nếu tiểu nhân đoán không nhầm là lần này dù tiểu nhân có chết hay không thì Thánh Vương cũng nhất định có đến mà không có về… một cái tội diệt sát Trưởng lão Thập Lục Tháp chắc hẳn là đủ để hắn phải bồi tính mạng mình…” Long cười tà, đúng là Thánh Tử có khác, một mũi tên bắn được hai con chim nha.
“Nói rất đúng, chuyện này cao tầng chúng ta hoàn toàn ủng hộ Thánh Tử, Đào Hoa đảo bên kia cũng đã ngấm ngầm đồng ý… tên Thánh Vương này cũng thật sống không được tốt lắm… hahaha…” Bất Tử Lão Nhân giải khai
“Đại nhân! Tiểu nhân thật là phải đấu lại toàn bộ bọn họ sao?” Long cẩn thận thăm dò Bất Tử Lão Nhân, lão không phải thấy chết không cứu chứ.
“Haha… ta cũng là mang cho ngươi một món quà, đây cũng là tâm ý của các vị bề trên… hai mươi tên tử tù và đều là Cường Giả bát cấp… trong hai ngày tới ngươi có thể toàn bộ hấp thu chứ?” Bất Tử Lão Nhân liếc Long hỏi.
“Đa tạ đại nhân! Hai ngày vẫn là dư dả!” Long hai mắt sáng rực như nhìn thấy mỹ nữ tuyệt trần trước mặt, không phải là hai mà là hai mươi đấy… với hai mươi cỗ thân thể Cường Giả bát cấp hắn tự tin thực lực của mình sẽ đề cao một đoạn lớn.
“Coi bộ ma công của ngươi lại có tịnh tiến không ít… như thế càng tốt, dù sao ta vẫn là hơi yêu thích ngươi một chút tiểu tử… tiếc rằng ngươi xuất thân không bằng người, so với Thánh Tử thì ngươi phải cố gắng gấp bội lần để chứng minh giá trị bản thân, tin tưởng ta… chỉ cần vượt qua một kiếp này thì lợi ích mà ngươi đạt đước sẽ nhiều đến mức ngươi không tưởng tượng nổi…” Bất Tử Lão Nhân vỗ vai Long cổ vũ rồi thân hình lại mờ ảo đi trong không gian.
“Hắc hắc… con tốt nếu khôn ngoan vẫn có thể giết chết vua, bàn cờ này các ngươi đã muốn chơi thì lão tử phụng bồi…” Bất Tử Lão Nhân vừa rời đi cũng là lúc khóe miệng Long nhếch lên, hắn thầm thì những điều mà chỉ có chính mình nghe được, hai mắt đen kịt tà dị khi toàn thân bốc lên sát khí kinh thiên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 2 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 09:39 (GMT+7) |