Bắc Hàn Liệt cầm bầu rượu trong tay, tuế nguyệt trôi qua trên người hắn đặc biệt rõ ràng, hai mái tóc mai của hắn đã bạc, trên người hắn sinh ra tang thương, cũng có một ít men say, hắn không ngừng uống rượu và không ngừng nhìn mộ bia, ánh mắt phục tạp, có hồi ức, có đắng chát và đau khổ.
Chó mực vì cứu hắn mà chết.
Tâm tình Bạch Tiểu Thuần phức tạp, hắn phát hiện mình có quá hiều việc không biết, chó mực tử vong cũng làm nội tâm hắn bùi ngùi, hắn không đi quấy rầy Bắc Hàn Liệt, thần thức hắn đảo qua từng bia mộ.
Phía trên có từng cái tên quen thuộc, có lạ lẫm, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, bờ môi co giật.
Vào lúc này ca ca Công Tôn Uyển Nhi, Công Tôn Vân tìm tới Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng già nua rất nhiều, tu vi mặc dù đã Kết Đan nhưng chỉ là Kết Đan sơ kỳ, so với thân phận thiên kiêu bờ bắc Linh Khê Tông thì hắn xem như là người tiến triển chậm nhất.
Vốn Bắc Hàn Liệt hay Quỷ Nha đều bị hắn bỏ xa, hắn không có sa sút, thậm chí nhiều khi nội tâm của hắn kiêu ngạo, hắn kiêu ngạo muội muội của mình.
Sau này muội muội từ đi vào vẫn kiếm thâm uyên liền biến thành lạnh lùng, hắn vẫn cảm thấy đây chính là thân muội muội của mình, mà hắn không bằng những người khác, muội muội của hắn là Công Tôn Uyển Nhi đã được Tinh Không Đạo Cực Tông khâm định là thiên chi kiều nữ, những năm qua những người bị truyền tống vào Man Hoang, hắn lo lắng sinh tử của muội muội, hắn bị đả kích thật lớn, nội tâm hắn lo lắng rất nhiều.
– Bạch… Bạch lão tổ… Ngài trở lại, Tống Khuyết cũng trở lại, Thần Toán Tử cũng trở lại, muội muội của ta thì sao?
Thân thể Công Tôn Vân run rẩy, hắn khẩn trương, hắn không dám nói từ chết, bởi vì hắn sợ…
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, hắn dùng ánh mắt phức tạp nhìn Công Tôn Vân, hắn do dự một lúc cũng không có nói cho đối phương biết chân tướng tàn khốc, hắn nói:
– Uyển Nhi năm đó chết trận trên trường thành… Nàng cứu người mà chết trận…
Thân thể Công Tôn Vân căng cứng, nước mắt chảy xuống, trên thực tế hắn sớm có dự cảm như vậy, hiện tại hắn nhắm mắt lại và cúi đầu với Bạch Tiểu Thuần, sau đó hắn yên lặng rời đi.
Nhìn thấy Công Tôn Vân đau thương rời đi, Bạch Tiểu Thuần cuối cùng cũng không lựa chọn nói chân tướng cho hắn biết, thật sự hắn không cách nào mở miệng, hắn rất khó nói ra trên thực tế Công Tôn Uyển Nhi đã tử vong lúc ở vẫn kiếm thâm uyên.
Về sau Công Tôn Vân nhìn thấy muội muội chính là một tiểu nữ hài quỷ dị chiếm lấy thân thể Công Tôn Uyển Nhi, chân tướng quá tàn khốc, Bạch Tiểu Thuần không đành lòng để Công Tôn Vân chịu đả kích như vậy.
Từ đó hắn không thể không cho ra đáp án khác, trong đáp án này Công Tôn Uyển Nhi bị một câu của Bạch Tiểu Thuần biến thành vì cứu người mà chết.
Cho nên trong lời nói có trăm ngàn sơ hở, Công Tôn Vẫn phát hiện nhưng hắn không hỏi tới, cũng không muốn theo đuổi tới cùng… Lúc nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần muốn nói lại thôi thì bản thân đã có vấn đề.
– Muội muội, người trong tông môn trước kia là ngươi thật hay không?
Nội tâm Công Tôn Vân vẫn suy nghĩ những việc này, thậm chí rất nhiều lần hắn tận lực không suy nghĩ đáp án là gì…
Cho đến khi Công Tôn Vân đi xa, tâm tình của Bạch Tiểu Thuần cũng nặng nề hơn trước, hắn không thích cảm xúc như vậy, hắn hướng tới khoái hoạt, hướng tới mỹ hảo, có thể phát triển, cảm xúc tiêu cực bao phủ tâm thần của hắn.
Những lần trơớc bởi vì đủ loại nguyên nhân bị hắn chậm rãi vùi dưới đáy lòng, vào hôm nay, ở trong tông môn hắn phát hiện không còn nhìn thấy Chu Tâm Kỳ và nhiều gương mặt quen thuộc khác, những trí nhớ trước kia cũng bạo phát.
Lúc này ý chí bi thương bao phủ chung quanh, lão tổ Linh Khê nhất mạch trong Nghịch Hà Tông có khả năng đôt phá Thiên Nhân nhất cao hơn Huyết Khê lão tổ yên lặng đứng ở xa xa, hắn tới gần Bạch Tiểu Thuần.
Hắn phát giác thần thức của Bạch Tiểu Thuần mang theo bi thương, hắn hiểu Bạch Tiểu Thuần không bằng Lý Thanh Hậu nhưng dù sao hắn cũng nhìn Bạch Tiểu Thuần phát triển từng bước.
Thời gian dần qua hắn đi tới bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng không quấy rầy Bạch Tiểu Thuần, hắn chỉ đứng đó nhìn hướng mộ địa của Nghịch Hà Tông.
Qua thật lâu Linh Khê lão tổ lên tiếng, giọng nói già nua vang lên bên tai Bạch Tiểu Thuần.
– Tiểu Thuần, ngươi xem chung quanh đi… Xem xem tông môn chúng ta có gì khác biệt với lúc trước?
Linh Khê lão tổ đã đến, Bạch Tiểu Thuần sớm biết, cảm xúc của hắn sa sút nhìn chung quanh.
Cả tông môn có âm thanh hỗn loạn vang lên, đủ loại công tác chữa trị tiến hành với khí thế hừng hực, không nói cả tông môn biến hóa mỗi giờ mỗi phút, nếu cẩn thận nhìn sẽ phát hiện sơn môn đang khôi phục, sợ rằng không bao lâu hợp lực của mọi người sẽ làm Nghịch Hà Tông sinh ra sinh cơ lần nữa.
Những đệ tử ba tông bị bắt thành tù binh cũng sẽ trở thành thẻ đánh bạc quan trọng của Nghịch Hà Tông, bất kể dung nhập vào tông môn hay tiến hành trao đổi với ba tông đều có thể giúp bản thân Nghịch Hà Tông lớn mạnh gấp mấy lần.
– Ngươi biết vì cái gì các đệ tử cố gắng như vậy, chấp nhất như vậy không… Bởi vì nơi này không chỉ là tông môn của bọn họ, còn là nhà của bọn họ.
– Linh Khê Tông cũng tốt, Nghịch Hà Tông cũng được, tất cả tuân theo tôn chỉ tạo hóa thuộc về đệ tử, tông môn bao dung vạn vật, chỉ cần làm môn nhân có đầy đủ tín nhiệm và trung thành với tông môn, như vậy… Mới có thể xem tông môn như nhà của mình.
– Trên thực tế tông môn chính là nhà của chúng ta.
Linh Khê lão tổ lên tiếng, hắn đã rất già, tồn tại thời gian quá lâu, nếu không dựa vào bí pháp thì hắn sớm vẫn lạc, cho dù có bí pháp thì có lẽ Nghịch Hà Tông bấp bênh cũng là hắn thêm nhiều nếp nhăn, hắn già nua hơn trước rất nhiều.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy tất cả, cảm xúc sa sút giảm rất nhiều, hắn đã có tình kết cho nên nhìn về phía Linh Khê lão tổ.
– Lão tổ, tu sĩ chúng ta chẳng phải tu hành vì trường sinh sao? Tại sao phải chém chém giết giết, người sống mới có hy vọng, một khi chết… Còn ý nghĩa gì…
Khúc mắc này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm trong lòng Bạch Tiểu Thuần, lúc này tâm tư của hắn sa sút cho nên cũng nói ra.
Vấn đề này rất sâu, cho dù là Linh Khê lão tổ cũng trầm mặc không nói, hắn không cho Bạch Tiểu Thuần đáp án, hắn chỉ đứng đó im lặng thật sâu, vẻ mặt của hắn càng tang thương, lúc hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong nhu hòa còn mang theo đau lòng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/11/2019 03:29 (GMT+7) |