Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tây du » Phần 89

Tây du


Update Phần 216

Phần 89: Ngọc Diện Rời Đi

Sáng hôm sau…

Thiên thức dậy từ sáng sớm rồi hì hục dã thuốc, Ái Vân và Tiểu Cúc lấy làm lạ bèn hỏi: “Chàng làm gì mà thức dậy sớm thế?”

Thiên đáp: “Ta luyện một ít thuốc sổ liều cực mạnh.”

“Thuốc sổ? Để làm gì?” Ái Vân tò mò.

Tiểu Cúc ngầm hiểu: “Chàng định đánh thuốc cái tên Chu Thông kia lần nữa à, ta thấy tên đó cũng không vừa đâu.”

“Xì… tên Chu Thông đó làm sao bì được với Thiên!” Ái Vân lườm Tiểu Cúc rồi chu môi nói.

Tiểu Cúc cười khổ, Ái Vân có một niềm tin mãnh liệt rằng Thiên là người hoàn hảo nhất ở mọi lĩnh vực, chỉ cần có thời gian phát triển mà thôi nên dù cho có là Tiểu Cúc nhưng nếu đánh giá cao một ai đó trước mặt nàng và Thiên thì Ái Vân cũng sẽ chỉnh đốn lại ngay, Tiểu Cúc biết vậy nên khi bị Ái Vân lườm chỉ biết gật đầu nhận sai: “Ta biết rồi.”

“Thôi nào đừng có vì ta mà bất hòa, lại đây ta cho xem cái này.” Thiên muốn giảm bớt sự căng thẳng cho hai nàng bèn vời hai nàng xuống dưới đất nơi hắn đang dùng thuốc vừa bào chế xong đút vào miệng một con cóc to béo hắn bắt từ sớm tinh mơ về làm thí nghiệm.

Hai nàng được gọi thì cũng tò mò xuống xem, Ái Vân có vẻ thích thú còn Tiểu Cúc chỉ thấy tội cho con cóc đang bị Thiên đem ra làm thí nghiệm.

“Lát dùng xong chàng nhớ thả nó đi nhé, tội nó lắm!” Tiểu Cúc đưa tay lắc nhẹ vai Thiên.

“Ừ ta biết rồi.” Thiên gật đầu, sự lương thiện của Tiểu Cúc khiến nàng càng đẹp hơn trong mắt hắn.

Ái Vân tò mò: “Chàng cho nói uống thuốc sổ sao?”

“Ừ!”

Thiên banh miệng con cóc ra một cách thô bạo rồi nhồi thuốc vào miệng nó sau đó đổ thêm nước vào cho thuốc nhanh ngấm sau đó hắn thả ra cho con cóc nhảy tự do. Được tự do con cóc nhảy như điên về phía trước rồi bất ngờ nó khựng lại rồi nằm ngửa ra đất giãy giụa.

“Thuốc ngấm rồi!” Thiên chăm chú quan sát, Ái Vân và Tiểu Cúc mỗi người một bên vai Thiên ngó xem động thái tiếp theo của con cóc đó bằng ánh mắt tò mò.

Rồi bất chợt con cóc há mồm lè lưỡi sau đó bụng nó phình to lên như quả bóng được bơm hơi rồi phát nổ như lựu đạn.

Bùm!

Ái Vân nhanh tay tạo ra một lồng năng lượng bao bọc lấy vụ nổ để tránh làm bẩn phòng, cả ba nhìn con cóc nổ tan tành thành đống thịt nhão, Thiên hơi bất ngờ vì kết quả không như dự tính, Ái Vân cười khúc khích còn Tiểu Cúc giống như đứa trẻ buồn bã bật khóc.

“Huhu chàng thật độc ác… ta bắt đền.” Tiểu Cúc chứng kiến con cóc nổ tan xác không chịu được òa lên rồi đấm thùm thụp vào ngực Thiên.

“Ách… mọi chuyện nằm ngoài dự tính!” Thiên trật vật an ủi nàng, cuối cùng hắn phải cho nàng uống chút mật hoa rồi dỗ ngon ngọt mới chịu đi ngủ tiếp. Thấy Thiên luôn quan tâm đến nữ nhân bên cạnh mình, Ái Vân choàng tay mô cổ người tình hỏi hỏi: ” Chàng có thấy bọn ta phiền không?”

Thiên đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của Ái Vân nhẹ nhàng đáp: “Ngược lại, ta thấy hạnh phúc khi có các nàng ở bên.”

Ái Vân ửng hồng đôi má khiến cho khuôn mặt vốn đã xinh đẹp lại càng xinh đẹp hơn, nàng hạnh phúc hôn lên má Thiên rồi rúc vào ngực hắn thiu thiu ngủ. Ngắm nhìn hai mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành ngoan ngoãn thở đều đều bên cạnh mình khiến lòng Thiên dâng nên loại cảm xúc thư sướng khó tả.

Ở phòng bên cạnh, Ngọc Diện dùng thính giác nghe lén cuộc trò chuyện của ba người thì không khỏi tiếc nuối. Đáng lẽ ra nàng cũng đang ở trong đó nếu như hôm qua nàng không nói muốn ngủ một mình, không phải vì nàng không muốn mà vì nàng sợ rằng nếu còn ngủ chung với Thiên nữa thì nàng sẽ không thể dứt ra được. Đêm qua nàng đã đưa ra một quyết định có thể đánh đổi cả cuộc sống sau này của nàng.

“Nàng không đùa chứ?” Chu Thông mừng ra mặt, đứng trước mặt hắn lúc này là Ngọc Diện hồ ly, một trong những mỹ nhân xinh đẹp nhất của Hồ Tộc. Nàng vừa nói sẽ đồng ý kết hôn với hắn và cùng trở về Hồ Tộc cùng hắn ngay trong hôm nay.

“Tin hay không tùy ngươi, chuẩn bị kiệu đi.” Ngọc Diện mang khuôn mặt lạnh lùng u ám đáp, sau đó cho người chuẩn bị mọi thứ để lên đường trở về Hồ Tộc.

Lúc này Thiên vừa có mặt, mặc kệ sự ngỡ ngàng trước sự diện diện của Thiên và Chu Thông dành cho, hắn một mạch bước đến đối diện với Ngọc Diện hỏi: “Nàng rời đi thật sao?”

“Mày là thằng nào?” Chu Thông thấy Thiên xưng hô thân mật với Ngọc Diện thì trừng mắt.

Ngọc Diện lùi lại khoác lấy tay của Chu Thông rồi dùng giọng khinh miệt nói với Thiên: “Phải, ta muốn rời xa tên rẻ mạt không có tương lai như ngươi. Ngươi muốn ta ở lại sao? Ngươi có gì để khiến ta bỏ qua người tài giỏi này để ở lại với ngươi? Đừng có mơ mộng hão huyền nữa.”

Chu Thông được Ngọc Diện khoác tay thì như được tiếp thêm sĩ diện: “Ồ hóa ra đây là lý do mà nàng chưa chịu theo ta về sao? Nhìn cũng ra gì đấy nhưng cũng chỉ là con cóc ghẻ mà thôi.”

Ngọc Diện chu môi lạnh lùng xác nhận: “Phải rồi chính là hắn.”

Thiên nãy giờ nghe rõ từng lời cay đắng mà Ngọc Diện dành cho mình, hắn nhìn sâu vào ánh mắt của nàng để mong đợi câu tiếp theo nàng nói ra đó là đây hoàn toàn là lời nói dối, hắn cũng có sĩ diện chứ, một kẻ không cha không mẹ không huyết thống không chủng tộc rõ ràng như hắn đâu có gì để so với Chu Thông tiếng tăm của Hồ Tộc. Hắn cũng không đủ khả năng để giúp cha nàng chống lại các trưởng lão khác. Bên nghĩa bên tình đều không bằng người ta thì hắn có gì để muốn tranh giành.

“Mình có nên đập banh mỏ thằng kia sau đó đem Ngọc Diện vào hiếp cho mềm não ra không nhỉ? Nhưng rồi sau đó ai sẽ giúp cha nàng? Mình để nàng đi thì thằng kia nhất định sẽ tìm cách húp nàng bằng được nhưng nếu bắt nàng ở lại thì nàng sẽ rất buồn vì lo cho cha nàng, mình phải làm sao đây!” Thiên suy nghĩ đắn đo đấu tranh nội tâm sau đó cũng đưa ra quyết định.

Hắn nở nụ cười thân thiện với Chu Thông sau đó nói: “Rất vui được gặp ngươi! Chăm sóc nàng ấy cho tốt… ta sẽ đến thăm Hồ Tộc sớm thôi.”

“Đương nhiên sẽ tốt hơn ngươi… yên tâm đi, nếu dựa vào bản lĩnh của ngươi mà có thể tới Hồ Tộc mà còn toàn thây thì ta sẽ tiếp đãi ngươi thật long trọng.” Chu Thông cũng không quá để Thiên vào mắt, hắn nghĩ Thiên là một thằng nổ to mà thôi.

Nghe giọng điệu có phần mỉa mai của Chu Thông, Thiên cười nhạt: “Ta hy vọng đến lúc đó ngươi còn tươi cười được như bây giờ.”

Kiệu và hành lý đã chuẩn bị xong, Ngọc Diện bước theo Chu Thông lên kiệu rồi rời khỏi Hồ Tiên Phủ. Trước khi khởi hành Ngọc Diện ngoảnh đầu nhìn lại bóng dáng người nam nhân ấy, hai mắt đẫm lệ: “Xin lỗi chàng!”

Thực ra Ngọc Diện nói những lời cay nghiệt như vậy chỉ muốn Thiên ghét nàng hơn, khi hắn ghét nàng rồi thì nàng có thể toàn tâm toàn ý rời khỏi đây mà không còn vấn vương gì nữa.

Thiên đứng dõi theo cho đến khi họ mất hút, trong lòng nhiều lỗi suy tư.

Ở trên phòng nhìn xuống, Ái Vân và Tiểu Cúc đang chăm chú quan sát diễn biến cuộc chia ly đậm chất drama của Thiên và Ngọc Diện.

Đêm hôm qua trước khi ngủ thì Ngọc Diện đã gọi Ái Vân ra để tâm sự, sau khi biết điều thực sự mà Ngọc Diện muốn là cứu cha nàng trước tiên thì Ái Vân đã cho lời khuyên chân thành: “Ta hiểu ngươi đang khó xử, đây là lúc ngươi báo hiếu cho cha ngươi, ngươi không sai.”

“Ta thấy bản thân có lỗi với Thiên.” Ngọc Diện tự trách.

“Đừng nghĩ vậy, hãy nghĩ cho tương lai, Ngươi cứ trở về Hồ Tộc thực hiện hôn ước với cái tên Chu Thông kia còn lại để ta lo.” Ái Vân nói.

“Nhưng còn…” Ngọc Diện định nói thêm nhưng Ái Vân đã chen ngang.

“Ngươi chỉ cần về Hồ Tộc thực hiện cái hôn lễ thủ tục kia để giải vây cho cha ngươi, Thiên sẽ ngày càng mạnh, tính cách của chàng ta rõ hơn ai hết, nếu ngươi có thể đợi chàng tới Hồ Tộc đường đường chính chính đem ngươi rước về thì ta đảm bảo cả đời sau ngươi sung sướng. Còn nếu ngươi có chót nảy sinh tình cảm với tên Chu Thông kia hay là sinh con đẻ cái cho hắn thì ta không quản nhưng nếu điều đó xảy ra thì ta và ngươi không độ trời chung… Đây là ta nể mặt ngươi đối xử thật lòng với chàng nên ta mới giúp!”

“Cảm ơn tỷ… Thiên thật diễm phúc khi có người như tỷ ở bên.” Ngọc Diện buồn bã cúi chào Ái Vân và kết thúc cuộc trò chuyện.

Tiểu Cúc đồng cảm: “Cũng tội cho Ngọc Diện, đổi lại là ta thì cũng chẳng biết làm thế nào cho phải.”

“Ừ, nhưng đó là tại cô ta không muốn liên lụy đến Thiên mà thôi… muội thử nghĩ xem nếu Ngọc Diện không cần hôn ước để giúp cha mà chỉ cần có một người đủ tiềm lực để giúp cha nàng ta thì Thiên có đủ khả năng không?”

Tiểu Cúc đắn đo rồi đáp: “Không… Thiên không đủ tiêu chuẩn nhà mặt phố bố làm to như tên Chu Thông kia.”

Ái Vân gật đầu: “Ngọc Diện không muốn Thiên cảm thấy bất lực nên mới làm vậy, kể ra thì cô ta cũng thật lòng.”

“Thật lòng! Tỷ đối với Thiên có thật lòng không?”

Nghe câu hỏi hết sức nhạy cảm và không liên quan mà Tiểu Cúc giành cho mình, Ái Vân đáp: “Đương nhiên rồi… tất cả những gì ta làm không đủ để chứng minh sao! Còn muội?”

“Ta đối với chàng toàn tâm toàn ý… nhưng có điều…”

“Điều gì?”

“Tỷ nghĩ xem nếu như còn vài nữ nhân khác cũng thật lòng với chàng như chúng ta thì sao?” Tiểu Cúc nói, cả hai người nhìn nhau rồi cùng hiểu ý trong ánh mắt đối phương rồi cùng đồng thanh thốt lên: ” Không được… nhất định không được… Ba người là quá đủ rồi.”

Tài năng cùng kỳ ngộ, hai thứ này rất quan trọng với một người tu luyện. Nhưng còn một thứ quan trọng không kém là gia thế hoặc thế lực chống lưng, thứ này chiếm 70 phần trăm cách người đời nhìn ngươi khi gặp lần đầu tiên. Một gia thế khủng rất có lợi, ngươi sẽ được bồi dưỡng một cách bài bản, được hưởng những ưu đãi chỉ có gia thế khủng mới đáp ứng được. Có một gia thế khủng đi đến đâu người khác đều phải kiêng kị ngươi bởi nếu ngươi có xảy ra chuyện thì có cả một gia thế đứng sau sẵn sàng hậu thuẫn.

Thiên có gì? Một danh tính bí ẩn, không cha không mẹ không người thân thích, mỗi khi gặp nguy hiểm thì hầu như được cứu bởi những người không có quan hệ máu mủ. Được dạy dỗ qua loa bởi một Tiểu Hồng hay khóc nhè, hầu như mọi thứ hắn có được đều là do tự thân vận động, luyện đan cũng là tự thân học tập trong hai năm. Nhiều lúc hắn còn nghĩ mình éo phải Main bộ này, cái ưu đãi duy nhất mà thằng tác giả cho hắn là được ngủ cùng ba mỹ nhân xinh đẹp động lòng người.

Ái Vân mang Tiểu Cúc bay xuống đứng ngay sau lưng Thiên khi hắn quay lại, hai nàng mỉm cười với hắn: “Chàng đừng buồn, còn có bọn ta mà.”

Thiên nở nụ cười nhẹ trên môi, hắn tiến đến ôm lấy hai nàng thật chặt. Cảm nhận cơn rung khẽ từ Thiên, hai nàng nhìn nhau rồi cùng vỗ về an ủi hắn. Do Ngọc Diện rời đi đem theo toàn bộ người của Hồ Tiên Phủ đi theo nên lúc này chỉ còn có ba người trong một phủ rộng lớn này.

Đêm hôm đó, Ái Vân vì muốn tìm hiểu kỹ hơn về Hỗn Nguyên Châu nên đã đóng cửa bế quan. Chỉ còn Thiên và Tiểu Cúc tay trong tay đi dạo dưới ánh trăng trong vườn hoa do chính tay Tiểu Cúc chăm sóc.

“Chàng thấy sao rồi, đã ổn hơn chưa?” Tiểu Cúc lo âu hỏi.

Thiên kéo nàng ôm vào lòng: “Ta ổn rồi!”

Hai đôi mắt nhìn nhau tình tứ, nàng khẽ nhón chân, chàng khẽ cúi đầu, đôi môi hòa quyện, rời môi rồi nhìn nhau cười tủm tỉm sau đó Thiên dắt mỹ nhân về phòng.

Trăng đêm nay thật đẹp, gương mặt nàng cũng thật đẹp, Thiên đưa chiếc lưỡi của bản thân vào quấn lấy lưỡi Tiểu Cúc nút say sưa. Y phục cả hai từ từ rơi xuống đất, trong thoáng chống hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau không rời.

Sờ soạng làn da đùi trắng bóc của mỹ nhân, Thiên liếm từ cổ xuống ngực rồi xuống bụng, trọc lưỡi vào cái rốn nhỏ xinh khiến Tiểu Cúc rùng mình đê mê, nàng khẽ cong người ưng thuận, hai mắt khép hờ đầy quyến rũ. Thiên nâng đùi nàng lên, hắn từ từ đưa lưỡi chạm vào cái khe động thiên thai của nàng.

“A… Ưm!” Tiếng rên khẽ phát ra từ cổ họng, Tiểu Cúc khê gối cao lên để dưới đầu rồi nhìn ngắm Thiên đang say sưa chăm sóc âm đạo mình như một đứa trẻ bú sữa mẹ.

“A… Thích quá!” Tiểu Cúc rên lên khi chiếc lưỡi linh hoạt của Thiên xông phá âm đạo nàng để len lỏi vào sâu bên trong. Hai tay nàng bấu chặt xuống giường cong người đưa hạ bộ lên để cho hắn dễ dàng xâm nhập hơn.

Từng giọt dâm thủy long lanh chảy ra được Thiên liếm sạch, hắn không quên buông lời ngọt ngào với nhân tình: “Dâm thủy của nàng thật ngọt ngào!”

Tiểu Cúc đang sung sướng bởi cái lưỡi của Thiên, nàng thở gấp đáp: “Vậy chàng tiếp tục đi, thiếp cho chàng hết đấy… Ưm!”

Bú liếm thêm một hồi, Thiên lật nàng lại để cặp mông tròn vểnh lên rồi hắn kề khúc thịt nóng hổi vào cửa mình của Tiểu Cúc rồi ấn vào.

Tiếng da thịt chạm nhau, dương vật cứng ngắc gân guốc kia xuyên phá vào tận tử cung của người đẹp, đem thân thể nàng run rẩy lên đỉnh. Chưa dừng lại ở đó, Thiên vừa nhấp liên hồi vừa cúi xuống hôn cổ nàng, tay bóp hai trái đào đang đong đưa gợi dục của nàng tưởng chừng như chúng sắp rụng đến nơi.

“Ta sướng quá… nàng thật tuyệt đó nàng biết không!”

‘A… Thiếp cũng sướng nữa… làm thiếp lên đỉnh lần nữa đi… nữa đi chàng… A… A… A!’

Tiểu Cúc cong mông đón nhận từng đợt đẩy vào như vũ bão của Thiên, nàng quay đầu lại đón nhận lưỡi người tình, hai tay nàng bám vào thành giường, chiếc giường đung đưa theo nhịp đẩy của Thiên.

Giới hạn đã tới, Tiểu Cúc hít thở không thông, hông lắc mạnh đẩy ra phía sau từng hồi để hút lấy dương vật cứng nóng kia. Sau rất nhiều nhịp đẩy đưa hai người cùng lên đỉnh, Thiên đem toàn bộ tinh dịch bắn vào bên trong nàng, dâm thủy của nàng cũng tuôn ra hòa vào tinh dịch tạo nên một hỗn hợp đang âm ỉ trong âm đạo Tiểu Cúc, hai người quay sang ôm nhau nghỉ ngơi.

Được vài phút, Thiên lại cảm thấy hứng nên đè nàng ra mặc dù nàng chống cự quyết liệt.

“Vừa nãy mới xong mà… a… đừng!”

“Ngoan nào người đẹp, ngoan thì sẽ không bị thương còn nếu hư chắc chắn bị phạt.”

Tiểu Cúc đảo mắt lém lỉnh sau đó hỏi: “Nếu hư thì phạt thế nào ạ?”

Thiên lao tới đè nàng nằm ngửa ra, tay nâng niu gương mặt xinh đẹp còn đang ửng hồng nói: “Để ta chỉ cho!”

Dứt câu, Thiên bế thốc nàng lên rồi đi vào phòng tắm rồi khóa trái của, có tiếng nước chảy, tiếng rên tiếng thở hòa cùng tiếng da thịt chạm nhau.

“Á… Ta biết lỗi rồi… ư… tha cho ta… ư… a… sướng quá!”

Sau khi bị phạt, Tiểu Cúc mặt hờn dỗi ủy khuất được Thiên bế trở lại giường sau khi lau khô người, nàng cả thân ê ẩm mệt mỏi bĩu môi trách móc: “Lần sau ta sẽ không hư nữa, mặc kệ chàng.”

Thiên kéo nàng vào lòng, xoa xoa bờ vai mảnh mai thủ thỉ: “Chẳng phải trong lúc bị phạt nàng luôn miệng kêu sướng sao?”

“A làm gì có, chàng nói bậy!”

“Rõ ràng là có… không tin ta thử lại!”

“Thôi thiếp xin… mệt quá rồi… a… a… chàng là tên dâm dê… huhu!”

“Thế dừng lại nhé!”

“Thôi… chàng làm tiếp đi cũng được… ư… thiếp chịu thiệt cũng không sao.”

“Nàng đáng yêu quá!”

Trong căn phòng tối, dưới ánh trăng sáng là hai thân thể quấn quýt nhau không rời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Tây du
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 216
Ngày cập nhật 19/06/2022 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Thị trấn đầy cám giỗ
Mặc dù Trương Đông không biết Trần Nan đang làm gì trong bóng tối, nhưng với sự kích thích của đêm nay và thêm rượu quấy phá, khuôn mặt thanh thuần nhỏ nhắn sẽ có một vẻ kiều mị quyến rũ. Trương Đông tự nhiên sẽ không kết thúc sớm như vậy. Sự dịu dàng của việc đi đi bộ này cũng là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện dịch Truyện liếm đít
Nước mắt của suối
Sao thế con? Con cảm thấy không ổn ạ, con thèm sữa. Thế con học xong chưa? Để mẹ gọi cô Vân xem thế nào. Con học xong lâu rồi, mẹ quên ah. Ừ mẹ quên, để mẹ gọi cô Vân. Alo Vân ah, thằng Việt lại có vấn đề rồi, nó cần em, em nay giúp chị được không? Vâng, Việt lại thèm sữa rồi hả chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Vú có sữa
Ân Tố Tố - Dịch giả Meode
Ngày hôm sau, Ân Thiên Chính nhìn thấy Ân Tố Tố bước chân đi khập khiễng, lại trách cứ Cố Hàn Uyên không thương hương tiếc ngọc, sau đó mấy ngày, hai người tránh mặt Trương Vô Kỵ, nồng tình mật ý tựa như là một đôi phu thê thật sự... Cố Hàn Uyên mấy ngày nay quét qua trên thân Ân Tố Tố...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba