Toàn thân nó phủ đầy vảy sáng chói, thân thể tỏa ra khí tức thần thánh mạnh mẽ.
Con rắn kia bay tới rất nhanh, khí tức vương thú của nó làm cho chiến thú của Nghịch Hà Tông đều run rẩy, sự áp chế về huyết mạch khiến chúng không còn ý chí phản kháng.
Chỉ có một mình Thiên Giác Mặc Long tuy cũng run rẩy, vảy dựng hết lên, nhưng vẫn khẽ gầm lên như cũ.
Mây mù cuồn cuộn theo con rắn bay tới, cái đầu rắn cực bự khiến cả Nghịch Hà Tông hết hồn.
“Đây là…”
“Vương thú!!”
Trong hạ du trong tu chân giới, Vương thú rất hiếm thấy, rất nhiều người cả đời cũng không nhìn thấy một con nào, Thiết Đản xuất hiện, là một chuyện ngoài ý muốn.
Còn ở trung du, Vương thú dù cũng hiếm thấy, nhưng không phải là không có, vào trong thâm sơn, thỉnh thoảng vẫn sẽ gặp thân ảnh vương thú qua lại.
Lý Tử Mặc biến sắc, tuôn ra khí tức nguyên anh, phất tay áo, một cơn cuồng phong phất lên, cản phi xà.
Thiết Đản gầm vang, khí tức vương thú bạo phát, như muốn tranh sáng với phi xà.
Nhưng rõ ràng tu vi và khí tức của Thiết Đản thua phi xà rất xa, giống như con nít so với người lớn.
Nhưng đằng sau Lý Tử Mặc và Thiết Đản còn có một luồng huyết khí cực mạnh đang xông thẳng lên trời, là… Bạch Tiểu Thuần!
Cột huyết khí của hắn rất mạnh mẽ, mang theo tu vi Thiên Đạo Kim Đan, xung quanh có một tầng kim quang.
“Ngươi dám!!” Bạch Tiểu Thuần gầm vang, rút Nghịch Long Giác, phóng thẳng về phía phi xà.
Đồng thời, hắn mở ra con mắt thứ ba, một làn chỉ tím bay ra, bắn vào phi xà.
Phong bạo của Lý Tử Mặc khiến phi xà khựng lại, Nghịch Long Giác của Bạch Tiểu Thuần bay tới, mang theo khí tức thiên đạo khiến phi xà híp mắt, khẽ vặn cơ thể tạo thành thế đối kháng với chủy thủ.
Một tiếng nổ vang, phong bạo tan vỡ, Nghịch Long Giác bị hất bắn văng ra, nhưng phi xa cũng bị bức phải lùi lại hơn trăm trượng.
Thiết Đản hung dữ nhìn phi xà, nhưng rõ ràng vô cùng cố kị, vì thời điểm này rất quan trọng với nó, tử đan trên đỉnh đầu vẫn còn đang ngưng tụ.
Một bóng người bay lên không, đứng chắn phía trước nó, bóng người này so với kích thước mấy trăm trượng của Thiết Đản thì vô cùng nhỏ bé, nhưng hình ảnh của hắn lại khiến cho mọi bực bội và lo lắng bất an của Thiết Đản đều tiêu tán.
“An tâm Kết Đan, mọi việc có ta!” Thân ảnh ấy chính là Bạch Tiểu Thuần, hắn nói khẽ, mắt nhìn phi xà không rời.
Lý Tử Mặc cũng đã lên tới, các tu sĩ kết đan hộ pháp cũng vậy, đứng thành trận thế trên không trung.
Huyền Khê Nhất Mạch trận pháp xuất hiện, tạo thành chín thanh đại kiếm lơ lửng giữa không trung, lạnh lẽo nhắm thẳng vào phi xà.
Phi xà hơi rụt lại, tuy nó là Vương thú, lại còn là Nguyên Anh Vương thú, nhưng ở đây là địa bàn của Nghịch Hà Tông, một trong bốn đại tông môn của trung du, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nó thực cũng không muốn chọc vào.
Nhưng tử đan của Thiết Đản quá sức hấp dẫn, nó cảm nhận được, nếu nuốt được tử đan kia, sau này rất có khả năng đột phá cảnh giới Nguyên Anh, bước vào thiên nhân.
Tu sĩ Nghịch Hà Tông cũng kiêng kị nó, không hề muốn chọc vào một con vương thú như nó.
Vì mỗi vương thú đều có thể ra lệnh cho rất rất nhiều hung thú tạo thành thú triều, rất bất lợi cho tông môn.
Hai bên đều kiêng kị lẫn nhau, đứng ở hai phía giằng co trong thầm lặng, từ Nghịch Hà sơn, lại có thêm mấy luồng thần thức nguyên anh bay lên, tập trung vào phi xà.
Dù rất không muốn, nhưng nếu phi xà này không biết tiến thoát, vẫn muốn ăn cướp, Nghịch Hà Tông tất nhiên sẽ dốc toàn lực đối phó, quyết giết nó.
“Các hạ đã tu đến trình độ này, gọi ngươi một tiếng đạo hữu, cũng không phải là quá mức, hôm nay thú trấn tông của Nghịch Hà Tông ta kết đan, để tránh hiểu lầm, mong đạo hữu lập tức rời đi!” Lý Tử Mặc nheo mắt, giọng lạnh băng.
Phi xà trầm mặc, ánh mắt chớp động, nó không cam lòng, lần lửa nhìn qua chỗ Thiết Đan, chính xác là nhìn tử đan, viên đan này đã càng thêm sáng chói, càng thêm lóng lánh.
Mùi thơm cũng càng thơm nồng đượm, tử đan đã hình thành!
Thiết Đản kích động hút mộng cái, tử đan bay về phía miệng nó, song ngay lúc này, hư không ở gần Thiết Đản bỗng vặn vẹo, một cánh tay từ trong hư không thò ra, chộp lấy tử đan!
Bạch Tiểu Thuần trợn mắt, đánh thẳng một quyền vào cánh tay giữa hư không kia.
Ba tiếng hừ lạnh cùng vang lên từ Nghịch Hà sơn, Phong Thần Tử, Hàn Tông, Xích Hồn Lão Tổ thuấn di xuất hiện, trên người họ không hề có dấu hiệu bế quan, hình như từ trước giờ họ không hề bế quan, cùng thi triển thần thông mạnh nhất của mình.
“Các hạ đã âm thầm quan sát tông môn mấy ngày nay, thực tưởng Nghịch Hà Tông ta không làm gì được ngươi hay sao!” Phong Thần Tử lạnh lùng đầy sát khí, cánh tay kia rung mạnh, vỡ toang, tử đan rơi xuống, từ trong hư không khẽ vang lên một tiếng cười, ba làn cầu vồng ào ào bay tới.
Tốc độ trong ba cầu vồng rất nhanh, hướng thẳng về phía tử đan.
“Đoán trước ở đây có có dị bảo xuất hiện, không ngờ lại là Vương thú tử đan!”
Sơn môn Nghịch Hà Tông nổ vang, trận pháp vận chuyển, một thanh kiếm to đột ngột xuất hiện, chém thẳng về phía ba người.
Ngay sau đó, các lão tổ vốn dĩ đang phải bế quan đều xuất hiện, trên người họ cũng không hề có dấu hiệu bế quan, y như ba người Phong Thần Tử!
Mắt phi xà rực lên, dùng tốc độ nhanh nhất, phóng thẳng vào tử đan, tham gia tranh cướp.
Bạch Tiểu Thuần tới giờ đã hiểu, mấy tháng nay đã có rất nhiều thế lực âm thầm dòm ngó tông môn mình, hôm nay Thiết Đản Kết Đan là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng cũng trở thành ngòi nổ, kéo hết đám người rình mò kia ra.
Các lão tổ tông vốn không hề bế quan thật, mà chỉ tuyên bố như vậy để dẫn rắn ra khỏi động mà thôi…
Nhưng Thiết Đản rất quan trọng với Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần không cho phép xuất hiện sơ suất, dù tông môn đã có chuẩn bị, nhưng hắn vẫn có chuẩn bị riêng, hắn hừ một tiếng, phóng thẳng về phía cơ thể Huyết Tổ ở trước cửa sơn môn, chui vào!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/10/2019 11:29 (GMT+7) |