Giọng nói của Khương Bất Phàm lọt vào tai Long, hắn hiện thân với một nụ cười khinh đắc chí trên môi, xuất hiện cạnh hắn vẫn là Quy lão thế nhưng kẻ mà Long chú ý lại chính là ba lão giả đứng sau lưng Khương Bất Phàm, khí tức từ kẻ nào cũng mạnh hơn Huyền Phong chân nhân nhiều lắm… hiện thân sau cùng là đội ngũ gồm 30 tên Thần Vệ sát ý ngút trời.
Trái với giáng vẻ khinh khỉnh của Khương Bất Phàm, Quy lão khuôn mặt co giật trước cảnh tượng mình vừa chứng kiến, lão tự nhận mình thực lực xêm xêm với Huyền Phong chân nhân nên hiểu rằng sự có mặt của lão cũng không mang lại điều gì to tát.
“Lão già! Đã lâu không gặp, một chưởng ngày đó của lão ta vẫn là canh cánh trong lòng chưa báo đáp lại được đấy.” Hai mắt long lóe sáng trước hình bóng Quy lão, giọng nói tràn ngập sát cơ không thèm che dấu.
“Hừ! Thấy Thánh Tử đến ngươi thân là một tên Trưởng lão nhỏ nhoi mà không hành lễ?” Quy lão dù chết khiếp trước lời nói của Long nhưng mà vẫn bình tĩnh quát lớn đầy khí thế.
“Ấy chết may có lão nhắc nhở… kính chào Thánh Tử đại nhân…” Hoàn thành xong cắn nuốt thân xác Vạn Kiếm chân nhân, Long nhìn Khương Bất Phàm chào hỏi đầy ý vị trào phúng.
“Ma Tôn! Ngươi biết vì sao ta đến đây?” Khương Bất Phàm coi bộ đã tiến bộ không ít sau lần giao đấu bằng mồm kia với Long, hắn nhếch mép nói.
“Vậy thì tiểu nhân mạo nguội đoán một quẻ… hắc hắc… có phải Thánh Tử là vừa đột phá đến nhị cấp nên muốn cùng thuộc hạ chung vui không?” Long ngơ ngác nói đầy vẻ thơ ngây làm sắc mặt Khương Bất Phàm nóng bừng lên vì xấu hổ, hắn đương nhiên là chưa thể đột phá Cường Giả nhị cấp cơ mà hắn hiểu rõ Ma Tôn là đang nói kháy mình.
“Vẫn là mồm mép ngươi lợi hại… Ma Tôn! Đại chiến vừa rồi ngươi đã chứng minh được giá trị của bàn thân mình, ta muốn ngươi phò trợ ta lên vị trí Nhị trưởng lão và xa hơn là Đại trưởng lão khi nghĩa phụ thoái lui, đến lúc đó ngươi dưới một người trên vạn người, ngươi thấy sao?” Khương Bất Phàm hào hứng nói, có được một tên thủ hạ như Ma Tôn thì còn gì bằng.
Quy lão ở bên cạnh sắc mặt có chút khó coi vì Khương Bất Phàm ngay trước mặt lão lôi kéo một người khác vào vị trí vốn hứa dành cho lão thế nhưng lão vẫn là im lặng không mở miệng, thời thế giờ đã khác xưa.
“Thánh Tử thật tốt với tiểu nhân làm tiểu nhân cảm động đến rơi nước mắt, có điều Bất Tử Lão Nhân đối với tiểu nhân là ơn trọng như núi chẳng khác nào phụ mẫu sinh thành, tiểu nhân sao có thể lòng dạ lang sói đâm một dao sau lưng cha mẹ mình được.” Long lắc đầu sầu bi than thở.
“Haha… người không vì mình trời tru đất điệt, Bất Tử Lão Nhân lão gia hỏa kia cũng là lợi dụng ngươi vì nhìn ra được tiềm lực của ngươi mà thôi… chỉ cần ngươi trở thành thuộc hạ của ta thì những thứ Bất Tử Lão Nhân có thể cho ngươi ta là cho ngươi gấp mười lần.” Khương Bất Phàm hào sảng nói.
“Mười… mười lần? Thánh Tử là đùa chơi tiểu nhân sao?” Long trừng lớn hai mắt hỏi.
“Quân tử nhất ngôn, lời tựa ngàn cân sao có thể giả được?”
“Thánh Tử đã hào phóng như vậy thì Ma Tôn ta cũng không ngại vì đại nghĩa diệt thân phò trợ Thánh Tử ngồi lên ngôi vị chí cao, kỳ thật ta đã sớm ngứa mắt lão già ấy, mỗi tháng lão chỉ keo kiệt cho ta có 50 xe Long Thạch cùng 50 tên tử tù bát cấp mà thôi, thật là quá bủn xỉn rồi…” Long tức giận nói.
“Phụt!” Khương Bất Phàm hai mắt trợn lớn phun ra một búng máu vì nội thương do xúc động mạnh, Thập Lục Tháp mỗi tháng cũng chỉ thu được 40 xe Long Thạch từ các mỏ và các thế lực lớn nhỏ nộp lên thì đào đâu ra 50 xe Long Thạch cho hắn, nhà tù của Thập Lục Tháp rộng lớn nhưng mà bát cấp trở lên cũng chì tầm hơn trăm tên từ bát cấp trở lên, một lần hắn còn không làm nổi nói gì gấp mười lần, Khương Bất Phám biết nãy giờ tên kia vẫn là trêu chọc mình từ đầu đến cuối.
“Ngươi… ngươi được… nếu ngươi đã lựa chọn con đường khác thì ta buộc lòng phải xóa xổ mầm mống có thể cạnh tranh với mình trong tương lai rồi… Lên cho ta!” Khương Bất Phàm lạnh lùng ra lệnh.
“Vút… vút… vút…”
Trận hình bủa vây rất nhanh hình thành, ba mươi tên Thần Vệ phong tỏa hoàn toàn không gian xung quanh Long, lần thứ ba trong cùng một ngày hắn lại ở giữa vòng vây của một đám Cường Giả.
“Ách… Thánh Tử đây là sĩ nhục, sĩ nhục trắng trợn ta sao? Nếu là vài giờ trước thì đám loe que này còn có chút uy hiếp đấy còn giờ thì nhìn chúng ta lại thấy một đám ruồi nhặng không hơn nha.” Long cười tà nói, hắn đến nhìn cũng lười nhìn đến ba mươi tên thất cấp đỉnh này.
“Haha… ta biết chứ, coi như bọn chúng tô điểm cho cái chết của ngươi đi… ba lão tiền bối, Ma Tôn là đang buồn phiền vì không có đối thủ xứng tầm đấy…” Khương Bất Phàm cười nói.
“Thánh Tử yên tâm! Hắn rất nhanh sẽ biết chữ ‘chết’ được viết thế nào.” Ba lão giả sau lưng Khương Bất Phàm cười nhẹ bước tới, cả ba vừa tỏa ra khí thế là Long biết được tu vi của chúng, Cường Giả bát cấp đỉnh vô hạn tiếp cận cửu cấp, không biết là lực lượng nào trong Thập Lục Tháp.
Khương Bất Phàm thả ra ra tin tức mình mang theo 30 tên Thần Vệ nhưng lực lượng chủ chốt để hắn dám đến đây vẫn là ba lão giả này, cả ba đều là nguyên lão rất lâu rồi không xuất hiện trên giang hồ, với lời hứa chỉ cần chuyện thành sẽ trợ giúp ba lão bước lên cửu cấp gia nhập Tôn Giả thì Khương Bất Phàm rất nhanh kiếm được ba tay đấm siêu hạng.
“Bát cấp đỉnh! Thánh Tử quả nhiên là tiếng nói có trọng lượng có thể mời đến loại Cường Giả này đấy, cũng may là vẫn không xuất hiện Cường Giả cửu cấp nên không tiểu nhân thật là phải bỏ trốn rồi.” Long than thở nói.
“Hahaha… nếu là Cường Giả cửu cấp chịu tới thì ngươi nghĩ ta cần gì phải đợi đến lúc này mà đã từ sớm đồ diệt toàn bộ cái liên minh phế vật kia và cả ngươi rồi.” Khương Bất Phàm cười lạnh nói, Cường Giả cửu cấp cao ngạo cỡ nào sao có thể lung lay trước vài lời nói của một tên như hắn, cái danh nghĩa tử của Độc Cô Cầu Bại có thể giúp hắn ngẩng cao đầu trước bất cứ ai nhưng cũng có giới hạn mà tồn tại tử cửu cấp trở lên chính là giới hạn đó.
Bát cấp ngộ đạo, cửu cấp ‘chứng đạo’ chính là câu truyền miệng mà Cường Giả thất cấp trở lên phải biết. Tìm đạo lên bát cấp, siêu thoát được đạo lên cửu cấp là ý nghĩa của câu nói kia mà siêu thoát được ‘đạo’ cần phách lực cùng tham ngộ thâm sâu cỡ nào Khương Bất Phàm không biết nhưng hán biết một điều cứ một trăm tên Cường Giả bát cấp đỉnh thì chỉ có một kẻ có thể bước lên cửu cấp mà thôi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 2 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 09:39 (GMT+7) |