Cùng lúc đó, một thanh âm chân thật đáng tin mang theo uy nghiêm vang vọng khắp thiên địa tám phương:
– Phong Bạch Tiểu Thần, thiên nhân trưởng lão Thiết Huyết Đường, ban thưởng Trưởng lão lệnh, lam sắc thải hồng động phủ, tùy ý hồi tông. Từ nay về sau, Tinh Không Đạo Cực Tông ta, có sáu vị thiên nhân!
Những lời này truyền ra, hóa thành từng đạo lôi đình, ùng ùng truyền khắp tứ phương, tất cả tu sĩ Thiết Huyết Đường giờ phút này đều phấn chấn, mà Trần Hạ Thiên Tam Nhân, sắc mặt tái nhợt, cúi đầu khổ sở.
Bọn họ hiểu được, được sự đồng ý của Bán thần lão tổ, từ nay về sau, cho dù là ai thì cũng sẽ không có cách nào ngăn cản được Thông Thiên Hà Đông Mạch, Bạch Tiểu Thuần cùng với Nghịch Hà Tông quật khởi!
Còn muốn kịch động hơn Thiết Huyết Đường, dĩ nhiên chính là Nghịch Hà Tông rồi, giờ phút này, toàn bộ đệ tử bên trong Nghịch Hà Tông đều kích động không ngừng hoan hô, Bạch Tiểu Thuần ở giữa không trung cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảm nhận rõ bản thân lúc trước dường như có chút kinh sợ…
– Bán thần đáng là gì, tóc Thiên Tôn ta cũng dám nhổ, ta còn sợ bán thần? Đệ tử ta chính là Minh hoàng, nhạc phụ ta cũng là Bán thần.
Bạch Tiểu Thuần không quên tự khích lệ bản thân, nhưng trên thực tế trong lòng cũng rất phấn chấn, thật sự là xuất thủ cùng nghịch tập lần này, kết quả cuối cùng cực kỳ hoàn mỹ.
Từ trên trời cao, Bán Thần lão tổ hạ liễu phong mệnh, ánh mắt thâm thúy kia, cuối cùng dừng lại trên người Bạch Tiểu Thuần, sau khi nhìn có chút thâm ý, thân ảnh kia mới theo thời gian dần tiêu tán, cho đến khi trên bầu trời không thấy bóng dáng.
Cùng biến mất với hắn, còn có Trần Hạ Thiên Tam Nhân, đây cũng là do Bán thần lão tổ Tinh Không Đạo Cực Tông cố ý làm, nếu ba người này không bị hắn mang đi, muốn tự mình rời đi, lấy tính cách của Bạch Tiểu Thuần, nhất định sẽ lại lột thêm một lớp da.
Lúc trước, hắn không được Tinh Thông Đạo Cự Tông thừa nhận, ánh mắt đã như hổ rình mồi, hôm nay đã quanh minh chính đại rồi, giây phút hắn tận mắt nhìn thấy thân ảnh Trần Hạ Thiên Tam Nhân biến mất, là bị Bán thần lão tổ mang đi, trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút bất mãn.
– Quá keo kiêt rồi, ta cũng đâu có thật sự giết chết ba lão gia hỏa này đâu.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần thầm nhủ mấy câu, dưới mắt hắn đường làm quan rộng mở, cũng không quá đem mấy chuyện này để trong lòng, dù sao lúc này bên ngoài Nghịch Hà Tông, đám người Triệu Thiên Kiêu, Bạch Lân vì tương trợ mà đến, Bạch Tiểu Thuần cũng nên đi ra cảm tạ một câu.
Còn có vị thiên nhân lão tổ, trên mặt của hắn là nụ cười rất chân thành, không một chút tự kiêu cậy già lên mặt, ra vẻ kinh thị, mà giống như trưởng bối bình thường, cùng Bạch Tiểu Thuần nơi này đàm đạo.
Về phần Bạch Lân, lại càng thổn thức không dứt, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong đầu hiện lên hình ảnh Trường Thành năm đó, bộ dáng của Bạch Tiểu Thuần, nội tâm cảm khái không dứt.
Triệu Thiên Kiêu lại càng như vậy, hai người giống như nhận lấy kích thích, đáy lòng đã hạ quyết tâm, sau khi trở lại tông môn sẽ phải bế quan tu hành.
Ngoài trừ những người này, trong mười vạn tu sĩ đã tới, cũng có không ít chiến hữu của Bạch Tiểu Thuần ở Trường Thành, thậm chí có một ít, còn là quân tu dưới trướng của Bạch Tiểu Thuần năm đó, gặp lại được nhau, vô cùng kích động, cho nên Bạch Tiểu Thuần muốn mời tất cả mọi người Thiết Huyết Đường đã tới ở lại Nghịch Hà Tông một đêm.
Kỷ Vị lão tổ của Nghịch Hà Tông, vô cùng kích động cùng phấn chấn, đối với tất cả mọi người đã tới tương trợ thật lòng cảm tạ, tiến hành tiệc đón tiếp long trọng.
Một đêm này, đối với các đệ tử Nghịch Hà Tông mà nói, giống như mộng ảo, ban ngày khẩn trương, ban đêm kích động, hết thảy mọi việc, khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở trong lòng bọn hắn, đã chí cao vô thượng nay lại càng không thể thay thế.
Nhất là nghĩ tới tương lai, trong lòng đệ tử Nghịch Hà Tông lại càng mong đợi.
Mấy lão tổ cũng giống như thế, bọn họ trong lòng lúc trước luôn treo mấy tảng đá lớn, hôm nay rốt cuộc đã có thể để cuống, nụ cười hiện lên trên mặ, nguyên cả đêm dường như không hề biến mất.
Cho đến sáng sớm ngày thứ hai, sau khi nhận thiết đãi từ Bạch Tiểu Thuần, mọi người Thiết Huyết Đường mới rời đi.
Đưa mắt nhìn thân ảnh mọi người biến mất ở phía chân trời, Bạch Tiểu Thuần thở một hơi dài nhẹ nhõm, cho đến giờ phút này, hắn mới có thể yên tâm, hoàn toàn giải quyết xong hết thảy vấn đề của Nghịch Hà Tông.
Thậm chí Bạch Tiểu Thuần có thể dự cảm, trong tu chân giới Thông Thiên Hà Đông Mạch này, bắt đầu từ hôm nay, Nghịch Hà Tông hoàn toàn xứng đáng trở thành đệ nhất tông môn, mặt khác Tam tông từ giờ khắc này, đã thuộc về Nhị Lưu.
– Có điều, như vậy vẫn là chưa đủ.
Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn trữ vật đại của mình, trong mắt lộ ta quyết đoán, hắn hiểu được, Nghịch Hà Tông muốn chân chính đứng vững, chỉ một vị thiên nhân hắn vẫn là không đủ, nếu nhưcó thể từ trong mấy lão tổ, xuất hiện vị thiên nhân thứ hai, chỉ sợ chỉ cần nói đến số thiên nhân, tất cả cũng đủ để cho Nghịch Hà Tông chân chính đứng vững.
Mà Bạch Tiểu Thần từ lúc nhận ý chỉ của Bán Thần lão tổ, đã hiểu rõ, đối phương khiến cho mình có thể tùy ý trở về Tinh Không Đạo Cực Tông, như thế, thời gia hắn có mặt tại Nghịch Hà Tông sẽ càng giảm bớt.
– Nếu đi chậm, sợ là không tốt… tranh thủ đi trước một bước, phụ trợ một vị lão tổ trở thành thiên nhân.
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một cái, quyết định rồi, hắn sở dĩ lần này nắm chặt tin tưởng, cũng bởi vì lúc hắn ở Hoang Dã, phát hiện ra gốc cây thảo dược kia có quan hệ rất lớn.
Lấy thành tựu dược đạo của Bạch Tiểu Thuần mà nói, hắn dựa vào gốc cây thảo dược kia, phối hợp với đan mạnh nhất khê, chế luyện ra… Thiên Nhân đan.
Chẳng qua là Thiên Nhân đan trên thế gian này rất hiếm thấy, quá trình luyện chế vì vậy cũng có chút phiền phức, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể nắm chắc luyện chế ra được một viên, về phần nhiều hơn, chưa kể đến khó khăn khi luyện, dược thảo sợ là cũng không có đủ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/11/2019 03:29 (GMT+7) |