Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 2 » Phần 53

Sói săn mồi - Quyển 2 - Tác giả BoyTimGirls

Phần 53

Đám võ giả biến sắc khi cảm giác được nội khí trong người dần dần yếu đi như bị thứ gi cắn nuốt, chúng đều đã điều tra về Ma Tôn và từ hai kẻ còn sốt sót trong hai mươi tên Cường Giả mưu sát Long mà biết được Vực của Ma Tôn đáng sợ thế nào, sở dĩ lần này quyết định động thủ cũng là do ước tính thực lực của Ma Tôn là Cường Giả tứ cấp hay cao lắm là vừa đột phá ngũ cấp cho nên Vực của hắn không hề có tác dụng lớn vì cao thủ được điều động đến đây đều là từ ngũ cấp trở lên nhưng mà lúc này đây, đâu còn hình ảnh hùng hùng hổ hổ hô đánh hô giết Ma Tôn trừ ma vệ đạo nữa mà người nào cũng vội vàng thôi động Vực của bản thân để kìm hãm phần nào sự áp chế của Ma Vực, ai nấy cũng tìm cách thoát ra khỏi nơi này đã rồi tính.

Ngay cả hai lão tăng sư của Thiếu Lâm Tự cũng không ngoại lệ, cho dù Phật khí của hai lão tưng xướng với Ma khí, chí ít là không bị áp chế mạnh mẽ như đám võ giả còn lại nhưng rồi sao? Hai lão vẫn là tán đi chỉ lực để thôi thúc phật lực tạo ra Vực của bản thân chống lại Ma Vực và là một trong những kẻ chạy trốn trước tiên… cảnh tượng những Cường Giả vùng vẫy chạy thoát thân như bầy ong vở tổ thật buồn cười… nhưng… sói săn mồi không bao giờ để con mồi thoát khỏi nanh vuốt, một khi nó đã tung vuốt thì con mồi không chết cũng phải bị thương.

“Chạy? Các ngươi chạy được sao?” Long lại cười lớn, ma khí sau khí cắn nuốt lại cuồn cuộn trở về người hắn làm thực lực của hắn khôi phục nhanh chóng, Ma Đao bạo liệt chỉ trong một hơi thở lại trở về trong cánh tay của hắn…

“HẠO KIẾP ĐOẠN TRÀNG!” Long nộ hống quát lên một tiếng khiến không gian chấn động, tiếng hống làm toàn bộ đám người hai mắt co rụt, kẻ nào cũng không nhịn được ngoái đầu nhìn lại phía sau để rồi hai mắt trợn ngược há hốc mồm khi toàn bộ không gian tràn ngập hàng vạn hư ảnh Ma Đao, từng hư ảnh chân thật đến lạnh người, lưỡi đao sắc bén đến nỗi hư không vặn vẹo như không chịu nổi như hạo kiếp nhân gian tái hiện.

Lần thứ hai xuất ra Hạo Kiếp Đoạn Tràng, Long không phải hy sinh đến tuổi thọ như lần trước nữa vì thực lực của hắn đã hơn xưa nhiều, nói là thế nhưng nó cũng tiêu hao của hắn không ít ma khí khiến thân thể của hắn có chút lung lay không đứng vững.

“Mọi người! Đừng chạy nữa, mau tụ tập lại chống lại nó!” Trịnh gia Trịnh Phá là người thông minh, lão hét lớn cảnh tỉnh đám võ giả.

“Trịnh Phá nói đúng, chỉ có tụ lại chúng ta mới có thể ngăn cản chiêu này!” Hoa Sơn Tam Kiếm ba vị lão giả cũng đồng ý, chạy khỏi Ma Vực lúc này là điều bất khả thi, đao chiêu kia mà ép xuống thì không chết cũng trọng thương nếu đơn độc chống lại nhưng toàn bộ Cường Giả tụ tập lại thì là chuyện khác.

“Được! Cố gắng ngăn chặn ma khí xâm nhập, chúng ta cùng hợp sức chống lại rồi ngay lập tức chia nhau ra rút lui, đợi ma khí của hắn suy yếu không thể vận dụng Vực nữa thì phản kích trở lại diệt sát hắn!” Ngọa Phách chân nhân cũng đồng tình.

“A di đà phật! Thiếu Lâm ta cũng đồng tình với chư vị!” Ngộ Năng, Tâm Nguyên mở lời.

“Nga My không có ý kiến!”

“Đạo giáo chúng ta cũng đồng ý!” Đám người đạo giả cũng lên tiếng, ở đây xét về cá nhân thì thực lực của chúng yếu nhất cho nên bên trong Ma Vực cũng ăn đau khổ nhiều nhất, hứng chịu đao chiêu kia áp xuống thì không tên nào chắc rằng mình còn mạng trở về nên lời đề nghị của Trịnh Phá chẳng khác nào một cửa sinh trong số chín cửa tử còn lại trước mắt.

“Được! Ở đây hai vị tăng sư chắc hẳn tu luyện Kim Chung Trạo phòng ngự mạnh nhất cho nên mong hai vị đại sư lấy đại cục làm trọng vận dụng nó, toàn bộ chúng tôi sẽ toàn sức thôi động chân khí trợ lực” Trịnh Phá gấp gáp nói.

“A di đà phật! Tâm Nguyên sư đệ, các vị đạo hữu đã nói thế thì phật gia chúng ta sao có thể thấy chết không cứu! Kim Chung Trạo của đệ có thành tựu hơn ta nên đệ ở vòng ngoài, ta ở vòng tròn!” Ngộ Năng lão tăng sư lúc nguy cấp cũng không quên đem ‘đức độ’ của phật giáo vào trong lời nói.

“A di đà phật! Kim Chung Trạo thập nhị tầng!” Tâm Nguyên khẽ gật đầu đồng ý, lão phi thân tới trước đám người, áo ca sa tung bay, phật quang chói lọi, phật lực toàn thân thả ra tạo thành một chung khí kim sắc bao phủ mấy chục cao thủ.

“Các vị! Mau hợp sức! Kim Chung Trạo thập nhất tầng!” Ngộ Năng cũng không chần chừ, lão đứng ngay sau Tâm Nguyên, hai tay chắp lại, miệng lẩm bẩm phật niệm, phật lực mạnh mẽ hình thành nên một chum khí bên trong chum khí của Tâm Nguyên và có phần ảm đạm hơn nhưng cũng cứng rắn vô cùng.

“Roẹt! Roẹt! Roẹt!” Tiếng đao khí xé gió làm ai nấy cũng sởn cả tóc gáy, toàn bộ đều thả ra chín phần mười chân khí của bản thân áp lên lưng hai lão tăng sư khiến hai chiếc chum khí cứng rắn gấp bộn lần.

“Hahaha… Kim Chung Trạo tốt lắm, cứng rắn lắm! Vù!” Hai mắt Long sáng trưng nhìn vào hai lớp Kim Chung Trạo ở xa, thân hình hắn vũ động lao tới chỗ đám ngươi như một đầu soi hung tàn.

“Không tốt! Ma Tôn hắn đến!”

Ngay tức thì có người phát hiện động thái của Long vội hô lên.

“Giữ vững trận hình! Hắn có xuất chiêu nào nữa cũng không thể xuyên thủng phòng ngự của chúng ta!” Trịnh Phá quát.

“ẦM! ẦM! ẦM! RẮC… RẮC… RẮC…” Đúng lúc này đao chiêu ép xuống, đao kình cùng ma khí bạo liệt đập lên chung khí vang lên những âm thanh kinh người.

“Phụt! Phụt!” Ngay tức thì có kẻ thực lực yếu không chịu nổi áp lực mà miệng phun huyết ngã ngửa, đặc biệt là đám đạo giả hơn một nửa sắc mặt trắng bệch như từ giấy mà thân hình nghiêng ngả.

“ẦM! ẦM! CA SÁT! CA SÁT! RẮC… RẮC!” Đao tiếp đao, trăm đao tiếp trăm đao đánh xuống liên miên không dứt khiến từng vết rạn nứt xuất hiện trong sự kinh hãi tột độ của đám Cường Giả.

Kim Chung Trạo còn chịu tàn phá là thế thì đừng hỏi phía bên dưới những tòa nhà cao tầng kết quả như thế nào, những đường đao khí hung mãnh quét qua làm từng khối kiến trúc không chịu nổi mà theo đó bị cắt qua như đậu hủ để rồi đổ ầm xuống trở thành những một mảnh phế tích không hơn không kém.

“Phụt!” Tâm Nguyên lão tăng là kẻ đứng đầu chịu đòn cho nên chịu phải công kích mạnh nhất, lão cho dù đã cố gắng áp chế nhưng vẫn không thể không phun ra một ngụm tinh huyết trước áp lực phải chịu, khuôn mặt lão vặn vẹo, da nổi gân xanh ghê tợn để rồi tán đi toàn bộ phật lực đang áp chế Ma Vực mà dùng để thôi động Kim Chung Trạo không vỡ nát.

Ngộ Năng cùng môn cùng phái nên là kẻ hiểu rõ về tình thế Tâm Nguyên lúc này nhất, trái với sư đệ toàn lực ứng phó, hai mắt lão nheo lại hiểm ác khi thu lại bớt phật lực điều động Kim Chung Trạo đề cho Tâm Nguyên đã khổ nay còn khổ hơn.

“Các vị! Nếu không muốn chết thì dùng toàn lực đi!” Trịnh Phá gầm lên, lão cũng bỏ qua nội khí đang ngăn chặn ma khí xâm nhập mà dùng toàn lực tiếp sức cho hai lão tăng sư.

“Được! Được! Được!”

Trịnh Phá nói được làm được nhưng võ giả mấy người như hắn, kẻ nào cũng miệng hưởng ứng trong khi chân khí vẫn là giữ lại một phần để phòng nguy.

“RẮC! RẮC! RẮC! OÀNH! OÀNH!” Hai Kim Chung Trạo tràn ngập những vết rạn trước cơn mưa đao khí, đến khi tưởng chừng như chúng không chịu nổi nữa nổ tung thì đao khí cũng đã hết… ai nấy cũng thở dài một hơn vui sướng… nhưng…

“Lũ chuột nhặt! Tụ lại một chỗ phải chăng là muốn chết nhanh hơn?” Âm thanh lạnh lẽo rợn người mà không một kẻ nào muốn nghe vào lúc này lại truyền vào tai mỗi người… là từ bên trên… hàng chục cái đầu ngẩng lên trời cao để rồi lại được chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng nhất nhì trong đời… hàng chục đầu ma long đen kịt đang gào thét xung quanh người Ma Tôn.

“MA LONG LOẠN VŨ! DIỆT THIÊN PHÁ ĐỊA! GRAOOOOOOOOOOO!

Tiếng gầm gừ như tiếng hống quái vật xé rách bầu trời, năm mươi lăm đầu ma long từ người Long gào rú ào xuống đỉnh chung khí cũng như đám người bên dưới.

“Chạy! Chạy! Chạy!” Đám võ giả, đạo giả sợ đến tè trong quần, Trịnh Phá còn chưa lên tiếng cảnh tỉnh thì đã có tên thôi động chân khí bỏ chạy cho dù vẫn đang bị Ma Vực gắt gao kiềm chế.

“Các ngươi! Phụt!” Trịnh Phá hai mắt trừng lớn còn chưa kịp hô hoáng thì đã phun một bã máu lớn lúc ma long đập vào đỉnh chung khí vì bản thân hắn đã dính liền vào Kim Chung Trạo.

“Sư huynh! Đệ chịu không nổi nữa rồi, có lẽ phải dùng đến Phật Độ!” Tâm Nguyên sắc mặt trắng xanh, thân đứng mũi chịu sào bản thân lão đã nội thương nghiêm trọng trước Hạo Hiếp Đoạn Tràng chiêu đao khủng bố kia, đến khi ma long ập xuống thì lão biết mình không thể nào duy trì Kim Chung Trạo được nữa, lão cũng không còn sức có thể rời khỏi nơi đây, bây giờ chỉ còn Phật Độ là biện pháp cuối cùng để tranh thủ cho những tính mạng phía sau.

“Phật Độ?” Ngộ Năng hai mắt trợn trừng trước lời của Tâm Nguyên, Phật Độ cũng như tự sát khi thiêu đốt toàn bộ phật lực, sinh mạng để trong một sát na thực lực tăng mạnh trước khi về với Phật Tổ… Tâm Nguyên có thể nhưng lão thì… không… hy sinh vì một đám người xa lạ lão không làm được.

“Sư huynh! Nhanh cùng đệ nếu không mọi người sẽ chết hết! Nam mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn… Phật Độ! ! ! ! !” Tâm Nguyên gấp gáp nói, cả người lão run bần bật khi Kim Chung Trạo rạn nứt đến không một chỗ lành lặn để cho đến khi thấy bản thân sắp đến điểm cuối cùng của sinh mạng thì toàn thân lão bốc cháy hừng hực ngọn lửa kim sắc… sắc mắc lão hồng hào trở lại một cách tà dị, hai mắt sáng quắt nhìn chằm chằm lên bầu trời đầy ma long, hai tay liên tục vũ động duy trì Kim Chung Trạo.

“Sư đệ! Bảo trọng!” Ngộ Năng cắn răng quyết định, lão đột ngột tán đi Kim Chung Trạo trong sự ngỡ ngàng của Tâm Nguyên cùng đám võ già liều chết như Trịnh Phá để cố gắng phi thân rời đi chỗ ma long oanh sát này.

“GRAOOOOOOOOOO! RẦM! RẦM! RẦM!” Những đầu ma long không bao giờ tốt tính, chúng vẫn gào thét đánh vào Kim Chung Trạo một cách điên cuồng, năm mươi lăm đầu ma long chỉ năm đầu nổ tung trước sự cứng cỏi của chung khí nhưng vẫn còn đó năm mươi đầu hung hãn lao tới.

“Ngộ Năng lão cẩu! Uổng cho một đời tu phật của lão… ta khinhhhhhhhhhh!” Trịnh Phá hai mắt trợn đỏ tơ máu gào thét, giống với Tâm Nguyên lão cũng không thể thoát thân như đám người bảo tồn thực lực kia mà chỉ còn cách liều chết, lão cũng thiêu đốt sinh mệnh để cùng Tâm Nguyên chắn lại đám ma long.

“GRAOOOOOOOOOO! RẮC! RẮC! RẮC! OÀNH!” Đầu thứ mười ma long nổ tung cũng là lúc Kim Chung Trạo nổ tung, Tâm Nguyên cùng Trịnh Phá là hai người đầu tiên bạo toái thành phấn vụn trước sức ép khổng lồ, theo sau đó là đám người Song Long Bang, Hồng Bang không kẻ nào thoát khỏi, hai lão giả trong Hoa Sơn Tam Kiếm, Nga My phái một lão thái bà, Võ Đang phái Ngũ Lang chân nhân, Đạo phái chín Cường Giả… toàn bộ không nổ tung thì cũng bị ma long hay Ma Vực cắn nuốt đến không còn thi cốt, cảnh tượng thảm thiết vô cùng.

“GRAOOOOOOOOOO!” Tiếng rồng ngâm làm đám võ giả còn lại sợ đến cùng cực, chỉ còn hai mươi đầu ma long nhưng cũng đã đủ diệt sát chúng một trăm lần khi Ma Vực vẫn không ngừng căn nuốt chân khí của chúng, ai nấy cũng thầm hận bản thân ngu dốt khi không lại dây vào một kẻ nguy hiểm đến khủng bố như Ma Tôn.

“Vù… vù… vù…” Ma khí trào vào người thư thác đổ sau khi cắn nuốt đám Cường Giả nhưng sắc mặt Long vẫn không được tốt lắm, hắn đứng sừng sững trên bầu trời trong đám hắc vụ khiến không ai nhìn rõ mặt hay thân thể nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra thân thể hắn lắc lư nhẹ như người bệnh… liên tục duy trì Ma Vực cùng thôi động điều khiển năm mươi lăm đầu ma long khiến ma khí của hắn nhập không đủ xuất, hắn đang dựa hoàn toàn vào Phượng Chi Huyết mới có thể ổn định được như bây giờ.

Đột nhiên Long quay đầu về phương xa, khóe miệng hắn nhếch lên nở một nụ cười tà… ‘Các ngươi rốt cuộc cũng không nhịn được sao’…

Trần Bá Hãi nãy giờ đang ở tư thế tọa sơn quan hổ đấu sung sướng vô cùng khi đám Cường Giả các thế lực đặc biệt là ở Bắc Kinh tổn thất thảm trọng, Trần gia đã nhâm nhe xâm nhập vào chính trị lâu lắm rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội vì ai cũng kiêng kị một thế lực vừa nắm quân sự lẫn chính trị nhưng giờ thì kẻ nào còn có thể cản lại Trần gia đây… đặc biệt hơn là nếu Trần gia có thể diệt sát Ma Tôn thì chắc chắn một nghìn phần trăm hình ảnh của Trần gia sẽ tăng cao hơn bao giờ hết. Dùng ống nhòm chăm chú quan sát từng cử động của Ma Tôn, hắn bản thân cũng là cao thủ trải qua hàng trăm trận chiến nên suy đoán Ma Tôn đang thân ốc chẳng mang nổi mình ốc, chỉ cần một kích đủ mạnh có thể hạ hắn ngay lúc này.

“Nhắm thẳng mục tiêu! Khai hỏa!” Trần Bá Hải nheo mắt, hắn quát lớn vào chiếc bộ đàm trong tay.

“Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!” Mệnh lệnh của cấp trên ngay tức thì được thực thi, hàng chục tên lửa từ mười chiếc máy bay lạnh lùng nhắm thẳng vào người Long bay đến với tốc độ chóng mặt.

“Ma Tôn! Cái chết của ngươi sẽ giúp Trần gia nắm chặc Trung Hoa trong tay!” Trần Bá Hải cười lớn… cơ mà chỉ ít giây sau hắn trợn tròn mắt khi bỗng nhiên dưới mặt đất là hàng loạt những chùm tên lửa phóng thẳng lên trời chặn ngang đường bay của những quả tên lửa từ trực thăng, chưa dừng tại đó mà còn mười quả tên lửa đất đối không phóng thẳng đến mười chiếc trực thăng quân sự.

“Bùm! Bùm! Bùm… Bùm!” Đám tên lửa bị phá huỷ không làm Trần Bá Hải kinh hãi bằng mười quả tên kia đang hướng tới những chiếc trực thăng trong đó có chỗ của gã, gã không kịp hét vào bộ đàm để báo hiệu cấp dưới rút lui mà chỉ kịp vớ lấy một chiếc dù khoác vào hai vai rồi nhảy ào ra ngoài trực thăng, dù sao cũng không phải là Cường Giả cho nên gã cũng không thể nhảy xuống ở độ cao này mà không có dù… cơ mà lão cũng đã bỏ lại tiểu đội nho nhỏ của bản thân.

“ẦM! ẦM… ẦM!” Ở khoảnh cách quá gần và bị tấn công bất ngờ, mười chiếc trực thăng ăn phải tên lửa ngay tức thì nổ tung trên bầu trời, những đám sắt vụn bốc cháy mang theo xác của đám lính rơi xuống đất cứ như trong mấy bộ phim Hollywood.

“Bịch!” Đáp tại một tòa nhà cao tầng xa xa, Trần Bá Hải điên tiết rút ống nhòm ra nhìn về phía vừa phóng ra tên lửa, một thân ảnh không hề xa lạ đập vào mặt hắn, thậm chí là còn đang mỉm cười nhìn hắn… Thẩm Hoành, phó chỉ huy trưởng quân đoàn Nanh Hổ.

“Nanh Hổ đến Bắc Kinh?” Trần Bá Hải ánh mắt co rút miệng lẩm bẩm, mồ hôi lạnh ứa ra như mưa sau gáy hắn khi hành động của mình đã mang tới cho Trần gia điều gì… Ma Tôn không chết ắt hẳn Trần gia sẽ không yên ổn, tất cả đều là do hắn mang lại.

Trở lại vùng đất tan hoang, hai mươi đầu ma long đã tiêu tán, Ma Vực cũng đã được Long thu lại, không một tên Cường Giả nào ngoài Long ở đương trường có thể đứng hoặc ngồi, những tên còn sống chật vật đến cùng cực, hơi thở của chúng đều yếu nhược lắm rồi.

Để ngăn chặn lại hai mười đầu ma long cuối cùng, cái giá phải trả là Hoa Sơn Tam Kiếm lão giả cuối cùng, Đạo phái thêm bảy tên đạo giả, Trịnh gia Trịnh Chinh thì để lại một cánh tay, Võ Đang phái Ngọa Phách lão cẩu thì không được tốt như thế khi mất đi hai chân một tay chẳng khác nào một tên phế vật, Nga My lão thái bà cuối cùng là tốt nhất khi chỉ phải bồi một phần vai phải vào, không biết là Long có nhân từ với phụ nữ hay không nhưng mà ngẫm lại toàn bộ Hồng Bang đám nữ nhân xinh đẹp đều tán thân trong miệng ma long thì chắc hẳn là không phải rồi.

Long không còn đứng giữa bầu trời mà đứng trên đống đổ nát dưới mặt đất, hắc vụ ma khí vẫn bao phủ lấy thân thể hắn, hắn đứng đó… không nhàn nhã tự tại mà phần nhiều là một loại cao ngạo lạnh lẽo của một kẻ coi thường sinh tử, toàn vùng đất chìm trong sự tĩnh lặng bá tuyệt cùng khí tức bá đạo cuồng ngạo của kẻ chiến thắng.

“Lộp bộp… lộp bộp…” Ma Tôn động chân, hắn bước đi từng bước rất đỗi bình thường nhưng trong tai đám võ giả, đạo giả còn sống lại là bước chân của tử thần, mỗi một bước của hắn lại mang tới cho chúng sự tuyệt vọng như đang phải chịu tra tấn nhục hình dưới tầng sâu nhất dưới địa ngục.

Kẻ đầu tiên được ghé thăm là Ngọa Phách, hai mắt Long lạnh lẽo quét qua nơi cánh tay cùng bắp đùi bị ma long chấn nát của lão, nói gì vào lúc này cũng không cần thiết… tay hắn khẽ mở ra thả ma khí chụp lên người lão bắt đàu cắn nuốt… đúng lúc này…

“Ma Tôn! Đủ rồi!” Bỗng nhiên một giọng gia nua đột ngột vang lên làm Long không thể không thu tay, hắn nhìn qua nơi giọng nói phát ra… kẻ đến là Hổ Cốt Lão Nhân.

“Tiền bối! Bọn chúng muốn giết ta!” Long mở miệng lạnh lùng nói.

“Ta biết! Nhưng ngươi cũng đã giết đủ, sau lần này thì không một thế lực nào có thể dùng mắt chó mà nhìn ngươi nữa, Thập Lục Tháp gìn giữ quy tắc luật lệ chứ không phải kẻ thống trị để diệt sát toàn bộ, ngươi hiểu?” Hổ Cốt Lão Nhân nói.

Long thầm khinh bỉ, kẻ mạnh bao giờ lời nói cũng là chân lý, rõ ràng là một tổ chức nhằm phục vụ cho một đám Cường Giả chung cực lại trở thành gìn giữ quy tắc giang hồ đầy vẻ cao thượng, hắn khinh nhưng biết Hổ Cốt đã xuất hiện cũng là ý tứ của Thập Lục Tháp, hắn hôm nay đến đây phài dừng tay.

“Bản tọa thân là Lục trưởng lão của Thập Lục Tháp nhưng các ngươi không biết sống chết dám mưu sát, tội lớn tay đình không thể tha… trong vòng bảy ngày nếu các ngươi không có một câu trả lời cho bản tọa thì đích thân bản tọa sẽ hưng sư vấn tội từng thế lực một, Thập Lục Tháp quyền uy không thể bị chà đạp đơn giản như thế được!” Long chính khí lẫm liệt gầm lên.

Hổ Cố Lão Nhân gật gù, tên này tuy rút tay nhưng không quên lợi dụng danh nghĩa Thập Lục Tháp để chèn ép các thế lực phải nôn ra đồ tốt bồi thường… hắc hắc… các thế lực kia lần này trộm gà không được còn mất nắm gạo, thực lực hao tổn lại còn phải mang đồ đến bồi tội, nghĩ đến hình ảnh mấy lão già kia mà lão lại càng hài lòng với tên Lục trưởng lão này, bản thân thực lực cường hãn cùng thiên phú kinh người lại còn mưu mẹo thông mình… Thập Lục Tháp thế hệ sau có những kẻ như thế này thì sợ gì không trường tồn chứ.

“Được rồi! Mọi chuyện kết thúc tại đây, đống đổ nát này cũng tốn không ít công phu đâu!”

Hổ Cốt Lão Nhân tay chưởng huy động truyền vào đám võ giả đang nằm trên mặt đất một luồng chân khí đủ để chúng khôi phục cơ bản thương thế, ở bên cạnh… chứng kiến cách thức lão chưởng khống chân khí bản thân một cách kỳ diệu như vậy khiến Long biết được thực lực của mình cùng những lão giả như Hổ Cốt vẫn có một đoạn khoảng cách không nhỏ, hắn có thể giết người nhưng không thể cứu người như lão, đến cấp độ cao mới nhận ra một điều đó là giết người thì dễ nhưng để cứu người lại khó gấp nhiều lần vì chân khí điều động phải có được ba yếu tố là vừa phải, tinh lọc cùng y tính… nói cho cùng nội khí, đạo khí, thánh khí, phật khí hay ma khí đều là năng lượng, người luyện võ có thể chắt chiu tinh hoa trong đó ra và tận dụng y tính của nó để chữa thương cho bất cứ ai mới được coi là đỉnh cao của võ học, của nhân sinh vì đi cùng tử là sinh, ngộ ra ‘tử’ mà không cảm ngộ được ‘sinh’ thì không cách nào đi đến cuối con đường tu luyện huyền bí.

Quét mắt lần cuối qua đám võ giả, đạo giả đang nằm vật vờ trên mặt đất cùng đống đổ nát ngả nghiêng của những tòa nhà cao tầng, Long tin chắc sau hôm nay không kẻ nào có thể xuyên tạc hình ảnh hắn, cái tên Ma Tôn sẽ là luôn là nỗi khiếp sợ của chúng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Sói săn mồi – Quyển 1
Sói săn mồi – Quyển 2
Sói săn mồi – Quyển 3
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31)
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 2
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 09:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba