Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trở về » Phần 212

Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 212

Khi Lăng Kiến Vi tỉnh lại lần nữa thì đã gần truyền dịch xong, nhìn thấy đối diện chính là chị dâu của mình, hắn sửng sốt một lúc lâu mới lẩm bẩm nói: “Quả nhiên lại là mơ.”

Trần Niệm không nghe rõ hắn nói cái gì, nhưng cũng đoán ra được sơ sơ, bèn thấp giọng cười nói: “Triệu tiểu thư cậu thích chỉ vừa rời đi.”

Thấy vẻ mặt hắn kinh ngạc, cô lại nói thêm: “Cậu cũng làm người ta lo lắng đến hỏng, vẫn luôn nắm tay cậu ở bên chờ cậu truyền dịch, lại còn vuốt ve mặt cậu, dựa vào trong ngực cậu ôn nhu ngọt ngào, diễm phúc không cạn nha.”

Lăng Kiến Vi tiếp tục trợn trừng đôi mắt nhìn cô: “Chị dâu, chị… Chị nói gì cơ? Không phải… không phải cô ấy ở bên Thương Lục sao?”

“Nói cậu ngốc cậu đúng là ngốc thật, một người vừa mới tự sát, cậu cảm thấy cô ấy thật sự có tâm tư đi nói chuyện yêu đương với người khác nhanh thế sao? Vừa nhìn cũng biết chính là để lừa gạt cậu rồi, cũng chỉ có mình cậu mới tin thôi.”

Lăng Kiến Vi vẫn là không dám tin: “Ý chị là nói…”

“Nói cái gì mà nói? Đường đường là đàn ông, làm việc phải quyết đoán, hoặc là hoàn toàn buông tay, hoặc là mặt dày theo đuổi, cậu nói xem mấy năm nay cậu đã làm được cái gì? Trừ làm cậu cảm động ra thì còn có thể cảm động được ai?”

Vốn hắn không phải muốn làm ai cảm động cả, cũng không phải muốn Triệu Ngu báo đáp điều gì, nhưng nghe chị dâu nói lời này, ngược lại trong lòng cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch: “Vậy ý của chị là, em còn có hy vọng?”

“Có hy vọng hay không chị không biết, nhưng nhìn cậu giày vò bản thân mình hèn mọn, lại không dám xông lên chiến đấu như hiện tại, có hy vọng mới là lạ.”

“Em sẽ chiến đấu.” Lăng Kiến Vi gục đầu xuống ngập ngừng nói: “Nhưng mà cô ấy… không thích em.”

“Cậu tính chiến đấu kiểu gì? Năm đó chị bị trong nhà bắt phải đính hôn với người khác, anh trai cậu còn chạy tới cướp dâu kia kìa, đó mới gọi là chiến đấu đấy có được không? Cậu nói xem, rõ ràng hai người là anh em, sao cậu không học được anh trai cậu cái điểm chết không nhận thua này chứ?”

Lăng Kiến Vi nhỏ giọng nói: “Da mặt anh ấy dày.”

Trần Niệm bị hắn chọc cười: “Đó cũng là một lý do, anh ấy cứ lì lợm la liếm, đúng là rất khó chống đỡ.”

Lại một lần đột ngột không kịp phòng ngừa đã bị nhét cẩu lương ngập mồm, trong lòng Lăng Kiến Vi thở dài một tiếng, ủ rũ cụp đuôi nằm trở về.

Trần niệm tiếp tục cười nói: “Tin tưởng phán đoán của chị, cô ấy và Thương Lục còn chưa tới bước mà cậu cho rằng kia đâu, cậu nói cô ấy không thích cậu, nhưng chị dám đánh cược, khẳng định cô ấy cũng không thích những người khác, nếu thật sự cậu không bỏ xuống được thì đừng nhẹ nhàng nói buông bỏ, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, cô ấy không có khả năng thay đổi tâm tư tiếp nhận ai nhanh đến thế, cậu còn một đoạn đường rất dài phải đi đấy.”

Trầm tư cả nửa ngày, Lăng Kiến Vi mới hỏi: “Chị dâu, những điều chị nói với em là ý của anh trai sao? Không phải anh ấy vẫn luôn muốn em từ bỏ Hi Hi sao?”

“Anh ấy muốn cậu từ bỏ, vậy cậu sẽ từ bỏ chắc? Nhìn xem mấy ngày nay cậu tự lăn lộn bản thân thành thế nào rồi, cậu cho rằng anh ấy không đau lòng chắc?”

Trần Niệm bất đắc dĩ vỗ vỗ vai hắn: “Nếu đã không ngăn được, vậy cũng chỉ có thể hỗ trợ, có muốn chị chỉ giáo cho cậu một chiêu hay không?”

Cặp mắt của Lăng Kiến Vi vẫn luôn vô thần rốt cuộc cũng sáng lên: “Vậy… Em phải làm sao?”

“Học theo anh trai cậu, đẹp trai không bằng chai mặt.”

Nhất thời Lăng Kiến Vi không biết nói gì nữa, đầy mặt thất vọng, hơn nửa ngày mới mở miệng: “Em… Em không biết.”

Bạn đang đọc truyện Trở về tại nguồn: http://truyensex.moe/tro-ve/

Thương Lục còn bận rộn việc công ty, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh Triệu Ngu được.

Lúc hắn ở đây, tốt xấu gì Triệu Ngu còn bị hắn lôi kéo xuống dưới tầng tản bộ một chút, ở nhà xem phim hay nói chuyện gì đó, hắn vừa đi làm, cô lại chẳng còn hứng thú với việc gì, cả ngày lười biếng làm ổ trong phòng.

Hôm nay cô đang một mình cuộn trên sofa ngây người thì Thi Vũ gọi điện thoại tới.

Từ sau hôn lễ của Hứa Thừa Ngôn, cô cũng không còn liên lạc với Thi Vũ nữa, sau đó có mấy lần Thi Vũ gửi tin nhắn cho cô, cô chỉ đều trả lời cho có lệ, nhưng lần này nhìn thông báo có cuộc gọi đến, đột nhiên cô có dự cảm có thể là liên quan tới Kỷ Tùy.

Quả nhiên, điện thoại vừa kết nối, Thi Vũ đã hỏi: “Gần đây Kỷ Tùy có xảy ra chuyện gì không?”

Nhất thời Triệu Ngu cảm thấy có chút bất an, nhưng vẫn thuận miệng đáp: “Không có, sao vậy chị?”

“Chị nghe nói cậu ấy định mượn một số tiền lớn từ một người chiến hữu, nói gì mà để trả nợ cho Trang gia, chuyện Trang gia chị cũng biết, nhưng chỉ dựa vào một mình cậu ấy thì chỉ như muối bỏ biển mà thôi.” Thi Vũ thở dài một tiếng, “Mà Kỷ Tùy cũng quá cố chấp, em khuyên nhủ cậu ấy chút đi, có gì thì lượng sức mà làm, còn trẻ mà đã phải gánh trên lưng một món nợ, về sau cậu ấy còn lại gì nữa? Chị lo lắng Kỷ Tùy sẽ vì Trang gia mà không màng tất cả, đến cuối cùng còn kéo cả bản thân xuống nước.”

Triệu Ngu khẽ ậm ừ, Thi Vũ đại khái cũng phát hiện ra cô có vẻ không thích hợp, hỏi: “Em và Kỷ Tùy không sao đấy chứ?”

Thật sự không biết phải trả lời thế nào nữa, Triệu Ngu chỉ có thể cười: “Không sao đau ạ, chỉ là gần đây Trang gia xảy ra chuyện, anh ấy cũng bận quá.”

Hai người lại hàn huyên thêm vài câu, nghe Thi Vũ lảm nhảm về Kỷ Tùy, Triệu Ngu đột nhiên hỏi: “Từ trước tới giờ… Chị chưa từng hận anh ấy sao?”

Đầu dây bên kia lập tức yên tĩnh, Triệu Ngu cũng ý thức được cô không nên hỏi vấn đề này, đang muốn mở miệng nói xin lỗi, lại nghe thấy Thi Vũ cười một tiếng: “Không đến mức hận, nhưng hồi mới xảy ra chuyện thì thật sự chị có để bụng, nếu không phải vì cứu cậu ấy, chị sẽ không mất chồng, Tiêu Tiêu cũng sẽ không mất cha.”

Cho nên, cha mẹ nuôi chắc chắn cũng để bụng phải không? Nếu không phải bởi vì Đường Hi, bọn họ sẽ không mất đi đứa con gái duy nhất của mình.

Thở dài một tiếng, Thi Vũ nói: “Nhưng để bụng thì có làm được gì? Người cũng đã mất rồi làm sao cũng không thể quay về được nữa, Kỷ Tùy cũng không làm gì sai cả. Chị không trách cậu ấy, nên tự thỏa hiệp với bản thân để không phải sống mệt mỏi như vậy nữa. Huống hồ chị biết, đổi lại là Kỷ Tùy, chắc chắn cũng sẽ không màng tất cả để cứu chồng chị. Còn nếu chồng chị đã dùng tính mạng mình đổi lấy mạng cậu ấy, vậy chắc chắn cũng sẽ không hy vọng chị coi cậu ấy thành kẻ thù. Tiêu Tiêu từ nhỏ đã rất thích chú Kỷ Tùy, chị lại càng không muốn sau khi nó mất cha, lại mất đi cả một người thân yêu thương nó.”

Đây hẳn cũng là suy nghĩ của cha mẹ nuôi phải không? Bởi vì biết Ngu Cẩn sẽ không hy vọng bọn họ hận Đường Hi, bởi vì Đường Hi là người thân duy nhất của họ, cho nên muốn hận cũng không thể hận, chỉ có thể cố gắng thông cảm và bao dung.

Nhìn chằm chằm dãy số điện thoại trên màn hình di động cả nửa ngày, Triệu Ngu vẫn không lấy được dũng khí để gọi.

Đã vài ngày cô không liên lạc với cha mẹ nuôi, cô muốn biết liệu họ có vượt qua được không, muốn tận tai nghe họ nói chuyện, nhưng họ không gọi điện đến, cô căn bản không dám chủ động, mỗi ngày chỉ có thể thông qua lời báo lại của vệ sĩ để đảm bảo họ vẫn bình an.

Tiếng chuông điện thoại lần nữa kéo suy nghĩ của cô về, nhìn thấy là Tiết Trạm gọi đến, cô sửng sốt vài giây, rồi vẫn bấm nhận.

Tiết Trạm bình tĩnh nói: “Anh đã chuyển một số tiền vào tài khoản của em, hẳn là em sắp nhận được rồi.”

Triệu Ngu khó hiểu: “Để làm gì?”

“Chuyện của Kỷ Tùy.” Hắn nói, “Anh đã biết, đây là thay em trả lại cho hắn, để anh đưa chắc chắn hắn sẽ không cần, nên anh chuyển vào tài khoản của em, em nghĩ cách đưa hắn đi.”

Cho nên, hắn đang giúp cô trả nợ sao? Sợ cô biết chuyện của Kỷ Tùy sẽ càng thêm áy náy? Trả qua trả lại, vậy đến cuối cùng thì cô phải nợ ai?

Triệu Ngu cắn cắn môi, một hồi lâu mới thấp giọng nói: “Ừ.”

“Trưa nay anh đã gọi điện thoại cho cha mẹ nuôi, bọn họ đều khỏe mạnh, còn bảo chúng ta dành thời gian về thăm họ, em có thể yên tâm.”

Nước mắt đột nhiên không kịp đề phòng rơi xuống, Triệu Ngu chật vật đưa tay lau đi, “Ừ.”

Hắn nghe được âm thanh cô khóc nức nở, nhưng không nói gì, cũng không ngắt điện thoại, cứ trầm mặc như vậy một hồi lâu mới nói tiếp: “Nếu em không muốn về một mình thì cứ gọi cho anh.”

“Ừ.”

“Vậy… Anh cúp máy đây.”

“Tiết Trạm!” Nghe hắn nói muốn cúp mày, cô lại không tự chủ được mà vội vàng gọi lại.

“Còn có việc gì sao?”

“Hôm đó…” Cô ngẩng đầu lên, nén lại nước mắt muốn trào ra, “Hôm đó em nói hận anh…”

Hắn cười cười: “Anh biết, không phải thật lòng.”

Ngắt máy không bao lâu thì thông báo nhận được tiền gửi tới, ngây người nhìn chằm chằm con số trên màn hình hồi lâu, Triệu Ngu mới đứng dậy từ sofa, thay quần áo đi ra cửa.

Cô không dám tiếp tục có bất cứ liên quan nào với Kỷ Tùy, cũng biết rõ hắn chắc chắn cũng không muốn thấy cô, nhưng đúng như Thi Vũ đã nói, không thể để hắn còn trẻ đã phải gánh trên vai một món nợ, cô đã hủy hoại cuộc đời phía trước của hắn, không thể để hắn khi tuổi già còn phải bôn ba vì món nợ này.

Tay cô không thể lái xe, chỉ có thể dùng điện thoại gọi xe, đến khi cô xuống dưới cổng chung cư mới phát hiện, xe của Lăng Kiến Vi vẫn ở đó như cũ, hơn nữa trên xe còn có người.

Cùng người trong xe bốn mắt nhìn nhau, cô thì khó hiểu, hắn lại là vẻ mặt bình tĩnh, mở cửa sổ xe ra hỏi: “Muốn ra ngoài?”

“Sao anh còn ở đây? Mấy hôm nay vẫn luôn ở đây sao? Hay là…”

“Anh không muốn quấy rầy em.” Hắn gục đầu xuống, thấp giọng nói, “Đây là nơi công cộng, ai cũng có thể tới.”

Triệu Ngu nhất thời không biết nói gì.

Cực lực áp xuống nỗi bất an dưới đáy lòng, Lăng Kiến Vi hít sâu mấy hơi, nói: “Lên xe đi, đi đâu để anh đưa đi.”

Triệu Ngu nói: “Em đã gọi xe.”

“Gọi xe ngoài không an toàn.” Hắn vừa nói vừa xuống xe, tự mình mở cửa xe cho cô, dáng vẻ như cô mà không ngồi thì không xong đâu.

“Lăng Kiến Vi.” Triệu Ngu yên lặng nhìn hắn, “Chúng ta…”

Có tiếng còi truyền đến, xe mở cửa ra đã chắn đường chiếc xe đằng sau, Lăng Kiến Vi giữ hai vai cẩn thận nhét cô vào xe, lại nhanh chóng đóng cửa xe lại.

Sau một loạt động tác, cô không mắng hắn cũng không kháng cự, lúc này hắn mới thầm thở phào nhẹ nhõm, trở lại ghế lái giúp cô thắt dây an toàn, hỏi: “Đi đâu?”

“Đông Phương Danh Đình.”

Động tác của Lăng Kiến Vi hơi ngừng lại một chút: “Em muốn đi… Tìm anh Kỷ Tùy?”

“Ừ.” Nhìn phản ứng của hắn, cô cười, “Cho nên anh đưa em đi không thích hợp đâu.”

Thấy cô lại muốn xuống xe, hắn nhanh tay nhanh mắt kéo lại dây an toàn, nhanh chóng ngồi thẳng dậy khởi động xe, nói: “Anh quen đường, không có gì là không thích hợp cả.”

Triệu Ngu tò mò quay đầu đánh giá hắn, cứ cảm thấy người này có gì đó khác với thường ngày.

Lăng Kiến Vi biết cô đang nhìn hắn, cô càng nhìn hắn lại càng cảm thấy lúng túng, cảm giác như trái tim cũng sắp nhảy cả ra rồi, nhưng đúng như chị dâu đã nói, ngoại trừ lì lợm la liếm ra, hắn không còn kế nào khả thi.

Chị dâu nói hắn phải chủ động hơn, cường thế hơn thường ngày, nhưng cũng phải bảo trì tinh thần hèn mọn như cũ, tiếp tục ngụy trang làm một nhóc đáng thương, như vậy Triệu Ngu mới có thể không đành lòng đẩy hắn ra, cũng không dễ làm cho cô phản cảm với hắn.

Hiện tại cô đúng thật là không đẩy hắn ra, nhưng còn có phản cảm hay không, trong lòng hắn hoàn toàn không nắm chắc.

Không tìm được chỗ đỗ xe dưới tầng hầm chung cư, Lăng Kiến Vi dừng xe trước cổng, lại bám sát theo cô đi vào chung cư, đến trước tòa nhà của Kỷ Tùy mới dừng lại: “Anh ở dưới đợi em.”

Triệu Ngu vẫn không để ý đến hắn, nhập mật mã trước cổng rồi trực tiếp đi vào, vốn cô muốn đi lên ấn chuông cửa, ai ngờ lại gặp được Kỷ Tùy đi đổ rác ở đại sảnh.

Hắn vẫn ăn mặc quần áo ở nhà, chân đi dép bông, sắc mặt không tốt lắm như trước, trên cằm thậm chí còn có một ít râu xanh đã mọc ra, trên người nồng nặc mùi rượu, so với một Triệu Ngu ăn mặc chỉnh tề, nhìn hắn lại càng thêm chật vật.

Sau một hồi lâu kinh ngạc nhìn cô, hắn mới mở miệng: “Em… Tới tìm anh?”

“Ừ.” Triệu Ngu gật đầu, dứt khoát đưa điện thoại lên, “Đưa tài khoản của anh cho em.”

Vốn cô đang cảm thấy đến hẳn phòng chung cư của hắn thì không thích hợp, gọi điện thoại cho hắn chỉ sợ hắn cũng không nghe, bây giờ thì rất may, không cần vào cửa cũng có thể làm việc rồi.

Kỷ Tùy đã hiểu, nhàn nhạt nói: “Không liên quan tới em.”

Hắn đã sớm hứa với Trang gia sẽ trả lại căn chung cư này, hiện giờ hắn muốn giữ lại, đương nhiên chỉ có thể trả cái giá tương đương thế.

“Yên tâm, anh đã thanh toán xong với Trang gia, về sau dù bọn họ có nợ nần chồng chất cũng sẽ không liên quan tới anh.”

“Nhưng hiện tại người nợ nần chồng chất là anh.” Triệu Ngu nhẹ thở dài một tiếng, “Kỷ Tùy, coi như là giúp em một lần được không? Em vốn cho rằng, những gì em nợ anh đến khi mình chết là sẽ xóa bỏ, nhưng bây giờ em không chết được, chị Thi Vũ tỷ đã nói anh đang vay bạn một số tiền lớn, nếu chị ấy đã nói cho em chuyện này, em cũng không thể làm như không biết được.”

Kỷ Tùy yên lặng nhìn cô: “Cho nên, nếu anh nhận lấy, trong lòng em sẽ dễ chịu hơn chút sao? Giữa chúng ta, cũng coi như… Thanh toán xong?”

“Đúng vậy.”

Hắn đột nhiên cười lên, ngón tay xách túi rác dần dần siết chặt rồi lại chậm rãi buông ra, sau đó đặt đồ xuống mặt đất, vươn tay về phía cô.

Cô đưa điện thoại cho hắn, hắn nhận lấy gõ tài khoản ngân hàng của mình vào, Triệu Ngu cúi đầu nhìn túi rác trên mặt đất, bên trong hơn phân nửa đều là chai rượu, cũng khó trách mùi rượu trên người hắn lại nặng như vậy.

Nhưng cô giờ còn có tư cách nói gì?

Nhận lại điện thoại, Triệu Ngu nói: “Chuyển tiền qua mạng bị giới hạn, lát nữa em sẽ ra ngân hàng chuyển.”

Cô nói rất bình tĩnh, nói xong cũng tự nhiên xoay người đi ra ngoài, thân ảnh mảnh mai đã đã càng lúc càng xa, rất nhanh sẽ biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Lần này, coi như vĩnh biệt sao? Bọn họ đều đã thanh toán xong, về sau có phải sẽ không còn được gặp lại nhau nữa không?

Nhìn cánh cửa nặng nề khép lại theo bước cô rời đi, bàn tay đang nắm chặt của Kỷ Tùy bỗng thả lỏng ra, sải bước kéo cửa đi ra ngoài.

“Triệu Ngu!”

Cô còn chưa đi xa, nghe được giọng hắn, do dự một chút mới dừng chân lại, xoay người hỏi: “Còn có việc gì sao?”

Nhìn gương mặt cũng tái nhợt của cô, hắn giật giật môi, bỗng chốc xông lên trước ôm chặt lấy.

Hắn không biết mình đang làm gì nữa, chỉ là đột nhiên cảm thấy rất sợ hãi, sợ đây thật sự là vĩnh biệt, sợ đây là lần gặp mặt cuối cùng.

Triệu Ngu sửng sốt, trong lúc nhất thời cũng không biết nên đẩy ra hay là nên ôm chặt lấy hắn.

Nhưng Kỷ Tùy đã ôm chặt cô, càng ôm càng dùng sức, gắt gao khóa cô vào trong lồng ngực.

“Anh…”

Anh không muốn thanh toán xong, anh thà rằng em vẫn luôn nợ anh.

Nhưng hắn không thể nói ra khỏi miệng những lời này, mà cũng không có cơ hội để nói ra.

Bởi vì khi vừa ngẩng đầu lên, hắn bèn phát hiện, Lăng Kiến Vi cũng đang ở đây, mà bên cạnh Lăng Kiến Vi, là Trang Diệp.

Hai người cứ yên lặng nhìn bọn họ ôm nhau như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Gái nứng kể chuyện
Lúc về bàn thì thấy chồng đang ngủ, Minh thì đang hướng cặp mắt xem mọi người nhảy phía dưới. Thấy mình, anh hỏi: Minh: Em không sao chứ? Hết đau chưa? Vợ: Em không sao? Em hết đau rồi. Thôi chúng mình về đi để anh N còn ngủ! Chắc anh ấy say lắm rồi đấy. Minh: Uh, nhưng vợ có thích làm 1 cái...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Con gái thủ dâm Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ trong toilet Đụ vợ bạn Làm tình với đồng nghiệp Phá trinh lỗ đít Tâm sự bạn đọc Trao đổi vợ chồng Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện NTR Truyện sex có thật Truyện sex cuckold Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình Truyện swing Vợ chồng
Long Đế
Trong Đế châu... Tiếng động của hai bộ phận sinh dục va đập vào nhau, tiếng thở dốc và rên rỉ cứ như những tiếng hát thanh thoát. Sau 1 ngày trong Đế châu, Diễm Băng và Lã Phương đều nằm bất động trên chiếc giường lớn với gương mặt thỏa mãn. Kén của nhện hồng cũng chưa nở, trong Đế...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex phá trinh
Mèo con miệt vườn
Mèo con, à, giờ thành mèo mẹ rồi, lúc thì sống chết không làm vợ lẽ, nhưng mà tới lúc thành... bà 3 rồi thì mình còn phải trố mắt ra mà nhìn nàng thể hiện kỹ năng của một cô... vợ lẻ. Sau một đêm mê mệt bên nàng, thêm 1 đêm ngồi nựng con gái, mình được nàng tống cho cơ man hũ lớn hộp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba