(*: Nguyên văn là “Thường đi bộ ở bờ sông, nào tránh được không ướt giày”)
Theo bản năng liếc mắt qua phòng của Tiết Tử Ngang một cái, thấy hành lang bên kia không có ai, cô mới lấy lại bình tĩnh, nghi hoặc nói: “Anh là?”
“Sao nào? Không nhớ tôi à?” Vẻ mặt Hứa Thừa Hòa rất ngả ngớn, “Nhưng tôi lại rất nhớ cô em đó, nếu không phải cô em đã là phụ nữ của đại ca, tôi đã sớm…”
Nói đến này, hắn lại đột nhiên cười không có ý tốt: “Có điều đại ca nhà tôi cũng không thiếu phụ nữ đâu, nếu không cưng đi cùng anh đi?”
Triệu Ngu lạnh lùng trừng mắt liếc hắn một cái, đứng dậy đi về phía toilet.
Hứa Thừa Hòa cũng cười hì hì chắn trước mặt cô: “Luyến tiếc đại ca tôi sao? Anh ta thì có gì tốt? Tuổi đã cao, không biết trên giường sức có yếu không, lại có một vị hôn thê hung dữ, chờ anh ta kết hôn rồi thì cô em cũng không còn đường nào để đi đâu.”
“Anh ta ở trên giường có được hay không, anh tự đi mà hỏi chẳng phải sẽ biết sao?” Triệu Ngu cười giơ di động lên, triển lãm ra giao diện cuộc gọi cho hắn nhìn, “Muốn nghe anh ta trả lời không?”
Nhìn ba chữ “Hứa Thừa Ngôn” đã hiển thị trên màn hình, Hứa Thừa Hòa lập tức biến sắc: “Cô…”
Triệu Ngu mỉm cười rạng rỡ, đưa điện thoại đến bên tai Hứa Thừa Hòa: “Tự anh nghe đi.”
Cũng không biết Hứa Thừa Ngôn đã nói gì với Hứa Thừa Hòa, xác suất cao là dạy dỗ một trận, sau khi hắn nghe xong mặt mũi còn rất tức tối, căm giận trừng mắt nhìn Triệu Ngu một cái rồi đi thẳng về phía thang máy.
Triệu Ngu thở phào một hơi, nhìn về phương hướng căn phòng rồi mới một lần nữa tiếp điện thoại: “Hứa tổng không để ý việc dùng chung phụ nữ với anh em của mình sao?”
Nghe được Hứa Thừa Ngôn ở bên kia hừ lạnh một tiếng, cô lại cười: “Nếu vậy thì làm phiền Hứa tổng tự giải quyết đi, chứ tôi sợ về sau lại không cẩn thận gặp phải nhau, vị Hứa thiếu gia kia lại quấn lấy tôi mất.”
Hứa Thừa Ngôn hỏi: “Cô đang ở đâu? Sai lại gặp được nó?”
“Tôi không có nghĩa vụ phải báo cáo hành trình với Hứa tổng.” Nói xong câu này, Triệu Ngu dứt khoát lưu loát cúp điện thoại, thuận tiện kéo Hứa Thừa Ngôn tạm thời vào sổ đen, miễn cho hắn lại gọi tới gây chuyện.
Hai chú cháu nói chuyện với nhau rất lâu, Triệu Ngu ở bên ngoài đợi một lúc lâu mới thấy Tiết Trạm đi về phía này, nhưng phía sau hắn không có ai, Tiết Tử Ngang không đi ra cùng.
“Đi thôi.” Hắn nhàn nhạt liếc mắt nhìn Triệu Ngu một cái, “Nó sẽ tự về.”
Thấy Triệu Ngu đi theo sau hắn được hai bước lại nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, hắn đột nhiên cười hỏi: “Còn để ý sao?”
Triệu Ngu lắc đầu, trầm mặc không nói.
Mấy ngày kế tiếp, Tiết Tử Ngang vẫn không tới công ty đi làm, cũng không biết có phải còn mua say ở xó nào hay không.
Nhưng ngược lại tâm tình Tiết Trạm đã tốt hơn lúc trước khá nhiều, tuy rằng vẫn rất mơ hồ ái muội với Triệu Ngu, nhưng Triệu Ngu đã cảm nhận được, quan hệ giữa bọn họ có biến hóa, ít nhất là hắn không còn cố tình xa cách cô nữa.
Thứ năm, Tiết Trạm muốn đi công tác, dẫn Cố Thư Dương theo.
Trước khi đi hắn gọi Triệu Ngu vào văn phòng, hỏi: “Không dẫn em theo có sao không?”
Triệu Ngu bị hắn hỏi ngược lại có hơi ngây ra một lát, rồi mới liên tục lắc đầu: “Cố trợ lý sẽ rành công việc hơn, tôi chưa chắc sẽ làm được thế.”
Tiết Trạm cười, hôn một cái lên trán cô: “Lần này cần Cố Thư Dương theo giúp tôi, lần sau đi công tác sẽ dẫn em theo.”
Giày vò nhau lâu như vậy, quan hệ giữa hai người mới xem như có chút tiến triển, Triệu Ngu cuối cùng cũng có thể thầm thở phào lặng lẽ dưới đáy lòng.
… Bạn đang đọc truyện Trở về tại nguồn: http://truyensex.moe/tro-ve/
Buổi chiều thứ sáu, Vương Kỷ đã mệt đến nhũn người nhìn lịch làm việc không ngừng ca thán: “Mỗi lần sếp đi công tác là phải làm bao nhiêu việc, thật hận muốn chết.”
Thấy cô ấy bởi vì còn đúng lúc bị bà dì đến thăm mà sắc mặt tái nhợt, Triệu Ngu bèn nói: “Để em giúp chị.”
“Không phải em còn hai bài báo cáo phải viết sao? Còn là do Tiết đổng trực tiếp giao, chị cũng không dám làm chậm trễ thời gian của em đâu.”
“Thứ hai tuần sau mới cần, để mai em viết cũng được.” Triệu Ngu lấy lịch làm việc của Vương Kỷ qua nhìn thử, “Nhiều vậy sao?”
Vương Kỷ gật đầu: “Làm thư ký, không phải cũng chỉ là chân chạy vặt thôi sao?”
Triệu Ngu lấy đường đỏ trong ngăn kéo đưa cho Vương Kỷ: “Chị nghỉ ngơi chút đi, hôm nay để em làm thư ký thay cho.”
Phần việc Vương Kỷ phải làm đều là một vài việc vặt vãnh, đối với Triệu Ngu mà nói cũng không có gì khó khăn, chẳng qua một trong số đó, là phải đưa tài liệu sang cho bên khoa học kỹ thuật Y Trình.
Phản ứng đầu tiên của Triệu Ngu là tránh né, dù gì đó cũng là công ty của Hứa Thừa Ngôn, lỡ đâu Trang Diệc Tình hoặc là Trang Diệp lại đột nhiên xuất hiện ở đó thì sao?
Nhưng nhìn bộ dáng Vương Kỷ đáng thương nằm xụi lơ trên bàn, cô lại có chút không đành lòng, chỉ có thể thử thăm dò tìm hiểu một chút tình hình của Kỷ Tùy bên kia.
… Thế là Triệu Ngu bỗng giở trò nũng nịu giận dỗi, giả vờ ăn giấm của người phụ nữ khác, Kỷ Tùy chưa gì đã vội vã chứng minh sự trong sạch của bản thân, không chỉ giải thích hiện hắn đang làm gì, mà còn nói rõ vị trí của Trang Diệc Tình, dưới sự dẫn dắt của Triệu Ngu, cũng khai luôn chỗ của Trang Diệp ra tuốt luốt.
Xác nhận hai chị em họ đều không ở Đông Hải, cuối cùng Triệu Ngu cũng yên tâm đi đưa tài liệu, nhưng để cẩn thận, cô vẫn làm bộ như bị cảm mạo, đeo thêm cả khẩu trang.
Tài liệu cũng không cần phải đưa cho Hứa Thừa Ngôn, cô cũng không chuẩn bị đến để gặp hắn, nhưng còn chưa đến Y Trình, cô đã nhận được cuộc gọi của Vương Kỷ, nói là bên Y Trình đổi chủ ý, bảo cô phải trực tiếp cầm tài liệu giao cho Hứa Thừa Ngôn.
Trong nháy mắt, Triệu Ngu bỗng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng cũng chỉ là một ý niệm mơ hồ chợt lóe lên đã trôi đi, cô lại đang tập trung lái xe, nên vẫn chưa tự hỏi quá nhiều.
Hứa Thừa Ngôn thấy cô cũng không giật mình, vẻ mặt như đã hiểu rõ: “Không chờ nổi muốn gặp tôi đến thế sao?”
Thấy biểu hiện tự luyến này của hắn, Triệu Ngu chỉ cười mỉa mai: “Chẳng lẽ không phải là Hứa tổng không chờ nổi muốn gặp tôi à? Bằng không thì rõ ràng là tài liệu cần đưa cho Phó tổng, sao lại đổi ý muốn đưa đến nơi này của Hứa tổng rồi?”
Hứa Thừa Ngôn cười tiếp nhận tài liệu trong tay cô mở ra, ánh mắt không kiêng nể gì mà đánh giá dáng người hoàn hảo được bộ đồ công sở ôm trọn của cô, vừa lòng gật đầu.
Nhìn hiểu ánh mắt của hắn, Triệu Ngu cố ý cung kính cúi mình chào: “Tài liệu đã đưa xong, Hứa tổng cứ từ từ xem, tôi đi trước.”
Mới vừa xoay người đi được hai bước, cô đã bị một cánh tay mạnh mẽ túm về, cô cũng thuận thế ngã thẳng vào lòng ngực hắn, ngửa đầu vô tội nhìn hắn: “Hứa tổng muốn làm gì vậy? Đây chính là văn phòng đó.”
“Không phải ở văn phòng làm cô sẽ càng sướng hơn sao?” Một tay Hứa Thừa Ngôn đẩy cô dựa vào bàn làm việc, đôi mắt khóa chặt trên người cô, tay còn lại thong thả ung dung cởi cúc áo của bộ vest.
Triệu Ngu chống thân mình, lười biếng nằm trên bàn làm việc, dù bận vẫn ung dung nhìn hắn: “Mắt kính tôi tặng anh đâu rồi? Nhẽ ném mất rồi sao?”
Hứa Thừa Ngôn hất cằm về phía bàn: “Ngăn kéo thứ hai.”
Triệu Ngu xoay người nằm bò trên bàn, kéo ngăn kéo ra chậm rì rì tìm kiếm: “Ở đâu? Sao không thấy nhỉ.”
Thấy bờ mông cao vút của cô dưới làn váy đang thẳng tắp chĩa về phía hắn, dịch lên trên là vòng eo mảnh khảnh võng xuống thành một đường cong mê người, Hứa Thừa Ngôn cởi áo khoác bộ âu phục ra ném xuống đất một, trực tiếp sấn người lại, nắm chặt lấy mông thịt no đủ mà nắn bóp.
Triệu Ngu rên rỉ ra tiếng, quay đầu ủy khuất nhìn hắn: “Người ta tới chỉ để đưa tài liệu, sao Hứa tổng có thể làm loại chuyện không bằng cầm thú này?”
“Lẳng lơ.” Nhìn thấy cô cố ý để lộ ra khe ngực sâu thẳm trước mắt, Hứa Thừa Ngôn kéo cô lại, đoạt lấy mắt kính gọng vàng trong tay cô, nắm chân kính chậm rãi gạt mở cổ áo cô ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Trở về |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 29/07/2024 03:55 (GMT+7) |