Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Ngoại trừ lựa chọn cấp cho tu sĩ thế giới Thông Thiên tư cách ra, đây là một một nguyên nhân quan trọng khác, thúc đẩy hắn tu luyện.
Sau khi có quyết định, Bạch Tiểu Thuần an tâm, ở tại bên trong phủ đệ này. Phủ đệ tuy lớn, có thể có hơn một nghìn tôi tớ ở bên trong, ngược lại vẫn tính là thích hợp. Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh.
Trong nửa tháng này, gần như không có bất kỳ người nào đến bái phỏng. Về phần Linh Cửu Thiên Tôn, càng hoàn toàn không có chút liên lạc. Dường như tất cả mọi người đều tận lực bỏ quên sự tồn tại của Bạch Tiểu Thuần.
Bình thường tất cả mọi chuyện liên quan tới Tiên Vực thứ hai, vẫn là do mười vị Bán Thần này báo cáo. Sau khi bọn họ đã chỉnh lý, cùng đi xin chỉ thị từ Linh Cửu Thiên Tôn.
Đối với điều này, Bạch Tiểu Thuần cũng không có lưu tâm. Mỗi ngày hắn đều ở trong mật thất, cầm lệnh bài quạt tàn này tu luyện.
Dần dần, bên trong thành Kinh Châu vốn có một ít tu sĩ dự định xem náo nhiệt, cũng chậm rãi không còn hứng thú. Thậm chí ngay cả những tu sĩ châu khác của Tiên Vực thứ hai, dần dần cũng biết đến vị Thông Thiên Vương này, tới một mức độ nào đó, giống như tỏ ra yếu kém về phía Linh Cửu Thiên Tôn.
Bạch Tiểu Thuần làm như vậy thu thu hoạch được, chính là hắn bất kể cần gì, chỉ cần mở miệng, sẽ có người đưa tới. Ở trong thời gian tu luyện, dựa vào thân phận của Thiên Tôn của hắn, hình như thành Kinh Châu sẽ thỏa mãn trong khả năng lớn nhất.
Tất cả dường như đều bình an vô sự. Đối với Tiên Vực thứ hai mà nói, có Bạch Tiểu Thuần hay không, đều giống nhau. Bạch Tiểu Thuần cũng vui vẻ được thanh nhàn, chìm đắm ở trong chuyện nghiên cứu lệnh bài. Mỗi ngày hắn hấp thu khí tức bên trong lệnh bài. Tốc độ tu luyện của bản thân càng lúc càng nhanh. Đồng thời, cũng có rất nhiều rất nhiều tiên đan, linh thảo, bị hắn lấy thân phận của Thiên Tôn muốn lấy tới, tăng cường tu vi của mình.
Thậm chí thời điểm rảnh rỗi, Bạch Tiểu Thuần cũng bắt đầu nghiên cứu luyện lửa, nỗ lực ở trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, tìm được sản phẩm thay thế luyện lửa. Loại chuyện này không khó. Sau khi Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ, tìm được đáp án.
Tiên Vực của Vĩnh Hằng có luân hồi hoàn chỉnh. Muốn thu hoạch hồn, độ khó quá lớn. Sản phẩm thay thế lại không ít. Bất luận là một loại vật phẩm gọi là hồn thạch, hay một ít nhiên liệu hi hữu, sau khi cải biến, đều có thể từ trình độ nào đó, hình thành lửa nhiều màu.
Trên thực tế không chỉ là Bạch Tiểu Thuần làm như vậy. Ở trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng. Tất cả luyện hồn sư đến từ Man Hoang đều làm như thế. Về phần đám người Trương Đại Bàn, lại là dùng biện pháp tương tự.
Làm như thế, lợi ích là sẽ khiến việc luyện linh trở nên càng dễ dàng hơn một chút. Dù sao nguyên liệu nhiều, nhưng chỗ hại cũng có. Đó chính là ở sau bảy tám lần luyện linh, muốn tìm được lửa nhiều sắc, không phải là không khả năng. Cần phải dựa vào cơ duyên.
Dù sao năm đó, sở dĩ Man Hoang có chỗ độc đáo trên phương diện luyện linh, có liên quan trực tiếp cùng với luyện hồn hóa lửa.
– Đáng tiếc, cũng không đủ hồn.
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, nhìn trên mu bàn tay của mình một chút. Hồn của Bạch Hạo thiêu đốt lưu lại vết tích ngọn lửa. Bạch Hạo vẫn đang ngủ say, không thức tỉnh. Bạch Tiểu Thuần cũng từ từ ý thức được, hình như chỉ có luyện lửa, mới là cơ hội khiến cho Bạch Hạo thức tỉnh.
Chỉ có điều lửa nhiều màu cao giai tuy khó tìm kiếm được. Nhưng dưới bảy tám lần luyện linh pháp bảo, đan dược, Bạch Tiểu Thuần vẫn chế luyện ra không ít. Thậm chí ngay cả đại kiếm bắc mạch, cũng bị hắn lấy ra luyện linh một hồi.
Ban đầu, Bạch Tiểu Thuần cho rằng trong năm tháng tiếp theo, sẽ có không ít thời gian, đều vượt qua như vậy. Cho đến ba tháng sau, Bạch Tiểu Thuần đang tu luyện cùng nghiên cứu lệnh bài, đột nhiên nghe được tiếng chuông rung trời đến từ bên trong thành Kinh Châu này!
Tiếng chuông này gấp gáp, vang vọng khắp nơi, truyền khắp thành trì. Đồng thời, còn có tiếng kêu kinh ngạc hỗn loạn, ở rất nhiều nơi bên trong thành Kinh Châu này, đồng thời truyền ra.
Bạch Tiểu Thuần cũng sửng sốt một chút. Sau khi mở mắt ra, hắn đi ra khỏi mật thất. Lập tức liền có tôi tớ tu sĩ lộ vẻ hoang mang, từ bên ngoài chạy vào. Sau khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, hắn lập tức ôm quyền cúi đầu.
– Đại nhân, một châu cuối cùng của bắc bộ, nửa canh giờ trước bị Quỷ Mẫu Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều mang theo đại quân Tà Hoàng Triều, tự mình đánh hạ!
– Từ nay về sau… năm châu bắc bộ Tiên Vực, hoàn toàn tách rời khỏi Thánh Hoàng Triều ta!
– Chiến tranh… sắp bắt đầu!
Vị tôi tớ tu sĩ này ở trong sự hoang mang, âm thanh cũng run rẩy, giống như mang theo bi quan tuyệt vọng nào đó.
– Hoảng hốt cái gì?
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt. Trong lòng tôi tớ tu sĩ này lập tức run lên. Sau khi hít một hơi thật sâu, hắn vội vàng cố gắng khiến cho mình bình tĩnh trở lại.
Bạch Tiểu Thuần không cảm thấy chuyện này có gì đáng lo ngại quá lớn. Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều có khai chiến hay không, không có quan hệ gì với hắn. Chỉ có điều dựa vào cảm giác của hắn, trong thời gian ngắn hai đại hoàng triều này căn bản cũng không có khả năng khai chiến.
Nếu như đối đầu với kẻ địch mạnh thì cũng thôi. Theo lời đồn đại không phải người khổng lồ Chúa Tể trên bầu trời, chân chân chính chình đứng ở đó sao? Dưới bối cảnh như vậy, làm sao có thể sẽ tùy ý khai chiến.
Mặt khác theo Bạch Tiểu Thuần thấy, phía bắc Tiên Vực thứ hai đã mất bốn châu. Một châu cuối cùng này sớm muộn cũng sẽ mất. Hình như cũng không phải là chuyện gì khiến cho người ta bất ngờ. Chỉ có điều hiển nhiên loại chuyện mất châu này, đã có một thời gian rất lâu không xuất hiện. Cho nên lúc này mới lại khiến cho lòng người bàng hoàng.
Thời điểm Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, phán đoán của hắn rất nhanh được chứng thực. Quỷ Mẫu Thiên Tôn chỉ chiếm lấy một châu cuối cùng của phía bắc, sau đó cũng không tiếp tục phát động chiến tranh, thậm chí chưa từng giết qua người nào. Tất cả Bán Thần, thậm chí không ít tu sĩ ở bên trong một châu này đều bị xua trở về lãnh thổ Thánh Hoàng Triều mà thôi.
– Công Tôn Uyển Nhi này làm sao lại đến nơi này?
Đối với chuyện chiến tranh, Bạch Tiểu Thuần không mấy lưu ý. Hắn hiếu kỳ chính là việc Công Tôn Uyển Nhi này đến đây. Mỗi khi nghĩ đến mình thay thế Quỷ Mẫu thành Công Tôn Uyển Nhi, Bạch Tiểu Thuần đã cảm thấy rất đắc ý. Đồng thời sau khi vị Tà Hoàng kia phát hiện ra, tâm tình rất nhất định tệ hại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/11/2019 11:29 (GMT+7) |