Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên Bảo Chi Mệnh » Phần 33

Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Phần 33

Ở một nơi nào đó của thành phố Hà Nội, nơi một căn phòng tối ôm chỉ có duy nhất một chút ánh sáng le lói phát ra từ màn hình máy tính, ngồi ngay trước đó là một cô gái trẻ trung xinh đẹp một tay chống cằm một tay cô cầm chuột máy tính. Cô thành thạo thao tác chuột lướt trên những thông tin trên màn hình, sau khi ngáp một cái thật dài, cô lẩm bẩm đọc những thông tin xuất hiện trên đó.

– Danh sách những người có tên Việt Nam?

Mất một lúc để đọc qua vài cái tên trên đó cô lại mở ra một cửa sổ thông tin khác, miệng cô lại tiếp tục đọc những thứ được ghi trên đó.

– Báo cáo vụ án hai cô gái bị mất tích, một người tên Phương Anh, một người tên Quỳnh Thu!

Đọc sơ qua bài báo cáo một chút cô tự hỏi một câu mà không có người nào trả lời:

– Hắn ta tìm mấy thông tin này làm gì nhỉ? Có khi nào hắn chính là người đã bắt cóc hai cô gái đó không? Chắc không phải đâu, một tên hacker tài giỏi như hắn mà lại đi bắt cóc làm gì!

Dứt lời cô hơi ngả lưng ra chiếc ghế vươn vai một cái rồi cười nói:

– Hehe… có lẽ hắn không biết mình đã cài thêm một số thứ, tất cả những thông tin mà hắn tìm kiếm từ bây giờ mình sẽ biết hết, sớm muộn bổn cô nương cũng biết được ngươi là ai!

Bạn đang đọc truyện Thiên Bảo Chi Mệnh tại nguồn: http://truyensex.moe/thien-bao-chi-menh/

Trần Thiên Bảo đang ngon giấc thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên. Không biết là ai mà sáng sớm đã đến bấm chuông như vậy, có khi nào là một tên nhóc nào đó nghịch ngợm không?

Trần Thiên Bảo cho rằng nếu đúng là có khách thì Phan Như Ý sẽ ra mở cửa nên hắn yên tâm tiếp tục chìm vào giấc ngủ, một lúc sau tiếng chuông điện thoại vang lên báo hiệu cuộc gọi đến. Hai mắt Trần Thiên Bảo vẫn nhắm chặt đưa tay sờ soạng tìm kiếm vị trí của cái điện thoại đang liên tục reo lên, sau một lúc âm thanh thông báo cuộc gọi đến biến mất thì hắn cũng ngừng việc tìm điện thoại chuẩn bị tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Không để cho mong muốn của hắn được thỏa mãn, hắn chưa kịp quay lại giấc ngủ thì một lần nữa chuông báo lại reo lên.

– #$%¥#^… Mới sáng sớm mà thằng khứa nào cứ gọi vậy nhỉ?

Nếu lần này còn không nghe điện thoại thì có lẽ hắn sẽ không được yên giấc mất, cầm cái điện thoại lên bấm nhận cuộc gọi rồi áp vào tai, Trần Thiên Bảo mang theo giọng ngái ngủ hỏi:

– Thằng nào mà sáng sớm cứ gọi hoài vậy?

– Thằng bố mày đây! – Từ bên kia điện thoại giọng nói Trần Thanh Hải vang lên khiến cho hắn ngay lập tức bật dậy khỏi giường đồng thời cơn buồn ngủ cũng theo đó mà biến mất. Không chờ cho Trần Thiên Bảo giải thích ông Trần Thanh Hải trầm giọng nói:

– Nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi mà vẫn còn ngủ?

Trần Thiên Bảo đưa điện thoại ra trước mặt nhìn vào thì thấy đã hơn 9 giờ sáng, vậy mà hắn cứ nghĩ bây giờ vẫn còn là sáng sớm. Trần Thiên Bảo áp điện thoại vào tai rồi e dè nói:

– Bố gọi có việc gì không?

– Xuống mở cửa cho Phạm Nhật Mai, con bé đứng ngoài cổng nửa tiếng đồng hồ rồi đấy, nó bấm chuông cửa với gọi điện cho con mà không thấy trả lời nên mới gọi cho bố để hỏi đấy!

Trần Thiên Bảo không dám chậm trễ đáp lại:

– Con ra mở cửa ngay đây ạ!

Thì ra tiếng chuông cửa cùng với cuộc điện thoại đầu tiên là của Phạm Nhật Mai. Hắn đúng là có nghe thấy tiếng chuông nhưng lại nghĩ Phan Như Ý vẫn còn ở nhà nên cô sẽ mở cửa. Nhưng lúc này đã là 9 rưỡi sáng Phan Như Ý chắc hẳn đã đến trường. Có điều Trần Thiên Bảo cũng không ngờ Phạm Nhật Mai lại tìm đến nhà lúc này, chẳng nhẽ cô lên lớp không thấy hắn nên lại tìm đến?

Trần Thiên Bảo nhanh chóng đi xuống mở cửa cho Phạm Nhật Mai vào nhà. Sau khi Phạm Nhật Mai đã vào trong nhà Trần Thiên Bảo mới nói:

– Xin lỗi anh ngủ quên! Mà sao em lại đến đây?

Phạm Nhật Mai hơi xụ mặt nhìn vào hắn nói:

– Anh không muốn em đến đây à?

– Chỉ là anh đang ngủ nên để em đứng bên ngoài nên mới thắc mắc vậy thôi!

Ngay lập tức Phạm Nhật Mai tươi tỉnh trở lại nói:

– Em biết thế nào anh cũng nghỉ để tiếp tục đi điều tra nên em mới nghỉ để được đi cùng anh đấy!

Lúc này manh mối cũng chẳng có gì nhiều, nếu không phải hôm qua Trần Thanh Hải mang về tin tức có hai cô gái khác cũng bị mất tích thì có lẽ hắn cũng chẳng biết phải điều tra từ chỗ nào. Dù sao Phạm Nhật Mai cũng đã đến rồi thì hắn đành đưa cô đi cùng. Trần Thiên Bảo quyết định hôm nay sẽ tìm đến đồn công an hỏi chút tin tức về hai cô gái tên Phương Anh và Quỳnh Thu rồi đi điều tra, hắn cần nhanh chóng kết thúc công việc thám tử trung học này để tập trung vào tìm kiếm Thiên Vũ.

Cái tên này hiện tại đang nắm giữ những điều rất quan trọng, Thiên Vũ không chỉ biết đến việc Trần Thiên Bảo đã giết đồng đội của hắn mà còn là cơ sở để Trần Thiên Bảo có thể dẹp bỏ cái thế lực ngầm đang manh nha bành trướng thế lực được điều hành bởi Huấn Rose.

Trần Thiên Bảo lúc này quay sang hỏi Phạm Nhật Mai:

– Em ăn sáng chưa?

– Rồi ạ!

– Có muốn ăn nữa không?

Phạm Nhật Mai giống như phùng mang trợn má lên nói:

– Anh muốn em thành con heo à?

Con gái đôi khi là một giống loài hết sức khó hiểu. Những lúc họ muốn ăn thì cho dù có mưa giông bão táp cũng sẽ tìm cách ăn cho bằng được, những lúc như vậy bạn trai của cô gái đó sẽ là người đầu tiên bị hành hạ, còn những lúc họ không muốn ăn mà lại đề cập đến thì cũng sẽ gặp phải rắc rối không nhỏ.

Trần Thiên Bảo lúc này cũng không nói gì thêm tránh rước họa vào thân, đối với kẻ thù hắn có thể đối xử tàn nhẫn, nhưng người thân thì hắn chưa từng nặng lời chứ không nói đến việc đi đường quyền.

Phạm Nhật Mai không có việc gì làm đành mở tivi lên xem trong lúc chờ hắn ăn bữa sáng đã được Phan Như Ý chuẩn bị trước khi cô đến trường. Sau khi ăn uống xong xuôi, dọn dẹp sạch sẽ Trần Thiên Bảo trở lại phòng thay đồ rồi mới lên tiếng gọi Phạm Nhật Mai đang mải mê xem phim:

– Chuẩn bị đi thôi em!

Phạm Nhật Mai nhanh chóng tắt tivi rồi đi theo hắn. Hôm nay cô không đến lớp nên không mặc đồng phục học sinh nữa mà thay vào đó là một một chiếc váy liền dài đến ngang gối. Khuôn mặt cô hơi trang điểm nhẹ nhàng khiến cô trở nên có chút trưởng thành chứ không nhí nhảnh như lúc mặc đồng phục và không trang điểm. Phạm Nhật Mai cầm một đôi giày thể thao Gucci đắt tiền lên từ từ xỏ vào chân, không biết có phải do thích mèo Hello Kitty hay không mà trên đôi giày của cô còn có hình ba con mèo mặc dù đó không phải là mèo Kitty. Đôi giày này có giá tiền không nhỏ, nhưng với khối tài sản khổng lồ của ông Phạm Quang Vinh thì mua một trăm đôi giày như thế cũng không thấm vào đâu.

Nhìn vào đôi giày này khiến Trần Thiên Bảo có chút nhớ đến Nguyễn Gia Hân, nàng cũng rất thích một đôi giày giống hệt Phạm Nhật Mai đang đi lúc này. Thấy hắn ngây ngốc nhìn xuống chân mình Phạm Nhật Mai cười rạng rỡ hỏi:

– Có đẹp không?

Trần Thiên Bảo bị câu hỏi của cô kéo về với thực tại, hắn nở một nụ cười nói:

– Cũng được!

– Xì… – Phạm Nhật Mai liền bĩu môi phì một tiếng, biết là hắn đang đùa nên cô cũng không so đo.

Phạm Nhật Mai đúng với phong cách của một tiểu thư, với bộ đồ hàng hiệu cô mặc trên người vừa có chút sang trọng lại nhưng cũng không kém phần trẻ trung phong cách. Phạm Nhật Mai sau khi đã xỏ xong giày liền đứng lên ôm lấy một cánh tay hắn hỏi:

– Bây giờ chúng mình đi đâu hả anh?

– Trước tiên đến đồn công an hỏi một chút tin tức rồi tính tiếp!

Sau một hồi mà không thấy Phạm Nhật Mai đáp lại hắn nhìn cô hỏi:

– Em không thích à? Hay là anh đưa em đi chơi?

Phạm Nhật Mai lắc đầu cười nói:

– Không phải! Chỉ cần đi cùng anh thôi thì đi đâu cũng được!

Công việc điều tra thế này đối với phụ nữ quả thực không mang lại nhiều hứng thú, nhất là Phạm Nhật Mai vẫn còn trẻ tuổi thích vui chơi hơn là công việc như vậy. Bất quá cũng chẳng còn cách nào khác, Trần Thiên Bảo đã nhận lời giúp đỡ điều tra rồi thì phải làm đến nơi đến chốn mới thôi.

Sau một lúc gọi taxi và di chuyển, Trần Thiên Bảo cùng Phạm Nhật Mai đã đến đồn công an nơi Trần Thanh Hải làm việc, ngay khi hắn đẩy cửa đi vào bên trong liền có một chiến sĩ công an đi đến trước mặt Trần Thiên Bảo hỏi:

– Hai người có chuyện gì?

Ngay sau khi hỏi xong câu hỏi của mình, chiến sĩ công an không để cho Trần Thiên Bảo nói gì liền thốt lên:

– Ủa… Con của Trưởng phòng Trần Thanh Hải phải không?

Trần Thiên Bảo gật đầu, hình như chiến sĩ công an này hắn đã từng gặp qua ở đâu đó rồi thì phải. Đúng rồi, mới vài ngày trước khi hắn và Phạm Nhật Mai bị một tên ất ở quấy rối ở quán cơm, chiến sĩ công an này cùng một người nữa đã đến bắt tên đó đi trước khi hắn ta bị Trần Thiên Bảo cướp đi vài cái răng.

Hôm đó hai người công an đến nhanh rồi bắt người đi cũng nhanh, vì vậy Trần Thiên Bảo còn chưa kịp quan sát kỹ, nhưng dựa vào thái độ của anh ta cũng có thể nhận ra là đang giúp đỡ mình. Lúc này Trần Thiên Bảo mới có dịp đánh giá qua vị chiến sĩ công an này một chút, cầu vai(thứ được đeo trên vai của công an hoặc quân đội, trên đó có may những đường kẻ hoặc sao thể hiện cấp bậc quân hàm) của anh ta có một đường kẻ và ngôi sao màu vàng, vậy có nghĩa là anh ta có quân hàm Thiếu Uý, người này trẻ tuổi như vậy có lẽ mới tốt nghiệp Đại Học ngành công an không lâu.

Gác lại suy nghĩ bản thân qua một bên Trần Thiên Bảo lễ phép hỏi Thiếu Uý công an:

– Bố em có ở đây không ạ?

Nếu là trước đây một Thiếu Uý công an gặp hắn bất kể cách biệt tuổi tác thế nào cũng sẽ phải e dè khi nói chuyện, vậy mà vận đổi sao dời Trần Thiên Bảo lúc này phải lễ phép mà nói chuyện, dù sao hắn cũng ít tuổi hơn đối phương rất nhiều. Vả nếu sử dụng danh nghĩa bố là một Đại Tá công an để lên mặt với đời thì không phải phong cách của Trần Thiên Bảo. Hắn cảm thấy cực kỳ không ưa những tên mà huyên sử dụng danh tiếng của gia đình để cậy quyền đi thể hiện.

Sau khi nghe câu hỏi mang theo sự lễ phép của hắn người Thiếu Uý công an cảm thấy Trần Thiên Bảo rất đáng để kết giao. Hắn không mượn danh tiếng của bố mình để lên mặt với cấp dưới của ông, đồng thời chiến sĩ công an cũng muốn kết giao với Trần Thiên Bảo là để hắn có thể nói tốt với Trần Thanh Hải về bản thân một chút sẽ được trọng dụng hơn rất nhiều. Nghĩ đến vị Thiếu Uý công an trẻ tuổi thoải mái trả lời…

– Trưởng phòng vừa đi cách đây không lâu! Hình như đi giám sát phục hồi một số hiện vật thu được từ hiện trường vụ bắt cóc tại nhà kho bỏ hoang ở huyện Thanh Trì!

Trần Thiên Bảo cảm thấy Trần Thanh Hải thời gian gần đây rất bận rộn nên cũng không muốn làm phiền, nhưng làm sao để có thể hỏi được thông tin vụ bắt cóc Phương Anh và Quỳnh Thu?

Suy nghĩ một chút môi Trần Thiên Bảo vẽ lên một nụ cười bí ẩn, hắn nói nhỏ vào người thiếu uý công an:

– Gần đây em đang điều tra cô gái mất tích có thể liên quan đến một vụ bắt cóc hàng loạt, có hai cô gái đã được trình báo tên là Phương Anh và Quỳnh Thu, người em đang điều tra có thể là người thứ ba, anh có thể giúp em xem một chút thông tin chi tiết được không?

Thiếu Uý công an hơi có chút bất ngờ thốt lên:

– Bắt cóc hàng loạt?

Một số người nghe thấy thanh âm bất ngờ của Thiếu Uý này liền quay ra nhìn bọn họ.

“Suỵt…” Trần Thiên Bảo đưa tay lên môi ra dấu hiệu im lặng với Thiếu Uý công an này. Lúc này anh ta mới nhỏ giọng nói:

– Nếu quả thực là bắt cóc hàng loạt sẽ rất nguy hiểm, em không nên tham gia vào thì hơn!

Trần Thiên Bảo vẫn giữ nụ cười trên môi nói nhỏ:

– Em chỉ cần điều tra thôi, nếu có thông tin gì em sẽ nói lại với anh… đến lúc đó chẳng phải anh sẽ lập công hay sao?

Từ sớm Trần Thiên Bảo đã biết vị Thiếu Uý công an này có ý định kết giao với mình, nếu bạn có lòng thì tôi có bia… à tôi có dạ. Nếu quả thực Trần Thiên Bảo có thể điều tra ra hung thủ thì hắn cũng không muốn dây dưa quá nhiều, đến lúc đó công an sẽ triệu tập hắn lên để hỏi đủ thứ rắc rối, vì vậy hắn chỉ cần đẩy công cho người Thiếu Uý trẻ tuổi này. Mũi tên này là Trần Thiên Bảo đang nhắm đến nhiều mục tiêu cùng lúc, vừa không phải dây dưa với công an, lại vừa giúp đỡ kết giao được với một người công an, sau này sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều trong công cuộc điều tra Thiên Vũ cũng như thế giới ngầm.

Sau một hồi suy nghĩ người Thiếu Uý công an cảm thấy điều kiện của Trần Thiên Bảo đưa ra quả thực rất hấp dẫn, trước đó anh ta đã chứng kiến Trần Thiên Bảo quan sát hiện trường hai vụ án mạng và tìm được những manh mối rất quan trọng, đồng thời Trần Thiên Bảo còn bày ra kế hoạch đưa hung thủ hai vụ án đó vào lưới dễ dàng. Từ đó có thể thấy Trần Thiên Bảo không phải là một người tầm thường. Quả thực hắn rất có năng lực trở thành một cảnh sát tài giỏi. Nghĩ đến đây Thiếu Uý công an trẻ tuổi gật đầu đồng ý giúp Trần Thiên Bảo. Sau khi đã ra quyết định anh ta nói nhỏ:

– Em cho anh số điện thoại đi, sau khi hỏi được thông tin gì anh sẽ ngay lập tức báo lại!

Hai người nhanh chóng trao đổi số điện thoại, lúc này Trần Thiên Bảo vẫn chưa biết tên của người Thiếu Uý công an này liền nhìn vào bảng tên gắn trên ngực của anh ta rồi nói:

– Anh tên Phạm Việt Hoàng đúng không?

Lưu số điện thoại của Phạm Việt Hoàng xong xuôi Trần Thiên Bảo cùng với Phạm Nhật Mai rời đi, bây giờ chỉ cần chờ cho Phạm Việt Hoàng báo lại thông tin tìm mà anh ta tìm thấy là được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Tình trạng Update Phần 94
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô giáo dâm đãng và cô bạn cùng lớp
Lúc này Hà đi lại tủ quần áo và lôi ra một cái roi da cùng một con cu giả to và đen láy. Hà cầm con cu lên và cho vào miệng mà liếm mút, thỉnh thoảng còn sọc mạnh con cu giả ấy vào họng nữa. Tôi gọi Hà lại và túm tóc hôn cuồng nhiệt. Vừa hôn vừa tát vào má, xong rồi tôi cho hai ngón tay vào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cô giáo
Con bạn vú to - Tác giả Khôi
Mình và em dọn cơm nằm ngủ trưa, em ôm mình ngủ trông ngon lành lắm... nhìn đôi má trắng trẻo của em lúc em ngủ... Thật hiền... thật xinh... mình hôn nhẹ lên má em... trong lòng chỉ muốn nói với em... Trải qua biết bao nhiêu ngày tháng làm bạn thân, bao nhiêu sóng gió, và giờ em nằm trong vòng anh tay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Lỗi tại anh
Nó về nhà, căn phòng tối, nó vừa mở đèn lên thì nghe giọng nói... Đừng... đừng... tắt đèn đi... Nó thấy chị đang ngồi ôm con thú nhồi bông trên giường, khuôn mặt hoảng sợ, đôi mắt đỏ khóc, mái tóc rối bời, nó liền chạy lại ôm lấy chị, nó biết đã xảy ra chuyện gì... Lòng nó đau nhói...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện nuốt tinh trùng Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba