… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex.moe/soi-san-moi-quyen-2/
Văn phòng ủy ban thành phố Tây Ninh… phòng họp chất kín người, khuôn mặt kẻ nào cũng âm trầm.
“Chủ tịch… chúng ta không thể để tiếp tục như vậy được, hình ảnh vụ nổ cùng chỗ cổng chào tuy bị chúng ta cùng trung ương chèn ép nhưng giấy không gói được lửa, một khi tin tức lộ ra thì thật là không có cách nào có thể vãn hồi… ” Gã cảnh sát trưởng hướng một người trung niên ngồi ở chỗ cao nhất trên bàn họp nói… gã là Chu cẩm – bí thư thành ủy Tây Ninh.
Chu Cẩm không trả lời ngay, gã suy tư một hồi mới nở nụ cười nói :
“Anh Tôn… vậy theo anh chúng ta phải làm sao?”
“Bí thư… đương nhiên là phải tìm ra hung thủ rồi, không biết động cơ hắn là gì và hắn là ai nhưng chúng ta nhất định phải bắt hắn trả giá… tình tiết vụ án chúng ta có thể bớt đi một chút để tránh cho nhân dân hoảng sợ vì độ kinh dị nhưng hung thủ là nhất quyết phải tìm được… ” Gã cảnh sát trưởng họ Tôn dõng dạc tuyên bố, trong mắt hắn thì đây là một vụ khủng bố.
Thấy cảnh sát trưởng phát biểu, ngồi trên bàn họp không ít người tặng cho gã nụ cười khẩy coi thường… họ đều là người trong gia tộc dính dáng đến giang hồ hay là va chạm nhiều, biết tới giang hồ thật sự cho nên trước những lời nói đậm chất ‘ngây thơ’ này của gã làm cho buồn cười.
Chu Cẩm nhìn vào sự hăng hái cùng nhiệt huyết của viên cảnh sát trưởng mà gật gù… gã biết hắn từ lúc hắn còn là một cảnh sát trẻ đầy quả cảm, phá không ít án lớn lập được công lao nên chẳng bao lâu leo được vị trị này bằng thực lực vượt xa nhiều thằng con ông cháu cha… giới tội phạm mà nghe tên Đại tá Tôn là đã run cầm cập rồi… nhưng Chu Cẩm biết… lần này không phải là chuyện mà chính quyền có thể nhúng tay… việc họ làm chỉ có thể là đợi… đợi có kẻ đến thu thập tàn cuộc.
…
Đoàn gia…
“Gia gia… chúng ta phải làm sao bây giờ?” Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng lúc này đã trở lại, gã giờ là đang suy nghĩ có phải là đã sai lầm khi không chấp nhận ‘điều kiện’ kia hay không… Đoàn gia chỉ trong thời gian ngắn ngủi mất đi bốn vị lão tổ cũng là bốn tên Cường Giả… bây giờ vị thế của Đoàn gia sợ trong mắt các đại gia tộc hay đại môn phái sợ là tụt dốc không phanh.
Đoàn Ngạn Ngôn ngồi trên ghế chủ tọa, cả người hừng hực sát ý… Đoàn gia có tổng cộng bảy lão tổ giờ đã tổn thất mất bốn… chỉ còn lại lão và hai vị khác… thực lực gia tộc bây giờ sợ là chịu không nổi một kích của những kẻ dậu đổ bìm leo… lão cùng hai ngươi kia bây giờ là triệt để bị bó chân tại Đoàn gia và chỗ mỏ thạch vì sợ Ma Tôn tập kích cho nên những chỗ khác Đoàn gia là không hề có Cường Giả tọa trấn… một gia tộc lớn như Đoàn gia cũng không chỉ có mỗi ở chỗ này, tin rằng kẻ thù của Đoàn gia cũng là biết rõ như vậy… vốn dĩ lần này kế hoạch tuyệt đối bí mật, ngoài chuyện nương nhờ Độc Cô Phi Vân được bàn luận rộng rãi tại cuộc họp gia tộc thì vụ ám sát chỉ có đám lão tổ cùng Đoàn Ngạn Hồng biết… ấy vậy mà thằng chó kia vẫn không chết lại còn giết ngược… nghe đâu chỉ có hai người sống sót mà cũng đã trở thành người điên… lão cũng là tê dại da đầu khi nghe đến kết quả… thực lực Ma Tôn phát triển quá đáng sợ, kẻ này không chết nhất định sẽ là Độc Cô Cầu Bại thứ hai.
“Đợi! Siêu nhi đã đi cầu viện Võ Đang, lần này họ cũng tổn thất hai vị chân nhân trong tay Ma Tôn… hai vị chân nhân bị bêu đầu tin chắc Võ Đang sẽ không đứng nhìn… ” Đoàn Ngạn Ngôn nói, lão là muốn kéo Võ Đang vào vũng nước đục này.
“Phía Thập Lục Tháp thì như thế nào? Cháu sợ lần này đám trưởng lão kia sẽ nhúng tay vào, dù gì một trưởng lão bị người ta mai phục ám sát chẳng khác nào đánh vào mặt mũi của Thập Lục Tháp!” Đoàn Ngạn Hồng nói.
“Ta đã đưa Diệc Phi tới chỗ Hạ Hầu gia rồi… Hạ Hầu thiếu chủ Hạ Hầu Cẩm đã khẳng định Thập Lục Tháp sẽ không nhúng tay vào ít nhất là trong vòng nửa năm… chúng ta có sáu tháng để thở dốc và tìm kế sách… ” Đoàn Ngạn Ngôn cắn răng nói, lão cứ thế mà tiễn đưa đứa cháu gái mà lão nhận nuôi từ khi còn nhỏ đến cho người ta như một món đồ vật trao đổi. , Hạ Hầu Cẩm là cháu trai gọi Tam trưởng lão Thập Lục Tháp – Đao Thánh Hạ Hầu Viêm một tiếng bác ruột, lão lại không có con trai nên Hạ Hầu Cẩm được lão hết mực cưng chiều coi như con mà đối đãi… lời hứa hẹn của Hạ Hầu Cẩm chẳng khác nào là ý tứ của Đao Thánh.
Đoàn Ngạn Hồng sững sờ vì không ngờ gia gia lại bỏ một cái giá lớn đến thế, Lưu Diệt Phi chẳng khác nào tâm can bảo bối của lão… nàng nhận được sự cưng chiều hết mực đến nỗi một vài tên con cháu Đoàn gia ghen tị không ít, thậm chí Hạ Cầu Cẩm vài ba lần đến cầu hôn cũng bị gia gia hắn từ chối chỉ vì một lý do… Diệc Phi là không thích… ấy thế mà giờ đây…
Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng là cảm giác được Đoàn gia dang đứng trước nguy cơ to lớn chưa từng có rồi.
“ĐOÀN GIA! LÃO TỬ ĐẾN RỒI ĐÂY!”
Đột nhiên một tiếng oai hống mạnh mẽ rền vang khiến toàn bộ Đoàn gia thất kinh, người người chạy ra ngoài mà nhìn lên bầu trời để rồi biến sắc vì bóng đen vừa phá không mà đến… Ma Tôn đến rồi.
Không trung, Long toàn thân hắc y tà dị cực điểm, hơi gió thổi tới làm hắc y bồng bềnh, lăng lệ ác liệt mang theo một tia phiêu dật cùng lạnh nhạt. Thần sắc hắn cũng lạnh, trong mắt bình tĩnh lại dẫn theo một tia coi thường, Ma Đao trong tay… đao chưa động nhưng lại bạo liệt mười phẩn, phảng phất muốn chém ngang thiên địa cho người một cảm giác không thể địch nổi.
“Kẻ đến là ai? Phạm vào Đoàn gia, ngươi là chán sống?” Đoàn gia một gã trung niên trên tay một chiếc búa lớn giận dữ hướng không trung rít gào… Đoàn gia một gia tộc lớn không thiếu những kẻ cuồng ngạo.
Long nheo mắt, thân hinh hắn như thiểm điện xuất hiện trước mặt tên võ giả, một đao cứ vậy mà mãnh liệt chém xuống.
“Dừng tay! Ngụy Siêu… ngươi là không để lão phu trong mắt?” Đoàn Ngạn Ngôn xuất hiện, lão thân hình phiêu dật lao tới chỗ Long với tốc độ kinh hồn… nhưng là không kịp.
“Oành! Rắc… rắc… rắc!” Tên võ giả trước mặt Long giữa lông mày đột nhiên lộ ra một đường vết rách, rất nhanh… vết rách nhanh chóng mở rộng, tên võ giã cứ thế mà người chia làm hai nửa, máu tươi rơi vãi đầy đất… chưa dừng lại tại đó, đao quang chém thẳng xuống mặt đất tạo thành một đường nứt dài đến gần trăm mét càn quét mọi thứ trong đó có không ít đệ tử Đoàn gia.
“Giết ta Đoàn gia! Ngươi phài chết!” Đoàn Ngạn Ngôn hai mắt như muốn nứt vỡ trước thảm trạng của con cháu Đoàn gia, cả người lão lăng lệ cuồng nộ tung một đấm vào Long.
“Kim Cương Bá Diệt Thể chung cực vũ kỹ – Kim Cương Diệt Thế Quyền” Đoàn Ngạn Ngôn không giữ lực mà một đấm toàn lực, nắm đấm của lão như xé rách không gian mang theo kình lực kinh khủng thẳng đến người Long.
“Tích Tà Đao… ” Long không nao núng, Ma Đao vừa chém xuống lại xoay ngược chém ngược trở lại từ dưới lên trên quét một đòn hung hiểm đối chọi với Đoàn Ngạn Ngôn.
Đoàn Ngạn Ngôn mặt mày vặn vẹo, lão vận dụng một thân nội khí hùng hậu trước ngực đỡ đao… tay quyền vẫn không giảm thế đấm thẳng vào mặt Long.
“Oành! Phốc… xuy… ”
Đao quang mạnh mẽ đến vậy chỉ có thể để lại vết lằn trên da thịt Đoàn Ngạn Ngôn… Long lại không được tốt như thế, ăn một quyền mãnh liệt làm đầu hắn như một vỡ tung ra mà hóp sâu vào hình nắm đấm… cơ mà Đoàn Ngạn Ngôn là chưa dừng lại, lão biến thế lấy một chân làm trụ, tay còn lại lầy đà chấn một cùi chỏ thằng vảo đầu Long… đòn nối đòn.
“Ầm!… Ầm!… Rầm! ” Lĩnh trọn vẹn đòn chỏ sau cú đấm, cả người Long bay vụt ra sau như đạn pháo phá nát không biết bao nhiêu bức tường mới dừng lại… hắn chật vật rơi xuống đất, đầu lâu đã biến dạng hoàn toàn chỉ còn ma khí hắc vụ hỗn độn bao phủ.
Đoàn Ngạn Ngôn cắn răng khi đối phương vậy mà chưa chết, Đoàn gia nổi danh nhờ luyện thể cho nên từ nhỏ có thể nói là sống trong ma luyện và nước thuốc bởi vậy đao thương bất nhập chỉ là chuyện hiển nhiên huống chi là cấp độ lão quái vật Cường Giả ngũ cấp như lão… nhưng mà cỡ lão khi bị đánh nát đầu cũng là phải chết không nghi ngờ còn thằng này thì sao… đến vậy mà vẫn sống sờ sờ, giờ lão đã hiểu ra vì sao vụ tập kích ám sát kia thất bại, Đoàn gia là chưa hiểu rõ về ma tu.
“Phụt!” Long đầu lại trở lại như cũ, hắn nhổ một ngụm đất đá trong miệng ra… lần này hắn ăn thua thiệt vì đối phương không còn là Cường Giả nhất cấp, nhị cấp nữa mà đối diện hắn là một lão già Cường Giả ngũ cấp hàng thật giá thật.
“Ta tin để khôi phục ngươi cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ… lão phu là muốn xem ngươi có thể khôi phục bao nhiêu lần!” Đoàn Ngạn Ngôn cười gằn, đúng như lão đoán Long bị thương có thể chữa trị nhưng ma khí cũng là tiêu hao không hề nhỏ đối với những vết thương nghiêm trọng, dù gì hắn không thể có khả năng bất tử bất diệt được…
Nói xong cũng là lúc Đoàn Ngạn Ngôn động, lão lần này đến thế như mãnh hổ cuồng lang… hai tay lại như hai lưỡi hái hướng đến Long chém xuống.
“Kim Cương Bá Diệt Thể chung cực vũ kỹ nhị thức – Bá Diệt Thủ Trảm… ” Bá Diệt Thủ Trảm… tay cũng là đao sắc bén lạ thường kéo theo khủng bố thanh âm rít gào của không khí bị cắt qua.
Long tán đi Ma Đao, hắn thân hình ủy mị lui về, đầu khẽ ngửa ra sau tránh đòn chém…
“Vù… ” Đòn chém hụt, lần này do khoảng cách khá xa nên Long né được… chỉ là Đoàn Ngạn Ngôn sao có thể dừng lại… dựa theo đà lao tới, hai tay lão ngay tức thì co lại tạo thành song chỏ vạn cân lực đạo nhắm vào ngực Long… quả là cáo già sống trăm năm… nói thì chậm nhưng tất cả chỉ trong nháy mắt.
Long biết lần này là không có cách nào né được, hắn cả người ma khí cuồn cuộn xông tới ngực bảo hộ trong khí hai tay trảo tới đầu Đoàn Ngạn Ngôn…
“Ma trảo – Ma Khí Trùng Tiêu” Trảo tới quỷ dị như độc xà mang theo ma khí hiểm độc kinh ngươi.
Đoàn Ngạn Ngôn cười gằn khinh bỉ, cùi chỏ của lão lại nhanh thêm vài phần.
“Oành!” Long lại bay như đạn pháo… trên ngực hắn là hai lỗ sâu hoắm vào tận sâu bên trong, nội khí cuồng bạo vô cùng phá nát không ít ma khí… ma khí có thể mạnh nhưng không phải vô địch… chí ít bây giờ còn chưa phải… thực lực võ giả mạnh hơn thì nội khí cũng theo đó mà tăng lên.
Đoàn Ngạn Ngôn nhìn đối phương một lần nữa bò dậy với sắc mặc âm trầm, lão đòn nào cũng là toàn lực cho nên tiêu hao không ít nội khí… mang tiếng Cường Giả ngũ cấp nhưng lão cũng là con người… cơ mà lần này Đoàn Ngạn Ngôn là tự trách bản thân quá khinh địch rồi, lão một mắt đã bị phế… dù chỉ là bị phế trong một khoảng thời gian vì ma khí từ đòn trảo kia có thể xâm nhập chế trụ con mắt lão nhưng cũng ảnh hưởng không ít đến thị lực của lão.
Long chật vật đứng dậy, hắn nhìn vào hai vết lõm trước ngực giờ vẫn còn chưa khỏi hẳn… hắn không thể không công nhận Đoàn Ngạn Ngôn quá mạnh mẽ, nội khí của lão có thể không sợ ma khí của hắn. Ăn tiếp vài kích như thế này nữa hắn tin rằng tử vong là không còn xa.
Lúc này Đoàn gia toàn bộ cao thủ đã tập trung xung quanh hai người, Đoàn Ngạn Hồng nhìn gia gia chiếm thượng phong mà mừng rỡ vô cùng… thiệt thòi hết thảy đều có thể đòi lại, chỉ cần vẫn còn thực lực tối cường như Đoàn Ngạn Ngôn thì Đoàn gia trở lại đỉnh cao chỉ là chuyện sớm muộn.
“Hắc hắc! Đâu rồi cái dáng vẻ cao ngạo ban nãy… Ma Tôn ngươi rốt cục cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, muốn diệt Đoàn gia… chỉ bằng ngươi?” Đoàn Ngạn Ngôn hướng Long cười cợt kéo theo khí thế dâng trào của toàn bộ võ giả Đoàn gia… Ma Tôn thì lại thế nào… đây cũng là ý của Đoàn Ngạn Ngôn hướng võ giả gia tộc tăng lên sĩ khí sau những ngài phải chịu áp lực.
“Lão tổ uy vũ… Ma Tôn không phải lúc tới ngươi huênh hoang lắm sao… giờ ngươi tự xem mình có khác gì một con chó bệnh không?”
“Phải rồi nên đổi danh xưng của hắn là Cẩu Tôn ta thấy hợp hơn… lão tổ, giết chó… ”
“Haha, giết chó… hay… giết chó đi lão tổ… ”
“Lão tổ uy vũ! Đoàn gia uy vũ… giết giết Cẩu Tôn… ”
“… ”
Đám võ giả Đoàn gia hưng phấn tột độ khi Đoàn Ngạn Ngôn vượt trội so với Ma Tôn, chúng reo hò hô đánh hô giết khí thế ngập trời… cái không khí u ám khi bốn vị lão tổ vẫn lạc bây giờ bị không khí hưng phấn khi kẻ thù bị chà đạp thay thế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 2 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 09:39 (GMT+7) |