“Ực… ực…” Trước mặt Long, lão giả đang tu ừng ực vò rượu thứ ba, lão thế mà uống tù tì liền ba vò rượu hảo hạng của hắn… nhìn khuôn mặt thỏa mãn cực độ của lão mà Long cũng có chút vui vẻ, nếu cơ thể lão mà không mục nát đến vô phương cứu chữa như hiện tại thì hắn đã nhịn đau không cắn nuốt lão để tăng lên cấp bậc Cường Giả mà là tìm cách khôi phục lại thực lực cho lão rồi, kẻ thù của kẻ thù là bạn… dưới trướng lại có thêm một tên Cường Giả trên ngũ cấp còn gì tốt hơn.
“Sảng khoái… haha… sảng khoái… ực… ực…” Lão giả vừa tu rượu vừa ngẩng đầu lên trời cười to thỏa mãn, uống xong vò thứ ba lão mới dừng lại… khuôn mặt lão có chút ửng đỏ vì hơi men nồng đặc nhưng ánh mắt lão vẫn là thanh tỉnh mười phần… lão quay sang nhìn Long.
“Chàng trai… ngươi là gì của Thập Lục Tháp?”
“Tiền bối… vãn bối hiện là Lục trưởng lão đương nhiệm của Thập Lục Tháp…” Long cười nói, cho dù hắn đồng cảm với cảnh ngộ của lão nhưng hắn sẽ không bao giờ tiết lộ bí mật lớn nhất của mình một cách tùy tiện… cẩn tắc vô áy náy kia mà.
“Lục trưởng lão… ha ha… Lục trưởng lão cơ đấy… rốt cuộc thì cũng chỉ là một con chó của hắn mà thôi…” Lão già cười cợt nhưng Long là cảm nhận được bi thương trong lời nói châm biếm.
“Tiền bối… trước đây ngài là?”
“Lão phu sao… rất lâu trước kia… lão phu có một danh xưng… là gì nhỉ… à… Dục Kiếm Đạo Nhân… tam trưởng lão của Thập Lục Tháp cơ đấy…” Lão giả hai mắt nhìn lên bầu trời xa xăm nhớ lại.
“Tam trưởng lão? Tiền bối, ngài là Tam trưởng lão thời trước Đao Thánh hiện nay sao?” Long sửng sốt hỏi, một vị Trưởng lão lại rơi vào tình cảnh này làm tò mò của hắn lại tăng cao thêm vài phần rồi.
“Đao Thánh? Hạ Hâu Viêm thằng nhãi con kia sao? Haha… nhớ lúc đó gặp ta, thằng nhãi còn không dám ngẩng cao đầu bây giờ lại leo được lên vị trí đó… không tệ… không tệ… haha…” Dục Kiếm Đạo Nhân cười khẩy.
“Tiền bối… thứ cho vãn bối nhiều chuyện nhưng là tại sao ngài là từ Tam trưởng lão lại biến thành phạm nhân bị đày xuống địa lao của Thập Lục Tháp?” Long mở miệng hỏi.
“Tò mò sao? Khặc khặc… nể tình ba vò rượu của ngươi nên lão phu sẽ cho ngươi biết, cũng là tránh để ngươi bước vào vết xe đổ của ta…” Dục Kiếm Đạo Nhân lấy toàn bộ khí lực đứng thẳng dậy, lão với tay lấy thêm một vò rượu nữa bắt đầu vừa uống vừa kể chuyện…
Năm mươi năm trước, Dục Kiếm Đạo Nhân lúc bấy giờ phong quang vô hạn với vị trí Tam trưởng lão của Thập Lục Tháp cùng với Bất Tử Lão Nhân trở thành hai người có quyền thế nhất giang hồ bấy giờ chỉ sau Độc Cô Cầu Bại… càng lúc Dục Kiếm Đạo Nhân lại càng cảm thấy không thỏa mãn với vị trí hiện tại… lão muốn chiếm lấy vị trí của Độc Cô Cầu Bại để có thể duy ngã độc tôn phiến thiên địa này.
Dục Kiếm Đạo Nhân tự biết mình về thực lực sẽ không bao giờ đuổi kịp Độc Cô Cầu Bại cho nên lão ngày đêm nghĩ cách để tìm kiếm bí pháp đề thằng thực lực của bản thân lên một cách điên cuồng dù cho là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như là doping trong thể thao vậy… và rồi, đến một ngày trong khi mày mò tìm tòi trong đống tư liệu cổ, lão rốt cuộc cũng đã tìm thấy bí thuật do một vị đạo sĩ xa xưa sáng tạo ra… cho dù chưa được kiểm chứng nhưng Dục Kiếm Đạo Nhân muốn thử, lão bắt đầu thu thập tài nguyên để thực hiện bí thuật kia… tên của nó là Kích Thế Truyền Công.
Kích Thế Truyền Công, bí thuật cổ xưa miêu tả cách truyền công lực của các bậc trưởng bối cho đời sau trước khi thọ nguyên tiêu hao, cho dù hoàn mỹ nhất cũng chỉ có thể truyền đi tám phần công lực nhưng như thế đã quá đủ rồi… Dục Kiếm Đạo Nhân dùng trọn vẹn bảy năm ròng để có thể nắm giữ thành thạo được bí thuật này và với rất nhiều lần thử thành công, lão tin chắc mười phần Kích Thế Truyền Công có thể giúp thực lực lão tăng lên điên cuồng… chỉ là bây giờ chỉ thiếu một thứ… vật chủ.
Đến cấp độ Cường Giả bát cấp đỉnh như Dục Kiếm Đạo Nhân khi đó thì kẻ truyền công đòi hỏi phải là một siêu cấp lão quái vật Cường Giả rồi… vậy nên lão lớn mật tính kế đến mấy Tổ Lão tồn tại đằng sau Thập Lục Tháp…
Thập Lục Tháp thực lực tối cường ngoài Độc Cô Cầu Bại ở bên ngoài ánh sáng thì thực lực chân chính bên trong chỉ có những kẻ quyền cao chức trọng trong Thập Lục Tháp hiểu rõ mà thôi… Dục Kiếm Đạo Nhân đã từng ở vị trí đó, lão biết về mười sáu Tổ Lão của Thập Lục Tháp… họ là những lão giả đã tự phong bế mình bên trong mười sáu tầng tháp kia để tham ngộ võ học đột phá cảnh giới, trừ khi Thập Lục Tháp gặp nguy cơ huỷ diệt nếu không mười sáu lão giả này sẽ không bao giờ xuất hiện bởi vì rời khỏi tòa tháp đồng nghĩa với việc không thể trở lại và tính mạng của họ sẽ nhanh chóng kết thúc… Thập Lục Tháp vô thượng không biết bằng cách nào có thể chống lại sinh tử do tự nhiên quy định nhưng một khi rời đi thì đồng nghĩa không có Thập Lục Tháp bảo hộ, tự nhiên sẽ nhanh chóng lấy lại sinh khí trong người của lão giả.
Thập Lục Tháp từ tấng một đến tầng mười sáu được phân chia cho các Tổ Lão theo thực lực mà vị Tổ Lão ở tầng thấp nhất đã có thực lực Cường Giả thập cấp rồi, các tầng phía trên là tồn tại kinh khủng cỡ nào không một ai biết được, Dục Kiếm Đạo Nhân cũng không biết… duy chỉ có một người ngoại lệ… Độc Cô Cầu Bại, hắn là tồn tại đặc thù phá bỏ mọi quy tắc.
Đánh chủ ý vào Tổ Lão tầng thứ nhất, Dục Kiếm Đạo Nhân tìm cách thường xuyên ra vào Thập Lục Tháp nhờ quyền hành lớn lao của mình… hắn từng bước từng bước tiếp cận vị Tổ Lão kia cho đến một ngày… hắn dùng độc dược trộn vào thức ăn, nước uống, dược liệu đưa tới cho lão hằng ngày… loại độc này không gây chết người mà là không mùi không vị tấn công vào não hải đối phương… ngày qua ngày, tháng qua tháng Dục Kiếm Đạo Nhân vẫn kiên trì mỗi lần hạ độc đều dùng một lượng vừa phải tránh cho lão giả hay người khác nghi ngờ… độc tích tụ cứ thế ngày một tăng lên kéo theo tâm trí lão giả càng lúc càng mơ hồ…
Và rồi, cái ngày Dục Kiếm Đạo Nhân chờ đợi rốt cuộc cũng đến, vị Tổ Lão phát điên… Dục Kiếm Đạo Nhân bắt đầu dùng lời nói điều khiên kẻ điên kia thực hiện Kích Thế Truyền Công cho mình… ròng rã bảy ngày, hắn từ Cường Giả bát cấp đỉnh vậy mà đột phá đến Cường Giả thập nhất cấp và cũng là tồn tại kinh khủng trong thiên địa này cho dù là chỉ trong một thời gian có hạn bời vì thực lực của hắn sẽ ngày một hao tổn do cơ thể không đồng nhất với cảnh giới hiện tại.
Để cho thêm phần chắc chắn, Dục Kiếm Đạo Nhân hạ độc luôn cả Độc Cô Cầu Bại… trong đại hội Đấu Tháp năm ấy, toàn bộ thức ăn và nước uống của toàn thể các vị quyền thế trong Thập Lục Tháp đều bị hắn hạ độc… một loại kịch độc trong thiên hạ… Luân Hồi Độc… tên như độc, độc như tên, độc giúp con người vào luân hồi.
Cuối cùng của câu chuyện cũng là lúc Dục Kiếm Đạo Nhân ra tay, lão toàn lực đánh tới Độc Cô Cầu Bại… nhưng… một lần nữa… người tính không bằng trời tính… việc lão làm đã bị một tên quản sự nho nhỏ trong Thập Lục Tháp phát hiện và biểu hiện trúng độc của những kẻ kia toàn bộ đều là giả dối… chỉ một chiêu, lão bị Độc Cô Cầu Bại bắt được và giam vào địa lao… mấy chục năm rồi, Dục Kiếm Đạo Nhân không bao giờ hối hận vì chuyện mình đã làm bởi vì ngay từ đầu lão đã lựa chọn mạo hiểm… mạo hiểm để cuộc đời này lão không phải nuối tiếc điều gì… con người ai cũng có dã tâm, dã tâm của lão là Duy ngã độc tôn thống trị phiến thiên địa này cho nên lão mạo hiểm và lão thất bại… thất bại thì phải chấp nhận số mệnh của kẻ thất bại.
…
Long nghe song câu chuyện mà cảm giác như vừa đi vào một bộ phim kịch tính, hắn có lúc háo hức vì kế hoạch của lão… lại có lúc sợ hãi khi lão bị bắt… tất cả làm cho Long có chút hâm mộ vị lão giả này.
“Chàng trai… ta nhận ra khí tức lạnh lẽo âm u đến từ ngươi… nó như tử khí nhưng lại mạnh hơn nhiều lần… ma khí sao? Đã rất lâu rồi chưa từng có ma tu xuất hiện… hắc hắc… đúng hơn là ma tu chỉ xuất hiện trong những bản cổ tịch mà thôi… không ngờ ta cuối đời lại có thể nhìn thấy một ma tu đấy…” Lão giả đặt vò rượu trống không xuống nói.
“Tiền bối… Bất Tử Lão Nhân lần này tặng cho ta vài món quà để có thể giúp lão làm một chuyện… Không ngờ món quà kia chính là tiền bối… haha…” Long cười.
“Ma tu đúng là ma tu… truyền thuyết kể về ma tu có thể cắn nuốt võ giả để mạnh lên mà không có di chứng là có thật sao… hahahaha… nếu khi xưa lão phu là ma tu thì mọi chuyện có lẽ đã khác… hành sự tại nhân, thành sự tại thiên mà… hahaha” Lão giả bi thống cười.
“Thật ra cũng có ít di chứng nhưng không đáng ngại lắm… tiền bối… ngài còn nguyện vọng gì không? Nếu vãn bối có thể thực hiện được thì nhất định sẽ giúp tiền bối…”
“Khặc khặc! Chàng trai… đúng là tuổi trẻ mà… ngươi nôn nóng muốn cắn nuốt ta đến vậy cơ à… yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi… giúp ta giết một kẻ, Kích Thế Truyền Công thứ kia ta sẽ truyền cho ngươi…”
“Kẻ nào?”
“Trịnh Tàn!”
“Tứ trưởng lão hiện tại – Hiên Viên Lão Quái?”
“Chính hắn!”
“Vãn bối có thể biết lý do?”
“Hắn là người đã diệt cả tộc ta sau khi ta bị tống giam, lý do đó đã đủ chưa?”
“Đã đủ!”
“Ngươi đồng ý?”
“Tất nhiên! Chỉ là một tên trưởng lão mà đổi được Kích Thế Truyền Công không phải là một món hời lớn sao?” Long cười khẩy coi thường… hắn đối với Kích Thế Truyền Công có hấp dẫn không nhỏ, hắn là ma tu có thể cắn nuốt võ giả để tăng lên thực lực nhưng kẻ dưới của hắn thì không… có được Kích Thế Truyền Công thì Long có thể giải quyết mọi thứ.
“Khặc khặc! Chàng trai xem ra giã tâm cũng không nhỏ nha… được… nhất ngôn cửu đỉnh… lấy giấy bút ra, ta sẽ vừa truyền vừa giảng giải cho ngươi…” Lão giả hài lòng nói.
“Không cần! Tiền bối cứ nhớ lại đầy đủ Kích Thế Truyền Công thật chi tiết một lần… vãn bối là có cách tiếp thu toàn bộ…” Long cười tà.
“Hà hà… ma tu đúng là nhiều điều lạ kỳ mà… Choang! Tới đây, cho lão một cái thống khoái đi…” Lão giả ném vò rượu cuối cùng xuống đất gầm lên.
“Tiền bối… lên đường bình an…” Long hai mắt nhắm tịt lại mở miệng… lúc mắt hắn một lần nữa mở ra cũng là lúc khí thế kéo cao… mà khí ùn ụt bắt đầu hội tụ lại.
“U… u… u…” Ma khí nhanh chóng bao quanh lấy người Dục Kiếm Đạo Nhân… lão ngay lập tức cảm giác được thân thể mình đang dần dần bị cắn nuốt… nó không đau nhưng lại khiến con người ta khó chịu đến tận cùng…
“Dung nhi… chúng ta sắp được gặp nhau rồi…” Dục Kiếm Đạo Nhân thầm thì lời cuối trước khi triệt để bị ma khí bao phủ… hai giọt nước mắt lăn dài trên khóe mặt lão, có lẽ lão đã mong chờ giây phút được giải thoát này đã từ rất lâu rồi, bây giờ lão không còn phải tranh đấu với người, với đời nữa mà có thể an tâm đoàn tụ với người thân yêu…
Long nhập tọa, ma khí sau khi cắn nuốt càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn để rồi trở về cơ thể hắn… cánh cửa ngũ cấp đang ngày càng đến gần hơn bao giờ hết…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 2 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 09:39 (GMT+7) |