Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 2 » Phần 52

Sói săn mồi - Quyển 2 - Tác giả BoyTimGirls

Phần 52

Trần gia một đại gia tộc rất đặc biệt khi không có một gã Cường Giả nào nhưng khiến giang hồ bất cứ thế lực nào cũng phải cẩn trọng đối đãi vì thực lực của Trần gia là ở quân đội, ở trang thiết bị hiện đại mà Trần gia nắm giữ, một tên Cường Giả có thể coi khinh một trăm nọng súng chĩa vào người nhưng không thể coi khinh một trăm nọng pháo cùng oanh sát một lúc huống hồ số lượng tên lửa, máy bay, xe thiết giáp mà Trần gia nắm giữ cũng là rất khủng bố, ngươi có thể trốn nhưng gia tộc của ngươi vẫn còn ở đó, vị thế của Trần gia theo đó mà tăng cao và đương nhiên là Trần gia cùng Dương gia quan hệ khăng khít với nhau rồi, lão già Dương Nghiệp lần này vì tự tin thực lực cùng tham tài nên không kết hợp với Trần gia để diệt sát Long cho nên mới hứng chịu thất bại thảm hại đến như vậy.

Trần gia lần này tức giận cực kỳ vì Dương gia đơn phương hành động, tuy thế cũng không thể đứng nhìn các thế lực khác làm loạn chỗ này nữa vì một khi đám Cường Giả này ra tay thì khu vực này nhất định sẽ bị tàn phá không ít… đây chính là Bắc Kinh đấy, tràng cảnh tang hoang khi ấy nhất định sẽ không thể áp chế nổi mà lan truyền đi khắp nơi để Trung Hoa triệt để rơi vào hỗn loạn, Trần gia làm quân đội đương nhiên nhận trách nhiệm hàng đầu cho việc này rồi thế nên Trần Bá Hải là phải ra mặt ngăn chặn gấp.

“Tốt lắm Bá Hải, mọi người ở đây đều có chung mục tiêu là ngăn chặn tên đại ác ma kia mà thôi cho nên để tránh hỗn loạn quả thật rất đơn giản, ngăn hắn lại!” Dương Nghiệp nãy giờ núp sau đám đạo giả cười lớn.

“Hừ!” Trần Bá Hải cười lạnh trước cái bộ mặt trơ trẽn của Dương Nghiệp, lúc đánh người ta thì hùng hổ lắm đến khi thua rồi thì lại núp sau đít kẻ khác kêu gào, mẹ nó chứ Dương gia lão tổ mạnh nhất Dương Nghiệp hóa ra cũng chỉ đến vậy… nghĩ là thế nhưng Trần Bá Hải cũng nhanh chóng xác định Long làm mục tiêu.

“Ma Tôn! Việc ai đúng ai sai thì hãy để Thập Lục Tháp quyết định đi, ngài thân là Lục trưởng lão chắc cũng biết quy củ của Thập Lục Tháp chứ, việc hôm nay kết thúc tại đây đi, thế nào?” Trần Bá Hải hướng Long mở miệng.

“Haha! Đâu có dễ thế, các ngươi sao không xuất hiện lúc Dương gia tập kích ta mà lại đợi đến lúc ta phản sát lại Dương gia lại hiện thân thế này? Không cần nói nhiều, muốn ngăn ta lại thì cứ đứng vào đội hình đi, chúng ta giải quyết một lần cho nhanh gọn!” Long nhếch mép khinh bỉ làm Trần Bá Hải dù nhẫn nhịn tốt cũng không kìm được tức giận.

Ngay tức thì mười chiếc trực thăng chĩa thẳng nòng súng cùng những ống phóng tên lửa vào người Long sau câu nói của hắn.

“Hahaha… Hay… Hay… Hay lắm, coi bộ các ngươi cũng đã đên đông đủ rồi… ta chỉ nói một câu, hôm nay Dương gia nhất định phải bị… DIỆT… kẻ nào ngăn ta… CHẾT!” Long ma khí hoàn toàn khôi phục, hắn thôi thúc hội tụ Ma Đao quỷ dị nơi cánh tay, cánh tay còn lại là những đầu ma long đang cuồn cuộn quấn lấy, vừa vung đao vừa tung chưởng, trận chiến thành danh chính thức của hắn bắt đầu.

“Các vị! Hợp trận!” Dương Nghiệp trợn tròn mắt trước khí tức kinh khủng từ chỗ Long phát ra, lão ngay lập tức hô to với đảm đạo giả để toàn bộ chụm lại một chỗ, đạo khí cuồn cuộn nhập vào nhau tạo thành một bức tường bao bọc xung quanh đám người.

“Vụt!” Lóng biến mất, đao trong tay hắn vẽ một vòng tròn hoa mỹ từ chỗ đứng quét thẳng đến bức tường đạo khí vừa mới hình thành chỉ trong sát na.

“Chặn hắn lại!” Không biết ai là kẻ hô lên nhưng tiếp sau đó đám Cường Giả mới kịp phản ứng lại phi thân về phía Long.

“Xích!” Ma Đao chém vào bức tường đạo khí nhưng chỉ xuống được nửa tấc lại không thể tiến vào sâu hơn nữa, hơn hai mươi Cường Giả cơ mà, có mạnh thì Long cũng cần thời gian mới có thể xuyên thủng được lớp phòng ngự này, tuy thế Long không kịp bổ thêm một nhát nữa vì những con kỳ đà cản mũi hắn đã đến rồi.

“Vù! Vù!” Hai Võ Đang chân nhân ở gần chỗ Dương Nghiệp nhất nên động thủ đầu tiên.

“Kiếm Phá Tinh Hà!” Ngọa Phách cười lạnh đắc ý, không ai thấy lão rút kiếm lúc nào mà chỉ kịp nhận ra quang ảnh xé gió từ tay lão lao thẳng đến người Long, kiếm khí sắc bén bủa vây lấy hắn như thể muốn cắt hắn thành hàng vạn mảnh nhỏ.

“Phốc! Ngũ Hành Khí! Kim Khí!” Đồng hành với Ngọa Phách lần này là Ngũ Lang chân nhân, lão chủ tu nhánh thứ hai là khí công của Võ Đang, sau tiếng hét to thì toàn bộ nội khí hùng hậu của lão chuyển thành màu kim sắc rồi quỷ dị hội tụ thành một thanh kiếm khí lớn chém thẳng xuống chỗ Long đang đứng.

“CÚT!” Không thể không dừng thế tiến công lên đám đạo giả vì vướng tay vướng chân trước hai đòn hung hiểm của Ngọa Phách cùng Ngũ Lang làm Long nổi giận, cả người hắn ma khí vũ động thành những ma long, hai mắt trừng lớn quát một tiếng, tay tung chưởng Ma Long Loạn Vũ đối chọi với hai lão già chân nhân sau đó chuẩn bị bồi tiếp một đao đến chỗ Dương Nghiệp.

“Cẩn thận!” Ngũ Lang tỉnh táo hơn Ngọa Phách đang bị thù hận che mắt, lão thập phần ngưng trọng trước năm ma long trước mặt mình, kiếm khí trong tay lão chuyển thế thành phòng ngự chặn lại đám ma long kia.

Tuy đã được cảnh tỉnh nhưng Ngọa Phách vẫn không coi lời Ngũ Lang ra gì, chỉ mới nửa năm trước lão có thể bóp chết thằng nhãi này thì nửa năm sau cũng vậy, trong suy nghĩ của lão thì đạo giả chỉ là một lũ thùng rỗng kêu to, ngày thường thi cao cao tự đại cho rằng mình hơn người nhưng vào thực chiến thì không khác gì lũ hề. Nghĩ là thế cho nên Ngọa Phách kiếm chém thẳng vào đám ma long trước mặt mà không hề phòng ngự.

“Xịch!” Thanh kiếm bén nhọn cắt qua một đầu ma long như cắt qua đậu hũ khiến Ngọa Phách càng thêm tin tưởng vào suy nghĩ của mình, khí thế của lão dâng cao tăng tốc độ lên vài phần lao tới trước.

“Xuy! Xuy! Két… Két… Graooooooooo!” Đột nhiên Ngọa Phách biến sắc quay đầu khi lão cứ tưởng ma long quỷ dị kia sau khi bị chém đứt sẽ tiêu tán nhưng sự thật lại không hề giống với tưởng tượng của lão, ma long có thể bị chém đứt nhưng không thể bị huỷ diệt một cách đơn giản như vậy, đầu ma long thứ nhất từ vết đứt giữa thân tách rời ra làm hai phần thân thể sau đó quỷ mị hình thành nên hai đầu ma long nhỏ hơn, một phân thành hai gào thét oanh sát đến chỗ Ngọa Phách.

“Khốn kiếp!” Rơi vào tình cảnh phía sau lẫn phía trước đều có ma long khiến Ngọa Phách không muốn cũng phải dừng thế tiến công, khoảng cách là quá gần cho nên Ngọa Phách chỉ có thể bỏ qua hai đầu ma long nhỏ sau lưng để kiếm chiêu biến ảo quét ngang chặn thế tiến của đầu ma long trước mặt.

“Phốc! Xì… xì… Oành!” Kiếm Phá Tinh Hà quả không hổ là chung cực kiếm kỹ của Võ Đang khi tập trung tiêu diệt được một đầu ma long của Long, cơ mà hai đầu ma long phía sau cũng không hề chậm mà công phá vào lưng Ngọa Phách làm lão ngã chúi người ra phía trước, miệng liên tục phun huyết đen kịt do ma khí thẩm thấu.

“Grraooooooooo! Oanh! Oanh!” Ngũ Lang chân nhân do chủ động phòng ngự nên không chật vật như Ngọa Phách, kiếm khí kim sắc của lão đã chặn lại được hai đầu ma long hung bạo nhưng nhìn sắc mặt có phần nhợt nhão của lão thì xem ra cũng không dễ chịu gì.

“Ngũ Lang… cứu… cứu ta…” Ngũ Lang còn chưa kịp hồi phục thì đã nghe tiếng cầu cứu của Ngọa Phách, lão đưa mắt nhìn qua nơi đồng bạn đang ngã quỵ với hai lỗ máu đen trên lưng mà thầm chửi Ngọa Phách ngu dốt, cơ mà đầu ma long cuối cùng cũng đã đánh tới chỗ Ngọa Phách rồi nên Ngũ Lang cũng không thể thấy chết không cứu mà phi thân tới.

“Ngũ Hành Khí! Hỏa Khí!” Chắn trước mặt Ngọa Phách chân nhân, Ngũ Lang chân nhân trán đầy gân xanh, lão nộ hống điều động nội khí lúc này đang chuyển sang màu đỏ, hai tay lão mang theo hỏa khí chụp luôn lên đầu ma long thứ năm.

“Xì… Xì… Graoooooooooo!”Chỉ trong sát na, đầu ma long thứ năm nổ tung thành một đám hắc vụ tiêu tán trong thiên địa, nhìn qua đã biết thực lực cùng đấu óc của Ngũ Lang chân nhân đã xếp trên Ngọa Phách một bậc rồi. Kể chuyện thì chậm nhưng toàn bộ đều diễn ra chỉ trong vài hơi thở mà thôi, cao thủ so chiêu đều là toàn lực cơ mà.

Ngọa Phách cùng Ngũ Lang tuy không chạm được đến người Long nhưng cũng đã đủ tranh thủ một chút thời gian để đám Cường Giả từ tứ phái bủa vây tới làm nhát đao thứ hai của gã không thể tung ra.

“Vút! Hoa Sơn Kiếm Pháp – Phong Hoa Tuyết Vũ Kiếm!” Hoa Sơn Tam Kiếm đã đến nơi, ba lưỡi kiếm uốn lượn như những cánh hoa xinh tươi cơ mà không kém phấn hung hiếm không hề do dự nào nhào tới quấn lấy cổ Long.

Kiếm thế ảo diệu làm Long có chút bất ngờ vì trong phút giây ngắn ngủi không nhận ra được quỹ tích lưỡi kiếm để chống đỡ, thế nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng thì sau lưng lại xuất hiện thêm hai bóng hình mềm mại… là Nga My hai lão bà bà Trưởng Pháp.

“Roẹt… roẹt… Cửu Âm Bạch Cốt Trảo!” Bốn tay trảo kinh dị cắt ngang không gian nhắm thẳng đến lưng Long, quỷ đạo cũng tà dị không thua kém kiếm chiêu của Hoa Sơn mà còn có phần kinh khủng hơn vì kéo theo là Thánh khí cực cường của hai lão bà.

“Vụt! Vù… vù…” Trong tình thế hiểm nguy, Long có chút lo lắng nhưng không hề nao núng, ma đao trong tay hắn vũ động quét một đường cánh cung từ dưới lên chặn lại ba lưỡi kiếm trước mặt, chân hắn đạp mạnh xuống đất tạo đà xoắn mình lên không trung ngay khi ma trảo sau lưng đánh tới.

“Roẹt… roẹt…” Ma Trảo cắt phăng một góc hắc y của Long nhưng mà chỉ dừng lại ở đó, hai lão bà sau cú trảo hụt thì ngay tức thì biến chiêu xoay mình tung cước vào thân hình trên không còn đang chưa ổn định của hắn.

“Oành! Oành!” Không có cách nào đỡ kịp, Long ăn trọn hai cước vào ngực và bả vai… kình lực chỉ đẩy hắn bay vút ra sau nhưng thánh khí xâm nhập lại xóa bỏ đi không ít ma khí của hắn.

“Haha! Ma Tôn cũng chỉ có thế mà thôi! Các vị, cùng nhau diệt sát tên đại ác ma này!” Đoàn Nghiệp chưa hết sợ hai sao nhát đao vừa rồi nhưng các thế lực lớn ra tay lại mang đến cho lão sự tự tin hơn bao giờ hết, lão vui sướng hét to.

“A di đà phật! Lục trưởng lão tự gây nghiệt thì không thể trốn thoát!” Hai lão tăng cũng không hề án binh bất động nữa mà phi thân tới.

“La Hán Thiền Chỉ!” Phật quang từ hai lão tăng lóe lên, vẻ mặt hai người đều nghiêm túc mười phần, toàn bộ phật lực đều tập trung tại đầu hai ngón trỏ cứng rắn lạ thường, hai tay biến ảo thành hàng nghìn tư thế tà dị trong chớp mắt khiến đối phương rối loạn cho đến khi còn cách vài mét ngắn ngủi thì đột ngột xuất ra hai chỉ nhắm thẳng vào đầu đối phương nhanh như thiểm điện, hai lão tăng bốn chỉ lực không hề có chút nhân từ áp thẳng lên đầu Long… mới đầu đã xuất ra môn võ công được cho là cấm kị của Thiếu Lâm vì sự tà ác đủ hiểu mục đích của hai lão tăng khi đến đây không chỉ là ngăn chặn Ma Tôn đơn giản như thế.

“Hắc hắc! Hổ lạc vào đồng bằng bị chó khinh… Ma Tôn ngươi phải chết!” Đau đớn tột cùng cũng không làm Ngọa Phách bớt đi phẫn nộ mà chỉ làm nó tăng cao thêm, lão bất chấp thương thế nhào tới chém thẳng một đường hướng tới cái cổ của Long, theo sau lão là Ngũ Bá chân nhân cũng lao tới với hai nắm tay tràn đầy hỏa khí.

“Phi Kiếm Truy Phong!” Hoa Sơn Tam Kiếm bị một đao chặn lại ba kiếm khiến mặt nóng bừng bừng vì nhục nhã, bọn chúng ngay khi ổn định thân hình sau khi mất đà cũng vội hét to một tiếng vung mạnh kiếm trong tay tới phối hợp với đám võ giả, mũi kiếm lại một lần quỷ dị đến cực điểm không thể nhận biết được mà chỉ có những âm thanh xé gió làm con người ta lạnh gáy.

Trịnh gia hai lão tổ ở xa nhất lúc này cũng đã đến, cả hai không một chút chần chừ chọn hạ bộ của Long làm mục tiêu.

“Nộ Toái Ngũ Nhạc!” Trịnh Phá, Trịnh Chinh hai chân ra cước nhanh như sấm chớp, bàn chân của hai lão cứ như lưỡi đao sắc bén chém xuống ngực và hạ bộ Long, mỗi một chân tung năm cước tốc độ kinh người đến nỗi cước sau cứ như hòa với cước trước cùng một lúc chẳng khác nào hai mươi cây đao khủng bố cùng một lúc bổ tới.

“Song Long Chưởng! Hồng Hoa Loạn Vũ!” Đám võ giả Song Long Bang cùng Hồng Bang thực lực yếu nhất cho nên đến sau cùng, toàn bộ đều dở ra tuyệt chiêu cường nhất của bản thân phối hợp với các Cường Giả khác, những đầu rồng huyễn hóa từ nội khí cùng những chiếc roi sắc lẻm ngay tức thì bủa vây lấy Long.

“Đạo Kinh!” Chúng đạo giả thì không bạo liệt như đám võ giả mà vẫn tụ tập cùng một chỗ với nhau, miệng lẩm bẩm khẩu quyết điều dộng đạo khí cuồn cuộn vận chuyển xâm nhập vào không gian quanh Long cứ như đang thỏa thuận với tự nhiên để rồi chỉ trong một sát na… chỉ một sát na… toàn thân Long cứ vậy bị khóa chặt không thể cử động dù là nhỏ nhất, nhưng cao thủ động chiêu chỉ cần như vậy là đủ.

Cảnh tượng thập diện mai phục tái hiện trên trên đỉnh cao những tòa nhà cao tầng, bên dưới không biết vì sao một vùng đất rộng lớn đã không còn bóng người, chắc hẳn đạo giả những thế lực đã vận dụng quyền lực nơi chính quyền để di tản toàn bộ con người ra khỏi nơi đây.

Đương trường chỉ có mỗi Trần gia không tiến công mà mười chiếc trực thăng quân sự lặng lẽ bay thành vòng tròn lấy chỗ Long đứng làm trung tâm, mười tên phi công hai mắt căng hết cỡ nhìn vào màn hình trước mặt lúc này đã hiện lên hình ảnh mục tiêu bị khóa chặt là Long, ngón cái chúng đã đè lên nút khai hỏa tên lửa, chỉ cần một tiếng của Trần Bá Hải thì hàng chục tên lửa không đối đất sẽ không do dự mà phóng thẳng đến chỗ gã.

“ROẸT! ROẸT! VỤT! VỤT!” Long nhắm mắt, tiếng xé gió, chấn nát không gian liên hồi truyền vào trong tai hắn từ khắp mọi hướng… hắn không chịu chết… hắn muốn tập trung… tập trung để một khi động thỉ phải nhất kích tất sát đám chó má xung quanh mình, ngay khi những đòn thế hung hiểm kia tưởng chừng sẽ xé xác hắn thành hàng vạn mảnh thì cũng là Long động.

“VỰC!” Hai mắt Long đột ngột mở lớn trợn ngược, hắc y bạo toái thành phấn vụn để cơ thể hoàn mỹ cân xứng cực điểm hiện thân trước đám người nhưng đó không phải điều quan trong, quan trọng là cả người hắn khí thể bùng nổ thôi thúc toàn bộ ma khí tràn ra không gian quanh người tạo thành Ma Vực cực cường của một ma tu.

“Không tốt!”

“Trời ạ… hắn đã vượt qua Cường Giả lục cấp!”

“Lui… lui…”

Đám võ giả trợn mắt khi bản thân đột ngột bị kiềm chế bởi khí tức kỳ lạ trong không gian, chúng bỗng dưng cảm nhận được bản thân mình vô lực đến phế vật trong cái không gian này, trước ‘vị vua’ đang đứng kia… thân là Cường Giả nên kẻ nào không biết đây là Vực chứ, nhưng cái chúng không ngờ tới là từ kẻ yếu đến kẻ mạnh đều không ai tránh khỏi bị Vực của Ma Tôn áp chế… chỉ một cách giải thích cho việc này, Ma Tôn đã đột phá đến Cường Giả thất cấp hoặc cao hơn.

“Hahaha! Muốn diệt lão tử? Các ngươi còn chưa đủ! Ma Vực! Hấp Tinh Đại Pháp!” Long cuồng tiếu cười lớn nơi mảnh thiên địa của bản thân, hắn tại đây là thần, là chúa tể, tuy không thể hoàn toàn áp chế đám Cường Giả cấp cao nhưng chỉ cần làm chúng chậm đi trông thấy thì chẳng khác gì không kẻ nào có thể tổn thương hắn được… kỳ thực để có thể áp chế chừng này võ giả, đạo giả thì Long cũng phải toàn lực thôi động ma khí trong cơ thể mà không chừa lại một chút nào và mỗi giây trôi qua thì ma khí của hăn cũng tổn hao không ít, Cường Giả có Vực nhưng để dùng Vực không phải điều đơn giản, dùng không tốt rất dễ gậy ông đập lưng ông bị phản sát.

“Mau thoát!”

“Chạy!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Sói săn mồi – Quyển 1
Sói săn mồi – Quyển 2
Sói săn mồi – Quyển 3
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31)
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 2
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 09:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba