Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tôi và em » Phần 53

Tôi và em

Phần 53

Những cơn mưa đông lắc rắc rải mình trên bao tà áo cùng vành ô của bọn học sinh đang từng hàng nối tiếp nhau đi đến trường trong buổi sáng sớm. Tôi không thích mưa đông, chúng mang trên mình sự buốt giá của một mùa lạnh lẽo. Phảng qua da thịt như xé vào tâm can của bất kì ai mà chúng vô tình rơi phải, nhất là những người đang có chuyện buồn, chuyện buồn về tình yêu, chuyện buồn làm cõi lòng họ như mùa đông kia, cô độc và lạnh lẽo.

Ngày hôm đó, trời cũng lất phất mưa bay như hôm nay. Mà hình như nặng hạt hơn, khiến tôi với Ngọc Mai đang trên đường từ quán điện từ đi về được một đoạn thì hai đứa phải vào một mái cổng ven đường để trú. Thời tiết lạnh giá như này thì để bị ướt nghe có vẻ chẳng bao giờ là hay. Nào ngờ đâu, lúc ấy tôi lại thấy một cảnh tượng mà có lẽ chẳng bao giờ tôi có thể quên cái cảm giác đi theo ấy được.

Trong khi Ngọc Mai đang chú ý đến hàng dây leo ở tường rào bên cạnh cổng. Thì tôi nhìn ra đường, nhìn mưa bay cùng sương chiều tối làm cảnh vật xung quanh trở nên mờ ảo. Đột nhiên một ánh đèn xe máy vọt qua bên kia đường, tôi như nhìn ra ở đằng yên sau như có bóng hình Hoàng Yến đang hiện hữu ở đó. Không chắc lắm nên tôi căng mắt ra để nhìn lại cho kĩ, ánh đèn pha chiếu vào một tấm biển quảng cáo trên cột đen giữa đường hất lại về phía xe, mặc dù yếu ớt những cũng đủ để cho tôi thấy được chính là nàng, ngội phía trước xót xa thay lại là thằng Luân chứ không phải ai khác.

Chiếc xe máy đó lao qua đường rất nhanh, để lại phía sau một âm thanh như gào rú cùng một trái tim đang vỡ vụn ra từng mảnh.

Bóng người và xe đã đi vào màn mưa rồi biến mất. Tôi lặng thinh nhìn theo mà lòng như thắt lại.

– Nghĩa! Rét à? Đứng xê vào trong này kẻo hắt đấy.

Ngọc Mai kéo tôi bằng một cái nắm tay ấm áp như thể nàng sợ là tôi có thể chạy ra ngoài đường bất cứ lúc nào vậy.

Nhìn khuôn mặt rạng rỡ của nàng mà tôi chẳng nỡ buồn. Tôi biết nàng đã rất cố gắng để tôi có thể vui lên. Giờ quay ra mà buồn chán thì thật là có lỗi. Mà thật tâm thì, đắm vào nụ cười trên môi nàng thì khó mà tỏ ra buồn được.

– Hì. – tôi gượng cười – Tớ ngắm mưa ấy mà.

– Ây chà. Tâm hồn nghệ sĩ nhỉ.

– Chuyện, thích thì làm thơ luôn này.

– Làm luôn đi xem nào.

– Chờ tí.

Rồi tôi đăm chiêu suy nghĩ, nhìn ra con đường mưa, lắp ghép các câu từ ở trong đầu. Ẩn hiện ra hình bóng một người con gái.

– Đường dài phảng phất hạt mưa đông,

Chôn giấu trong tim một bóng hồng.

Chẳng phải xa xăm ngay cạnh đó,

Gió phả hơi sương có lạnh không?

Đọc đến câu thứ ba, tôi liếc đã thấy Ngọc Mai thoáng đỏ mặt rồi. Đợi tôi đọc hết nàng mới hỏi:

– Uây, đùa tí mà làm được luôn ấy á?

– Chuyện.

– Mà cái bài ấy là nói tớ đấy à.

– … Ừ.

Tôi gật đầu mà trong tâm trí như đang đấu tranh tư tưởng. Thật ra thì hai câu đầu là tôi gửi cho Hoàng Yến, nó như là cảm xúc thật của tôi vậy. Nhưng không muốn Ngọc Mai biết tôi lại nhớ lại chuyện cũ nên mới thay đổi ra như thế kia.

Một lúc sau, khi đường lớn lên đèn thì cơn mưa chỉ ngớt đi một chút.

– Thôi về đi. – Ngọc Mai đề nghị.

– Ừ, tớ cũng đang định bảo. Mưa cứ kéo dài vậy thì trú thế này cũng không phải cách.

– Hề. Mưa bay dưới ánh đèn. Trông cũng lung linh ra phết.

Nhờ đèn sáng mà tôi có thể nhìn thấy được từng chùm mưa phía trước mình, lả lướt theo từng cơn gió. Có những hạt đang đá va thẳng vào tôi, nhưng một số khác lại tinh nghịch kéo lượn qua tôi rồi vương trên áo người con gái sau xe tôi.

– Đi nhanh lên được không Nghĩa?

– Sao nghe giọng cậu run run thế? Rét à?

– Ừ! Mưa thấm áo rồi tớ lạnh quá.

Tôi dừng ngay xe lại, cởi thật nhanh áo khoác của mình trùm lên vai nàng.

– Cậu mặc ngay vào kẻo ốm đấy.

– Vậy cậu khoác bằng gì?

– Tớ là con trai, khoẻ hơn cậu nhiều, đừng lo.

Ngọc Mai phụng phịu, miễn cưỡng mặc vào.

– Ấm hơn không?

– Có! – nàng đáp nhẹ kèm theo cái gật đầu thẹn thùng.

– Bám chắc nhé, tớ đi nhanh đây, không thì nước mưa ngấm vào người đấy.

Tôi khẽ rùng mình, co cẳng đạp thật nhanh mặc cho gió mưa vả vào mặt.

– Vẫn rét à Mai?

– Ừm. Tại đi nhanh quá.

Đột nhiên trong đầu tôi hiện lên một suy nghĩ lạ lùng. Phải mất một lúc tôi mới dám nói ra.

– Nế… nếu cậu… rét quá… – tôi lắp bắp, không biết do lạnh hay do ngại – cậu… cậu… có thể… ô… ôm…

– Haha. Ôm cậu ấy à?

– … – Tôi gật đầu.

– Hì. Giờ cậu chưa sẵn sàng đâu.

Mặc dù không hiểu ý của nàng lắm, nhưng tôi cũng đủ tỉnh táo để biết được câu trả lời trong đó. Nên lại cặm cụi đạp tiếp.

Xung quanh bán kính trong tầm mắt của tôi cả con đường dài vắng lặng không một bóng người. Trời tối rét, lại còn mưa gió thế này chắc cũng chẳng ai muốn ra đường, dù mới chạm bảy giờ tối. Tuy mưa không nặng hay dày hơn, nhưng gió rít mạnh hơn khá nhiều, làm chốc chốc người tôi lại lạnh run lên từng chập.

– Hây da, xem ra lại phải mạo phạm công tử rồi.

Một vòng tay…

Thật ấm áp…

Người tôi như nóng ra lên ngay trong buổi tối mùa đông này…

Nhưng…

Tôi chợt nhớ đến Hoàng Yến…

Rồi lắc đầu thở dài…

Chắc giờ nàng chẳng nhớ gì đến tôi đâu…

Hai ngày trôi qua, nhưng cơn mưa ấy vẫn chưa có dấu hiệu sẽ tạnh. Y như nối long của tôi, cũng chẳng tìm thấy có biểu hiện nào sẽ ngừng đau buồn cả. Người con gái mình thích giờ lại thân với thằng mà mình cực kì ghét, nào có ai có thể vui hay chí ít là tỏ ra bình thường được.

Tôi nhìn ra sau xe, Ngọc Mai vẫn cần mẫn che ô cho tôi và quay sang nói chuyện với cái Hạnh.

Có thể ở nơi nàng tôi có thể tìm được một cảm giác bình yên, nhưng có vẻ đó chỉ là cảm giác tạm thời mà thôi. Đã có nhiều lúc tôi tự nhủ, rằng liệu mình có nên tiến tới với Ngọc Mai không?

Tuy nhiên, cái suy nghĩ ấy sớm được tôi dập tắt. Có lẽ Nọc Mai thích tôi, nhưng biết đâu tình cảm ấy chỉ bắt nguồn từ một sự biết ơn lúc còn nhỏ. Mặt khác, tôi vẫn nhận ra được tình cảm tôi dành đến Hoàng Yến là rất nhiều và cũng rất thật lòng. Chẳng thể nào mà tôi có thể yêu nàng khi trong tim tôi vẫn còn đang tơ tưởng đến một cô gái khác cả.

Chung quy vẫn chỉ là buồn…

Chẳng hiểu sao mấy cái dòng suy nghĩ ấy tuy tôi đã có câu trả lời mà cứ bám riết lấy tâm trí tôi mãi không chịu tha, làm tôi cứ ngơ ngơ như thằng mất hồn. Đến nỗi bị túm lên kiểm tra ngay trong giờ văn, cái môn mà tôi yếu nhất. Tất nhiên tôi chẳng thể nào trả lời được một chút nào và chiếm luôn một suất đất trong sổ đầu bài, điều mà gần như từ lúc tôi vào cấp 3 chưa từng bị bao giờ. Nếu mà lúc bình thường chắc là tôi sẽ thất vọng về bản thân mình lắm.

Nhưng giờ tôi chẳng còn quan tâm đến, nó như cầm một chiếc bút viết lên một tờ giấy đã nhuốm mực đen vậy, có viết gì lên nữa cũng vẫn là màu đen thôi.

Tôi như ngày càng bơ phờ đi trong sự lo lắng của Ngọc Mai. Nhưng về nhà, khi có mẹ tôi, tôi luôn phải tỏ ra mình bình thường nhất có thể.

Trưa hôm sau, vừa ăn xong tôi lên phòng nhận được một tin nhắn đã được gửi từ bao giờ.

– Nghĩa à? Tớ Yến đây.

Sau bao ngày nàng lại chủ động nhắn tin cho tôi ư? Ngạc nhiên thật.

– Sao cậu lại dung số này? – tôi hỏi vì thấy nguồn của tin nhắn không thuộc một số thuê bao trong danh bạ cả.

– Máy tớ hết tiền, mà tớ đang cần nói với cậu điều này. Nên phải láy máy khác.

Nghe thấy vậy là tôi tin răm rắp ngay. Giờ nghĩ lại thì thương thay cho một thanh niên thiếu thốn tình cảm.

Tôi hỏi lại:

– Vậy cậu định bảo tớ chuyện gì?

– Chiều nay. Cậu có thể một mình đi đến trường sớm được không?

– Sao lại vậy? Tớ biết được không?

– Cậu cứ đến đi rồi sẽ biết. Gặp nhau ở lán xe sao lớp cậu nhé.

Tự đặt cho mình một dấu hỏi lớn. Nhưng ngay lập tức bị niềm vui sướng của tôi lấn át. Tôi chạy luôn sang nói với Ngọc Mai chiều đi cùng xe với cái Hạnh. Nhìn thấy vẻ vui tươi của tôi, tuy nàng có vẻ hơi tò mò, nhưng cũng đồng ý liền.

Mười phút sau, tôi đạp xe thật nhanh lên đến trường với tậm trạng rộn ràng khó tả.

Tôi ra ngay lán xe, nhưng không có ai cả. Xem lại đồng hồ, do tôi đi sớm quá rồi. Bèn hạ chân chống xuống ngồi trong cái mái xập xệ của lán xe mà chờ đợi.

Chán chán tôi đảo mắt nhìn quanh. Chợt dừng lại ở một cái gì đó trông như bìa vở thò ra ngoài một bụi cây dại gần ấy vậy. Tôi cúi xuống rẽ thử đám cây thì tá hỏa lên khi đập vào mắt dòng chữ:

Sổ Ghi Đầu Bài

Cầm đưa lên để xem xem có phải không. Nhưng chỉ vừa nhấc khỏi bụi rậm một chút là tôi giật nảy mình vì tiếng người đi đằng sau.

Hoàng Yến…

Không…

Còn một người nữa theo sau nàng…

Là một ông bảo vệ…

– Ra định hủy sổ đầu bài à?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Tôi và em
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tấm Cám
Tấm vội tắm rửa sạch sẽ thơm tho, chạy ra ngoài thuê một chỗ xe ngựa đến kinh thành. Đến nơi, do không có tiền nên tên đánh xe bắt nàng phải bú cặc hắn mới cho đi. Tấm vội quỳ xuống, ngậm lấy con cặc hắn vào miệng, bắt đầu bú mút. Tên đánh xe được một cô gái xinh đẹp như tiên bú...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện liếm cặc Truyện móc lồn Truyện mút lồn
Khoảnh khắc
Không phải ngẫu nhiên, Mi vẫn mãi là hình bóng trái tim tôi lưu luyến, lưa giữ những cảm xúc về em bao năm tháng ấy mà vẫn chưa phai mờ. Em đằm thắm, tinh khôi trong dáng vẻ nhỏ xinh. Đôi mắt biết cười, môi e ấp nụ cười ẩn ý... Em thích những ngày mưa, thích những quyển sách với bìa cũ in...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Diễm
Có gì đâu. Hứa bữa nào dẫn T đi ăn bánh bèo! Mình giật thót người, nhưng cố tỏ ra thản nhiên. Cũng may lúc này mình và chị Diễm chỉ ngồi cạnh nhau, ngoài ra không có đụng chạm gì cả. Uyên làm xong rồi hả? Lại đây ngồi chơi đi! Chị Diễm cũng cười tươi. Chưa xong, mà nhức đầu quá, ra đây...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba